Xế chiều, trên bàn Tương Bạch Miên có thêm một chiếc bút ghi âm màu trắng bạc có nhiều vết loang lổ, kiểu dáng cổ xưa
"Bây giờ nghe luôn
Cô ngẩng đầu hỏi Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng
Thương Kiến Diệu đã bỏ "Ngọc sáu giác quan" vào trong ba lô chiến thuật, suy tư vài giây rồi nói:
"Đợi đã, đóng cửa, tắt đèn đi trước
"Anh coi đây là chuyện ma à
Tương Bạch Miên đương nhiên sẽ không đồng ý yêu cầu vô vị này
Long Duyệt Hồng gật đầu lia lịa, tỏ ý tán thành
"Đây là cảm giác nghi thức
Thương Kiến Diệu cố gắng giải thích
"Mọi người đều là người mình, tùy tiện chút đi
Tương Bạch Miên vừa đáp có lệ, vừa thay pin, bấm nút mở bút ghi âm
Sau tiếng dòng điện xẹt xẹt, một giọng nói phụ nữ không có cảm giác đặc biệt gì vang lên:
"Con người từ khi sinh ra đã không ngừng bị ảnh hưởng bởi ngày mai, dần dần quên mất tướng mạo vốn có của mình, linh hồn của chúng ta giống như một miếng bọt biển, hấp thụ quá nhiều sự vật có hại, càng ngày càng nặng nề, càng ngày càng suy yếu, cuối cùng rơi vào sự vĩnh cửu của thế giới màu xám, không thể thoát ra, "Bệnh vô tâm" tới vì điều này
"Muốn giải thoát tất cả, muốn tiến vào thế giới mới, còn người phải trở về dáng dấp mạnh mẽ nhất lúc đầu
"Vì thế, chúng tôi muốn tìm ra sở thích và khuynh hướng bẩm sinh của bản thân, từ bỏ lớp ngụy trang, trở về với tự nhiên..
"Chấp tuế "Người Giám Sát" vẫn luôn đánh giá những gì chúng ta làm đã đủ tốt chưa, từ đó quyết định có cho chúng ta mở cánh cửa dẫn đến thế giới mới không..
"Trước mặt "Người Giám Sát" không có ngụy trang, trái tim ban sơ của anh sẽ cho anh câu trả lời
"Con người tới trong dáng vẻ trần truồng, thì cũng trần truồng mà sống, trần truồng mà đi
Tương Bạch Miên yên tĩnh nghe xong, cảm khái một tiếng:
"Quan niệm của những tổ chức tôn giáo nào, ở một mức độ nào đó thật ra vẫn là tự bào chữa
"Nhưng nếu không có thêm sức mạnh vào, trong đại đa số nhân loại có nhận thức, lời giải thích này không thể được chấp nhận và truyền bá đi
"Đúng vậy
Long Duyệt Hồng cảm thấy một con người chỉ cần không chìm sâu vào trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, hoặc là tinh thần trong trạng thái mê man, thì chắc chắn sẽ không bị thuyết phục bởi các lý thuyết tương tự
Cho dù có chuyện tương ứng xảy ra, phần nhiều là do rất nhiều người xung quanh mục tiêu đã gia nhập "giáo phái Thiên Nhiên", không ngừng rót giáo lý cho anh ta, đồn nhiều thì thành thật
Thương Kiến Diệu không nói gì, vẻ mặt có chút nghiêm trọng, dường như đang suy nghĩ vấn đề ẩn giấu trong những lời nói vừa rồi
"Anh đang, suy nghĩ cái gì
Tương Bạch Miên lên tiếng hỏi
Thương Kiến Diệu "ừm" một tiếng:
"Tôi đang nghĩ, giáo phái này không thích hợp với vùng Băng Nguyên lắm, khí hậu nơi đó rất có lực sát thương đối với người không thích mặc quần áo, cho nên, phải thay đổi giáo lý để giải quyết vấn đề bản thổ hóa ở những khu vực khác nhau
Tương Bạch Miên mỉm cười:
"Anh ấy, vẫn còn đọc ít sách lắm
"Đợi đến Băng Nguyên, anh cởi quần áo ra, chạy một vòng, sẽ phát hiện ra một dạng thỏa mãn khác, nó giống như rất nhiều người thích mùa đông đến hồ bơi vậy, chỉ cầm nắm chặt "nhiệt độ", việc này không những có thể rèn luyện cơ thể, còn có thể đột phá cấm kỵ, hưởng thụ tinh thần chiến thắng khó khăn, rất dễ bị tôn giáo lợi dụng
Bốp, Thương Kiến Diệu đấm nắm tay phải vào lòng bàn tay trái:
"Có cơ hội bảo Tiểu Hồng thử chút
"Vì sao anh không tự mình thử
Long Duyệt Hồng hỏi lại
Thương Kiến Diệu "ôi" một tiếng:
"Tôi có cơ thể cường tráng, hiệu quả không rõ rệt
"Chỉ có anh, làm cải tạo gien mới được một mét bảy lăm, tướng mạo bình thường, thành tích cũng không cao..
