Long Duyệt Hồng chậm rãi ngồi dậy, vừa lau mồ hôi trán, vừa cầm túi nước bên cạnh lên
Trong quá trình này, hắn nương theo ánh trăng mờ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, thấy Thương Kiến Diệu trực đêm đang quan sát mình
"Sợ quá tỉnh dậy à
Thương Kiến Diệu cười hỏi
Long Duyệt Hồng thầm kinh hãi, thốt lên hỏi:
"Anh cũng mơ thấy cơn ác mộng kia
Vừa dứt lời, Long Duyệt Hồng đã phát hiện ra không đúng: Tên này rõ ràng còn đang trực đêm, hoàn toàn không ngủ, làm sao nằm mơ được
Quả nhiên, như hắn dự liệu, Thương Kiến Diệu nở nụ cười:
"Rốt cuộc anh mơ thấy ác mộng gì
Cuộc nói chuyện của hai người dẫn đến sự quan tâm của Bạch Thần cũng đang trực đêm, kể cả Tương Bạch Miên đang trong giấc mộng cũng từ từ tỉnh dậy
Trong cả căn phòng, chỉ còn "Garibaldi" Giuseppe phải đối chọi với cơn nghiện đã tiêu hao hết sức lực là còn đang ngủ say
Long Duyệt Hồng cân nhắc một chút rồi nói:
"Tôi mơ thấy vị thủ tịch đã viên tịch kia
"Mơ thấy lúc thi thể của ông ta được khiêng vào tháp, có để lộ vẻ mặt dữ tợn, sau đó còn phát ra tiếng kêu thảm thiết
Sau khi kể lại đơn giản, Long Duyệt Hồng nhìn về phía Tương Bạch Miên:
"Tổ trưởng, cô cũng mơ ác mộng tương tự à
Tương Bạch Miên lắc đầu:
"Tôi ngủ rất ngon
Long Duyệt Hồng vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa cảm thấy thất vọng, đưa ra lời phân tích của mình:
"Có lẽ cảnh tượng vị thủ tịch kia nhảy lầu tự sát quá chấn động, khiến tôi khắc sâu ấn tượng, cho nên mới tổng hợp lại cùng nghi thức viên tịch, tự mình dọa mình
"Hiện giờ xem ra, chưa chắc đã là thế
Thương Kiến Diệu giơ tay lên sờ cằm: "Nếu anh đã nói vậy thì có lẽ lý do phải là thế
"Này
Long Duyệt Hồng bất lực ngăn tên này bắt đầu tán phét
Tương Bạch Miên ngáp một cái, cầm lấy túi nước uống một hợp rồi nói:
"Ngủ đi, dù sao vị thủ tịch kia cũng đã biến thành tro cốt, à, xá lợi tử rồi, cho dù thực sự có vấn đề gì thì cũng hết rồi
"Trên thế giới này có tồn tại ma quỷ..
Thương Kiến Diệu thấp giọng, thầm thì nói
Long Duyệt Hồng đang muốn phản bác, Thương Kiến Diệu lại lấy ra một ví dụ:
"Dimarco
Đám người Tương Bạch Miên nhất thời cạn lời
Sau khi Dimarco bị "Tổ điều tra cũ" hủy diệt thân thể, quả thực đã dùng trạng thái "hồn ma bóng quỷ" để tồn tại một thời gian
Ông ta là người thức tỉnh lĩnh vực "Bồ Đề", vị thủ tịch kia cũng vậy, nếu không đã không nắm giữ được "Thiên nhãn thông"
Nói cách khác, thể ý thức của vị thủ tịch kia có xác suất không nhỏ đã rời khỏi thân thể, tồn tại một thời gian
Nói từ ý nghĩa thông tục, đây chính là "hồn ma"
Vài giây sau, Tương Bạch Miên mới thở hắt ra:
"Trong tình huống không có cơ thể, Dimarco cũng không thể sinh tồn được bao lâu
"Hôm qua vị thủ tịch đã chết, à, đã tiến vào thế giới mới rồi
"Ông ta chắc chắn là mạnh hơn Dimarco
Thương Kiến Diệu phản bác một câu
"Nhưng cũng không thể xuất hiện sự biến chất lớn như vậy, trừ phi sau khi tiến vào "thế giới mới", mà vẫn có thể hoạt động trên Đất Xám như trước
Tương Bạch Miên nghiêng người sang, liếc nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ: "Ngủ đi, ngủ đi, nửa đêm thảo luận ma mãnh gì
Thương Kiến Diệu không tiếp tục đề tài này, lại nói:
"Tôi đang suy nghĩ..
