Trường Ninh Đế Quân

Chương 885: Nhập ma




Nhiếp Dã không dám nói gì, câu lúc nãy là không nên nói, chỉ mấy chữ đó là Hàn Hoán Chi đã có thể xử lý gã
Nếu là mấy chữ này truyền ra ngoài, quốc pháp cũng không chứa chấp gã
Hồi lâu sau Hàn Hoán Chi thở ra một hơi: "Sau này không được nói những lời thế này nữa, chúng ta là thần
"Vâng
Nhiếp Dã cúi đầu: "Thuộc hạ biết rồi
Lại là một khoảng thời gian im lặng rất lâu, lúc xe ngựa dừng lại ở cửa phủ Đình Úy Hàn Hoán Chi mới nói: "Gom các huynh đệ phân tán ra ngoài lại, ngươi và Phương Bạch Lộc chia nhau quản một đội, người của chúng ta không đủ dùng, chỉ bảo vệ sự an toàn của thái tử điện hạ, nhất định phải bảo vệ tốt sự an toàn của thái tử điện hạ
Nhiếp Dã nói: "Thuộc hạ tuân mệnh, sẽ rút hết mọi người về ngay
Gã đi được mấy bước rồi lại dừng lại, bỗng nhiên nghĩ đến có phải trong lời nói của đô đình úy đại nhân có ý tứ gì khác hay không
Gã không tự chủ được quay đầu lại nhìn về phía Hàn Hoán Chi, Hàn Hoán Chi đã ở trong nha môn phủ Đình Úy rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhiếp Dã lại cẩn thận ngẫm nghĩ, sau đó cười
Cấu trúc của Đông Cung rất lớn rất phức tạp, ngoại trừ tất cả nhân viên tại chức nên bố trí ra, còn có số lượng không ít tân khách thái tử, mà những người này tương lai cũng sẽ được thái tử sử dụng
Một ngày nào đó thái tử đăng cơ xưng đế, những tân khách thái tử này đều sẽ lắc mình biến thành trọng thần của một đất nước
Câu nói "vua triều nào thần triều nấy" cũng không phải là nói chuyện mộ triều đại bị một triều đại mới thay thế
Cung Vị Ương
quyển sách cho Trân phi
Trân phi nhận sách rồi xem, ba chữ trên bìa sách khiến trong lòng bà khẽ động
"Tỉnh Tâm Luận
Bà liếc mắt nhìn Trà gia một cái: "Con đi qua với bọn trẻ trước, ta xem thử sách này
Trà gia lên tiếng đáp lại rồi đi tìm hai đứa trẻ, Trân phi cầm sách ngồi xuống, tựa vào vị trí cửa sổ đọc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
sách này cũng không dày, khoảng nửa ngày là gần như có thể đọc hết từ đầu tới cuối, nhưng nhìn từ mức độ gập trang sách, sách này, mỗi một lần Vân Hồng Tụ chỉ đọc nhiều nhất 20 – 30 trang, không phải là khó đọc, hẳn là tâm cảnh khó
"Nàng ta không chịu nổi
Trân phi lẩm bẩm
Trân phi đọc xong rồi khép sách lại, nhìn ra ngoài cửa sổ mới biết trời đã tối
"Người giống nhau
Trân phi lại lẩm bẩm nói một câu
Vốn dĩ bà thích ngồi ở cửa sổ nhìn mây bay bên ngoài, nhìn chim bay ngang qua trên bầu trời, nhìn nhật nguyệt luân phiên, nhìn sao trời thay đổi, lúc đó tâm cảnh của bà hẳn là có chút tương tự với Vân Hồng Tụ hiện tại, nhưng bà vẫn tốt hơn Vân Hồng Tụ một chút, bởi vì trái tim của bệ hạ ở chỗ bà, bà cầu mà có được, Vân Hồng Tụ cầu mà không được
Khi đó người gây áp lực cho Trân phi là hoàng hậu, hiện tại người gây áp lực cho Vân Hồng Tụ là bản thân bà
Sau khi hoàng hậu chết thì nút thắt trong lòng Trân phi cũng tháo gỡ được hơn phân nửa, mà nút thắt trong lòng Vân Hồng Tụ, có thể cả đời cũng không tháo gỡ được
"Nàng ta sẽ đi giết người
quyển sách này cho hoàng đế
Trân phi thở dài một tiếng: "Nữ nhân à..