Long Duyệt Hồng vô cùng hối hận vì đã phản ứng lại tên này
Số 196, khu B, tầng 495
Thương Kiến Diệu nghe xong "tin tức giờ chẵn", một tay cầm "Ngọc sáu giác quan" và bản gốc của bệnh án, một tay cầm dây chuyền "Thiên sứ sinh mệnh", tiến vào "Hành lang tâm linh"
Mới ra khỏi phòng "131", anh đã di chuyển khí tức trong hai đạo cụ vào, vẫn tồn tại với hình dáng vốn có
Về phần bản gốc bệnh án, nó là vật phẩm bình thường, Thương Kiến Diệu chỉ có thể căn cứ vào ký ức cụ thể hóa ra một bản
Tiếp đó, anh mặc áo tăng lữ màu vàng, khoác thêm áo cà sa đỏ, để gương mặt biến thành màu thép đen, đôi mắt lóe ra ánh sáng đỏ
Lần này, dây chuyền "Thiên sứ sinh mệnh" khiến anh liệt chân trái, cho nên anh vẫn dựa theo cách cũ, di chuyển cái chân bị liệt ra sau mông, để vị trí cũ "mọc ra" một cái chân khác
Mà "Ngọc sáu giác quan" tác dụng trực tiếp lên tinh thần, cái giá phải trả không dễ xử lý như vậy, bất kể ; à Thương Kiến Diệu có phật hiệu "Phổ Độ" làm thế nào, ánh sáng đỏ trong mắt cũng vẫn lóe lên như ngọn lửa, ngày càng hừng hực
"Phụ nữ
Phụ nữ
Anh thấp giọng hô lên
"Dáng vẻ này của anh rất kỳ quặc
Thương Kiến Diệu lập tức vuốt cằm: "Cho tôi cảm giác quen quen
Thương Kiến Diệu nửa tăng lữ máy móc không hề che giấu:
"Là nửa tăng lữ máy móc, tôi chỉ có mỗi đối tượng tham khảo là thiền sư Tịnh Pháp, cái giá phải trả của đại sư Tịnh Niệm không phải là tăng cường dục vọng
"Học ai không học, lại đi học tên biến thái kia
Thương Kiến Diệu thành thực nhưng nhanh mồn nhanh miệng trách móc cộng sự
Thương Kiến Diệu nửa tăng lữ máy móc lần tràng hạt "Ngọc sáu giác quan"
"Ngã phật từ bi, dù sao nơi này cũng không có phụ nữ thật
"Trạng thái này của anh đừng tụng niệm phật hiệu thì hơn
Thương Kiến Diệu "thành thực" cúi đầu nhìn đũng quần
Thương Kiến Diệu nửa tăng lữ máy móc không để ý, nói:
"Việc này đơn giản
Giây tiếp theo, anh để bộ phận kia được cơ giới hóa, biến thành một nòng pháo điện từ có thể bắn ra đạn pháo
Nòng pháo xuyên qua vải vóc, thò ra ngoài, đen ngòm, lóe ra màu sáng bóng của kim loại
"Thế nào
Tôi vẫn luôn là người ủng hộ học thuyết ưu thế hỏa lực
Thương Kiến Diệu nửa tăng lữ máy móc đắc ý hỏi các cộng sự: "Ngã phật từ bi, ưu thế hỏa lực độ người đời
"Tôi chỉ biết hòa thượng như anh không đứng đắn
Thương Kiến Diệu "thành thực" thở dài
Nói cho cùng, thiền sư Phổ Độ cũng không phải là hòa thượng tín ngưỡng "Bồ Đề" thực sự, Thương Kiến Diệu bất kể là nhân cách nào, cũng không có chuyện tín ngưỡng thành kính
Thương Kiến Diệu nửa tăng lữ máy móc bản chất là một người đàn ông thích sự lãng mạn của máy móc, dung hợp giữa lòng đồng cảm và trạng thái thư thái
