"Tổ điều tra cũ" cố tình đi vòng, từ nơi khác vượt qua sông Hồng Hà, trở về theo hướng đông nam của thành phố Ban Sơ
Làm vậy là sợ quân trú đóng ở doanh trại tiền tuyến đã báo cáo chuyện họ có bao nhiêu thiết bị khung xương quân dụng lên trên, đến lúc đó cho dù có người quen, người ta cũng sẽ không giúp họ, còn thêm rất nhiều rắc rối
Mà so với vào bằng lối bờ bắc, phía đông nam của thành phố Ban Sơ có rất nhiều trang trại, mỗi ngày đều có số đông công dân lui tới, kiểm tra sẽ không quá nghiêm ngặt
Mặt khác, chuyện bắt hung thủ ám sát ở trận giác đấu đã kéo dài mấy ngày, đám binh lính chắc chắn không còn quả để ý nhiều như trước
Vào thành phố, quay lại một trong những căn phòng an toàn, Tương Bạch Miên liếc nhìn sắc trời nói:
"Nhiệm vụ hôm nay là nghỉ ngơi, ngày mai có ba việc, một là trả xe và đổi xe khác, sơn lại màu cũ của xe jeep, hai là đến khu Kim Mạch Tuệ tìm Smith của giáo phái gương, ba là nhiệm vụ quan trọng nhất, đến gặp Tiểu Xung
Bất kể là đề phòng vị "Vua của vô tâm giả" này ảnh hưởng đến cư dân thành phố Ban Sơ theo bản năng, hay là mời cậu ta giúp đỡ một vài việc, "Tổ điều tra cũ" đều cần phải tới nhà "tâm sự" với cậu ta
Còn đối với Thương Kiến Diệu mà nói, bản thân việc gặp bạn bè đã là một chuyện vô cùng quan trọng
Bốp bốp bốp, Thương Kiến Diệu vỗ tay cho sự sắp xếp của Tương Bạch Miên
"Tiểu Xung vẫn rất thân thiện với chúng ta..
Long Duyệt Hồng lẩm bẩm một câu như tự an ủi bản thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Thần nói phụ họa:
"Chỉ cần chúng ta không chọc giận cậu ta, nghe lời cậu ta, thì không có chuyện gì
Lúc này, Tương Bạch Miên suy nghĩ một chút rồi nói:
"Nếu đến gặp, thì không thể không tặng quà, nếu không thì rất mất lịch sự
Long Duyệt Hồng nghe vậy có chút mờ mịt, bất giác định nói một câu "chắc không cần thiết đâu"
Giai cấp công nhân bình thường trong "Sinh vật Bàn Cổ", bởi vì việc phân chia định mức có hạn, điểm cống hiến không nhiều lắm, vật tư không quá sung túc, mọi người gặp gỡ nhau vào ngày lễ ngày tết cũng không có thói quen tặng quà cho nhau, sự qua lại giữa mọi người giống với khái niệm sang nhà hàng xóm hơn
"Cũng phải
Bạch Thần đồng ý với tổ trưởng
Trong quần thể dân du cư hoang dã và thợ săn di tích, thiếu thốn vật tư, ấm no chưa rõ là chuyện bình thường, đến chỗ người khác căn bản không có tập tục tặng quà, nhưng trong hoàn cảnh càng thiếu thốn, hiệu quả mua chuộc của nó càng mạnh, thỉnh thoảng Bạch Thần cũng làm một vài việc "trái phép", lúc cần làm việc thuận tiện, cô cũng sẽ góp đồ với một số người, mua chuộc lính canh hoặc người chủ quản
Gnawa có "kho số liệu quà tặng của con người" rất phong phú, hỏi lại:
"Nên tặng thứ gì
Tương Bạch Miên liếc nhìn Thương Kiến Diệu, phát hiện anh không hứng thú thảo luận đề tài này, tỏ vẻ "bạn bè quý ở tấm lòng"
"Ừm, đồ ăn
Tương Bạch Miên rời mắt, suy tư rồi nói: "Tôi nhớ Tiểu Xung từng nói, cậu ta cũng ăn gì đó, chỉ là khá ít, hơn nữa còn dạy cho các "Vô tâm giả" cao cấp cách dùng lửa, cách luộc và nướng
"Mang đến cho Tiểu Xung một ít thịt bò, đồ hộp, khoai tây
Nói đến đề tài này, Long Duyệt Hồng cũng rất hăng hái
Hắn cảm thấy đây là món quà mà mỗi một người trên Đất Xám đều không thể chối từ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên, Tiểu Xung chưa chắc đã được coi là "người"
"Làm vậy có kỳ quá không, còn bắt người ta tự mình nấu
