Thương Kiến Diệu xoay người, nói với Bạch Thần đang ngồi ở ghế lái:
"Dừng xe dừng xe
Bạch Thần không từ chối, bởi vì Tương Bạch Miên không trấn áp hành động này của Thương Kiến Diệu trước
Đến khi xe jeep đi chậm lại rồi đỗ ở ven đường, Thương Kiến Diệu đẩy cửa đi ra ngoài, bước thẳng đến bên cạnh Mạt Lan Già, kiên nhẫn hỏi:
"Rốt cuộc đại kiếp nạn là chỉ cái gì
Mạt Lan Già mặc quần áo cũ kỹ đầy mảnh vá hơi cúi đầu, vẫn đi từng bước về phía trước giống như vừa rồi
Thương Kiến Diệu điều chỉnh bước chân của mình, để hai người sóng vai mà đi: "Pháp sư, tôi và ông đều là người trong Phật môn, từ bi hỷ xả, lấy việc phổ độ chúng sinh làm nhiệm vụ, vì sao không thẳng thắn với nhau, nói cho tôi biết đại kiếp nạn là gì, cho người đời sau biết, để mọi người sớm chuẩn bị
Còn nói rất văn vẻ..
Trên xe jeep đi rất chậm ở bên cạnh, Tương Bạch Miên đã đổi chỗ cho Gnawa, đến sát cửa sổ phía bên này
Mà lúc trước Thương Kiến Diệu cũng đã hạ cửa sổ xe xuống
Mạt Lan Già rốt cuộc lên tiếng:
"Ban khổ hạnh của tôi không có ý nguyện từ bi hỷ xả, phổ độ chúng sinh
"Phật đà là đạo sư, chứ không phải là chúa cứu thế
Với năng lực nói nhảm của Thương Kiến Diệu, giờ phút này anh lại hơi nghẹn họng
Anh nhanh chóng thay đổi hướng suy nghĩ:
"Vậy ông có thể nói cho tôi biết vì sao không thể nói cặn kẽ về đại kiếp nạn được không
Mạt Lan Già hơi cúi đầu, chắp hai tay trước ngực:
"Nam mô a nhục Đa La tam miệu tam bồ đề
"Pháp sư, ông đang thử thách ngộ tính của tôi à
Thương Kiến Diệu đột nhiên hăng hái
Tương Bạch Miên ngồi nghe ở bên cạnh, không nhịn được muốn giơ tay che mặt
Mạt Lan Già không trả lời Thương Kiến Diệu, vẫn tiếp tục dẫn đám tăng lữ khổ hạnh kia đi về phía trước
Thương Kiến Diệu bước nhanh vài bước đi theo, vuốt cằm nói:
"Pháp sư, nếu ông không muốn nói, vậy tôi cũng không ép buộc
"Tôi nhớ lúc trước ông có nói "điềm báo đã thành hiện thực, đại kiếp nạn giáng xuống", có thể nói cho tôi biết điềm báo là chỉ cái gì không
Anh hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ khi nhiều lần hỏi mà không nhận được câu trả lời
Bước chân Mạt Lan Già hơi dừng lại
Rốt cuộc ông ta cũng ngẩng đầu lên, nghiêng đầu nhìn về phía Thương Kiến Diệu, nói với giọng rất phức tạp:
"Thánh địa bắt đầu đổ sập
"Thánh địa Phật môn
Thương Kiến Diệu lập tức trợn tròn hai mắt, hỏi lại một câu
Mạt Lan Già lại quay về trạng thái lúc trước, hơi cúi đầu, hai tay chắp trước ngực, thấp giọng tuyên một tiếng Phật hiệu:
"Nam mô a nhục Đa La tam miệu tam bồ đề
Thương Kiến Diệu không hỏi thêm nữa, hào hứng đổi đề tài:
"Pháp sư, cần phải đạt được điều kiện gì ông mới bằng lòng chia sẻ chuyện đại kiếp nạn
Mạt Lan Già không hề nổi giận vì bị quấy rầy, chỉ đáp lại một câu đơn giản:
"Lúc nên nói sẽ tự nhiên nói
Cơ mặt Thương Kiến Diệu có sự vặn vẹo rõ ràng:
"Tôi ghét nhất là trao đổi với đám hòa thượng các ông
K"hông biết nói tiếng người
Hiển nhiên trong những hòa thượng này bao gồm cả thiền sư "Phổ Độ" ở trong đó
Mạt Lan Già nghiêng đầu đi, liếc mắt nhìn người này, dường như rất kinh ngạc khi thấy anh mắng cả mình vào trong đó
Ông ta như có điều suy nghĩ, nhanh chóng nói:
"Vô ngã tương, vô nhân tương, vô chúng sinh tương, vô thọ giả tương, ký kiến như lai
Thương Kiến Diệu thiền sư "Phổ Độ" gãi đầu một cái, không hiểu lắm
