Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 903: Đáp án




Lớp 12 - ban 5, trường cao đẳng Số 1 thành phố Đài
Tương Bạch Miên ngồi ở vị trí của mình, nhìn các bạn học xung quanh đang cười đùa ầm ĩ, mà bản thân dường như không thể hòa nhập vào trong đó, dường như đang chìm trong thế giới của riêng mình, trong lòng cảm thấy bức bách
Giờ phút này, cô có cảm giác muốn bịt tai lại hét lên thất thanh trong phòng học ầm ỹ
Cô là một người tự chủ, không khiến sự kích động này biến thành sự thật, cô đứng dậy định đi tìm một nơi hít thở không khí trong lành
Về phần đi đâu, cô còn chưa nghĩ xong, chỉ đơn thuần cảm thấy ở trong phòng rất khó chịu
Sau khi đi ra hành lang, ánh mắt Tương Bạch Miên liếc qua đám học sinh đang dựa vào lan can cười nói, liếc qua đám người thỉnh thoảng lại đuổi bắt trêu đùa, cảm thấy đây cũng không phải là nơi mình muốn ở
Đi đâu đây
Bước chân cô hơi do dự
Chẳng mấy chốc trong đầu cô lóe lên một nơi: Sân thượng
Trước khi vào cấp ba, cuối tuần cô vẫn có thời gian xem phim trên ti vi, đọc sách, mà trong những cảnh có trường học, bất kể có phải là nhân vật chính hay không cũng hay lên sân thượng hóng gió
Đương nhiên, trước khi nảy sinh ý muốn này vào hôm nay, Tương Bạch Miên cảm thấy đó đều là mấy lời trong sách, trường học bình thường nào có ai lên sân thượng chứ
Hiệu trưởng nhất định sẽ cho người canh giữ nghiêm ngặt, không cho học sinh đến những nơi nguy hiểm như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngập ngừng một chút, Tương Bạch Miên sải chân đi về phía cửa cầu thang
Đúng lúc này, cô thấy Trần Đông ngồi cùng bàn lao tới trước mặt, vừa đi nhà vệ sinh xong
Tuy rằng cô không cảm thấy mình và bạn cùng bàn thân thiết, nhưng ngồi cạnh nhau gần một năm rồi, ngày ngày vẫn có thể trò chuyện một hồi, quan hệ vẫn tốt hơn các bạn học khác
Nói cách khác, nếu Trần Đông nhìn thấy cô, nhất định sẽ hỏi đi đâu, mà cô lại không muốn cho bất cứ ai trong lớp biết mình định lên sân thượng hóng gió
Nói đi vệ sinh
Dứt khoát không đi lên sân thượng nữa
Tương Bạch Miên lộ vẻ do dự
Đúng lúc này, hai học sinh nam đuổi nhau trên hành lang trượt chân một cái, ngã sấp mặt xuống đất, Trần Đông nghe thấy động tĩnh, quay đầu lại nhìn thấy cảnh đó
Đầu tiên cô bé quan tâm xem xét người bị ngã có bị thương không, sau khi xác nhận không sao thì cười đến gập cả người
Thấy Trần Đông hoàn toàn không để ý đến phía mình, Tương Bạch Miên thở phào nhẹ nhõm, bước chân nhanh hơn, đi lướt qua phía sau Trần Đông
Cô đi một mạch tới cầu thang, hướng lên trên
Đi một lúc, Tương Bạch Miên phát hiện giáo viên chủ nhiệm của mình đang từ trên cầu thang đi xuống
Đằng sau thầy còn có hai học sinh lớp 12 - ban 10, đều ôm một xấp bài tập
Điều này khiến Tương Bạch Miên không nhịn được nhíu mày một cái
Thực ra cô không bất ngờ khi gặp phải chuyện này, vì giáo viên chủ nhiệm lớp mình còn là thầy giáo dạy lý lớp 12 - ban 10
Hiện giờ cô đang phiền não nếu để thầy chủ nhiệm nhìn thấy mình, chắc chắn sẽ quan hỏi xem vì sao mình vô duyên vô vớ đi lên lầu
Là một tuyển thủ hạt giống số một trong lớp, một học sinh ưu tú có sức cạnh tranh ở trong khóa, Tương Bạch Miên khó tránh khỏi được giáo viên chủ nhiệm, thậm chí là các thầy cô lớp khác coi trọng
Cô nổi tiếng là điềm đạm ít nói, không có lý do đặc biệt sẽ không ra khỏi lớp mình, mà giáo viên chủ nhiệm của cô lại khá để ý đến sức khỏe tâm lý học sinh
Vào lúc Tương Bạch Miên lại một lần nữa định rút lui, bên tai đột nhiên vang lên tiếng rầm