"Đừng nghĩ nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tương Bạch Miên ghét bỏ đáp lại
Nhưng thái độ của cô cũng không quá cứng rắn, mang chút đùa cợt trong đó
"Tôi đang nghĩ, đại sư Thiện Na Già có cần ngủ không..
Thương Kiến Diệu dường như đang đối diện với vấn đề nan giải nghìn đời
Câu hỏi này của anh phiên dịch ra là người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" có nhu cầu ngủ lớn đến đâu
Bạch Thần ở cạnh cửa phòng lúc này đáp lại:
"Chắc là có, ít nhất Dimarco sẽ ngủ
Nếu không phải như vậy, lúc đó "Tổ điều tra cũ" hoàn toàn không có cơ hội hủy diệt cơ thể Dimarco
Thương Kiến Diệu lại nói tiếp theo câu này:
"Hiện giờ đại sư Thiện Na Già có đang ngủ không
"Tôi thấy anh ta không giống loại người ngày đêm đảo lộn
Ơ..
nếu hiện giờ đại sư Thiện Na Già đang ngủ, sẽ không thể dùng "Đọc tâm đối phương" để giám sát chúng ta, không có cách nào ngăn cản chúng ta trốn thoát
Nghe thấy câu hỏi của Thương Kiến Diệu, trong chớp mắt Long Duyệt Hồng lóe lên một suy nghĩ như thế
Tương Bạch Miên và Bạch Thần cũng nghĩ thế
Đây là ý mà Thương Kiến Diệu muốn bày tỏ
"Thiền sư, anh có ngủ không
Thương Kiến Diệu quay về khoảng không trước mặt, hỏi ra miệng
Không ai trả lời anh
Bạch Thần thấy thế, cân nhắc rồi nói:
"Anh muốn đề nghị chạy trốn vào lúc này
"Đại sư Thiện Na Già không chú ý đến chúng ta, không có nghĩa là không có các tăng lữ khác canh giữ
Tương Bạch Miên lắc đầu: "Nơi đây là tổng bộ của "Giáo phái Ý Thức Thạch Anh", cường giả như mây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đúng vậy, đúng vậy
Long Duyệt Hồng vô cùng tán thành
Nếu không phải đêm qua đến giờ xảy ra một loại chuyện kỳ dị và trùng hợp khó hiểu, thì hắn cho rằng cứ ngoan ngoãn ở lại Sikhara là lựa chọn tốt nhất
Dù sao kế hoạch của "Tổ điều tra cũ" chính là chờ thành phố Ban Sơ xảy ra bạo động, chờ ở đâu mà chẳng là chờ
Mà trong mười ngày, nếu thành phố Ban Sơ thực sự xảy ra bạo động, "Giáo phái Ý Thức Thạch Anh" không có người canh giữ họ nữa
"Không thử thì biết làm sao được
Thương Kiến Diệu xúi giục đồng đội
"Thử xong thì toi đời
Tương Bạch Miên theo phản xạ có điều kiện, nói ra một câu học được từ tư liệu giải trí của thế giới cũ
Cô lập tức nói tiếp:
"Hơn nữa, đại sư Thiện Na Già am hiểu "tiên đoán", chưa biết chừng đã tiên đoán ra đêm nay chúng ta không thể chạy khỏi nơi này, cho nên mới to gan lớn mật đi ngủ
"Chuyện "tiên đoán" luôn tồn tại sai số và ý nghĩa khác
Thương Kiến Diệu dựa vào tư liệu giải trí của thế giới cũ phong phú mà mình dự trữ, đưa ra ví dụ: "Biết đâu, ý thật sự của "tiên đoán" chính là chúng ta không trốn khỏi từ cửa phòng, mà chúng ta có thể nhảy từ cửa sổ, có thể leo xuống theo từng tầng
"Việc này có chút nguy hiểm
Long Duyệt Hồng nói thật