Anh cảm thấy tự ti, chắp hai tay trước ngực, nói:
"Nam mô a nhục Đa La tam miệu tam bồ đề, bần tăng không quấy rầy pháp sư nữa
Anh xoay người, nhanh chóng chạy đến bên cạnh xe jeep, mở cửa ra
Tương Bạch Miên ra hiệu cho Gnawa ngồi sang phía cửa sổ bên kia, mình thì chen vào giữa, để trống ra một chỗ bên cạnh
Sau khi Thương Kiến Diệu ngồi lên xe, Bạch Thần nhấn chân ga, để cho xe jeep chạy đi
Không lâu sau, họ đã bỏ rơi đám tăng nhân khổ hạnh Mạt Lan Già ở đằng sau đến mức không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa
Lái xe thêm năm sáu phút nữa, Thương Kiến Diệu đột nhiên vỗ đùi:
"Thì ra chúng ta bị oan rồi
"Hả
Không chỉ có Long Duyệt Hồng, Bạch Thần, Tương Bạch Miên và Gnawa cũng phát ra âm thanh nghi ngờ
Kiểu tư duy này nhảy cóc quá nhanh rồi
Thương Kiến Diệu giải thích một cách nghiêm túc:
"Những thánh địa Phật môn bị hủy diệt là biểu hiện của đại kiếp nạn sắp giáng xuống, bất kể chúng ta có tham gia hay không, đều sẽ xuất hiện kết quả giống nhau
"Không thể nói chúng ta phá hủy những thánh địa Phật môn này nữa, chúng ta chỉ là trùng hợp gặp phải thôi
Anh càng nói càng cảm thấy thấm thía
Không ngờ còn thật sự bẻ cong đạo lý..
Tương Bạch Miên "ha" một tiếng:
"Chẳng thà anh nói chúng ta chỉ là công cụ được sắp xếp, muốn trách thì trách kẻ đứng sau
"Giống như tôi cho anh một khẩu súng, anh nên oán trách tôi chứ không phải là oán trách khẩu súng
"Đúng vậy đúng vậy
Long Duyệt Hồng cũng cảm thấy "Tổ điều tra cũ" không thể gánh tội trạng phá hủy thánh địa Phật môn lên người được
Thương Kiến Diệu bất chợt nghiêm túc:
"Có điều nhìn từ một phương diện khác có thể thấy được trong Phật môn đã có điềm báo về việc thánh địa bị hủy diệt
"Điều này có thể thật sự liên quan đến cái gọi là "đại kiếp nạn"
Long Duyệt Hồng đang định gật đầu, Thương Kiến Diệu lại bổ sung thêm một câu:
"Có một vài vị chê thế giới cũ còn chưa bị hủy diệt triệt để hay sao
"Ơ..
Lòng Long Duyệt Hồng chùng xuống
Nếu sự kiện thế giới cũ bị hủy diệt lặp lại một lần nữa, cho dù "Sinh vật Bàn Cổ" trốn ở dưới lòng đất cũng chưa chắc đã thoát khỏi
Hắn mới phát giác ra cuộc sống là một cuộc chạy đua
"Điều gì nên đến, sớm muộn gì cũng sẽ đến
Tương Bạch Miên dùng câu này để tổng kết cuộc thảo luận vừa rồi
Có sợ cũng không tránh được
Đến chiều, "Tổ điều tra cũ" đã tới một khu rừng nguyên thủy có phong cảnh rất đẹp
Họ tìm được khu nhà phòng hộ còn để lại từ thời thế giới cũ ở bìa rừng, họ dọn dẹp qua đám cây leo chằng chịt ở bên ngoài và căn phòng bừa bộn bên trong
"Đêm nay người nào không trực đêm thì ngủ ở ở bên trong
Ăn bữa tối đơn giản xong, Tương Bạch Miên ra lệnh
Gnawa thành thực chủ động xung phong:
"Các cô đều có thể ngủ trong phòng, tôi canh gác ở bên ngoài
"Dù sao nơi này cũng không thể sạc điện, trong chế độ ngủ, tôi có thể làm ra phản ứng nhất định đối với động tĩnh xung quanh
"Không được
Tương Bạch Miên lắc đầu: "Làm việc cần phải công bằng
Cô lập tức sắp xếp thêm:
"Đêm nay tôi và "Này" trực đêm trước, Tiểu Bạch và Tiểu Hồng ngủ trong phòng, lão Gnawa nghỉ ngơi trên xe, dùng tấm pin năng lượng mặt trời để hồi thêm chút máu
"Được
Thương Kiến Diệu lập tức trả lời
Long Duyệt Hồng đương nhiên không có ý kiến gì, lựa chọn chấp nhận
Sau khi đi bộ tiêu thực, thảo luận nội bộ một hồi, Tương Bạch Miên xách theo súng tự động "cổ ngắn", nói với Bạch Thần và Long Duyệt Hồng:
"Hai người đi nghỉ ngơi đi
Cô đẩy cửa khu nhà phòng hộ, đi ra màn đêm bên ngoài
Thương Kiến Diệu và Gnawa theo sát đằng sau, người trước còn cẩn thận đóng cửa lại
Đột nhiên trong căn phòng nhỏ trở nên cực kỳ yên tĩnh
Long Duyệt Hồng có chút thấp thỏm theo phản xạ có điều kiện, hắn nhìn xung quanh rồi nói:
"Mau đi nghỉ ngơi đi, đến hừng đông còn thay cho hai người tổ trưởng
"Được
Bạch Thần ngồi xuống chiếc giường gỗ được xịt thuốc đuổi côn trùng, trải ga giường quân dụng
Long Duyệt Hồng cách một khoảng, cũng ngồi xuống cạnh giường
Hắn há miệng, bỗng nhiên không biết nên nói gì
Mất hơn mười giây để điều chỉnh trạng thái, rốt cuộc hắn cũng rặn ra được một đề tài:
"Tiểu Bạch, vì sao cô thích tôi
Hỏi xong Long Duyệt Hồng suýt chút nữa giơ tay phải lên cho mình một cái bạt tai
Đúng vậy, tay phải
Bạch Thần suy nghĩ một lát rồi nói:
"Sau khi cha mẹ tôi mất, chưa từng có ai đối xử cẩn thận với tôi như anh
Long Duyệt Hồng lập tức mở cờ trong bụng, nhưng không có tự tin gì, định nói câu "tôi cải tạo gien mới được một mét bảy lăm..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
theo bản năng
Đúng lúc này, Bạch Thần lại bổ sung:
"Hơn nữa, anh cũng là một người dũng cảm
Long Duyệt Hồng không nhịn được mỉm cười
Bạch Thần nhìn hắn, hỏi ngược lại:
"Vậy vì sao anh thích tôi
Long Duyệt Hồng dùng tay trái gãi đầu:
"Tôi cũng không biết từ lúc nào, có lẽ là từ lúc giữa chúng ta dần dần có đề tài nói chuyện, cũng có thể cho dù chúng ta không nói lời nào, ở chung một chỗ cũng cảm thấy rất thoải mái, không cần tốn tâm tư để nghĩ cách làm cho bầu không khí trở nên sôi nổi
"Hình như bây giờ anh không thoải mái lắm
Bạch Thần nói một câu trúng tim đen
Long Duyệt Hồng ngượng ngùng cười, sau đó "ối chà" một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Làm sao vậy
Bạch Thần hỏi
Long Duyệt Hồng đổi sang dùng tay phải gãi đầu:
"Lúc trước, lúc trước tôi hay xem một vài tư liệu giải trí của thế giới cũ, trong đó có nói lúc ở với cô gái mình thích, không nên hỏi những câu như vì sao thích vì sao không thích, dễ khiến bầu không khí trở nên lúng túng, kết quả vừa rồi tôi lại quên mất..
Quên mất..
Bạch Thần khẽ đảo mắt nói:
"Trong đó có nói nên ở chung như thế nào, trò chuyện những gì không
Long Duyệt Hồng đang định trả lời, bỗng nhiên thấy dưới ánh lửa từ bên ngoài chiếu vào, đuôi mắt Bạch Thần cong cong, ánh mắt sáng như sao, đôi môi hé mở
Soạt
Tương Bạch Miên xách gáy Thương Kiến Diệu, đưa anh cách xa khỏi cửa sổ của khu nhà phòng hộ
Tên này vừa cố gắng lén lút thò đầu vào, làm cho ánh sáng chiếu vào tăng lên
"Tuần tra cho tử tế
Tương Bạch Miên buông tay trái, thả Thương Kiến Diệu ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thương Kiến Diệu sửa sang lại quần áo, thấp giọng nói:
"Cô không tò mò
"Ơ..
Tương Bạch Miên hơi do dự một chút
Sau đó cô sầm mặt lại:
"Làm người phải biết lịch sự
"Đúng vậy
Không biết là Thương Kiến Diệu nào tỏ ý vô cùng tán thành
Anh bắt đầu nghiêm túc tuần tra
Qua năm sáu ngày, "Tổ điều tra cũ" tiếp tục đi về phía đông bắc phát hiện kiến trúc xung quanh dần nhiều lên
Điều này chứng tỏ phía trước họ rất có khả năng có một phế tích thành phố
Mà nhìn từ bản đồ không có vật tham chiếu, nó có thể là thành phố Đài, cũng có thể không phải.