Rừng cây ở vùng ngoại ô um tùm, cành lá đan xen, ánh mặt trời chỉ có thể xuyên qua kẽ lá chiếu xuống dưới, khiến nơi này có vẻ tăm tối lại yên tĩnh
Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu không vội vã đi sâu vào, mà đi đến chỗ nấp kiêm chỗ giấu xe của Bạch Thần và Long Duyệt Hồng lúc trước, dùng chỗ này làm tâm điểm, tìm kiếm ra bốn phía
Trong quá trình này, họ đều lấy đèn pin ra, cũng bẻ cành cây, gạt cỏ, tìm kiếm vết tích
Trạng thái của Tương Bạch Miên vẫn tương đối thả lỏng, vừa nghiêm túc lục soát, vừa bật cười một tiếng:
"Những người thường săn thú trong rừng đều sẽ lấy một cành cây hoặc cây gỗ dài để gạt bụi cỏ, lùm cây trước mặt, giống như chúng ta bây giờ, mục đích là dọa cho rắn độc, côn trùng độc có khả năng đang ẩn nấu chạy đi, tránh việc không cẩn thận giẫm lên chúng sẽ bị cắn một phát"
"Vì sao phải dọa chúng chạy
Dọa chạy ra bắt lấy có thể coi là lương thực mà
Thương Kiến Diệu đang quan sát tình hình bốn phía, bày tỏ làm vậy thật lãng phí
Tương Bạch Miên khẽ gật đầu:
"Con người lúc cực kỳ đói, việc gì cũng có thể làm ra được, hơn nữa còn có ý tưởng, có công cụ
Tôi vẫn luôn nói như thế, ngoại trừ số ít quần thể bị biến dị biến thành quái vật, sinh vật nguy hiểm nhất trên Đất Xám chính là con người, à, "Vô tâm giả" cao cấp cũng được xếp vào hàng con người
Lúc nói chuyện, cô đột nhiên ngồi xổm xuống, chiếu đèn pin về mặt đất trước mặt
"Quả nhiên có vết chân
Tương Bạch Miên bình tĩnh nói một câu
Tiếp đó, cô nhắc nhở Thương Kiến Diệu:
"Lúc đi đến đó cẩn thận một chút, đừng phá hủy những dấu vết khác, với cả, đừng lơ là quan sát xung quanh
Thương Kiến Diệu lập đi nhẹ bước, từng chút từng chút đến gần về phía Tương Bạch Miên
Tương Bạch Miên quay đầu liếc mắt nhìn:
"Cách đám Tiểu Bạch chừng năm mét, ký ức liên quan của đám Tiểu Bạch quả nhiên đã bị bóp méo hoặc làm nhiễu
"Như vậy, so với lúc ở thành phố Cỏ Dại, năng lực của "cha xứ" thật tăng lên không rõ lắm, hẳn là còn chưa đột phá về chất, chưa đến "Hành lang tâm linh"
"Ôi, lúc trước không nhắc nhở Tiểu Bạch và Tiểu Hồng, bảo họ vừa phát hiện có người tiến vào phạm vi mười mét thì lập tức rút súng ra chĩa vào, cảnh cáo đối phương không được đến gần thêm
Tôi cũng không ngờ, "cha xứ" thật lại nhắm vào chúng ta, hành động bắt bớ lại không cần hắn tự mình đào bẫy
Thương Kiến Diệu tiến tới bên cạnh Tương Bạch Miên, ngồi xổm xuống, vừa cười vừa nói:
"Tôi cảm thấy cô quá khinh thường Tiểu Bạch rồi
Tương Bạch Miên nghiêng đầu nhìn anh một cái:
"Ý của anh là, Tiểu Bạch biết rõ "cha xứ" thật cần kéo gần khoảng cách mới có thể "thôi miên" hoặc "bóp méo ký ức", không thể nào để mặc người khác bước vào phạm vi mười mét xung quanh mình, lúc đó cô ấy không rút súng ra cảnh cáo là bị ảnh hưởng từ thứ khác
Nói đến đây, Tương Bạch Miên như ngộ ra:
"Họ nhìn thấy "cha xứ" thật đuổi theo thỏ thật ra là ảo ảnh, giống như những gì chúng ta gặp phải
"Mà "cha xứ" thật nhân cơ hội này, lặng lẽ đến gần họ, đợi ảo ảnh vừa kết thúc thì "thôi miên" họ, đúng vậy, lúc trước Hứa Lập Ngôn chính là bị "thôi miên" như thế
Ừm, bởi vì khoảng cách ảo ảnh và hiện thực quá gần, Tiểu Bạch và Tiểu Hồng lại bị ảnh hưởng, có một vài ký ức xuất hiện không rõ, cho nên đã làm lẫn lộn giữa thợ săn và "thôi miên", tạo thành quan hệ nhân quả
"Thảo nào Tiểu Bạch nói thợ săn cách họ chừng mười mét, thậm chí là xa hơn, cô ấy hẳn là đã chuẩn bị sẵn sàng khi thợ săn đến gần thêm chút nữa thì sẽ rút súng cảnh cáo, cho nên ấn tượng ở phương diện này không hề mơ hồ
Tương Bạch Miên bỗng nghiến răng nghiến lợi:
"Cha xứ thật quả là xảo trá
"Hiện giờ tôi chỉ hi vọng hắn dùng chiêu này để đối phó với tôi
Trong ảo ảnh như thế, "cha xứ" thật dường như có thể ẩn giấu ý thức nhân loại của mình hoặc là dùng cách khác để qua mắt được người thức tỉnh có mặt
Lúc trước thiền sư Tịnh Niệm không phát hiện ra, nhưng Tương Bạch Miên tin, "cha xứ" thật chắc chắn sẽ không nghiên cứu khoa học, không theo đuổi kỹ thuật tân tiến nhất, khả năng cao là sẽ không biết che giấu tín hiệu điện sinh vật của mình
Đến lúc đó, Tương Bạch Miên sẽ cho hắn một bất ngờ, cho hắn biết cái gì gọi là "mù chữ"
Thương Kiến Diệu không trả lời Tương Bạch Miên, đột nhiên thở dài nói:
"Tôi còn thực sự muốn xem "cha xứ" thật bắt thỏ..
Tương Bạch Miên tưởng tượng ra cảnh tượng này, cảm thấy kỳ quặc: Một nhân vật phản diện nổi tiếng, xảo trá thành danh, giỏi mưu mô lại vất vả bắt thỏ trong rừng cây
Sao càng nghĩ càng buồn cười thế
"Kiểm tra dấu vết đi
Tương Bạch Miên ngăn không cho suy nghĩ mình bay xa
Cô lại chiếu đèn pin vào những vết chân kia, đo đạc đơn giản một chút, cuối cùng ra một đánh giá mơ hồ:
"Vết tích còn khá mới mẻ..
chiều cao khoảng một mét bảy lăm đến một mét tám..
đàn ông..
cân nặng khá nhẹ, hẳn là còn nhẹ hơn tôi, kết hợp với trạng thái bùn đất để tính, lát nữa bảo lão Gnawa đến đây, cũng rút ra manh mối ít ỏi, chụp ảnh lưu trữ..
Chân trước nặng, chân sau nhẹ, lúc bước đi thân thể hơi nghiêng về phía trước..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoa văn đế giày không xác định có phải là loại thông thường của thành phố Ban Sơ không, độ mài mòn khá nghiêm trọng..
