Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 909: Biến đổi đằng sau cánh cửa




Gnawa thành thực đáp lại:

"Khả năng cao là một nơi nào đó trong thành phố Đài
"Lúc đó chắc họ đã gặp phải nguy hiểm, nên các thành viên mới tách ra khỏi đội ngũ bộ đội
Tương Bạch Miên suy tư rồi nói:

"Trên thi thể trong trường học không có bất cứ vật phẩm nào liên quan đến Phật môn
"Chắc là anh ta đi theo người nắm giữ "tín vật" Phật môn tiến vào thành phố Đài, mà xác suất cao là một người nào đó trong đội nghiên cứu khoa học
Nói cách khác, cả đội nghiên cứu khoa học tình cờ đi vào thành phố Đài, gặp phải nguy hiểm, chạy tứ tán khắp nơi, khả năng không ai ra ngoài được vẫn khá cao
"Đây là một khả năng khác
Tương Bạch Miên bình tĩnh đáp lại
Bạch Thần gật đầu:

"Vị "Quân cứu thế" lạc trong giấc mơ đi bộ từ nơi khác vào đây
Lý do của cô là:

"Lúc trước chúng ta kiểm tra xung quanh, không phát hiện ra chiếc xe nào còn khá mới
"Nếu là đi bộ, vậy thì khả năng anh ta đi theo đội ngũ bộ đội tiến vào đây lại cao hơn chút
Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng
Từ rìa thành phố Đài đến nơi này có khoảng gần hai chục cây số, đi bộ tới tuyệt đối không phải là lựa chọn sáng suốt
Nói cách khác chính là thi thể kia gặp phải nguy hiểm bên ngoài thành phố Đài, hoảng loạn không lựa đường, tiến vào thành phố Đài thật, khả năng đi thẳng một mạch đến đây là vô cùng thấp
Tương Bạch Miên lập tức nhìn quanh một vòng:

"Ra ngoài trước đi, ở đây thảo luận cái gì cũng cảm thấy sợ hãi trong lòng, sợ xuất hiện chuyện bất trắc nào đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Long Duyệt Hồng giơ hai tay tán đồng đề nghị này
Lần này, "Tổ điều tra cũ" khá thuận lợi quay về đường cũ, ra khỏi thành phố Đài
Sau khi đến gần nơi cắm trại cạnh nguồn nước, họ lần lượt rửa mặt cho đầu óc tỉnh táo, Gnawa cũng xoa gương mặt bằng kim loại, gạt đi bụi bặm trên mặt
Thấy cảnh tượng xung quanh không thay đổi gì, Long Duyệt Hồng thầm thở phào một hơi
Hắn hỏi Tương Bạch Miên:

"Tổ trưởng, tiếp theo sắp xếp như thế nào
Qua một cuộc mạo hiểm kích thích, lên lên xuống xuống như thế, hắn chỉ muốn để đại não trống rỗng, cả người nằm thẳng cẳng, ở bên cạnh Tiểu Bạch, đợi đến lúc quay trở về "Sinh vật Bàn Cổ"
Thương Kiến Diệu trả lời trước Tương Bạch Miên;

"Chỉ còn trung tâm hồi phục người thực vật bệnh viện Nhân Huệ là chưa thăm dò, tới cũng tới rồi
Thấy vẻ mặt Long Duyệt Hồng trở nên nặng nề, anh mặc kệ, nói bằng giọng dẫn dắt:

"Sợ cái gì
Thực lực của chúng ta vẫn được bảo tồn một cách khá hoàn hảo, chỉ mất đi số điện thoại có thể kết nối đến "Trang Sinh" mà thôi
"Trung tâm hồi phục người thực vật bệnh viện Nhân Huệ cùng lắm là tồn tại một tiếp điểm "Thế giới mới", chúng ta có đủ biện pháp để đối phó
Bất kể là Tương Bạch Miên hay là Gnawa đều có thể phóng ra dòng điện cao thế
Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần cũng vậy, vẫn có thể sử dụng thiết bị phóng điện thô sơ đã chế tạo lúc trước
"Cái gì là cùng lắm là tồn tại tiếp điểm "Thế giới mới"
Anh còn chưa đến đó, làm sao mà biết được
Long Duyệt Hồng hoàn toàn không tin
Thương Kiến Diệu đắc ý cười nói:

