Tương Bạch Miên nhìn chằm chằm vào gương mặt của Tất Ngu, muốn nhìn xem có dấu vết chị ta đang nói đùa không
Dù sao hai bên đã coi nhau thành bạn bè đáng tin cậy, đồng đội đồng sinh cộng tử, thành viên cùng một tổ chức nhỏ như vậy, hoàn toàn có thể đùa cợt với nhau
Vẻ mặt Tất Ngu rất trang trọng, bất kể là khóe mắt hay bên môi đều không hề ẩn chứa ý cười
Sự sùng bái mà chị ta dành cho Chấp tuế "Tư Mệnh" dường như đến từ nội tâm
Giấc mơ của Tiểu Bạch và Tiểu Hồng là thật..
Mặt khác thế lực cung cấp thông tin cho bọn mình tuy rằng có sự sai lệch nhất định, nhưng về bản chất không có vấn đề..
Phó ban Tất Ngu đúng là tín đồ "Tư Mệnh", chỉ là không thuộc giáo đoàn "Lễ tế sinh mệnh"..
Mai Thọ An chắc cũng vậy..
Suy nghĩ nhanh chóng thay đổi trong đầu Tương Bạch Miên, cô ép mình phải bình tĩnh lại
Vẻ mặt Thương Kiến Diệu không nhìn ra có gì thay đổi, không ai biết anh có thay đổi nhân cách hay không
Anh tò mò hỏi:
"Phó ban Tất Ngu, cô thuộc về giáo phái nào
"Không có giáo phái
Tất Ngu lắc đầu cười nói: "Tín ngưỡng "Tư Mệnh" không cần thông qua giáo phái
Thương Kiến Diệu gặng hỏi:
"Vậy ai bảo chị bắt đầu tín ngưỡng Chấp tuế "Tư Mệnh"
Tất Ngu cầm tách trà bằng sứ thiên thanh lên, khẽ nhấp một ngụm, nói:
"Là giám đốc Tô
Quả nhiên..
Tuy Tương Bạch Miên đã sớm có suy đoán, nhưng nghe được đáp án này, trong lòng vẫn dậy sóng
Vấn đề trong công ty rất nghiêm trọng
Một giám đốc trong ban giám đốc lại đang âm thầm tín ngưỡng Chấp tuế
"À, à
Thương Kiến Diệu tỏ vẻ hiểu ra: "Ngoại trừ giám đốc Tô, các giám đốc khác cũng tín ngưỡng Chấp tuế "Tư Mệnh" sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tôi không rõ lắm
Tất Ngu khẽ lắc đầu
Thương Kiến Diệu lại hỏi tiếp: "Vậy các cô có ý kiến gì về giáo đoàn "Lễ tế sinh mệnh"
Tất Ngu nghiêm mặt đáp:
"Quá tùy tiện, làm xằng làm bậy, tôi có thể hiểu được sự sùng kính của họ dành cho "Tư Mệnh", nhưng hành vi quá sai trái, giống như anh nói vậy, chắc là đã lạc lối, đọc nhầm kinh rồi
A, không cực đoan đến vậy..
vẫn còn đường cứu vãn..