Đêm
Mấy ngày nay thư đồng thái tử Lâm Đông Đình luôn tâm thần không yên
Lần trước hắn ta đã hẹn một vị tướng quân trong cấm quân đến tửu lâu Viễn Vọng Hương đàm luận, nhưng còn chưa tới tửu lâu Viễn Vọng Hương đã nhận được tin tức, đại đội nhân mã của phủ Đình Úy đã tịch thu tửu lâu Viễn Vọng Hương, chưởng quầy bị bắt sống, Tô Khải Phàm chạy trốn không rõ tung tích, ngay sau đó thì xảy ra chuyện Bách Hiểu Đường ám sát Hàn Hoán Chi
Lúc này hắn ta đã thể hội được thế nào gọi là thần hồn nát thần tính, đi ở trên đường cái, nhìn mỗi một người đều cảm thấy khả nghi, đều cảm thấy là người của phủ Đình Úy đang theo dõi hắn ta
Sau khi từ Đông Cung ra ngoài rồi lên xe ngựa, hắn ta ngồi ở trong xe nhìn đủ mọi loại người đi ngang qua bên ngoài, luôn có ảo giác một giây sau sẽ có một người đột nhiên rút kiếm từ trong cổ tay áo ra, một kiếm đâm chết hắn ta qua vách ngăn khoang xe
Dọc quãng đường từ Đông Cung về nhà hắn ta đều là tâm thần không yên
Trước đó hắn ta xin thái tử điện hạ cho nghỉ phép, định ở nhà vài ngày nghỉ ngơi thật tốt, không đi đâu cả, cũng không gặp ai cả
Phụ thân của hắn ta là thứ phụ Nội các Lâm Diệu Hiền, địa vị cực cao
Nếu như nói thủ phụ Nội các đại nhân Nguyên Đông Chi là một người quá độ từ thời kỳ cũ sang thời kỳ mới, phụ thân hắn ta cũng thế, và vẫn còn chưa lui xuống, vẫn còn đang bán sức vì bốn chữ "thời kỳ quá độ" này, nhưng mà phục không
Không phục chứ
Nguyên Đông Chi đã nhịn hai mươi mấy năm mới thoát được Mộc Chiêu Đồng, làm đại học sĩ thủ phụ vài năm, tuy rằng lúc trước chết bất đắc kỳ tử nhưng cũng là đã từng làm
Nghe nói bên phủ Đình Úy đã định là bạo bệnh mà chết nhưng hắn ta không tin, thái tử chưa từng nói gì với hắn ta cả, nhưng hắn ta biết nhất định là người của thái tử giết Nguyên Đông Chi
Phụ thân hắn ta Lâm Diệu Hiền cũng đã nhịn hai mươi mấy năm, vốn tưởng rằng nhịn đến sau khi Nguyên Đông Chi lui xuống thì cũng có thể làm thủ phụ vài năm, nhưng không ngờ bệ hạ lại lãnh khốc vô tình như thế, trực tiếp để một người dù là thân phận địa vị hay lý lịch uy vọng đều xa không bằng phụ thân hắn ta như Lại Thành làm thủ phụ
Làm sao phụ thân hắn ta có thể không có một chút oán hận nào trong lòng
Đó là thủ phụ, dưới một người trên vạn người, cho dù chỉ có thể làm thủ phụ vài ba năm thì cũng là vinh quang không thể thay thế
Bệ hạ là vua của thiên hạ, mà thủ phụ chính là người chấp quân quyền
Trên đường đi trong lòng Lâm Đông Đình đều không an tĩnh, cũng không thể an tĩnh được
Thái tử làm việc đã càng ngày càng không e dè, ngay cả giết Nguyên Đông Chi cũng không có chút do dự, nếu hắn ta không thể làm như ý của thái tử, liệu rằng lúc thái tử giết hắn ta cũng sẽ không hề do dự hay không
Sau đó hắn ta lại không thể không khuyên nhủ bản thân, Nguyên Đông Chi bị giết là vì ông ta không muốn làm việc cho thái tử, vua triều nào thần triều nấy mà..
