Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 948: Hài cốt




Long Duyệt Hồng giật mình một cái đến tận não, dựa vào sức mạnh của áo giáp thông minh sinh học Thiết Xà Hắc Trảo, nhảy ra khỏi hố, đưa thẻ tên trong tay cho Tương Bạch Miên:

"Tổ trưởng, cô xem này
Biểu hiện không bình thường của hắn khiến Bạch Thần và Thương Kiến Diệu cũng liếc mắt xem, nhưng vì có người ngoài ở đây, nơi này chưa chắc đã an toàn, họ chỉ đành tiếp tục cảnh giác người và vật ở xung quanh, không tự ý rời cương vị
Tương Bạch Miên cầm thẻ tên tới, tập trung nhìn, lông mi nhất thời giật giật
"Tổ điều tra cũ" không hề xa lạ với cái tên Đỗ Thiếu Xung này, họ từng gặp trong giấc mơ của "Trang Sinh", chính là người mà Thương Kiến Diệu "đóng vai", nghi là thân phận của "Trang Sinh" khi giáng thế
Hiện giờ bày ra trước mặt "Tổ điều tra cũ" là một bộ hài cốt không hoàn chỉnh, thuộc về Đỗ Thiếu Xung, thuộc về thể giáng thế của "Trang Sinh"
Nhưng chuyện này lại lộ ra sự quỷ dị khó mà diễn tả: Một người thuê ba thợ săn di tích, cho họ một phần hài cốt và thẻ tên đánh dấu thân phận của Đỗ Thiếu Xung, bảo họ mang theo những thứ này, căn cứ vào đánh dấu trên bản đồ, tiến vào di tích đầm lầy Số 1, chôn toàn bộ xuống sát mép phòng thí nghiệm bí mật..
Nhìn có vẻ như đang lừa gạt những người đến đào bới sau đó, cho nên việc chôn xuống đất là giả, thi thể có khả năng là giả, thẻ tên này cũng không loại trừ khả năng là giả
Trong lúc suy nghĩ liên tục thay đổi, Tương Bạch Miên bỏ tay phải xuống, để thẻ tên chìm vào bóng tối nơi ánh sao không chiếu tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô tỉnh rụi nói với ba thợ săn di tích kia:

"Chủ thuê còn cho các anh thứ gì nữa
"Hết rồi
"Không có gì khác nữa
"Chỉ hài cốt và thẻ tên
Ba người kia lần lượt trả lời
Tương Bạch Miên gật đầu:

"Muộn thế này rồi, ở đây cũng không an toàn lắm, các anh sớm rời đi đi
Thương Kiến Diệu nghe nhạc hiệu đoán chương trình, lúc này nói với ba thợ săn di tích:

"Quay lại cũng đừng nhắc đến chúng tôi, coi như hoàn toàn không có việc này
"Các anh nghĩ mà xem, các anh đã thực sự hoàn thành nhiệm vụ rồi, đã chôn hài cốt và thẻ tên vào sát rìa phòng thí nghiệm bí mật, cũng chụp ảnh chứng minh chuyện này rồi, tiếp đó các anh rời đi, trên đường chưa từng đụng phải ai, không hề xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào
"Hiểu rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba thợ săn di tích đều lần lượt mỉm cười
Họ vác túi của mình lên, xách theo xẻng công binh, vẫy tay với "Tổ điều tra cũ", đi về một hướng khác của di tích đầm lầy Số 1
Đợi rời khỏi phế tích phòng thí nghiệm, người cao nhất kia bỗng nhiên lắc đầu
Hắn nói với vẻ hơi nghi ngờ:

"Sao tôi cảm thấy thiếu gì đó
"Không có
"Rất bình thường
Hai người bạn của hắn lần lượt trả lời
Họ đều tỏ ý sự việc rất thuận lợi, nhóm người mình đã thành công chôn hài cốt và thẻ tên đến nơi đã định, hoàn thành nhiệm vụ rồi, ở giữa không xảy ra chuyện gì
"Xem ra tôi hơi thần hồn nát thần tính rồi
Thợ săn di tích cao nhất kia thở phào một hơi thật dài
Sau khi họ đi xa, Long Duyệt Hồng đã thu ánh mắt lại, tò mò hỏi Thương Kiến Diệu:

"Như vậy tương đương với việc thôi miên để họ quên đi chuyện vừa rồi
"Không tính là quên, chỉ là bỏ qua, đồng thời tự tìm lý do để lừa dối bản thân
Thương Kiến Diệu nghiêm túc giải thích: "Cắt bỏ ký ức trên ý nghĩa vật lý là xóa đi nội dung tương ứng, quên trong "thôi miên" là ẩn giấu ký ức tương ứng, chôn sâu vào nơi không dễ bị phát giác, quên trong "Dẫn dắt tư duy" đại khái là dựa vào việc một lần nữa đưa cho kim chỉ nam, khiến từ then chốt để khởi động đoạn ký ức này chỉ sang một nội dung khác
Anh càng nói càng khó hiểu, rất có phong phạm chuyên nghiệp
Cũng may, Long Duyệt Hồng từng học kiến thức về phương diện này, có thể hiểu được
"Tổ trưởng, thứ vừa rồi có gì không ổn
Bạch Thần quan tâm đến thứ Long Duyệt Hồng nhặt được từ trong hố hơn
Tương Bạch Miên giơ tay phải lên, bày ra cho Thương Kiến Diệu và Bạch Thần nhìn:

"Hai người tự xem đi
Thương Kiến Diệu liếc nhìn lại, đột nhiên khóc than:

"Tiểu Xung à, cậu chết thật thảm
Tiểu Xung nói anh đừng có nguyền rủa tôi..
Đôi khi Tương Bạch Miên cảm thấy Thương Kiến Diệu thực sự rất dễ lừa
Đương nhiên, việc này còn được quyết định bởi nhân cách nào đang nắm giữ cơ thể
"Xương cốt của Tiểu Xung đâu có lớn vậy
Cô chọn một lý do trực quan nhất để lấy lệ
"Đúng vậy
Thương Kiến Diệu đấm nắm tay phải vào lòng bàn tay trái
Long Duyệt Hồng không nhịn được cằn nhằn: Sự tồn tại có lai lịch thần bí, có khả năng liên quan đến "Trang Sinh" như Tiểu Xung này, có hài cốt bình thường hay không còn chưa biết được..
Bạch Thần nhìn hài cốt không hoàn chỉnh trên mặt đất, mím môi một cái rồi nói:

"Vì sao lại có người chôn số hài cốt này ở đây, đồng thời còn muốn người tới sau tin rằng chúng thuộc về Đỗ Thiếu Xung
Thương Kiến Diệu "lấy lại" tinh thần, phấn khởi nói:

"Tôi hiểu rồi
Anh lại hiểu rồi..
Tương Bạch Miên không cắt ngang suy nghĩ tán loạn của tên này
Thương Kiến Diệu hăng hái bừng bừng giải thích:

"Đây là một nghi thức, yếm thắng chi thuật
"Họ chôn hài cốt và thẻ tên của Đỗ Thiếu Xung vào một chỗ nào đó trong thành phố mà anh ta từng học cấp 2, thậm chí là tiểu học, lợi dụng nguyên lý tương ứng, trấn áp oán niệm và hận thù của đối phương
"Sở dĩ hài cốt không được hoàn chỉnh, là vì chỗ còn thừa được chôn ở chỗ khác, cũng là một nơi có ý nghĩa
Nói cứ như thật vậy..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không phải từng xem một lượng lớn tư liệu giải trí của thế giới cũ, chưa biết chừng Long Duyệt Hồng đã bị Thương Kiến Diệu thuyết phục
"Vậy thì ai giết Đỗ Thiếu Xung, hoặc nên nói, khiến anh ta có oán niệm và hận thù tận trời
Tương Bạch Miên theo cách nói của Thương Kiến Diệu, mỉm cười hỏi lại một câu
Thương Kiến Diệu lắc đầu:

"Không biết, đợi điều tra tiếp phần sau
Bạch Thần im lặng một hồi, chậm rãi nói:

"Chúng ta vẫn không thể xác định bộ hài cốt này có thực sự thuộc về Đỗ Thiếu Xung không, chưa biết chừng thẻ tên cũng là giả, dùng để ngụy tạo
"Hơn nữa muốn kiểm tra DNA cũng không thể, không có bản mẫu để đối chiếu, nhất thời cũng không tìm được hậu duệ của Đỗ Thiếu Xung
Tương Bạch Miên thở hắt ra: "Trong cảm ứng của tôi, những khúc xương này không tồn tại lực lượng gì
Cô cân nhắc một chút rồi nói:

"Tôi càng tin rằng bộ hài cốt và thẻ tên được chôn ở đây là để lừa gạt người khai quật đến sau, ví dụ như những người truy tìm chân tướng thế giới cũ bị hủy diệt như chúng ta
"Nếu chúng ta tin rằng đây là Đỗ Thiếu Xung, tin rằng anh ta chết trong phòng thí nghiệm này, sẽ xảy ra chuyện gì
Long Duyệt Hồng căn cứ vào nghi ngờ của Tương Bạch Miên, mạnh dạn đặt giả thiết, nói ra vấn đề
"Cùng lắm thì cho rằng "Trang Sinh" đã chết, nhưng sau khi trở về "Thế giới mới", thể giáng thế của ngài chết không phải là chuyện rất bình thường sao
Bạch Thần thử phân tích
Tương Bạch Miên ngưng mắt nhìn đống xương một hồi:

"Tạm thời không có đầu mối gì, chúng ta cất bộ hài cốt và thẻ tên đi, quay về nghiên cứu thêm
"Được
Thương Kiến Diệu vô cùng hăng hái
Họ gói thật kỹ bộ hài cốt, bỏ vào ba lô của mình, sau đó lại tìm kiếm trong phòng thí nghiệm một hồi, nhưng không phát hiện ra đầu mối khác
Thấy thời gian không còn sớm nữa, Tương Bạch Miên hạ lệnh trở về
"Tổ điều tra cũ" vừa mới trở lại căn phòng trong khu chung cư lúc trước, Thương Kiến Diệu đã đột nhiên lên tiếng:

"Mau, mau đưa hài cốt cho tôi
Ánh mắt anh sáng ngời, dường như nghĩ chuyện gì thú vị
"Anh muốn làm gì
Tương Bạch Miên nghi ngờ hỏi
Thương Kiến Diệu đắc ý đáp:

"Tôi định ghép đống xương này lại, sau đó ôm thi thể, cầm theo thẻ tên, tiến vào "Biển khởi nguồn", xem khe nứt của Tiểu Xung kia có phản ứng gì
"Nếu có, chứng tỏ thi thể này có quan hệ nhất định với cậu ta
"Anh không lo đó đúng là thi thể của Tiểu Xung à
Tương Bạch Miên cân nhắc rồi hỏi
Thương Kiến Diệu cười ha ha:

"Tôi nghĩ thông suốt rồi
Hi sinh vì nước vì dân
Long Duyệt Hồng thầm nói tiếp trong lòng
Thương Kiến Diệu tiếp tục nói:

"Dù là thi thể của Tiểu Xung cũng không sao, khe hở kia vẫn tồn tại chứng tỏ Tiểu Xung còn sống, không xảy ra chuyện lớn gì
"Mọi người nghĩ mà xem, các tăng lữ máy móc không phải cũng có thi thể tương ứng
Long Duyệt Hồng vốn định nói "điều này còn gọi là không xảy ra chuyện lớn gì?", nhưng sau khi nghe câu nói cuối cùng, lại phát hiện hình như thực sự là vậy
Các tăng lữ máy móc tồn tại chứng minh rằng nhân loại đã có thể bước đầu thoát khỏi sự hạn chế của cơ thể
"Vậy thử xem đi
Tương Bạch Miên đáp lại, dù sao cũng không có cách nào khác
Thương Kiến Diệu vô cùng vui mừng, ghép các khúc xương lại, sau đó, họ phát hiện bộ hài cốt này thiếu cái đầu và gần một nửa người
Thương Kiến Diệu không do dự, đeo thẻ tê, nằm xuống bên cạnh bộ hài cốt, nghiêng người ôm lấy nó
Anh lập tức day huyệt thái dương hai bên, nhanh chóng rơi vào giấc ngủ
Trong "Biển khởi nguồn", bóng người của Thương Kiến Diệu hiện ra
Anh cũng cụ thể hóa ra thẻ tên và hài cốt, dùng hai Thương Kiến Diệu làm cánh, bay về giữa không trung, bay về phía cái khe sâu hoắm đại diện cho Tiểu Xung kia
Nhưng nơi đó không có gì thay đổi
Từ lúc dung hòa khí tức từ trung tâm y tế sản khoa Hoắc Mẫu, khe hở của Tiểu Xung dường như đông cứng lại
"Ôi..
Thương Kiến Diệu thở dài, thử ném xương vào trong khe hở
Bộ xương là vật phẩm phi thực chất do anh cụ thể hóa ra, vừa thoát khỏi anh thì lập tức biến mất, "Biển khởi nguồn" không dấy lên chút dao động nào
Sau khi thử nhiều lần không có hiệu quả, Thương Kiến Diệu cảm thấy tiếc nuối, tự nói:

"Không phải Tiểu Xung
Anh lập tức rời khỏi "Biển khởi nguồn" của mình, quay về thế giới hiện thực
Chỗ nào đó trên Băng Nguyên, bên trong thung lũng, cây cỏ xanh mơn mởn, đất đai màu mỡ, nhiệt đột không khí giống như ở phía nam
Trưởng lão Lawton của thành Tuế Mạt nằm trên giường mình, tiến vào "Hành lang tâm linh"
Ông ta là người thức tỉnh thăm dò vào chỗ sâu trong "Hành lang tâm linh", hiện đang tìm cánh cửa nối đến "Thế giới mới"
Mà những căn phòng mà thành Tuế Mạt nắm giữ, ông ta đều đã đi qua, không có bất cứ cảm giác quen thuộc nào, cho nên chỉ có thể thử mở một căn phòng xa lạ, chưa từng tiếp xúc
Đi dọc theo hành lang trải thảm vàng thẫm một hồi, Lawton rốt cuộc thấy một căn phòng:

"131".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.