Tương Bạch Miên bắt đầu tự hỏi tiếp theo nên làm thế nào: Trong tình huống "Cấy ghép tư duy" của Thương Kiến Diệu không có ngoại lệ, không có bước ngoặt, có thể tồn tại rất lâu, nhưng hai người mình lại không thể luôn luôn đi theo Tất Ngu, chú ý mật thiết đến thông tin mà chị ta nhận được, kịp thời sửa chữa cho đúng
Cho nên sau khi hai người tách khỏi Tất Ngu, bao lâu sau đối phương sẽ thoát khỏi ảnh hưởng, phát hiện ra vấn đề, là chuyện hoàn toàn không thể khống chế
Nếu số đỏ, mấy ngày tiếp theo Tất Ngu đi làm bình thường, không phát giác ra bất cứ sự khác thường nào, nếu số đen, lúc nào Tô Ngọc gọi điện thoại tới, trò chuyện vài việc với Tất Ngu, là có thể khiến chị ta đột nhiên giật mình thức tỉnh
Căn cứ vào lý do này, Tương Bạch Miên cảm thấy mình và Thương Kiến Diệu phải tranh thủ làm một vài chuyện từ trước
Trong lúc gấp gáp, cô có hai phương án: Một là trong tình huống còn chưa làm rõ trong ban giám đốc còn ai có vấn đề, lợi dụng máy tính và tài khoản của Tất Ngu, chia sẻ chuyện này cho tất cả các giám đốc theo hình thức e-mail;
Hai là nghĩ cách xuống tầng dưới cùng gặp sếp tổng một lần, báo cáo lại chuyện này
Để cẩn thận, Tương Bạch Miên quyết định tiến hành đồng thời cả hai phương án: Trong tình huống Tất Ngu tạm thời cùng phe với hai người mình, nhận được sự cho phép của chị ta để tiến vào tầng quản lý, mượn lối thoát hiểm nơi đó, đi xuống tầng dưới cùng;
Cùng lúc đó, cài đặt e-mail đúng giờ gửi đi, tránh gửi quá sớm để giám đốc có vấn đề biết được đã xảy ra chuyện, phái người xuống tầng dưới cùng chặn đường hai người mình ở mấy lối vào từ trước
Mà nếu có thể nắm chắc thời cơ, khi e-mail gây ra sự hỗn loạn, Tương Bạch Miên cảm thấy mình và Thương Kiến Diệu tiến vào tầng dưới cùng sẽ dễ dàng hơn nhiều
Thời gian không đợi người, Tương Bạch Miên nghĩ xong lập tức hành động
Cô mỉm cười nhìn về phía Tất Ngu:
"Phó ban, tôi có thể sử dụng máy tính của cô không
"Được
Tất Ngu trước mặt chưa phát hiện ra việc này có vấn đề gì
Thấy Tương Bạch Miên đi tới bàn làm việc của Tất Ngu, Thương Kiến Diệu đứng bật dậy:
"Để tôi hỗ trợ
Anh tiến tới bên cạnh Tương Bạch Miên, chiếm chỗ đó, để Tất Ngu không thể đi tới kiểm tra tình hình
Cạch cạch cạch, Tương Bạch Miên nhanh chóng đánh chữ, viết kế hoạch của mình thành văn bản, cho cả Thương Kiến Diệu nhìn thấy
"Ừm
Thương Kiến Diệu gật đầu lia lịa, tỏ vẻ tán thưởng
Tương Bạch Miên không biết anh đang diễn cái gì, xóa đi kế hoạch vừa viết xong, trình bày chuyện Tất Ngu và Tô Ngọc là tín đồ của "Tư Mệnh", Mai Thọ An cũng bị nghi ngờ
Sau đó, cô mở hệ thống e-mail, dùng tài khoản đăng ký mặc định của Tất Ngu, soạn một e-mail mới, đối tượng gửi đi là tất cả giám đốc trong ban giám đốc
Lúc này, Thương Kiến Diệu đã dựa theo kế hoạch, thuyết phục thêm Tất Ngu, để chị ta trong vòng nửa tiếng không đụng vào máy tính, đồng thời cho phép hai người mình đến khu quản lý, cũng chính là tầng thứ năm của tòa nhà ngầm, bí mật gặp giám đốc Tô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy phòng làm việc của Tất Ngu ở tầng 646, nhưng bình thường phải lên tầng 5 họp hành, hơn nữa chức vụ cũng đủ lớn, lại là thân tín của Tô Ngọc, cho nên không có gì khó xử khi đáp ứng yêu cầu của Thương Kiến Diệu, tùy tiện tìm một lý do, gọi điện thoại cho họ nhận được sự cho phép tương ứng
Ra khỏi phòng làm việc của chị ta, Tương Bạch Miên thở hắt ra một hơi thật dài
Cô và Thương Kiến Diệu liếc mắt nhìn nhau, không ai nói gì, đi thẳng tới thang máy dẫn đến khu quản lý
Trên đường, Tương Bạch Miên theo thói quen muốn hỏi một câu "làm ra quyết định như vậy, mạo hiểm như vậy, anh cảm thấy đáng giá không, có hối hận không", nhưng chợt nhớ ra bên cạnh là Thương Kiến Diệu, người còn cấp tiến hơn mình, mạo hiểm hơn mình, hơn nữa còn bất chấp hậu quả
"Sinh vật Bàn Cổ" là nhà của chúng ta, bất kể thế nào mình cũng phải giữ cho nó yên ổn..
