Tuy từ lúc có ký ức, Long Duyệt Hồng đã nhiều lần trải qua cảnh tượng tương tự, nhưng nỗi sợ hãi đối với bóng tối của nhân loại sẽ vĩnh viễn không mất đi, trừ phi tinh thần có vấn đề, nếu không dù là người to gan đến mức nào, một mình đi trong hành lang yên tĩnh ban đêm, sâu trong đáy lòng cũng khó tránh khỏi vẫn còn chút sợ hãi
Lúc lia đèn pin qua lại, Long Duyệt Hồng nhớ đến lời Thương Kiến Diệu từng nói: Trong lúc đi đêm một mình, nếu sợ hãi thì hãy hát cho bản thân nghe
Lúc trước hắn khinh thường việc này, dù sao hắn đã sống hai mươi ba năm ở tầng này, cho dù trừ đi thời gian lúc còn bé chưa có ký ức gì, cũng đã quen thuộc với hoàn cảnh này gần hai mươi năm, nhắm mắt cũng không đi nhầm được
Trong tình huống như vậy, nỗi sợ hãi sẽ không quá nghiêm trọng, hoàn toàn có thể khắc phục được
Nhưng bây giờ, ở tầng 622 xa lạ, bóng tối lại thống trị khu vực tương ứng mỗi khi hắn di chuyển đèn pin đi chỗ khác, khiến trong lòng hắn bất giác rờn rợn
Khủng khiếp hơn nữa cũng có thể so sánh được với sự khủng khiếp vào ban đêm trong phế tích thành phố sao
Long Duyệt Hồng thầm tự nói một câu, dũng khí dường như lại quay về
Hắn bước dài hơn, bước chân trở nên nhanh hơn
Về phần hát để lấy dũng khí, cuối cùng hắn cũng không dùng
Ban đêm thanh tĩnh như vậy, chẳng phải mới không quấy rầy giấc ngủ của người ta hay sao
Nhờ vào bố cục gần như thống nhất giữa các tầng, chỉ cần để ý đến sự bố trí đường ống nước thải, mà trước khi tắt đèn, Long Duyệt Hồng không phải là chưa đi vệ sinh ở tầng này, cho nên hắn không tốn quá nhiều thời gian đã đến đích
Đây là nhà vệ sinh công cộng ở chỗ giao giữa khu B và khu C
Trong nhà vệ sinh nam, ánh đèn mờ nhạt đung đưa trong gió đêm lạnh lẽo, đêm ngày bất định, khiến Long Duyệt Hồng đột nhiên nhớ đến bộ phim ma trong tư liệu giải trí của thế giới cũ
Suy nghĩ như vậy lóe lên rồi biến mất, hắn dựa vào kinh nghiệm hai mươi năm phong phú phán đoán có người đang bật đèn pin ngồi chồm hỗm trong nhà vệ sinh, lúc ẩn lúc hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không biết tiết kiệm nguồn năng lượng được phân phối
Là nhân viên cấp D7, Long Duyệt Hồng vẫn luôn giữ tinh thần tiết kiệm ở phương diện này
Định mức phân phối năng lượng trong "Sinh vật Bàn Cổ" căn cứ vào cấp bậc chức vụ và cương vị để định ra, muốn dùng điểm cống hiến để mua cũng không được
Đương nhiên đó là ở mặt công khai, còn trong tối, nếu lấy ra được đủ số điểm cống hiến, sẽ có người mời bạn đến nhà họ dùng điện
Long Duyệt Hồng thu ánh mắt lại, đi tới trước một ô đi tiểu, giải quyết vấn đề của mình
Để không vẩy ra, hắn không đóng đèn pin, kẹp nó vào trên mu bàn tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mu bàn tay của cánh tay người máy loại hình T1
Sau khi vẩy qua, kéo khóa quần lên, Long Duyệt Hồng bất giác nhìn về phía ánh sáng nhạt đang lay động
Đột nhiên ánh mắt hắn đơ ra
Hắn nhìn thấy trong khoảng trống mờ mịt có khói mù nhàn nhạt tản ra, lúc thì lan tràn, lúc lại mở rộng, giống như có sức sống của riêng mình
Lúc Long Duyệt Hồng hơi nhíu mày, đồng thời nghe thấy tiếng rên rỉ
Tiếng rên rỉ như có như không, dường như đang đè nén nỗi đau đớn nào đó
Suy nghĩ của Long Duyệt Hồng lập tức trở nên vô cùng tỉnh táo
Phản ứng đầu tiên của hắn là ra khỏi nhà vệ sinh công cộng, quay về rồi suy tính kỹ hơn, nhưng hắn lại nghĩ đây là bên trong công ty, nếu thật sự xảy ra vấn đề gì, mọi người đều sẽ bị ảnh hưởng, bản thân không thể lùi bước
Đầu tiên phải xác nhận xem tình huống gì, nếu không ổn thì mau chóng đến phòng quản lý trật tự báo cáo..