Tương Bạch Miên lập tức chiếu đèn pin về chỗ cách đó không xa, tìm vết chân thứ hai
Bởi vì mùa xuân mưa nhiều, bùn đất trong rừng khá nhão, cô và Thương Kiến Diệu nhanh chóng tìm được một loạt vết chân - vết chân đang tiến gần về chỗ cũ của Bạch Thần và Long Duyệt Hồng
Lúc Tương Bạch Miên bỏ quỹ đạo vào trong vi mạch phụ trợ của mình, cô hơi nhíu mày:
"Bước đi của "cha xứ" thật có chút kỳ lạ, nhưng không giống như đang uống say
Bình thường chỉ cần không bị bịt mắt thì một người đi về phía trước tất nhiên là sẽ giữ một trạng thái nhất định, đến khi phải rẽ ngang mới điều chỉnh phương hướng
Nhưng dấu chân trên đất lúc thì lệch trái, lúc thì lệch phải, khi nông khi sâu, khiến người ta có cảm giác mục tiêu hơi lảo đảo
Nếu nói sự thay đổi này khá lớn thì có thể giải thích "cha xứ" thật dùng cách này để tránh khỏi sự theo dõi của Bạch Thần và Long Duyệt Hồng, hoặc là bị say rượu, nhưng tất cả vết chân lệch khỏi quỹ đạo đều có biên độ khá nhỏ
Thương Kiến Diệu nghiêm túc gật đầu:
"Xem ra hắn cũng là người thích vũ đạo, hoặc là thích nhảy nhót
Trong đầu Tương Bạch Miên đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng, suýt thì không xóa đi được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó là hình ảnh "cha xứ" thật và Thương Kiến Diệu cùng nhau nhảy "Quả táo nhỏ"
Lúc này Thương Kiến Diệu lại bồi thêm một câu:
"Hoặc là người hắn bị yếu đi rồi
Hai mắt Tương Bạch Miên sáng lên:
"Kết hợp với đặc điểm cân nặng ít của hắn, tôi nghi ngờ trạng thái sức khỏe của "cha xứ" thật không được tốt lắm
"Ba năng lực của hắn là "thôi miên", "bóp méo ký ức" và cái kia có liên quan đến ảo ảnh, không liên quan đến sức khỏe, cho nên nó hoặc là liên quan đến cái giá phải trả, hoặc là bản thân hắn đã khá yếu rồi
"Ừm..
Tôi nhớ cái giá phải trả của lĩnh vực "Mạt nhân" có một cái là "trở ngại giấc ngủ"..
"cha xứ" thật không phải bị cái này chứ
Anh không cảm thấy những vết chân này giống như của một người không tỉnh táo lắm, bước đi loạng choạng lưu lại sao
Thương Kiến Diệu vỗ tay
"Mà cản trở giấc ngủ trong thời gian dài sẽ có đặc điểm gì
Vành mắt thâm đen, trạng thái khá mệt mỏi, sắc mặt tiều tụy, với cả phải dựa vào những thứ kích thích tinh thần..
Tương Bạch Miên càng nói càng hưng phấn
Thương Kiến Diệu cũng hưng phấn theo:
"Trong đầu tôi có hình ảnh rồi
Tương Bạch Miên cố định xong những vết chân này, dẫn Thương Kiến Diệu đi sâu vào trong rừng
Trên đường, có xuất hiện vết chân bị xóa đi hoặc không có dấu vết nào lưu lại, nhưng khi tìm kiếm trong phạm vi rộng hơn, hai người vẫn tìm được vết tích mới, tiếp tục truy lùng
Sau một hồi, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu xuyên qua rừng cây đi về một phía khác
Ở đây cũng là một con đường đất khác, thỉnh thoảng có xe cộ đi tới
Hai người tìm xung quanh một hồi, bởi vì dấu vết bị phá hủy khá nghiêm trọng, không thể phát hiện ra dấu chân biến mất từ chỗ nào
Có điều Thương Kiến Diệu đã nhặt được một thứ
Đó là một mẩu đầu lọc dính đầy bùn đất