Chủ yếu là hắn đang chỉ bản thân mình
Thương Kiến Diệu đã ưu hóa gien, năng lực giữ thăng bằng rất tốt, không kém khỉ bao nhiêu, lúc ở chợ Đá Đỏ, anh có thể đi trên kiến trúc đổ nát như giẫm trên đất bằng
Mà Thiện Na Già tuy sơ ý trong việc canh giữ "Tổ điều tra cũ", nhưng vẫn không cho phép họ mang thiết bị khung xương quân dụng vào phòng, chỉ cho phép họ cầm theo vũ khí hạng nhẹ
"Cũng có khả năng đại sư Thiện Na Già không ngủ, đang âm thầm canh chừng chúng ta, muốn nắm giữ kế hoạch chạy trốn của chúng ta, biết rõ chúng ta ẩn giấu năng lực gì
Tương Bạch Miên tức giận giục: "Mau ngủ đi
"Đọc tâm đối phương" không phải vạn năng, nếu mấy thành viên của "Tổ điều tra cũ" không nghĩ đến loại năng lực nào đó, thì Thiện Na Già sẽ không biết
Thương Kiến Diệu thấy tổ trưởng bất động như núi, thất vọng "ôi" một tiếng
Long Duyệt Hồng đã thoát khỏi tâm trạng xấu do cơn ác mộng mang lại từ lâu, một lần nữa nằm xuống, kéo cao chăn, chuẩn bị tiếp tục ngủ
Đúng vào lúc này, cửa phòng của họ vang lên tiếng "cộc"
Dường như có người gõ cửa ở bên ngoài
"Cộc
Lại một tiếng đập cửa nữa vang lên, Tương Bạch Miên còn chưa nằm xuống, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng
Thương Kiến Diệu xoay người nhìn về phía cánh cửa gỗ, nói bằng giọng âm trầm:
"Ma tới..
Bạch Thần vốn định ra ngoài mở cửa, xem ai nửa đêm đến tìm nhóm người mình, nhưng lúc đảo mắt qua, cô chú ý thấy phản ứng của Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu không giống bình thường
"Ma quỷ cái gì..
Long Duyệt Hồng lẩm bẩm ngồi dậy
Lúc này, Tương Bạch Miên trầm giọng hỏi Thương Kiến Diệu:
"Có phải không có ai không
Không có ai..
Vẻ mặt Long Duyệt Hồng chợt dại ra
"Bên ngoài không có ý thức nhân loại
Thương Kiến Diệu không sử dụng giọng điệu kể chuyện ma nữa, mà nghiêm túc trả lời
Sau khi có chuyện gõ cửa "lẫn nhau" này, cho dù là người thức tỉnh có khả năng ẩn giấu ý thức của bản thân, cũng không thể lừa gạt được cảm ứng của anh nữa
Điều này khiến Long Duyệt Hồng và Bạch Thần càng thêm căng thẳng và sợ hãi
Từ phản ứng và lời nói của Tương Bạch Miên, họ có thể nhìn ra tổ trưởng cũng cho rằng bên ngoài không có ai
Một giây tiếp theo, bên ngoài lại "cộc" một tiếng
"Mở cửa xem
Tương Bạch Miên trở tay rút súng lục "Rêu băng"
Thương Kiến Diệu thì đã sớm muốn làm vậy, giật mạnh cửa phòng ra
Bên ngoài hành lang u ám thanh tịnh, cách rất xa mới có một ngọn đèn đường, gió đêm mang theo khí nóng thổi qua không gì ngăn trở
Quả thực không có ai
Long Duyệt Hồng lập tức xoay người xuống giường, cầm súng lục lên
"Không có ai cả
Thương Kiến Diệu thò nửa người ra ngoài hành lang, nhìn thoáng qua xung quanh, kéo dài giọng nói: "Ai đang gõ cửa đấy
Không ai trả lời anh
Tố chất tâm lý này..