Tương Bạch Miên thầm nói một câu trong lòng, lập tức đi qua thang máy mở cửa, ấn sáng nút số "5"
Lúc thang máy di chuyển, Tương Bạch Miên đã điều chỉnh xong tâm trạng, mỉm cười nói với Thương Kiến Diệu:
"Sao anh không nói gì
Thương Kiến Diệu ngẩng đầu liếc nhìn camera giám sát trong thang máy:
"Có một vài lời không thích hợp nói ở nơi công cộng
"Câu này của anh mang ý nghĩa rất khác
Tương Bạch Miên cười mắng một câu
Cô có vẻ rất thả lỏng, dường như thật sự đến khu quản lý để báo cáo một hạng mục công việc, đồng thời còn quen cửa quen nẻo
Qua một hồi, thang máy đã đến tầng năm, cửa phòng ngách và cửa sảnh đồng thời mở ra
Thương Kiến Diệu đi ra ngoài, lật cổ tay liếc nhìn đồng hồ đeo tay:
"Ôi, đến sớm rồi
"Chỉ có thể ngồi xổm trên hành lang đợi
Trên lối ra thang máy, từng cảnh vệ mặc thiết bị khung xương quân dụng đồng thời nhìn sang
Tuy không nhìn thấy vẻ mặt của họ, nhưng Tương Bạch Miên có thể lờ mờ nhìn thấy sự kháng cự của họ
"Không lịch sự thế
Cô phối hợp mắng Thương Kiến Diệu một câu
Thương Kiến Diệu nhân cơ hội thở dài:
"Vậy chúng ta đến cầu thang chờ đi, tránh làm chướng mắt người khác
Hai câu liên tiếp của anh đều sử dụng "Dẫn dắt tư duy", cho nên đám cảnh vệ không hề nghi ngờ hành vi đi vào cầu thang thoát hiểm của anh và Tương Bạch Miên, cảm thấy đây là chuyện đương nhiên
Bên trong cầu thang sáng đèn, Tương Bạch Miên thấp giọng nói:
"Có camera giám sát
"Đợi lát nữa tôi phụ trách chỉ vị trí, anh quấy nhiễu
Thương Kiến Diệu gật đầu, để tinh thần mình lan ra ngoài
Đến lúc e-mail được gửi đi theo giờ đã hẹn trước, Tương Bạch Miên lại ép mình đợi thêm ba phút nữa, để vấn đề được lên men, tạo ra hỗn loạn
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Tương Bạch Miên bỗng thở hắt ra nói:
"Hành động
Cô không hề do dự chút nào, thân hình thoăn thoắt men theo cầu thang đi xuống, thỉnh thoảng lại giơ tay phải lên chỉ vị trí camera giám sát cho Thương Kiến Diệu
Thương Kiến Diệu theo sát ngay sau Tương Bạch Miên, quấy nhiễu từng camera giám sát, khiến chúng rơi vào tình huống giống như đèn điện bị hỏng vậy
Sự bất thường như vậy chắc chắn sẽ khiến đám người giám sát camera sẽ chú ý, nhưng đầu tiên họ chắc chắn sẽ nghĩ là do điện bị chập, phải phái người tới kiểm tra, sau đó mới cân nhắc đến việc cùng đề cao mức độ cảnh giác ở khu vực này
Thứ Tương Bạch Miên cần chính là khoảng thời gian ở giữa này
Với năng lực của hai người họ, chỉ cần không gặp cảnh giới mức độ cao nhất, thì đều có hi vọng xông đến trước cửa sếp tổng
Bịch bịch bịch, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu đều có tố chất cơ thể xuất chúng, năm tầng cầu thang chỉ cần một hơi là đã đến chỗ cửa cầu thang thông tới tầng dưới cùng rồi
Đột nhiên, Tương Bạch Miên kinh ngạc dừng bước, thốt lên:
