Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 497: Tin tức đột nhiên tới




Nghe thấy Tương Bạch Miên nói, Long Duyệt Hồng đột nhiên hơi sợ hãi, vội vàng hỏi:

"Là của ai
Ngoại trừ công ty và Gnawa, còn ai sẽ gửi điện báo cho "Tổ điều tra cũ"
Tương Bạch Miên cầm tờ giấy, nở nụ cười:

"Lehman
"Lái buôn vũ khí Lehman của "Công nghiệp liên hợp"
"Người yêu của Halmir
Long Duyệt Hồng như có điều hiểu ra, hỏi ngược lại
So với Lehman, Halmir bị Dimarco chiếm thân thể còn khiến người ta có ấn tượng sâu sắc hơn
"Đúng vậy, cũng là một người đáng thương
Tương Bạch Miên thở dài: "Nhưng điều đó không cản trở việc ông ta cũng là một tay gian thương
Ông ta nói mình đã lấy được một thiết bị khung xương quân dụng "AC-45" và một cánh tay người máy đa chức năng loại hình T1, hỏi chúng ta có muốn lấy không
"Có
Thương Kiến Diệu trả lời ngay không kịp đợi
Lúc nói chuyện anh còn giơ tay trái lên
Trong chớp mắt này, Long Duyệt Hồng lại cân nhắc đến một vấn đề vặt vãnh:

"Lấy thêm một thiết bị khung xương quân dụng nữa thì xe không còn chỗ chứa
Để nhét hai thiết bị khung xương quân dụng vào trong cốp sau của xe jeep, họ đã phải chuyển một phần lương thực đến ghế sau
Đương nhiên, khi hành trình kéo dài ra, tài nguyên tiêu hao, không gian sau xe jeep sẽ dần trống ra, có thể dành chỗ cho Gnawa ngồi
"Đến lúc đó lấy thêm một chiếc xe nữa
Xe hiếm hay là khung xương quân dụng hiếm
Tương Bạch Miên hỏi một vấn đề đâm thẳng vào linh hồn
"Cũng phải
Đầu óc Long Duyệt Hồng rốt cuộc cũng đi qua được khúc quanh kia
Bạch Thần phụ họa:

"Thực sự không được nữa thì bảo Gnawa ôm trong lòng
Người máy thông minh sẽ không mệt nhọc và khó chịu khi làm thế
Tương Bạch Miên "ha" một tiếng, nhìn Bạch Thần nói:

"Tôi còn tưởng rằng cô sẽ thương tiếc người máy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô nhớ Bạch Thần từng nói, trước đây có một người máy sống nương tựa vào nhau
"Mỗi người đều nên làm việc mình nên làm
Bạch Thần đáp một câu đơn giản
Tương Bạch Miên không nói thêm nữa, nghĩ một bản thảo, phiên dịch thành mã điện báo, lạch cạch đánh điện báo đáp lại Lehman
Sau khi chuẩn bị xong, cô nghiêng đầu nói với đám người Thương Kiến Diệu:

"Tôi bảo ông ta đưa hai món đồ đó đến thành phố Ban Sơ giao dịch
"Nếu ông ta phản hồi là không được, thì bảo ông ta sau tháng tư tháng năm, đưa chúng đến chợ Đá Đỏ, hi vọng đến lúc đó chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ chính của lần này
Trong tình hình "Tổ điều tra cũ" đã có được hai thiết bị khung xương quân dụng, thì chuyện này cũng không cần vội
Chẳng mấy chốc, Lehman gửi điện báo lại
Nội dung vô cùng đơn giản:

"Được, sau hai tuần nữa sẽ liên lạc lại
Tương Bạch Miên dịch xong, thuận miệng cảm khái:

"Xem ra ông ta cũng có mối ở thành phố Ban Sơ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Phía nam của thành phố Ban Sơ chính là "Công nghiệp liên hợp"
Bạch Thần bình tĩnh chỉ ra
Long Duyệt Hồng thấy chuyện này tiến triển thuận lợi, không nhịn được tưởng tượng ra trạng thái hoàn thiện của "Tổ điều tra cũ": Ba thiết bị khung xương quân dụng, một cánh tay nhân tạo loại cá điện, một cánh tay người máy đa chức năng loại hình T1, một người thức tỉnh có phạm vi bao phủ lớn nhất là ba mươi mét, một người máy thông minh của "Thiên đường máy móc", một viên dạ minh châu có thể cung cấp năng lực kỳ dị, cộng chung vào một chỗ, quả thực có thể nói là cực kỳ chính quy
Không ít đại đội hành động của "Sinh vật Bàn Cổ" cũng không sung túc như thế
Tuy rơi vào trong chiến trường chính diện của các thế lực lớn, "Tổ điều tra cũ" không tính là quá mạnh, nhưng là một tiểu đội đặc chủng, thực sự có thể hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ khó khăn
Nghĩ tới đây, Long Duyệt Hồng đột nhiên phát hiện ra một vấn đề:

"Chúng ta lấy cái gì để đổi
Lehman cung cấp con đường mua được hàng hóa, chứ không phải là bản thân hàng hóa
"Chúng ta an táng Halmir giúp ông ta
Dường như Thương Kiến Diệu cảm thấy việc này đối với Lehman mà nói là một chuyện rất có ý nghĩa
Tương Bạch Miên vừa cười vừa nói:

"Không phải còn một thời gian nữa sao
Chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ của nhà họ Triệu trước, lấy được một khoản thù lao hậu hĩnh, ở giữa còn có thể gom góp từ những nơi khác
"Thực sự không được nữa thì báo với công ty, bảo họ sắp xếp nhân viên tình báo ở thành phố Ban Sơ cung cấp vật tư, tôi không tin là công ty không muốn có
Đến lúc đó, tuy "Tổ điều tra cũ" không lấy được vật phẩm, nhưng ít nhất cũng có thể tích góp được một ít cống hiến, không đến mức công dã tràng
Nhìn tổ trưởng cười híp mắt, Long Duyệt Hồng bỗng nhận thức được một điều: Tốt nhất là đời này đừng chọc vào cô gái này
Tương Bạch Miên đợi thêm một lúc nữa, thấy không có điện báo mới gửi đến, bèn đứng lên nói:

"Được rồi, tranh thủ thời gian đi tắm đi
"Tôi đi nấu nước
Bạch Thần đi ra cửa
Họ đã bỏ lỡ thời gian bếp lò trong tường trống có nước nóng, chỉ đành tự mình đặt nước lên, dùng điện đun
Cũng may, giờ đang là mùa xuân, lượng nước tương đối nhiều, thành phố Cỏ Dại cung cấp điện không quá khó khăn, buổi tối phải đến mười giờ mới bị cúp điện
Lúc chờ nấu nước, Tương Bạch Miên liếc nhìn Thương Kiến Diệu ở ngoài cửa sổ:

"Anh đang nghĩ gì
"Tôi đang nghĩ xem có phải đi gặp anh em tốt Hứa Lập Ngôn không
Thương Kiến Diệu nói như thật
Tương Bạch Miên bật cười một tiếng:

"Sẩm tối Triệu Chính Kỳ náo loạn như thế, Hứa Lập Ngôn làm sao không biết chúng ta đã trở về thành phố Cỏ Dại
"Nếu anh ta muốn tâm sự với anh thì ngày mai tự nhiên sẽ phái người tới mời chúng ta
Nếu không muốn thì sẽ giả vờ không biết
Hiệu quả của "Thằng hề suy luận" đã hoàn toàn được giải trừ vào khoảng trước sau tết
Thương Kiến Diệu gật đầu một cái, lại thở dài:

"Còn anh em sinh tử Phí Lâm của tôi, lần này cũng không gặp được
Lúc đầu xuân, các "Vô căn giả" lại bắt đầu hành trình không có điểm kết thúc, chỉ còn vết xe ghi lại họ đã từng tới đây
Lúc nói chuyện, Bạch Thần đã đun xong nước, hòa nước ấm
Là người lao động, cô là người được hưởng thụ đãi ngộ tắm đầu tiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tương Bạch Miên, Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng lại chuyển địa điểm tán gẫu ra ngoài phòng tắm
Không lâu sau, Bạch Thần đi ra ngoài, gọi Tương Bạch Miên vào
Đúng lúc này, cửa gỗ ở phòng bên cạnh mở ra, một người đàn ông trung niên đen xì gầy gò đi tới
Ông ta cao không đến một mét bảy, chừng hơn ba mươi tuổi, mặc chiếc áo phông màu đen, tay áo có vết vá, quần vải bạt màu xanh lam đậm, đầy mụn vá
Ông ta liếc mắt nhìn đám người Thương Kiến Diệu, chỉ vào phòng tắm:

"Có người đang tắm
"Ông phải xếp hàng
Thương Kiến Diệu chỉ mình và Long Duyệt Hồng
"Tôi còn tưởng rằng đợi qua giờ cao điểm thì không cần đợi nữa
Người đàn ông kia cảm thán một câu, hỏi với vẻ cởi mở: "Các cậu là khách mới tới à
Hình như lúc trước tôi chưa nhìn thấy các cậu
Không có Tương Bạch Miên áp chế, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần không tranh lại với Thương Kiến Diệu được, chỉ đành nghe anh cười nói:

"Ông có tin tôi chỉ cần hô bừa một tiếng sẽ có hơn hai mươi người hàng xóm ra đây tán gẫu với tôi không
Đây chính là tình cảm từng kề vai chiến đấu đấy..
Long Duyệt Hồng thầm bồi thêm một câu giúp Thương Kiến Diệu
Người đàn ông kia áy náy cười nói:

"Mấy hôm trước tôi mới vào ở đây, có lẽ là các anh vừa vặn đi ra ngoài
"Ông là thợ săn di tích trên Hắc Trảo hoang dã
Bạch Thần lên tiếng hỏi
Cô đoán được từ khẩu âm tiếng Đất Xám của đối phương
Người đàn ông kia gật đầu:

"Đi ngang qua thành phố Cỏ Dại, định nghỉ ngơi lấy sức một chút
"Đúng rồi, xưng hô thế nào
Các cô cũng là thợ săn di tích à
"Trương Khứ Bệnh
Thương Kiến Diệu trịnh trọng giới thiệu tên giả của mình
"Tiền Bạch
"Cố Tri Dũng
Bạch Thần và Long Duyệt Hồng cũng lần lượt trả lời
Người đàn ông kia tươi cười chỉ vào mình:

"Vương Phú Quý, một thợ săn thâm niên
Bạch Thần, Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng cũng thuận miệng báo cấp bậc của mình
Một người là thợ săn trung cấp, hai người là thợ săn chính thức
Vương Phú Quý không để lộ ra chút vẻ coi thường nào, tán gẫu:

"Gần đây có một nhiệm vụ lớn, có thể lấy được khá nhiều tích phân tín dụng
"Nhiệm vụ gì
Thương Kiến Diệu rất tò mò
"Trong dãy núi ở bờ bắc Hồng Hà có một con sói trắng huyền thoại, hễ nhân loại nào gặp phải nó thì đều phải thán phục trước vẻ đẹp của nó, khuất phục trước sức hấp dẫn của nó, theo nó rời đi, không trở lại nữa
Thành phố Ban Sơ có một vị quý tộc hình như cũng si mê nó, đến nghiệp đoàn treo thưởng cho ai bắt được nó
Vương Phú Quý miêu tả nội dung nhiệm vụ mà mình đọc được
"Thật sao
Thương Kiến Diệu nghe rất chăm chú
Long Duyệt Hồng và Bạch Thần lại liên tưởng đến một chuyện nào đó và một người nào đó
Vương Phú Quý bật cười ha hả:

"Nhiệm vụ nói như vậy, cụ thể thì tôi cũng không biết, chỉ có thể tin vào nghiệp đoàn
"Dù sao nghỉ thêm vài hôm nữa tôi cũng xuất phát đến thành phố Ban Sơ, từ lối đó đi vào núi
"Nói thật, tôi cũng tò mò, một con sói thì hấp dẫn đến đâu chứ
Lúc này, Tương Bạch Miên lau tóc đi ra khỏi phòng tắm
"Người này là
Cô quét mắt nhìn Vương Phú Quý
Vương Phú Quý đột nhiên trở nên nghiêm túc:

"Một thợ săn thâm niên ở trọ chỗ này, Vương Phú Quý
"Mọi người đang nói chuyện gì thế
Tương Bạch Miên mỉm cười, hỏi như tùy ý
Bạch Thần nhặt ra mấy điểm mấu chốt trong cuộc nói chuyện, kể lại cho Tương Bạch Miên nghe
Tương Bạch Miên vẫn giữ nụ cười không đổi, nói với Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng:

"Các anh ai đi tắm trước
"Tôi
Thương Kiến Diệu giành trước
"Vậy chúng tôi trở về phòng trước
Tương Bạch Miên nháy mắt với Long Duyệt Hồng và Bạch Thần
Nhìn theo họ đi về phía tận cùng của hành lang, Vương Phú Quý sờ cằm, thầm lẩm bẩm:

"Đã ưu hóa gien
Quay về phòng, Tương Bạch Miên đóng cửa lại, xoay người nói với Long Duyệt Hồng và Bạch Thần:

"Hai người nghĩ tới điều gì
Long Duyệt Hồng trầm giọng đáp:

"Kiều Sơ
"Tình huống của con sói đó rất giống Kiều Sơ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.