Sau khi cái giá phải trả của "Ngọc sáu giác quan" làm nửa trước suy yếu đi nhiều, thì nửa sau đã hoàn toàn thể hiện ra
Sau khi có thêm một khẩu pháo, Thương Kiến Diệu nửa tăng lữ máy móc gần như không có ảnh hưởng gì, anh kéo lê cái chân sau mông, vững vàng bước đến căn phòng "522", đi vào
Có kinh nghiệm lúc trước, Thương Kiến Diệu thuận buồm xuôi gió đi vào "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn", tinh thần tiêu hao cực ít
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh bỏ qua tầng một đã thăm dò, mang theo khẩu pháo điện từ, đi từng bước lên lầu hai
Trên đường, một lần nữa anh cảm nhận được ánh nhìn chăm chú khó hiểu, không biết đến từ nơi nào kia
Nếu không phải hiện giờ người đang kiểm soát "cơ thể" là thiền sư "Phổ Độ", mà đổi thành Thương Kiến Diệu thích khám phá, thích hát múa kia thì chắc chắn anh ta sẽ nhảy một bài cho người đang âm thầm theo dõi kia, mời hắn cùng tham gia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có lẽ vì lên tầng hai sớm hơn rất nhiều so với lần trước, Thương Kiến Diệu dùng sức lia đèn pin qua lại, nhưng vẫn không phát hiện được bóng dáng người phụ nữ cuối hành lang
Anh chỉ đành từng bước kiểm tra những căn phòng ở đây, phát hiện toàn phòng làm việc là chính, trong đó có khá nhiều tư liệu, văn kiện cổ xưa
Đáng tiếc là chủ nhân căn phòng "522" lúc đó không hề xem các nội dung tương ứng, Thương Kiến Diệu cầm lấy xem phát hiện bên trên văn kiện hoặc chữ nọ sọ chữ kia, hoặc là một đoạn mã hỗn loạn
Lúc đến cuối hành lang, Thương Kiến Diệu nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ
Ánh sáng đỏ trong mắt anh lóe lên vài cái, tắt đèn pin trong tay đi
Sau đó, ngay cả ánh sáng đỏ trong mắt cũng tắt
Thương Kiến Diệu cứ thế chìm vào trong bóng tối, ngồi xổm xuống, lưng lặng lẽ tựa vào vách tường
Anh thuần thục như thể đang chơi trò trốn tìm hồi nhỏ
Không lâu sau, một bóng người đi xuống từ một cầu thang khác ở cuối hành lang, đi vào căn phòng phía trước Thương Kiến Diệu
Sau đó, chỗ cửa sổ hướng ra đường của căn phòng đó không ngừng có âm thanh huyên náo truyền đến
Thương Kiến Diệu kiên nhẫn, đợi các loại âm thanh ngừng lại, mới thong thả đứng dậy, đến gần chỗ đó
Mắt thấy đích đến gần trong gang tấc, anh bỗng vọt tới, giơ tay trái cầm "Ngọc sáu giác quan" và đèn pin lên, đẩy chốt mở
Chùm ánh sáng màu vàng chiếu vào bên trong, soi sáng rất nhiều bóng người
Ngồi xếp bằng ở giữa ghế sô pha tiếp khách là "nữ chuyên gia" mà Thương Kiến Diệu gặp lần trước
Cô ta vẫn mặc như thế, trông chỉ khoảng hai mươi, nhưng nhìn kỹ thì lại hơn ba mươi