Tương Bạch Miên đưa ra đánh giá từ góc độ lịch sự
"Tôi thường sẽ tặng đồ tiện dùng luôn
Bạch Thần nhớ lại những chuyện tương tự đã trải qua: "Đồ hộp không thành vấn đề, khoai tây và thịt bò cũng không cần thiết, có thể đổi thành bánh mì, còn có món pizza tương đối đặc sắc ở thành phố Ban Sơ, bánh mì thì tốt nhất nên chọn loại có bơ, ở mấy con phố có điều kiện trong khu Hồng Cự Lang đều có thể mua được, trẻ con đều thích loại này
"Xem ra cô rất biết cách dỗ trẻ con
Tương Bạch Miên mỉm cười
Bạch Thần im lặng vài giây rồi nói:
"Đôi khi sẽ biết
"Là vì họ khiến cô nhớ lại thời thơ ấu của mình
Gnawa không hiểu thì hỏi
Đồ người máy dở hơi, chú ý chỉ số EQ đi
Ông và "Này" sắp thành hai ông hộ pháp rồi
Tương Bạch Miên không kịp ngăn cản, chị đành thầm mắng lão Gnawa hai câu
Bạch Thần mím môi, vài giây sau mới nói:
"Ừ
Cô đáp bằng giọng rất nhỏ, không rõ ràng lắm, nhưng cũng không tức giận, không nổi nóng
Tương Bạch Miên miên vội vàng đổi đề tài:
"Trừ đồ ăn ra, còn có thể cân nhắc đến trò game mà Tiểu Xung thích nhất
"Tặng thẻ game
Thương Kiến Diệu lập tức lên tinh thần, dường như đang nghĩ mình chọn cho Tiểu Xung, sau đó hai người cùng chơi
Máy chơi game của Tiểu Xung là loại từ thời thế giới cũ, chỉ có thể dùng thẻ cắm vào
"Thẻ game được bảo tồn rất ít, không dễ lấy được
Nói đến đây, Tương Bạch Miên mỉm cười: "Nhưng chúng ta có rất nhiều game trong máy tính
Đây là một trong những tư liệu giải trí của thế giới cũ mà họ thu thập được ở Tarnan
Thấy Long Duyệt Hồng vẫn còn không hiểu, Tương Bạch Miên bổ sung:
"Tặng cho Tiểu Xung một chiếc máy tính loại hình mới nhất, cài đủ loại trò chơi vào trong đó cho cậu ta
Từ nay về sau "Vua của vô tâm giả" sẽ đắm chìm trong game, không ra ngoài hủy diệt thế giới nữa..
Chẳng hiểu sao Long Duyệt Hồng lại nảy ra một suy nghĩ như thế
Sau đó, hắn bất giác nói:
"Rất đắt tiền
Cực kỳ đắt ở thành phố Ban Sơ
"Máy tính xách tay loại hình mới nhất ở đây rơi vào tầm tám, chín trăm Orey, thậm chí còn đắt hơn
Bạch Thần đưa ra một con số
"Tám chín trăm
Tương Bạch Miên kinh ngạc hỏi lại
Cô biết là đắt, nhưng không ngờ đến mức này
Ở Tarnan của "Thiên đường máy móc", một chiếc máy tính xách tay loại mới nhất tính ra cũng chỉ khoảng một trăm Orey, nếu loại cũ hơn một chút, thì năm sáu mươi Orey cũng có thể mua được
"Xấp xỉ giá tiền này
Gnawa xác nhận lời Bạch Thần
Lúc đoàn đại biểu của "Thiên đường máy móc" giao dịch với người của thành phố Cỏ Dại, có lưu ý đến giá cả của sản phẩm điện tử ở các khu vực xung quanh
Tương Bạch Miên nhanh chóng lấy lại tinh thần, cân nhắc rồi nói:
"Hai phương án, một là kinh phí xin được sau đó sẽ dùng ở chỗ này, dù sao khoản nợ còn lại ở phía "đảng áo đen" thì cứ để thiếu đi, kéo dài thêm một hai tuần nữa, họ cũng sẽ không giục, hai là lấy một máy từ trong tiểu đội ra cho Tiểu Xung, ừm, dùng cái của tôi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Dùng cái của tôi, trong máy của cô có rất nhiều số liệu, văn bản
Bạch Thần bình tĩnh đề nghị
"Cũng được
Tương Bạch Miên tỏ ra hào phóng xua tay: "Quay về bù cho cô một máy khác
Quyết định xong chuyện này, Tương Bạch Miên lại do dự:
"Lần đầu tiên đã tặng món quà đắt tiền như vậy có phải không ổn lắm không
"Cũng không biết Tiểu Xung đã từng nghe đến câu nói "vô sự xum xoe không gian thì cũng là cướp" chưa..