Long Duyệt Hồng khó khăn lắm mới lấy lại tinh thần, có chút hâm mộ thầm nghĩ
"Đợi đã
Tương Bạch Miên ra lệnh cho Thương Kiến Diệu
Cô cũng không căng thẳng lắm, dù sao nơi này là tổng bộ của "Giáo phái Ý Thức Thạch Anh", Thiện Na Già lại là một tăng lữ từ bi hỉ xả
Chỉ cần không phải vị thiền sư này tự mình trở nên xấu xa, xác suất xảy ra vấn đề nghiêm trọng cũng không lớn
"Tổ điều tra cũ" đợi một hồi, không nghe thấy tiếng gõ cửa "cộc" nữa
"Chán thật..
Thương Kiến Diệu lắc đầu, đóng cửa phòng lại
"Cộc
Thương Kiến Diệu vừa đóng kín cửa, lại một tiếng gõ cửa nữa vang lên
Long Duyệt Hồng bị dọa sợ suýt thì nhảy dựng lên
Tương Bạch Miên trầm tư một lát:
"Đợi xem "hắn" sẽ gõ bao lâu
"Được
Thương Kiến Diệu lại một lần nữa trở nên hăng hái
Tiếng "cộc" thỉnh thoảng vang lên, đến tiếng thứ bảy thì kết thúc, hồi lâu không xuất hiện nữa
Điều này khiến Giuseppe cũng phải mơ màng tỉnh lại
"Gõ bảy tiếng
Tương Bạch Miên tổng kết
Cô nhìn về phía đám người Bạch Thần, trầm ngâm rồi nói:
"Mọi người nghĩ là tình huống gì
Thương Kiến Diệu đã nghĩ sẵn câu trả lời trong đầu:
"Đêm hồi hồn
Đêm mà hồn thủ tịch quay về
"Vậy vì sao ông ta lại gõ cửa phòng chúng ta
Long Duyệt Hồng cảm thấy hoảng sợ, hỏi lại
"Bởi vì tờ giấy mà ông ta để lại cho chúng ta
Thời điểm này, logic của Thương Kiến Diệu luôn vô cùng rõ ràng
"Vậy vì sao phải bảy tiếng, không nhiều không ít
Long Duyệt Hồng hỏi tiếp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thương Kiến Diệu mỉm cười:
"Bảy cấp phù đồ
"Bảy là con số may mắn của "Giáo phái Ý Thức Thạch Anh"
"Nhưng lúc chúng ta mở cửa lại không xảy ra chuyện gì..
Long Duyệt Hồng "cố gắng giãy giụa"
"Phải đợi sau bảy tiếng, mở cửa mới có chuyện
Thương Kiến Diệu bày ra vẻ nếu anh không tin thì giờ tôi sẽ mở cửa cho anh xem
Lúc này, Tương Bạch Miên hắng giọng nói:
"Tôi nhớ người thức tỉnh lĩnh vực "Bồ Đề" sau khi tiến vào "Hành lang tâm linh" có thể can thiệp vật chất, vừa rồi có phải vị nào đó thao túng không khí, thay đổi áp suất gió, tạo ra động tĩnh giống tiếng gõ cửa không
Cô vừa dứt lời, lại có tiếng gõ cửa vang lên:
"Cộc!"