Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 555: Muốn có được thì phải cho đi trước




Lái buôn chợ đen mỉm cười nói:

"Đừng gấp, đi lấy máu với tôi, kiểm tra xem, vài ngày nữa rồi tới xem có thích hợp để cấy ghép không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không mà bây giờ đi gặp người tình nguyện hiến tạng kia chẳng phải là rất ngại sao
Hơn nữa còn dễ lộ ra đầu mối con đường của tôi
"Được
Hàn Vọng Hoạch cảm thấy không có vấn đề gì
Anh không lo lắng mình sẽ bại lộ thân phận người không hoàn chỉnh, bởi vì trên ý nghĩa nào đó, lái buôn chợ đen, bác sĩ phòng khám bất hợp pháp, buôn lậu vũ khí ở đường Antana đều coi chúng sinh bình đẳng, đối xử công bằng, nói chung, bất kể anh là con người bình thường hay là người không hoàn chỉnh biến dị, có tiền có vật tư có thực lực thì anh vẫn được chào đón, không có tiền, không có vật tư, không có thực lực thì đều cút hết, về phần có tiền có vật tư nhưng không có thực lực thì mọi người sẽ cùng nhau ha ha ha
Lái buôn nội tạng dẫn Hàn Vọng Hoạch đi đến một căn phòng phía sau, thuận miệng nói:

"Giới thiệu bản thân một chút, Nghiêm Diểu, từ nhỏ đã lắm lời, xin đừng phiền hà, xưng hô thế nào
Hàn Vọng Hoạch thận trọng liếc nhìn lái buôn chợ đen một cái, không trả lời
Nghiêm Diểu bật cười ha ha:

"Không phải tôi đang muốn kết bạn với anh sao
"Tiu người tốt như anh sắp tuyệt chủng ở Đất Xám rồi, tôi cũng không định phát triển theo hướng này, nhưng làm bạn thì thật tuyệt, có hiểu tiếng Đất Xám không
Ừm, chắc anh là người sẽ vì bạn bè mà không tiếc mạng sống
Nửa câu sau hắn đổi sang tiếng Đất Xám
Hàn Vọng Hoạch nhìn phía trước, bước đi không nhanh không chậm:

"Anh quá coi trọng tôi rồi
"Dù sao kết bạn tôi cũng không tổn thất cái gì, cùng lắm là giảm giá cho anh
Nghiêm Diểu khẽ cười nói: "Mà thời khắc mấu chốt, bạn bè có thể dùng để chắn đạn, cứu mạng
Hắn chỉ tỏ ra muốn kết bạn ngoài miệng
Chẳng hiểu sao Hàn Vọng Hoạch lại nghĩ tới người nào đó
Tuy rằng đặc điểm của người kia và Nghiêm Diểu hoàn toàn không giống, nhưng đều lắm lời
"Cá to vậy
Thương Kiến Diệu nhìn con cá đang được xiên lên nướng, thán phục không thôi
Con cá này phải dài gần bằng cánh tay Long Duyệt Hồng
Giờ phút này, năm thành viên của "Tổ điều tra cũ" theo Đỗ Hoành đến một nhà hàng chuyên làm cá nướng ở khu Hồng Cự Lang
Đỗ Hoành cười giới thiệu:

"Đây là cá đến từ hồ Arna giữa sông Vi Hà, trước khi thế lực thành phố Ban Sơ mở rộng tới, mấy chục năm không có ai đặt chân đến đó, cá đều vừa to vừa mập, cũng rất ít bị ô nhiễm bởi nước thải
"Vốn chỉ có người của khu Thanh Cảm Lãm thích ăn cá, giờ khu Hồng Cự Lang, khu Kim Mạch Tuệ cũng có tập tục này
Nói đến đây, ông ta bồi thêm một câu đầy ẩn ý:

"Dù sao cũng khá rẻ, lại dễ bắt
Thói quen thích lên mặt dày đời của ông ta vẫn không thay đổi..
Tương Bạch Miên cảm thấy vui mừng
Tức là chưa biết chừng có thể hỏi được rất nhiều tin tức quan trọng
Sự chú ý của Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng đều đặt vào kệ nướng, nhìn đầu bếp thỉnh thoảng quay con cá lớn kia, quét thêm gia vị
"Xem ra các cô cũng đã trải qua khá nhiều chuyện
Đỗ Hoành đảo mắt nhìn năm thành viên của "Tổ điều tra cũ", cảm khái một câu từ đáy lòng: "Trưởng thành thật nhanh
Tương Bạch Miên liếc nhìn đầu bếp phụ trách nướng cá:

"Đúng vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô ám chỉ đáng tiếc nơi này có người ngoài, nếu không thì có thể chia sẻ những gì mà đội ngũ của mình đã trải qua trong thời gian qua
"Cô dùng tiếng Đất Xám không được à
Đỗ Hoành cười nói: "Hơn nữa, tôi muốn cho anh ta nghe thấy, anh ta mới có thể nghe thấy
Câu này ông ta vẫn dùng tiếng Hồng Hà, nhưng đầu bếp nổi tiếng lại như mắt điếc tai ngơ, dường như cả thế giới này chỉ còn lại một mình anh ta nướng cá ở chỗ đó
Thương Kiến Diệu vỗ tay cho vị cường giả bí ẩn Đỗ Hoành này
"Biểu hiện của cậu khiến tôi nhớ lại một người bạn cũ
Đỗ Hoành không trách móc mà cười nói: "Nhưng tôi lại không nhớ nổi rốt cuộc ông ta là ai
Cái giá phải trả liên quan đến ký ức
Tương Bạch Miên thầm lẩm bẩm một câu
Cô kể lại chuyện nhóm mình trải qua ở thành phố Cỏ Dại, chợ Đá Đỏ, Tarnan
Tuy cô đặt trọng điểm ở việc chia sẻ phong tục tập quán đặc sắc ở những nơi khác nhau, nhưng vẫn nói đến các vấn đề như trạng thái của Diêm Hổ, thế giới mới, Giang Tiểu Nguyệt, căn phòng 503 và hành động Dimarco
Về phương diện này gồm cả một phần nội dung mà "Tổ điều tra cũ" chưa báo cáo về "Sinh vật Bàn Cổ"
Tương Bạch Miên rất hiểu đạo lý "muốn có được thì phải cho đi trước", biết rằng muốn nghe được tin tức then chốt từ chỗ Đỗ Hoành, lại không muốn đắc tội đối phương, thì tốt nhất là thẳng thắn, trao đổi "ngang giá"
Phần mà cô giấu đi chủ yếu là sự thay đổi về thực lực của Thương Kiến Diệu, cùng những trang bị mà "Tổ điều tra cũ" đã thu được, gồm hai bộ thiết bị khung xương quân dụng, "Ngọc số mệnh" và "Vòng gây mù"
Trong lúc Tương Bạch Miên kể lại, Thương Kiến Diệu vô cùng phối hợp, thường xuyên xen vào, thao thao bất tuyệt về một vài chi tiết không quan trọng, Bạch Thần, Long Duyệt Hồng và Gnawa cũng thỉnh thoảng phụ họa đôi câu, tạo ra hoàn cảnh giao lưu hài hòa
Đỗ Hoành vẫn giữ trạng thái thỉnh thoảng hỏi vài câu, đợi "Tổ điều tra cũ" chia sẻ xong, mới khẽ gật đầu cười nói:

"Nếu không phải tôi còn chưa già đến mức hồ đồ, tôi cũng nghi ngờ lần trước chúng ta gặp mặt đã là mấy năm trước rồi, khoảng thời gian qua của các cô quả thực rất đặc sắc
"Những gì các cô trải qua, có mấy chi tiết rất hữu dụng với tôi, khiến tôi thêm tin tưởng con đường mà tôi đang đi hiện giờ có thể là con đường chính xác nhất
"Nói đi, các cô muốn hỏi gì
Ông ta tỏ vẻ đã nhìn thấu chút tâm tư của Tương Bạch Miên
Trong lúc Tương Bạch Miên suýt thì cười khan, Thương Kiến Diệu đã trực tiếp hỏi:

"Thầy ơi, ở cuối của "Biển khởi nguồn", làm thế nào để chiến thắng bản thân
Thầy
Ha, lôi kéo quan hệ cũng nhanh quá đi
Tương Bạch Miên buồn cười
Long Duyệt Hồng cũng nảy ra suy nghĩ tương tự
Bạch Thần và Gnawa thì ngược lại, hoàn toàn không để ý điểm này, mà chờ mong Đỗ Hoành trả lời nhiều hơn
Đỗ Hoành liếc nhìn con cá nướng đang dần thay đổi màu sắc, cười xua tay áo:

"Tôi không nhận trò, gọi thầy tôi không cáng đáng được
"Nhưng, cậu có thể gọi thêm tên, gọi là thầy Đỗ Hoành, đây là một cách gọi kính trọng ở thế giới cũ
Trông ông rõ ràng rất hưởng thụ..
Tương Bạch Miên ngậm chặt miệng, sợ câu châm chọc của mình bất cẩn buột ra khỏi miệng
Không đợi Thương Kiến Diệu gọi lại lần hai, Đỗ Hoành đã hắng giọng:

"Bản ngã ở cuối "Biển khởi nguồn", thường là một bản thân cực đoan, có thể tới từ một vài chuyện nào đó, một vài sự từng trải nào đó, một vài nỗi đau khổ nào đó, cũng có thể bắt nguồn từ một phương diện mà cậu vẫn luôn đè nén
"Chiến thắng bản ngã rất khó, nhiều người lựa chọn hòa giải, tiếp nhận và khống chế hắn ở một mức độ nhất định
"Tôi không phải cậu, không thể đưa ra lựa chọn thay thế cậu, nhưng hai hướng đều có thể thử một lần
Thương Kiến Diệu rơi vào trầm tư, không biết đang lên phương án kỳ quặc gì
Tương Bạch Miên nhân cơ hội hỏi:

"Thầy Đỗ Hoành, số phòng trong "Hành lang tâm linh" có ý nghĩa gì, đại diện cho cái gì
Ơ, tổ trưởng cũng gọi thầy Đỗ Hoành à..
Không cảm thấy ngại sao
Long Duyệt Hồng ở bên cạnh nghe cảm thấy cạn lời
Đỗ Hoành sờ chòm râu quanh miệng, nói với chút tự đắc:

"Coi như cô hỏi đúng người rồi đấy
"Rất nhiều người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" đã thăm dò vài chục năm, có lẽ cũng không làm rõ được quy luật của những số phòng này
Ông ta thực sự biết..
Bạch Thần yên tĩnh "nghe giảng" thầm nói một câu trong lòng, hoàn toàn không dám rời lực chú ý
Đỗ Hoành nhìn Thương Kiến Diệu "lấy lại tinh thần", vừa cười vừa nói:

"Theo tôi nghiên cứu, số thứ nhất trên biển số phòng đại diện cho Chấp tuế khác nhau, thể hiện tháng mà họ chấp chưởng..
"Vậy à..
Thực ra Tương Bạch Miên cũng có suy đoán tương tự, nhưng trong phương diện này cô để tư duy dàn trải nhiều, đáp án tưởng tượng cũng nhiều, lại thiếu đầu mối hữu hiệu, không thể nào phân tích sâu thêm
"503 đại diện cho phòng thứ ba của lĩnh vực "Người giám sát" Chấp tuế Tháng Năm
Bạch Thần cân nhắc hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là căn phòng của Giang Tiểu Nguyệt, khả năng cao là dẫn đến căn phòng của "Người bảo vệ mộng ảo" giáo phái Thần Long bị mắc "Bệnh vô tâm" kia
"Đúng vậy, nhưng thứ tự của căn phòng thực ra không có quy luật, không thể chắc chắn rằng "501" trực tiếp đại diện cho giấc mơ của "Người giám sát"
Đỗ Hoành giải thích
"Trang Sinh thì sao
13 hoặc là 0
Thương Kiến Diệu hỏi
Đỗ Hoành lắc đầu, bật cười:

"Trang Sinh có thể là 1, có thể là 2, cũng có thể là bất cứ số nào từ 1 đến 12, ừm, đơn giản mà nói chính là, "503" chưa chắc đã đại diện cho căn phòng thứ ba lĩnh vực "Người giám sát" Chấp tuế Tháng Năm, còn có thể là phòng lĩnh vực "Trang Sinh"
"Đây là tính đặc thù của Chấp tuế cả năm
Tương Bạch Miên như hiểu ra: "Xem ra, căn phòng cuối cùng mà Diêm Hổ tiến vào chưa chắc là lĩnh vực "Bồ Đề", còn có thể là lĩnh vực "Trang Sinh"
Căn phòng cuối cùng mà Diêm Hổ thăm dò là "102"
Lúc này Gnawa đã phân tích xong, đưa ra câu hỏi của mình:

"Vậy căn phòng đại diện cho người bình thường, biển số phòng lại là kiểu gì
"Không phải sau khi thức tỉnh, căn cứ vào cái giá phải trả mới có thể xác định ở lĩnh vực nào sao
"Người bình thường không có biển số phòng, cũng sẽ không ẩn giấu cánh cửa nối tới thế giới mới
Đỗ Hoành trả lời đơn giản một câu
"Giang Tiểu Nguyệt là một người thực vật trong thế giới cũ, cuối cùng trở thành người thức tỉnh
Tương Bạch Miên nhạy bén bắt được trọng điểm
Tuy người thức tỉnh này chưa chắc đã thực sự tỉnh lại
Đỗ Hoành không trả lời, chỉ chậm rãi gật đầu
Năm thành viên của "Tổ điều tra cũ" nhất thời đều rơi vào im lặng, bởi vì lượng tin tức trong cuộc đối thoại vừa rồi thực sự quá lớn
Vài giây sau, Thương Kiến Diệu tò mò hỏi:

"Thầy Đỗ Hoành, thầy đã tiến vào thế giới mới rồi sao
Trực tiếp thế..
Long Duyệt Hồng giật mình khi thấy Thương Kiến Diệu hỏi thẳng vào vấn đề
Đỗ Hoành bật cười một tiếng:

"Việc này nên nói thế nào nhỉ
Tôi vẫn luôn cho rằng, nếu không thể cùng tìm thấy cánh cửa dẫn đến thế giới mới ở trong thế giới hiện thực, chỉ dựa vào "cánh cửa thế giới mới" trong "Hành lang tâm linh", thì không thể nào có được thành công thực sự, chưa biết chừng còn rơi vào kết cục của Diêm Hổ
Nói cách khác, ông đã tìm được cánh cửa đó rồi, nhưng không dám mở ra, không dám đi vào, còn đang cố gắng trong thế giới hiện thực
Tương Bạch Miên đưa ra phỏng đoán như có điều suy nghĩ
Lúc này mùi cá nướng đã dần bốc lên, khiến Đỗ Hoành khịt mũi một cái
"Nói nhiều vậy làm đói rồi
Ông ta cười tự giễu
"Xem ra còn phải nướng thêm một lúc nữa
Tương Bạch Miên nhìn giá nướng
Cá quá to, không những cần phải khía ra, mà thời gian nướng cũng lâu hơn
Thương Kiến Diệu lại thân thiết hỏi:

"Thầy Đỗ Hoành, thầy tới thành phố Ban Sơ tìm Tiểu Xung à?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.