Cô thấy hai học sinh đi sau lưng thầy giáo hình như không sắp xếp vở bài tập ngay ngắn, lúc này có khoa chân múa tay cũng không cứu vãn được nữa, chỉ có thể mặc cho chồng vở bài tập rơi đầy xuống cầu thang
Họ cuống quýt cúi người xuống nhặt, giáo viên chủ nhiệm của Tương Bạch Miên cũng không khoanh tay đứng nhìn, cúi người xuống nhặt cùng, cố gắng nhặt mấy quyển bài tập rơi bên chân
Tương Bạch Miên thu lại ánh mắt, nhẹ nhàng đi ngang qua họ, không gây ra chút động tĩnh nào
Sợ gặp người quen lần nữa, cô đi nhanh hơn, không bao lâu thì tới tầng sáu
Đi lên tiếp chính là cửa vào sân thượng
Trong lúc đảo mắt qua, Tương Bạch Miên nhìn thấy một bóng dáng lắc lư đi về phía bên này
Đó chính là một học sinh hư nổi tiếng ở trường, tên là Đặng Đồng, không có chuyện xấu nào mà không làm, nếu không phải trong nhà có quan hệ, thì đã bị đuổi học từ lâu rồi
"Đi, lên sân thượng hóng gió
Đặng Đồng hô lên về phía phòng học gần cửa cầu thang nhất
Trong đó có đám bạn hư hỏng của cậu ta
Bước chân đang đi lên của Tương Bạch Miên hơi dừng lại
Cô không muốn ở cùng một sân thượng vắng người với đám học sinh hư này
Đây là bản năng tự bảo vệ cơ sở nhất của con người, hoặc nên nói là bản năng tránh hại tìm lợi
Nhất thời, cảm giác bức bách trong lòng Tương Bạch Miên lại tăng lên khá nhiều
Sao hôm nay mình không thuận lợi như vậy
Chỉ là muốn lên sân thượng hóng gió một chút, sao lại gặp nhiều chuyện thế
Cô đang định xoay người quay về lớp của mình, một miếng giẻ lau từ cửa chính của phòng học gần nhất kia bay ra, đập thẳng vào mặt Đặng Đồng, khiến cho cậu ta nổ đom đóm mắt, choáng váng cả đầu
"Ai
Ai đập bố mày
Đặng Đồng lấy lại tinh thần, giận dữ rống lên, xông vào phòng học kia
Bên trong lập tức loạn cào cào
Tương Bạch Miên lật cổ tay xem đồng hồ, phát hiện cách giờ vào học chỉ có năm phút
Cô tin chắc trước khi vào giờ học, Đặng Đồng không có thời gian lên sân thượng hóng gió
Mà bản thân cô chỉ định lên sân thượng hít thở không khí trong lành ba phút thôi, như vậy chắc là không thể đụng phải đám học sinh hư Đặng Đồng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phù, Tương Bạch Miên thở phào một hơi, chạy chậm lên trước cánh cửa dẫn đến sân thượng
Khóa của nó đã bị người ta phá hỏng
Tương Bạch Miên thử kéo cửa ra, đi vào trong sân thượng, một trận gió mát thổi tới, cả người cô đều cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái hơn nhiều, tâm trạng cũng nhẹ nhõm hơn
Lúc cô đang phân biệt phương hướng, chợt ngạc nhiên phát hiện chỗ hướng về phía cổng chính của trường học, có một học sinh đang đứng bên cạnh lan can, một học sinh nam cà lơ phất phơ
Đỗ Thiếu Xung..
Tương Bạch Miên nhận ra cậu ta, biết đây là một bạn học có tiếng tăm rất mâu thuẫn
Rõ ràng cậu ta có thành tích rất tốt, đôi khi có thể uy hiếp đến thứ hạng của mình, thể dục thể thao cũng rất giỏi, bất kể là chạy nhanh, nhảy xa hay là nhảy đường phố, bóng rổ đều là một tay cừ khôi, nhưng hoàn toàn không có dáng vẻ của một học sinh ngoan, luôn đàn đúm với đám người Đặng Đồng, nghe nói còn kéo bè kéo lũ đánh nhau
Đúng là một người kỳ quặc..
Tương Bạch Miên thầm lẩm bẩm một câu, đi về cùng một góc lan can với Đỗ Thiếu Xung
Gnawa đi theo sau lưng cô thấy thế, đột nhiên sinh ra cảm giác có thể thở phào rồi
Đừng thấy "Từ Kiều" cũng chính là Tương Bạch Miên một mạch đi lên sân thượng là một chuyện đơn giản dễ dàng, nhưng trong "bóng tối", Gnawa cũng phải lo lắng hết lòng, làm rất nhiều việc: Ông ta ngáng chân học sinh đang chạy, thu hút sự chú ý của bạn cùng bàn "Từ Kiều", tránh cô bé quấy rầy Tương Bạch Miên đang tâm huyết dâng trào muốn lên sân thượng hóng gió;