Long Duyệt Hồng nhanh chóng quyết đoán, tắt đèn pin của mình đi, từng bước tiếp cận buồng ngăn kia
Hắn càng đến gần, khói mù càng nhiều, tiếng rên rỉ đau đớn nào đó càng rõ
Mắt thấy mục tiêu trước mắt, Long Duyệt Hồng nhảy qua, chuồn vào bên trong
Giây tiếp theo, hắn và người đàn ông ngồi trong buồng ngăn kia mắt đối mắt với nhau
Sau khi hơi ngừng lại, người đàn ông kia vừa gấp vừa giận:
"Nhìn cái gì
Long Duyệt Hồng há miệng mấp máy hồi lâu:
"Vì sao anh không đóng cửa
Người đàn ông kia một tay cầm thuốc lá, một tay vịn cánh cửa, giận quá hóa cười:
"Nửa đêm nửa hôm, lại không có ai, tôi mở cửa cho thông gió thì sao
Long Duyệt Hồng lấy lại bình tĩnh:
"Anh lấy thuốc ở đâu ra
Trong "Sinh vật Bàn Cổ", ngoại trừ phần lớn người già đã chết và số ít người bị dẫn dụ vào thói quen này, các nhân viên khác đều không hút thuốc lá, cho nên vừa rồi Long Duyệt Hồng mới không nghĩ đến phương diện này
Thứ này ở một ý nghĩa nào đó mà nói cũng được coi là đồ xa xỉ
Nếu không phải bụng còn chưa dọn sạch, mông còn chưa chùi, người đàn ông ngồi đó rất muốn nhảy tới tẩn cho Long Duyệt Hồng một trận
Hắn tức giận nói:
"Lúc tôi làm việc ở bên ngoài, đã đổi được ở một điểm tụ cư trong vùng hoang dã Hắc Trảo
"Làm sao vậy
Tôi là nhân viên mới gia nhập, nghiện thuốc lá là chuyện rất bình thường
Lúc hắn đảo mắt qua, con ngươi bỗng phóng đại, phản chiếu cánh tay màu sắt đen của Long Duyệt Hồng
Lúc này Long Duyệt Hồng mới nhìn rõ dáng vẻ của đối phương: da hơi đen, răng vàng, gương mặt lồi lõm, trong mắt có tơ máu rõ ràng, vừa nhìn đã biết là nhân viên chưa làm cải tạo gien, tướng mạo chỉ có thể nói là không xấu đến mức đáng sợ
Xấu hổ thì xấu hổ, Long Duyệt Hồng vẫn gặng hỏi thêm:
"Vậy vì sao, vì sao lúc nãy anh lại rên rỉ
"Táo bón không được hay sao hả đại ca
Thái độ của người đàn ông kia trở nên khá tốt
Long Duyệt Hồng cười khan một tiếng:
"Tôi vừa làm nhiệm vụ ở bên ngoài quay về, tinh thần còn khá căng thẳng, phản ứng hơi quá khích, xin lỗi nhé
"Hiểu được, hiểu được
Người đàn ông kia trông có vẻ rất dễ nói chuyện
Hắn dừng lại một chút rồi nói:
"Có thể, đừng đứng trước mặt tôi như thế không
À, không, tôi có thể đóng cửa lại không
"Có thể, có thể
Long Duyệt Hồng vô cùng cảm tạ ánh sáng lúc này mờ tối, không chiếu ra sắc mặt mình
Hắn vừa dứt lời, cánh cửa của buồng ngăn kia lập tức chuyển động, đóng lại
Người đàn ông bên trong kia im lặng vài giây rồi nói:
"Anh thuộc đại đội hành động nào, lấy được cánh tay người máy kia ở đâu
"Tôi thuộc tiểu đội hành động đặc biệt
Căn cứ vào nguyên tắc bảo mật, Long Duyệt Hồng chỉ có thể trả lời sơ lược
Hắn tò mò hỏi:
"Anh quan tâm đến cánh tay người máy làm gì
Người đàn ông trong buồng ngăn thở dài nói:
"Tôi là nhân viên từ ngoài đến, còn chưa đủ tư cách làm cải tạo gien, bình thường hay lên mặt đất làm nhiệm vụ, để sống sót, sống đến lúc có thể được chuyển vào làm việc bên trong công ty, dùng một cánh tay đổi lấy một cánh tay người máy rất có lời
Long Duyệt Hồng suy nghĩ một chút, thành khẩn nói:
"Rất đắt đấy
"Ôi..