"Sơn nhân tự có diệu kế
Lúc này, Tương Bạch Miên nói như có điều suy nghĩ:

"Nếu như đội nghiên cứu khoa học của Quý Cường - chồng Đinh Linh thực sự đi vào thành phố Đài, vậy ở nơi nào họ có khả năng gặp phải nguy hiểm nhất, khiến các thành viên phải bỏ chạy tứ tán
"Bệnh viện Nhân Huệ
Bạch Thần đáp bằng giọng hơi nhỏ
Nhìn từ tình huống trước mắt, vào thời khắc thế giới cũ bị hủy diệt, các sinh linh ở thành phố Đài đã tử vong trong nháy mắt, không thể nào xuất hiện "Vô tâm giả" cao cấp, sinh vật biến dị mạnh mẽ
Nói cách khác, ngoại trừ một vài nơi nắm giữ bí mật, mang nguy hiểm đến từ "bên ngoài", thì các nơi khác trong thành phố Đài cũng không quá có khả năng khiến một đội ngũ nghiên cứu khoa học có nhân viên chuyên nghiệp bảo vệ bị tiêu diệt
Mà những nơi cất giấu bí mật, "Tổ điều tra cũ" chỉ biết khu nhà ở cảng, bệnh viện Nhân Huệ, trường cao đẳng Số 1 thành phố Đài
Họ đã đến khu nhà ở cảng và trường cao đẳng Số 1 thành phố Đài, chỗ trước không có gì nguy hiểm, chỗ sau có một thi thể từ ngoài đến
Như vậy, nhìn từ những thông tin nắm được hiện giờ, đội nghiên cứu khoa học của Quý Cường chồng Đinh Linh quả thực đã xảy ra chuyện ở bệnh viện Nhân Huệ
Đương nhiên, "Tổ điều tra cũ" tạm thời chưa thể loại trừ khả năng các nơi khác ở thành phố Đài cũng tồn tại nguy hiểm, dù sao tình huống nơi này khá đặc thù, lúc thế giới cũ bị hủy diệt không bị oanh tạc, không bị nhiễm "Bệnh vô tâm" quy mô lớn, các thị dân cứ thế lặng lẽ chết đi
Nghe thấy câu trả lời của Bạch Thần, Thương Kiến Diệu càng nôn nóng:

"Cho nên càng phải qua đó
"Tổ điều tra cũ" còn nợ ơn tình của Đinh Linh
Mặc khác, họ chẳng khác nào thông qua Đinh Linh, gián tiếp được không một đầu đạn hạt nhân, thật sự có chút chột dạ
Tương Bạch Miên giơ tay lên ngăn Thương Kiến Diệu đang thúc giục, vừa cười vừa nói:

"Mọi người chuẩn bị ăn uống đi, đã trưa rồi
Tôi báo cáo với công ty những gì xảy ra vừa qua, xem tiếp theo bên trên có sắp xếp hay có đề nghị nào không
"Được rồi
Thương Kiến Diệu lập tức trở lại là một nhân viên mẫu mực
Lúc anh và Bạch Thần, Long Duyệt Hồng chuẩn bị bữa trưa, Gnawa tuần tra canh gác, Tương Bạch Miên cân nhắc rồi viết điện báo
Cô lấy lý do tiểu đội nhà mình có thể đi vào thành phố Đài thật là do có "Ngọc sáu giác quan", việc này không có vấn đề gì, "Ngọc sáu giác quan" quả thực có thể khiến người đeo và người ở phạm vi năm mươi mét xung quanh nhìn ra thành phố Đài giả
Đồng thời, cô giấu đi chuyện toàn bộ người gốc các-bon trong tiểu đội bị lạc trong giấc mơ, nói là chia tổ đi vào, dựa vào vi mạch phụ trợ, gắng gượng tìm lại bản thân, thoát ra ngoài
Tiếp theo là đến đoạn gọi cho số điện thoại thần bí mà Avia cung cấp, Tương Bạch Miên miêu tả là nhờ người máy ở Ô Bắc trợ giúp, thành công lưu được số điện thoại này vào trong điện thoại từ trước
Lúc chỉnh sửa các chi tiết tương ứng, Tương Bạch Miên đột nhiên nghe thấy Thương Kiến Diệu kêu lên "ối chà", Long Duyệt Hồng và Bạch Thần cũng có tiếng hít sâu hoặc dài hoặc ngắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Làm sao vậy
Cô ngẩng đầu lên, cảnh giác hỏi
Thương Kiến Diệu chỉ vào hướng thành phố Đài:

"Mau nhìn
Tương Bạch Miên nghiêng đầu nhìn lại, thấy phía xa là thành phố Đài có những tòa nhà san sát, được bảo tồn tương đối nguyên vẹn
Nó không khác gì cảnh tượng lúc trước, bởi vì "Tổ điều tra cũ" mang theo "Ngọc sáu giác quan" và ngọc Phật
"Có vấn đề gì không
Tương Bạch Miên nghi vấn hỏi
Thương Kiến Diệu chỉ phía sau:

"Tôi đã vứt ba lô ra ngoài năm mươi mét
"Ngọc sáu giác quan" và ngọc Phật đều trong ba lô của anh
Tương Bạch Miên cũng không khỏi khẽ hít một hơi:

"Thành phố Đài giả biến mất rồi
Thương Kiến Diệu cười nói với vẻ mặt tự đắc:

"Vừa rồi để trốn lao động, tôi đang ở đó tự hỏi, nếu "Trang Sinh" đã tỉnh lại, giấc mơ trường cao đẳng Số 1 thành phố Đài biến mất, phải chăng thành phố Đài giả cũng sẽ không thấy nữa
"Tôi thử nghiệm một chút, đáp án quả đúng là vậy
Có cần phải nói tâm tư gian xảo thủ đoạn một cách quang minh chính đại như thế không..
Long Duyệt Hồng thầm lẩm bẩm
Tương Bạch Miên gật đầu tán thưởng:

"Ý tưởng không tệ
Tuy rằng không có nhiều ý nghĩa lắm
Thương Kiến Diệu lại nói tiếp:

"Mọi người còn nhớ không
Lúc trước tôi nhìn thấy giấc mơ của "Trang Sinh" trong phòng "102" trên "Hành lang tâm linh", chính là trường cao đẳng Số 1 thành phố Đài
"Nhớ
Bạch Thần, Long Duyệt Hồng và Gnawa cùng gật đầu
Tương Bạch Miên lại có linh cảm:

"Bây giờ "Trang Sinh" tỉnh rồi
Thương Kiến Diệu nở nụ cười thỏa mãn:

"Cho nên tôi rất hiếu kỳ bây giờ tiến vào căn phòng "102" sẽ nhìn thấy cái gì
"Bóng ma tâm lý của Chấp tuế
"Như vậy hẳn là rất nguy hiểm
Long Duyệt Hồng thốt lên
Thương Kiến Diệu không để ý lắm:

"Tôi chỉ đứng ở cửa nhìn, không đi vào
"Yên tâm, trong số chúng tôi người cẩn thận chiếm đại đa số
Thật
Tôi không tin..
Long Duyệt Hồng không nói lời trong lòng ra miệng
Tương Bạch Miên cân nhắc một chút rồi nói:

"Vậy đi xem đi
Sau đó cô dặn dò thật kỹ, bảo Thương Kiến Diệu tuyệt đối không được vượt qua ranh giới
Trong "Hành lang tâm linh", các Thương Kiến Diệu một lần nữa đi đến cửa căn phòng "102"
Đứng ở trên tấm thảm dày màu vàng thẫm, anh giơ tay phải, vặn nắm đấm cửa bằng đồng thau, khẽ đẩy cánh cửa về phía trước
Cửa mở, phía sau là một mảng tối tăm, khó nhìn thấy cảnh tượng cụ thể
Thương Kiến Diệu thuần thục đi một bước vào trong
Trước mắt anh chợt xuất hiện ánh sáng, một con sông vắt ngang qua nơi gần đó
Ở chỗ khúc quanh, có một thôn làng mang kiến trúc xưa cũ ẩn náu trong sắc trời u ám, ở lối vào có một cây hòe rất lớn đứng đó
Cành lá cây hòe đung đưa, dường như đang gọi Thương Kiến Diệu qua đó
Thương Kiến Diệu "thích mới mẻ" và Thương Kiến Diệu "lỗ mãng ngốc nghếch" tự nứt ra, sải bước đi qua đó làm khách, lại bị những Thương Kiến Diệu còn lại mạnh mẽ trấn áp, trói thật chặt, khiêng ra khỏi căn phòng
"Cây hòe già ở cổng làng làng Lâm Hà thành phố Đại Giang
Nghe Thương Kiến Diệu miêu tả xong, "trong đầu" Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng, Bạch Thần và Gnawa đều lóe lên tên gọi của một thánh địa Phật môn
Thương Kiến Diệu nói với vẻ phấn khởi:

"Nơi đó có bóng ma tâm lý của "Trang Sinh"
"Có lẽ
Giọng của Tương Bạch Miên bất giác giảm xuống, sợ bị thiên lôi đánh sét
Cô thở hắt ra nói:

"Việc này quay về bàn bạc thêm, cũng không gấp
"Tôi gửi điện báo trước, mọi người chuẩn bị cơm nước đi
Không lâu sau, cô gửi một bức điện báo hoàn chỉnh đi, đợi "Sinh vật Bàn Cổ" hồi đáp
Trong quá trình đợi, "Tổ điều tra cũ" ăn một bữa đơn giản để lấp đầy bụng
Đồ ăn có thể khiến tâm trạng của người ta thoải mái hơn, Long Duyệt Hồng thả lỏng hơn lúc mới rút quân khá nhiều
Hắn nhìn về phía thành phố Đài, bỗng bật cười một tiếng, vui mừng nói:

"Lần này chúng ta không phá hủy thánh địa, đám tăng nhân của "Ban khổ hạnh" không thể nói "điềm báo đã thành hiện thực, đại kiếp nạn sắp giáng xuống" nữa
Thương Kiến Diệu bật cười ha hả:

"Lại không phải là không tiến vào
"Chưa biết chừng lúc chúng ta thăm dò bệnh viện Nhân Huệ, sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền, khiến trường cao đẳng Số 1 thành phố Đài đổ sập xuống
Anh vừa dứt lời, Gnawa bỗng phát ra âm thanh:

"Kiểm tra thấy đạn đạo đang trên đường tập kích
"Lặp lại lần nữa, kiểm tra thấy đạn đạo đang trên đường tập kích
"Mọi người tự tìm công sự che chắn
Đám người Tương Bạch Miên sợ hết hồn, không dám chậm trễ, tìm công sự che chắn gần đó, ẩn nấp bản thân thật kỹ
Không lâu sau, họ thấy một quả đạn đạo từ đằng xa bay tới, đáp thẳng xuống thành phố Đài thật
Ầm ầm
Ầm ầm
Ầm ầm
Trong lúc đất trời rung chuyển, ánh lửa bốc lên, tiếng động đinh tai nhức óc
Mục tiêu của quả đạn đạo này có vẻ không phải là "Tổ điều tra cũ" mà là di tích thành phố Đài kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.