Bản thân mình là người thân tín của thái tử điện hạ chắc có lẽ sẽ không sao
Mấy năm nay có rất nhiều chuyện đều là hắn ta dốc sức làm cho thái tử, thậm chí bao gồm cả việc thuyết phục phụ thân của hắn ta là đại học sĩ Lâm Diệu Hiền trở thành người ủng hộ thái tử
Thái tử đã hứa với phụ thân hắn ta, chỉ cần Lại Thành chết thì Lâm Diệu Hiền lập tức sẽ là thủ phụ Nội các
Chuyện thái tử đã hứa, còn có thể đổi ý
Nếu đổi ý, làm sao giữ uy tín với người khác
Xe ngựa dừng lại ở cửa Lâm phủ, Lâm Đông Đình xuống xe ở cửa chính, xe ngựa lại đi vòng đến cửa sau vào viện
Sau khi vào trong Lâm Đông Đình hỏi một câu: "Hôm nay phụ thân đã về chưa
Hắn ta biết mình sẽ nhận được câu trả lời là "chưa về" như thường ngày
Phụ thân ở Nội các, mười ngày thì tám ngày không về nhà cũng là chuyện thường
"Lão gia vừa mới về không lâu, ở thư phòng, đã căn dặn nếu thiếu gia về thì đến thư phòng
Lâm Đông Đình ngẩn ra: "Sao hôm nay phụ thân về vậy
Nhưng ai có thể cho hắn ta câu trả lời, đại học sĩ về nhà mình còn cần có lý do gì sao
Không biết làm sao, trong lòng Lâm Đông Đình đột nhiên thấy căng thẳng, chẳng lẽ là xảy ra chuyện gì cho nên phụ thân mới về
Hắn ta vừa đi vừa nghĩ nếu phụ thân gặp chuyện thì đã không ở thư phòng chờ hắn ta rồi
Nghĩ đến đây hắn ta đi chậm lại một chút, cười khổ một tiếng, nghĩ khoảng thời gian này thật sự là mình quá mệt mỏi, áp lực lớn đến mức khiến mình cũng không thể lý trí
Đến cửa hậu viện, hai tên hạ nhân khom người cúi đầu: "Thiếu gia
Lâm Đông Đình nhìn về phía hậu viện: "Sao bên trong không có ai hầu hạ
"Lão gia đã căn dặn không cho ai tới gần thư phòng
Lâm Đông Đình vừa mới yên tâm một chút giờ lại căng thẳng, hắn ta bước nhanh hơn về phía thư phòng, đến bên ngoài cửa nghe ngóng, trong thư phòng rất yên tĩnh
Hắn ta ở ngoài cửa thử gọi một tiếng: "Phụ thân
"Vào, vào đi
Giọng nói của Lâm Diệu Hiền dường như hơi run
Lâm Đông Đình lập tức đẩy cửa phòng đi vào, mới vừa vào cửa thì một bóng đen xuất hiện ngay trước mặt mình
Hắn ta còn chưa có bất kỳ phản ứng nào thì trên cổ đã bị cắt một nhát, trong đầu hắn ta nổ đùng một tiếng, người không tự chủ được ngã xuống, nhưng mà chưa ngã xuống đất thì người tập kích hắn ta đã giơ tay giữ chặt hắn ta, thò tay ra đóng cửa phòng lại
Lâm Đông Đình mơ mơ màng màng bị kéo vào trong thư phòng, nhanh chóng bị nhét thứ gì đó vào miệng, sau đó lại bị dây thừng quấn lại, đừng nói kêu lên, ngay cả phát ra thanh âm cũng không được
Hắn ta lắc đầu, lúc này mới chú ý tới phụ thân bị trói trên ghế ở trong thư phòng, mà người đứng trước mặt hắn ta là một nữ nhân nhìn rất đẹp, cho dù che mặt chỉ để lộ phần trên mũi, hắn ta cũng xác định đó chắc chắn là một nữ nhân xinh đẹp
"Rất tốt
Nữ nhân kia liếc mắt nhìn Lâm Diệu Hiền một cái: "Lúc nãy nếu ngươi hô lên, ta đã giết hắn trước rồi
Lâm Diệu Hiền nhìn nữ nhân kia với vẻ mặt sợ hãi: "Rốt cuộc ngươi là ai
Chẳng lẽ ngươi không biết ta là ai
"Không biết ngươi là ai thì ta tới làm gì
Nữ nhân trẻ tuổi ngồi xuống đối diện với Lâm Diệu Hiền, nhìn vào mắt Lâm Diệu Hiền nói: "Ngươi là đương triều đại học sĩ, thứ phụ Nội các
Bệ hạ đối đãi với ngươi vô cùng tốt, nhưng ngươi lại không biết đủ
Ngươi biết ta nói đến chuyện gì
Nàng ta lấy giấy và bút mực trên bàn qua: "Viết, thái tử cấu kết với ngươi như thế nào, các ngươi đã lên kế hoạch gì
Lâm Diệu Hiền bỗng trợn to mắt: "Ngươi..