"Kết hợp hút thuốc có thể nâng cao tinh thần, "cha xứ" thật nghi là có chướng ngại về giấc ngủ, đây có thể là do hắn để lại, quay về tìm người kiểm tra
Tương Bạch Miên đeo găng tay, bỏ đầu lọc vào một cái túi nhỏ vốn đựng thuốc viên
Mà nơi phát hiện ra đầu lọc có vết bánh xe đi qua
"Nếu như là xe việt dã đã được cải tạo, thì nặng hơn bình thường
Tương Bạch Miên nói
Hai người tìm tòi hồi lâu, không có thu hoạch thêm gì, bèn quay lại chỗ đỗ xe jeep và xe việt dã màu xám, bảo Gnawa đi ghi chép lại đầu mối và chụp ảnh hiện trường
Làm xong mọi việc, mấy thành viên của "Tổ điều tra cũ" lái xe quay trở về thành phố Ban Sơ
Vì lý do an toàn, họ không quay về căn phòng thuê trên đường Thiết Huân Chương khu Thanh Cảm Lãm nữa, mà vào căn nhà an toàn ở khu Hồng Cự Lang
"Phù, sáng mai liên lạc với Triệu Chính Kỳ, xem có thể nhận được thù lao gì không
Tương Bạch Miên thả mình xuống ghế bành
Long Duyệt Hồng có chút ngập ngừng nói:
"Liệu ông ta có cung cấp nhiều như chúng ta muốn không, dù sao chúng ta cũng không làm được gì nhiều sau đó, câu nói cho trang trại lúc trước cũng không tính là hứa hẹn
"Hơn nữa, hơn nữa bây giờ ông ta còn liên hệ với tướng quân Forcas rồi
"Vậy chúng ta có thể đòi vũ trang
Thương Kiến Diệu hăng hái nói
Tương Bạch Miên lại cười nói:
"Chúng ta cũng phải chịu sự mạo hiểm không nhỏ mà, thiếu chút nữa chết trong tay "cha xứ" thật
Tôi nghĩ ông ta có thể thông cảm cho sự vất vả của chúng ta, ít nhất sẽ cho một trang trại
"Ừm, tôi cũng sẽ ám chỉ ông ta, chúng ta sẽ tiếp tục làm chuyện này, đến khi giải quyết được "cha xứ" thật, ha ha, chắc chắn ông ta cũng không muốn người này còn sống, một trang trại đối với nhà họ Triệu mà nói mặc dù cũng tiếc của, nhưng không đến mức làm suy yếu thực lực
Long Duyệt Hồng kinh ngạc thốt lên:
"Tôi còn phải điều tra "Giáo dục phản tri thức", giải quyết "cha xứ" thật
Tương Bạch Miên ngồi thẳng dậy:
"Không phải là chúng ta có muốn giải quyết "cha xứ" thật hay không, mà là hắn có tiếp tục trả thù chúng ta không
"Có một quả bom hẹn giờ trốn ở bên cạnh như thế, chúng ta làm chuyện gì cũng không an tâm
Cho dù hắn không tự mình đứng ra, lúc chúng ta tìm cơ hội tiếp cận hai mục tiêu, thì hắn cũng có thể đột ngột hô lên một tiếng, khiến chúng ta trực tiếp đi đời
Nói đến đây, Tương Bạch Miên nở nụ cười ấm áp:
"Hơn nữa, tôi vẫn luôn nói, tôi rất hẹp hòi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bốp bốp bốp, Thương Kiến Diệu vỗ tay không hề lỡ nhịp
Tương Bạch Miên lại nhìn về phía Bạch Thần và Gnawa:
"Nhưng phải cố gắng giữ khoảng cách với phía tướng quân Forcas, cùng lắm là thông qua Triệu Chính Kỳ hoặc là Hứa Lập Ngôn hỏi một vài kết quả thẩm vấn
Chúng ta không có năng lực xen vào trận chiến nội bộ của thành phố Ban Sơ, trừ phi công ty tự mình tham dự
Nói xong, cô khẽ vỗ hai tay, vừa cười vừa nói:
"Tiểu Hồng và Tiểu Bạch mau nghỉ ngơi đi, để tâm trạng hoàn toàn hồi phục, ba người chúng tôi nghiên cứu đầu mối thu được, làm một quyển giáo trình nhập môn tiếng Đất Xám
Long Duyệt Hồng và Bạch Thần chưa kịp đáp lại, Thương Kiến Diệu đã "do dự" hỏi:
"Vậy có tham gia tiệc mừng công không?"