"Bên ngoài không có ai canh gác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Việc này quả thực không hợp với lẽ thường
Tầng dưới cùng mà sếp tổng đang ở, làm sao mức độ phòng vệ lại lỏng lẻo như thế
Nhất thời trong đầu Tương Bạch Miên lóe lên một vài suy đoán: Lẽ nào sếp tổng đã qua đời từ lâu, hơn nữa không để lại người kế thừa, các giám đốc giữ bí mật không thông báo tang sự, tìm một người giỏi bắt chước khẩu âm, nhân danh thiên tử ra lệnh cho chư hầu
"Tôi cũng không cảm ứng được
Thương Kiến Diệu xác nhận Tương Bạch Miên không phát hiện nhầm
Tương Bạch Miên suy nghĩ một chút, nói chắc như đinh đóng cột:
"Đã tới đây rồi chỉ có thể tiến lên, không thể lùi về sau nữa
Cô đưa tay trái, đẩy cửa cầu thang ra
Bên ngoài thực sự không có một bóng người, không có cảnh vệ
Sau khi ra khỏi cầu thang, hai người đi đến một hành lang, thấy nơi này được lát gạch chỉnh tề màu nâu, hai bên vách tường có bích họa, có đồ điêu khắc, có đủ loại đồ trang trí, mang phong cách cổ điển
"Sếp tổng rất biết thưởng thức
Trong tình huống căng thẳng như vậy, Thương Kiến Diệu lại còn quan sát hoàn cảnh nơi này
Tương Bạch Miên lườm tên này một cái, chạy chậm về phía trước
Cô dùng động tác nói cho Thương Kiến Diệu biết: Đừng có nói chuyện, mau tìm phòng của sếp tổng đi
Thương Kiến Diệu cũng chạy, nhưng hai người đều không quên quan sát tình huống xung quanh, đề phòng bị tập kích
Dưới ánh đèn huỳnh quang trên trần nhà chiếu rọi, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu nhanh chóng chạy tới cuối hành lang
Hiện ra trước mặt họ là một vách tường được đúc bằng kim loại màu bạc trắng, ở giữa tường có một cánh cửa trượt mở sang bên cạnh, bên cạnh có thiết bị điện tử tinh vi
Lúc này, cánh cửa kia còn chưa hoàn toàn đóng lại, để lộ một khe hở lớn tối om
"Đằng sau cánh cửa là nơi ở của sếp tổng
Tương Bạch Miên tự nói
Cô cẩn thận đi tới, định kiểm tra cho rõ
Đúng lúc này, Thương Kiến Diệu đưa tay ngăn cô lại
"Làm sao vậy
Tương Bạch Miên còn tưởng Thương Kiến Diệu sẽ lỗ mãng hơn mình, chạy vào nhanh hơn cả mình
Thương Kiến Diệu nghiêm túc đáp:
"Tôi cảm thấy cánh cửa này hơi quen mắt
"Hẳn là cánh cửa trong căn phòng số "1215"
"1215..
Tương Bạch Miên ngẩn ra, chợt nhớ tới đó là căn phòng đầu tiên mà Thương Kiến Diệu thăm dò sau khi tiến vào "Hành lang tâm linh"
Lúc đó anh đã gặp phải một cánh cửa kim loại hơi hé ra trong phòng số "1215", nghi ngờ chủ nhân của căn phòng đã gặp phải chuyện cực kỳ đáng sợ đằng sau cánh cửa đó, từ đó để lại bóng ma tâm lý, thế là sau khi kết quả bỏ phiếu là 2-8, anh đã rời khỏi nơi đó
Sau đó Thương Kiến Diệu không gặp lại căn phòng "1215" nữa
Mà bây giờ anh lại nói cánh cửa nghi là thông đến nơi sếp tổng ở lại rất giống cánh cửa trong căn phòng "1215".