Bạch Thần và Long Duyệt Hồng liếc mắt nhìn nhau, suy nghĩ rồi nói:
"Có thể lần thứ hai rồi hãy tặng, lần đầu tiên mang theo chút đồ ăn, chỉ nói chuyện phiếm, không đề cập đến chuyện cần sự giúp đỡ, chỉ xây dựng mối quan hệ thân thiết
Tương Bạch Miên "ừ" một tiếng:
"Phương án này khá ổn thỏa
"Tổ trưởng, có cần tiện thể mang thêm một bộ quần áo không
Long Duyệt Hồng chủ động bổ sung: "Tôi nhớ lúc Tiểu Xung ra khỏi tầng hầm ngầm kia, chỉ mang theo một chiếc máy chơi game và linh kiện của nó, không cầm theo quần áo
Tương Bạch Miên trầm tư một lát rồi nói:
"Tạm thời không nên
"Tôi sợ quần áo có ý nghĩa đặc thù nào đó, bảo cậu ta đổi bộ khác sẽ xảy ra chuyện đáng sợ
"Nhưng, nghe anh nói vậy, tôi lại nhớ tới một chuyện
Lúc đó Tiểu Xung vô cùng muốn ăn trứng xào cà chua
"Ừm, chúng ta có thể mang thêm chút trứng xào cà chua, đến lúc đó tùy vào tình uống rồi quyết định có nên cho tặng cho cậu ta hay không
"Cái này được đấy
Thương Kiến Diệu giơ tay lên lau khóe miệng
"Vậy cứ quyết định thế đi
Tương Bạch Miên thở hắt ra, bỏ máy thu phát vô tuyến điện ra
Bởi vì chỉ nhận, không gửi, cho nên họ không cần phải đến căn phòng an toàn riêng biệt
Đến thời gian đã hẹn, "Sinh vật Bàn Cổ" trả lời báo cáo tối qua của họ:
"Chỉ cần không tiến vào di tích Số 13 khu đất hoang nữa, trong ba ngày không xảy ra chuyện gì thì không sao
"Vậy mọi người vất vả ba ngày nữa
Tương Bạch Miên đung đưa tờ điện báo trong tay
Công ty dặn dò rõ ràng như vậy khiến Long Duyệt Hồng tự nhiên thở phào nhẹ nhõm
Suốt đêm không nói chuyện, "Tổ điều tra cũ" không ai gặp phải chuyện gì
Họ trả chiếc xe thuê lúc trước, đổi một công ty khác, thuê một chiếc ô tô mới để dùng cho nhiều việc, sau đó mua những đồ ăn đã bàn bạc lúc trước
Trên đường, họ còn đem chiếc xe jeep của mình sơn lại về màu xanh xám vốn có
Làm xong việc này, hai chiếc xe một trước một sau tiến vào khu Hồng Cự Lang, đi thẳng đến con đường Thương Kiến Diệu nhìn thấy trong mơ kia
Không lâu sau, họ đã lái tới nơi, tìm được căn nhà không cao lắm ở bên đường
Đi một mạch đến tầng năm, Thương Kiến Diệu chạy thẳng đến trước cánh cửa ở bên tay phải, gõ cốc cốc lên đó
Lần này, anh không hô lên "Tiểu Xung"
Khoảng mười mấy giây sau, cửa phòng "kẹt" một tiếng mở ra, đập vào mắt đám người Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng chính là sinh vật họ mèo đáng sợ có cơ thịt đỏ tươi như lộ ra ngoài
"Meo meo", người kêu lên không phải là Mèo an giấc, mà là Thương Kiến Diệu
Anh cố gắng dùng tiếng mèo mới học để chào hỏi đối phương
Mèo an giấc nhìn anh một cái với vẻ khinh thường, tránh ra một lối dẫn vào trong căn phòng
Tương Bạch Miên liếc nhìn lại, thấy một màn hình ti vi lớn, nhìn thấy máy chơi game màu đen và tay cầm tương ứng, nhìn thấy cậu bé Tiểu Xung tóc đen, mặc một bộ quần áo màu vàng
Cái cặp sách màu đỏ của cậu ta để ở bên cạnh
"Tiểu Xung
Thương Kiến Diệu hô lên một tiếng đầy chân thành: Ăn cơm chưa
Mang pizza và bánh mì bơ cho cậu đây, còn có trứng và cà chua, có thể làm món trứng xào cà chua
Tiểu Xung do dự vài giây, ấn nút tạm dừng, không muốn đứng dậy:
"Được
Òng ọc, cậu ta nuốt nước bọt.