Người đàn ông trong buồng ngăn một lần nữa thở dài
Long Duyệt Hồng không nói cho hắn biến mất đi cánh tay trong nhiệm vụ có thể cấy ghép tay chân nhân tạo miễn phí, chỉ là không được lựa chọn, hơn nữa không thể nào nhận được loại có năng lực tốt như thế nào, bởi vì mất đi cánh tay sẽ bị xuất hiện nghiêm trọng, xác suất không cấp cứu được thực ra không thấp, đặc biệt là trên mặt đất, rất nhiều thời điểm không chữa kịp
Hắn xoay người đi ra ngoài nhà vệ sinh công cộng
Có sự so sánh như vậy, hắn đột nhiên cảm thấy tình huống bản thân bây giờ khá ổn
Không ra ngoài làm nhiệm vụ nữa thì càng tốt hơn..
Long Duyệt Hồng vừa nghĩ, vừa dùng đèn pin chiếu lung tung
Hắn thấy trên vách tường có những hình nguệch ngoạc cho phấn viết vẽ ra, có cái thâm trầm, có cái trẻ con, có cái khoa trương, mỗi hình một vẻ
Cảnh tượng này rất giống ở nhiều nơi trong tầng 495
Các tầng khác cũng vậy
Không hiểu sao Long Duyệt Hồng cảm thấy vui vẻ
Đây là biểu hiện các nhân viên từ ngoài đến bắt đầu hòa nhập vào công ty, cũng là tượng trưng giữa họ đã có đời sau được sinh ra
Nghĩ tới đây, bước chân quay về phòng 59 khu B của hắn nhanh hơn nhiều
Đi được vài bước, Long Duyệt Hồng dừng lại, nghiêng tai lắng nghe
Hình như vừa rồi hắn loáng thoáng nghe thấy giọng nói
Nghe kỹ hồi lâu, ngoại trừ tiếng ngáy, hắn không thu hoạch được gì khác
"Quả nhiên tinh thần vẫn còn chưa hoàn toàn thả lỏng..
Long Duyệt Hồng tự giễu lắc đầu, đi về số nhà 59 khu B
Sáng hôm sau, trong phòng 14, tầng 647
Long Duyệt Hồng và Bạch Thần nắm tay nhau đi vào, phát hiện trong phòng làm việc chỉ có một mình Thương Kiến Diệu
Tư thái của anh rất kiêu ngạo, đè phần lưng ghế xuống hết cỡ, hai chân gác lên bàn
"Tổ trưởng đâu
Long Duyệt Hồng bỏ tay Bạch Thần ra, bất giác hỏi
Thương Kiến Diệu đáp lại với nụ cười tươi rói:
"Anh đoán xem
Lại lạc đường
Long Duyệt Hồng vốn định trả lời như vậy, đột nhiên sau gáy mát lạnh, sợ đến mức tỉnh cả người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như tổ trưởng đang lang thang ngoài hành lang, bị cô ấy nghe thấy mình nói bậy sau lưng như vậy, thì rắc rối to
Thính lực của cô ấy bây giờ không giống trước nữa rồi
Long Duyệt Hồng quay phắt đầu lại nhìn, không phát hiện bên ngoài có người đi qua
Nhưng khóe mắt hắn liếc Bạch Thần, tay lén lút rút xuống khỏi gáy
Long Duyệt Hồng nhìn sang, thấy trên nét mặt nghiêm trang của Bạch Thần hiện lên nụ cười nhếch miệng
Hắn cũng mỉm cười theo
"Gâu gâu gâu
Thương Kiến Diệu kêu lên
Long Duyệt Hồng đang xấu hổ, điện thoại trong phòng làm việc chợt đổ chuông reng reng
"Mau nhận đi
Hắn vội vàng nói với Thương Kiến Diệu
Thương Kiến Diệu tỏ vẻ không sao:
"Chắc chắn là tìm Đại Bạch, cô ấy lại không ở đây, nhận rồi cũng không biết tìm lý do gì cho cô ấy, chi bằng không nhận
"Cũng phải
Long Duyệt Hồng suy nghĩ một chút, cảm thấy có lý
Bạch Thần cũng không phản đối
Tiếng chuông điện thoại vang lên một hồi, rốt cuộc cũng ngừng lại
Qua thêm mười phút, Tương Bạch Miên đi vào phòng làm việc
Cô không giải thích gì cả, chào hỏi các tổ viên với vẻ mặt bình thường
Tương Bạch Miên vừa ngồi xuống không bao lâu, điện thoại bàn lại đổ chuông lần nữa, phát ra tiếng reng reng
Cô cầm ống nghe lên, đặt vào bên tai, nghe xong một hồi thì "ừm" hai tiếng, sau đó chuyển sang Thương Kiến Diệu, gọi lớn:
"Này, tìm anh đấy!"