Ông ta đẩy đổ vở bài tập trong tay học sinh, không cho giáo viên chủ nhiệm của "Từ Kiều" giữa chừng ngăn Tương Bạch Miên lại hỏi chuyện;

Ông ta nhanh chóng tiến vào phòng học gần nhất kia, tìm giẻ lau bảng, ném về phía Đặng Đồng, dẫn tên học sinh hư này đi, tránh cậu ta ảnh hưởng đến ý tưởng lên sân thượng hóng gió của Tương Bạch Miên
Tất cả đều nhẹ nhàng như gió, năm tháng tốt lành, đều là nhờ người đứng sau màn cực khổ làm ra
Đi đến bên cạnh lan can, nhìn cảnh vật xa xa, hít thở không khí trong lành, hóng gió mát, Tương Bạch Miên phát hiện điều này thực sự có thể khiến mình quên đi rất nhiều phiền não, trong lòng cũng trở nên khoáng đạt
Ừm, hôm qua đã sang xuân rồi, hôm nay là cuối thu, mà Từ Kiều và Đỗ Thiếu Xung vẫn còn học cấp ba ở đây..
Gnawa nhân cơ hội này chỉnh sửa lại kết quả quan sát được lúc trước
Bởi vì Từ Kiều và Đỗ Thiếu Xung đều là học sinh ưu tú có thành tích rất xuất sắc, cho dù xảy ra chuyện yêu sớm, cũng không có khả năng lưu ban lắm, cho nên đáp án chỉ có một: Thời gian trôi ngược
Đổi một cách nói chính là thời của "giấc mơ" này nhảy cóc, hỗn loạn
Điều này rất phù hợp với khái niệm "giấc mơ"
Hóng gió một lúc, Tương Bạch Miên nghiêng đầu đi nhìn Đỗ Thiếu Xung cách đó không xa
Đối phương lại không hề kinh ngạc khi thấy mình lên sân thượng hóng gió
Rốt cuộc cậu ta là người như thế nào
Trong lòng Tương Bạch Miên bỗng dâng lên nỗi tò mò vô cùng mãnh liệt
Điều này khiến cô làm ra một chuyện mà bình thường không có khả năng làm
Cô lại dũng cảm gọi đối phương một tiếng:

"Này
Thương Kiến Diệu "đóng vai" Đỗ Thiếu Xung nghiêng đầu liếc nhìn cô một cái:

"Tôi không tên là này
Tương Bạch Miên lập tức ngượng ngùng, dừng một chút rồi nói:

"Tôi biết cậu, cậu là Đỗ Thiếu Xung
"Nghe nói năm lớp 11 cậu mới chuyển tới trường của chúng ta
"Kỳ hai lớp 10
Đỗ Thiếu Xung trả lời một câu, mặt không thay đổi
Tương Bạch Miên gặng hỏi:

"Lúc trước cậu học ở đâu
"Sao lại hỏi nhiều thế..
Đỗ Thiếu Xung lầu bầu một câu
Cậu ta trả lời khá miễn cưỡng:

"Tôi từ thành phố Đại Giang chuyển sang đây
Thành phố Đại Giang..
Gnawa ghi lại từ then chốt này
Cùng lúc đó, ông ta ghép với thông tin liên quan: Thành phố Đại Giang, làng ven sông, dưới gốc cây hòe già bên cổng làng
Đây là một thánh địa Phật môn khác
Ánh sáng đỏ trong mắt Gnawa sáng choang, đưa ra kết luận sơ bộ: Đỗ Thiếu Xung liên quan đến hai đại thánh địa, có khả năng là thể giáng thế của Chấp tuế Trang Sinh
Nhưng vì sao mình bắt Đỗ Thiếu Xung, mang theo cậu ta nhảy lầu, "giấc mơ" này không hề nảy sinh biến hóa nào
Việc này không khoa học
Gnawa chợt nảy ra nghi hoặc mãnh liệt, giống như gặp phải Lỗi hệ thống vậy
Đúng lúc này, lại có người tiến vào sân thượng
Chính là học sinh hư Đặng Đồng bị giẻ lau bảng đập trúng
Cậu ta dường như đã đánh cho tên đánh lén mình một trận, định lên sân thượng hóng gió chút
Thấy Đỗ Thiếu Xung đứng bên cạnh Từ Kiều, Đặng Đồng huýt sáo một tiếng:

"Ồ, cậu ấy là bạn gái cậu à
"Tình cờ gặp phải
Đỗ Thiếu Xung giải thích đơn giản
Đặng Đồng bật cười ha ha:

"Vậy hai người vừa nói chuyện gì
Đỗ Thiếu Xung liếc nhìn Tương Bạch Miên:

"Cậu ấy hỏi tôi lúc trước học ở đâu
"Chẹp, vì sao cậu ấy chỉ hỏi cậu, không hỏi tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặng Đồng tỏ vẻ "đừng giải thích, giải thích chính là che giấu"
Mặt Tương Bạch Miên đã đỏ ửng, để bày tỏ sự trong sạch, cô vội vàng hỏi:

"Lúc trước cậu từng học ở đâu
Đặng Đồng nghĩ một chút, nghiêm mặt nói:

"Thành phố Đại Giang
Thành phố Đại Giang..
Ánh sáng đỏ trong mắt Gnawa lóe lên dữ dội hơn
Vì sao lại có thêm một người đến từ thành phố Đại Giang
Lúc này, Đặng Đồng thuận miệng hỏi ngược lại:

"Còn cậu, cậu tốt nghiệp trường cấp 2 nào
Từ Kiều do Tương Bạch Miên sắm vai mờ mịt một giây, sau đó đáp lại khá nghiêm túc:

"Cấp 2 Anh Tài thành phố Đại Giang
Cái gì
Gnawa bắt đầu nghi ngờ thiết bị lọc sóng âm của mình có vấn đề
Giây tiếp theo, Đỗ Thiếu Xung và Đặng Đồng cùng nhìn về phía Từ Kiều, cùng mỉm cười:

"Tôi cũng vậy
"Tôi cũng tốt nghiệp trường cấp 2 Anh Tài thành phố Đại Giang."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.