Lúc này, cô ta ngồi xếp bằng, mắt khép hờ, hai đặt lên đầu gối, trông có chút trang nghiêm
Xung quanh cô ta, có bốn năm người mặc quần áo tả tơi cũng đang ngồi với tư thế như vậy, mấy con chuột và một đống gián yên tĩnh đi vòng quay họ, dường như đang đắm chìm vào bầu không khí yên tĩnh của căn phòng
Khi đèn pin của Thương Kiến Diệu chiếu vào, cô gái kia mở mắt, "a" một tiếng
Sau đó cô ta dùng tốc độ cực nhanh đứng dậy chạy về phía cửa sổ, nhảy ra ngoài, leo lên trên
Động tác của cô ta nhanh như khỉ, nhưng mắt không hề đục ngầu, chỉ là có nhiều tơ máu
Cùng lúc đó, những người ngồi xung quanh cô ta có phản ứng tương tự, họ hoặc trực tiếp nhảy lên, hoặc bổ nhào sang hai bên, cho thấy tốc độ phản ứng và tố chất cơ thể rất tốt
Nương theo ánh đèn pin, Thương Kiến Diệu phát hiện mặt mũi họ nhăn nhó, mắt đục ngầu, miệng hơi há ra, trong kẽ răng có nhiều máu thịt
"Vô tâm giả"
Những người vừa yên lặng ngồi xếp bằng ở đó đều là "Vô tâm giả"
Trong lúc chuột, gián chạy lung tung, Thương Kiến Diệu sử dụng "Tứ chi thiếu sót động tác"
Bịch bịch, đám "Vô tâm giả" ngã xuống đất
"Xem ra ở đây có tồn tại "Vô tâm giả", nhưng vì sao bên ngoài lại không đi vào
Thương Kiến Diệu nửa máy móc đi đến bên cửa sổ, liếc nhìn ra ngoài
Giây tiếp theo, anh kinh ngạc phát hiện ra mình đang ở tầng ba, chứ không phải là tầng hai như lúc đầu
Thương Kiến Diệu vuốt cằm, cùng các đồng sự tìm kiếm nguyên nhân:
"Chủ nhân căn phòng giống lần trước mình tiến vào, đều gặp cô gái kia ở tầng hai, dọa cô ta chạy mất, sau đó, ở trên tầng ba lại gặp phải, nhìn thấy cảnh tượng này
"Bởi vì lần này mình lựa chọn ẩn nấp, không dọa sợ cô ta, cho nên, những chuyện xảy ra sau đó không phải là những gì chủ nhân căn phòng đã trải qua, tiềm thức của hắn đã thay đổi số tầng, dùng cảnh tượng mình nhìn thấy để bổ sung vào
"Chắc vậy
Thương Kiến Diệu nhu nhược nhát gan bày tỏ tán thành trước các cộng sự khác
Thương Kiến Diệu nửa tăng lữ máy móc nhìn quanh một vòng, phát hiện trên bức tường gần đó có bảng giới thiệu nhân viên, có dán từng tấm ảnh
Anh giơ đèn pin lên, xem qua một lượt, phát hiện có ảnh chụp của cô gái vừa rồi
Trong ảnh, đối phương đúng lúc tuổi xuân, dung mạo thanh thú
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Lưu Lộ, quản lý bán hàng, người thành phố Thiết Sơn..
Thương Kiến Diệu nhanh chóng đọc xong giới thiệu, không cảm thấy có chỗ nào cần để ý
Ánh mắt anh một lần nữa di chuyển
Đột nhiên, Thương Kiến Diệu nửa tăng lữ máy móc "ủa" một tiếng
Ở một góc của bảng giới thiệu nhân viên, thiếu một bức ảnh.