Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 688: Không hối hận




Viện nguyên lão, khu Hồng Cự Lang
Tăng lữ Thiện Na Già mặc áo dài xám tro ngồi trên xe mô-tô màu đen nhìn về những người rơi vào "Lục đạo luân hồi", đang giãy giụa đau đớn, lại nhỏ giọng tuyên một tiếng phật hiệu
Hắn cũng không muốn trừng phạt những người này, mà là hi vọng dùng "Lục đạo luân hồi" để họ cảm nhận được thống khổ, từ từ tỉnh táo lại, hoặc là không còn sức lực tham gia vào cuộc bạo động này
Nói chung, mục đích của Thiện Na Già là "trấn an" mọi người trong từng khu vực, để cảnh tượng thây phơi đầy đường, máu chảy thành sông không xuất hiện trên thế giới này
Cho nên hắn đối xử bình đằng, cũng cho cả các thành viên của đội vệ binh người không hoàn chỉnh phía sau vào "Lục đạo luân hồi"
Vì thấy, hắn rõ ràng đã dự đoán bản thân sẽ bay ngang lên, nở thành một bông hoa máu, nhưng vẫn đứng thẳng người, không cho xe mô-tô lùi lại
Mắt thấy phần lớn công dân khu vực phía trước đã trúng "Lục đạo luân hồi", ngã xuống đất, đau đớn vùng vẫy, Thiện Na Già kéo tay ga, để mô-tô lái về phía trận địa đang tan tác của quân phòng thủ thành phố
Hắn muốn ảnh hưởng đến đám công dân đang phẫn nộ ở phía xa hơn
Đúng lúc này, bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện một bóng người
Bóng người ấy cầm hai khẩu "Liên hợp 202", chĩa về phía hắn bóp cò
Pằng
Cho đến khi tiếng súng vang lên, Thiện Na Già mới có linh cảm, phát giác ra
Đến khi suy nghĩ trong đầu hắn chuyển động thì đã quá muộn, chỉ kịp tạo ra một lá chắn, che được một viên đạn trong đó, một viên đạn khắc chui vào người hắn, khiến hắn bay ra khỏi xe mô-tô
Ở giữa không trung, Thiện Na Già cảm thấy đau đớn dữ dội
"Cán cân vinh quang" cũng tham gia vào cuộc bạo động này
Trong chớp mắt ấy, trong đầu hắn chỉ lóe lên đúng một ý nghĩ như vậy
"Cán cân vinh quang" tín ngưỡng Chấp tuế Tháng Sáu "Cán Cân Vàng", một bộ phận người thức tỉnh nắm giữa năng lực ẩn giấu bóng hình, che chắn linh cảm, là loại người thích hợp với nhiệm vụ ám sát nhất trên Đất Xám
Trong lúc suy nghĩ hiện ra trong đầu, Thiện Na Già thấy máu tươi của mình văng lên không trung, dường như tạo ra một đóa hoa xinh đẹp đang nở rộ
Hắn bất giác nhớ lại cuộc nói chuyện với sư huynh Thiện Giác La sau khi trở về miếu Sikhara vào tối qua
"Người viên giác" này dùng giọng nói vừa lo lắng vừa tức giận nói:

"Mấy người cậu mang về chạy mất rồi
"Họ không những tạo ra hỗn loạn ở tầng bảy, hơn nữa còn thêm một mồi lửa vào cục diện của thành phố Ban Sơ, bạo động chưa biết chừng sẽ thực sự xảy ra
"Lúc trước nếu không phải cậu ôm suy nghĩ từ bi hỉ xả, cứ giao thẳng họ cho "Bàn tay trật tự" thì làm sao xảy ra nhiều chuyện thế này
"Những năm gần đây, vì từ bi hỉ xả mà cậu chịu khổ, chịu thiệt còn ít sao
"Bây giờ cậu nhớ lại có chút hối hận nào không
Thiện Na Già nhớ mình im lặng vài giây mới đưa ra câu trả lời:

"Không hối hận
Trong cơn đau, Thiện Na Già gần ngã xuống mặt đất đưa ánh mắt về phía một lượng lớn công dân từ phía xa xông tới
Trong lúc mơ hồ, hắn phát hiện nhân số đã ít hơn nhiều so với mình dự đoán, mang đến cho bản thân ảo giác vừa rồi có rất nhiều
Không có sức lực để ý chuyện này nữa, Thiện Na Già nhắm mắt lại, một lần nữa sử dụng "Lục đạo luân hồi"
Bịch
Hắn ngã xuống đất, máu tươi nhanh chóng lan rộng ra
..
Bên ngoài ngôi biệt thự cổ điển, số 14 đường Viên Khâu, khu Kim Bình Quả
Thương Kiến Diệu dùng ống phóng rốc-két đơn binh chĩa vào kẻ địch đứng trên nóc xe con màu đen, Connor cũng nhân lúc đối phương không nhìn thấy gì, giơ tay trái lên, chuẩn bị sử dụng chiếc nhẫn "Trì trệ"
Mà lúc này, bên trong biệt thự, Avia trong phòng tắm tiếp khách đã tỉnh lại
Cô ta không vì "Tim chợt ngừng đập" của Khan mà rơi vào trạng thái hấp hối, hầu gái của cô ta đã tiếp nhận đợt tập kích này
Đây không phải là vì có vật phẩm hay năng lực kiểu thế thân, mà là vị chủ nhân của "thế giới hư cấu" hôm nay đã có một sự bố trí dự phòng
Bà ta và Avia đều rất rõ, một khi thành phố Ban Sơ xảy ra bạo động, tuyệt đại đa số cường giả sẽ bị kéo đi, như vậy rất có khả năng gặp phải tập kích
Tổ chức cố gắng trừ khử đầu mối về nguyên nhân thế giới cũ bị hủy diệt kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này
Thế là chủ nhân "thế giới hư cấu" có tên Anieva đã thêm một trạng thái "Nhận nhầm" có thể duy trì nửa tiếng đồng hồ lên người Avia trước đó
Đây là một hiệu quả đặc thù do các năng lực "mù mặt", "mù đường"..
của lĩnh vực "Gương Vỡ" chuyển hóa thành sau khi vào "Hành lang tâm linh"
Nó có thể sử dụng với kẻ địch, khiến hắn không nhớ rõ tướng mạo, đặc thù của mục tiêu, cũng không nhớ được vị trí tương ứng và dao động ý thức, sẽ tập trung nhầm sang nhân loại không liên quan
Nó cũng có thể sử dụng với đối tượng cần bảo vệ, sẽ không ảnh hưởng đến lần đầu tiên kẻ địch nhìn thấy hoặc cảm ứng được mục tiêu, chỉ khi nào đòn tập kích của hắn bị cắt ngang hoặc bị quấy nhiễu, thì định vị của hắn sẽ bị "nhận nhầm", tự nhiên "kết nối" sang một nhân loại ở gần nhất
Vì vậy, "thế thân" của Avia vừa rồi đã bị trúng "Tim chợt ngừng đập"
Thiếu nữ đáng thương này đã phát ra tiếng kêu thảm thiết trong giấc mơ, gián tiếp đánh thức Avia sớm tỉnh lại
Trong lĩnh vực "Gương Vỡ", trạng thái "mù mặt", "mù đường", ngoại trừ là cái giá phải trả thì còn có thể là năng lực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điểm này được áp dụng rất nhiều trong lĩnh vực người thức tỉnh, hình thức biểu hiện cái giá phải trả của anh cũng có thể chính là một năng lực nào đó của người khác
Giờ phút này, Avia nhìn hầu gái sắp chết dưới đất, biết rằng đòn tập kích trong dự liệu đã tới
Cô ta nghiêng đầu nhìn chiếc điện thoại di động cũ kỹ vỡ nát trong tay, ấn cho màn hình sáng lên, mở danh bạ, tìm một dãy số không được ghi chú tên người dùng
Cô ta rất do dự, không biết có nên bấm nút gọi không
Qua nhiều năm như vậy, cô ta chưa từng thử gọi vào "dãy số" đó, không rõ nó có mang đến nguy hiểm cho mình không
Cô chỉ nhớ ông nội mình, người từng là hoàng đế của thành phố Ban Sơ - Orey, trước khi chết đã nói với cha mình rằng:

"Chưa đến thời điểm hoàn toàn không thể sửa chữa nữa, thì tuyệt đối không được vứt chiếc điện thoại di động này đi, chưa đến lúc không còn biện pháp khác, thì tuyệt đối không được gọi số điện thoại này
Trong lúc suy nghĩ, trước mắt Avia chợt tối sầm
Ý thức của cô ta vẫn rõ ràng như trước, có cảm giác đêm tối đến sớm, chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng hình dáng mờ ảo của các đồ dùng trong nhà
Ít nhất điều này chứng minh cô ta không mất đi thị giác
Không, phòng tắm tiếp khách vốn không có cửa sổ, ngày đêm đều dựa vào đèn chiếu sáng..
Avia chợt có linh cảm, nhíu mày
Đây chắc chắn không phải là đêm tối bình thường
Người có cảm giác đêm tối đến sớm không chỉ có mình Avia, mà đám người Thương Kiến Diệu, Connor cũng rơi vào trạng thái dư âm thị giác, chỉ có thể nhìn thấy đường nét của các sự vật xung quanh
Điều này..
Khan và Connor bị ảnh hưởng, vội vàng phân tâm cảm ứng bốn phía, tìm kiếm ngọn nguồn của sự thay đổi
Giây tiếp theo, ánh sáng trong veo rực rỡ bùng lên giữa không trung, xua tan hoàn toàn "đêm tối"
Ánh sáng chói lòa khiến Connor và Thương Kiến Diệu theo bản năng nhắm mắt lại, còn tầm mắt của Khan là một mảng trắng xóa
Đợi đến khi ánh sáng rực rỡ này biến mất, hiệu quả "mù" trên người Khan kết thúc sớm do bị kích thích
Ông ta lấy lại thị lực, nhìn thấy Thương Kiến Diệu đang vác ống phóng rốc-két tác chiến đơn binh chĩa ngay vào mình
Lúc ánh mắt hai bên tiếp xúc, Thương Kiến Diệu dùng cách thức bóp cò để chào hỏi
Anh không đợi Connor phối hợp, vì Khan có thể nhìn thấy cảnh tượng xung quanh rồi
Ầm ầm
Ở cự ly gần, đầu đạn hỏa tiễn mà Thương Kiến Diệu bắn ra chỉ bay nghiêng một chút là đã nổ tung
Nhưng bên người Khan dường như sinh ra một lá chắn vô hình, chắn lại toàn bộ sóng xung kích dữ dội ở bên ngoài
Lúc lắc lư lảo đảo, ông ta chỉ cảm thấy may mà mình tỉnh lại đúng lúc, kịp thời phản ứng, nếu bị viên đạn hỏa tiễn kia bắn trúng chính diện, thì kết quả không thể tưởng tượng nổi
..
Trên phế tích bờ bắc
Hàn Vọng Hoạch, Tăng Đóa và Gnawa đang giám sát chặt chẽ tình hình chỗ cầu lớn bắc qua sông Hồng Hà, dùng cách này để phán đoán xem cường giả và quân chính quy xung quanh khu vực thành phố Ban Sơ có nhiêu người chạy về
Đột nhiên, họ thấy một lượng lớn quân phòng thủ thành phố ở chỗ này chợt khiêu vũ
Nhảy một cách sôi nổi
Đổi là người khác, lúc này chắc chắn đã trợn mắt nhìn nhau, vẻ mặt mờ mịt, nhưng đám người Hàn Vọng Hoạch đã trải qua trận chiến kỳ dị bên ngoài thị trấn Sơ Xuân với tư cách người đứng xem
"Vị cường giả trông coi thị trấn Sơ Xuân kia cũng đã trở về
Hàn Vọng Hoạch nói bằng giọng không khẳng định lắm
Cường giả nắm giữ năng lực cùng loại rất có khả năng không chỉ có một người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gnawa không dùng kính viễn vọng, chăm chú quan sát một hồi, nói:

"Nhìn từ giai điệu được suy đoán từ tiết tấu vũ đạo, hẳn là giống với ca khúc được sử dụng ở thị trấn Sơ Xuân
"Điều này vẫn tồn tại khả năng trùng hợp, nhưng xác suất vô cùng nhỏ
"Tôi sơ bộ phán đoán, chính là vị kia
Tăng Đóa lặng lẽ nghe Gnawa phân tích xong, thốt lên:

"Ý là lực lượng phòng ngự ở thị trấn Sơ Xuân đã xuống đến mức thấp nhất
"Đúng vậy
Gnawa đưa ra câu trả lời khẳng định
Hàn Vọng Hoạch cũng gật đầu, im lặng hồi lâu mới nói:

"Đây là cơ hội của chúng ta
"Không đợi đám Đại Bạch và "Này" sao
Gnawa đưa ra ý kiến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không biết lúc nào họ mới có thể ra khỏi thành để hội họp, mà đây là thời cơ hiếm có
Hàn Vọng Hoạch đưa ra lý do của mình
Thực ra, kết quả phân tích của Gnawa cũng vậy, chỉ có điều ông ta cảm thấy là một người máy thông minh, không thể tỏ ra quá trình tự hóa, quá máy móc, quá khô khan, cho nên vẫn nhấn mạnh phương án lúc trước
Tăng Đóa do dự một chút:

"Tôi tán thành, à, lão Hàn
Lúc này cô ta chỉ hận không thể lập tức chạy về thị trấn Sơ Xuân, nhưng trong lòng khó tránh khỏi có chút thấp thỏm, cảm thấy không có đám người Tiết Thập Nguyệt, không nắm chắc về mặt thực lực
Ánh sáng đỏ trong mắt Gnawa lóe lên một cái:

"Được, bây giờ chạy về thị trấn Sơ Xuân."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.