ngươi nói bậy cái gì
Nữ nhân trẻ tuổi đương nhiên là Vân Hồng Tụ
Vân Hồng Tụ khẽ nhíu mày: "Tính nhẫn nại của ta trước nay không tốt, ông ấy từng nói ta rất nhiều lần, nói tính ta dễ nóng vội
Ông ấy còn nói tính tình nóng vội dễ tổn thương đến gan, bảo ta sau này khống chế nhiều hơn, nhưng ta luôn không khống chế được, cũng chỉ có thể là khi ở trước mặt ông ấy còn đỡ một chút, nếu từng giờ từng phút đều ở bên cạnh ông ấy, hẳn là sẽ càng tốt hơn một chút..
Lời này không giống như là nói cho Lâm Diệu Hiền nghe, mà là nói với bản thân mình
"Tính tình không tốt thì không tốt thôi, cũng không thể chuyện gì cũng đều vì ông ấy
Nàng ta cười cười, vẫn như đang lẩm bẩm: "Ta luôn biểu hiện theo đúng ý ông ấy, giống một nữ nhân dịu dàng
Vẻ sợ hãi trong ánh mắt Lâm Diệu Hiền càng lúc càng rõ rệt, bởi vì ông ta phát hiện nữ nhân trước mặt mình có thể là một người điên
"Ngươi giống như đang nhìn một kẻ điên
Vân Hồng Tụ nhìn về phía Lâm Diệu Hiền, Lâm Diệu Hiền lập tức lắc đầu: "Không phải không phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta không phải kẻ điên
Vân Hồng Tụ nhìn tay của mình: "Chỉ là một kẻ ngốc
Lâm Diệu Hiền vội vàng nói: "Vị cô nương này, nếu ngươi gặp vấn đề khó gì không giải được thì chi bằng nói với ta
Ta là thứ phụ Nội các, nếu ta có thể giúp được ngươi, ta nhất định cố hết sức
"Vậy thì ngươi viết đi
Vân Hồng Tụ cười cười, cười đến mức khiến Lâm Diệu Hiền lạnh sống lưng
"Ngươi viết theo như ta nói, chính là đang giúp ta rồi
Vân Hồng Tụ kề kiếm trên cổ Lâm Đông Đình: "Ngươi không viết, ta giết hắn
Lâm Diệu Hiền lập tức lắc đầu: "Ta không biết ngươi đang nói gì, ta thân là thứ phụ Nội các trung quân ái quốc, cũng tuyệt đối chưa từng làm chuyện kết bè kết cánh
Ngươi đừng nói xấu ta, cũng hòng dùng cách như vậy bức ép ta
"Ồ
Vân Hồng Tụ thở dài: "Vậy thì đổi một chút
Kiếm của nàng ta rời khỏi vai Lâm Đông Đình đến bên cạnh cổ Lâm Diệu Hiền, sau đó nhìn về phía Lâm Đông Đình: "Ngươi có chịu viết không
Lâm Đông Đình chợt trợn tròn mắt
Vân Hồng Tụ nói với ngữ khí bình thản: "Ta vẫn cảm thấy mình là một người tốt, người tốt giết người, cũng sẽ đúng lý hợp tình hơn là người xấu giết người một chút chứ, nhất là khi người tốt giết người xấu
Kiếm của nàng ta di chuyển xuống dưới, trên cổ Lâm Diệu Hiền bị cứa rách một vết máu
Lâm Đông Đình bị bịt miệng không phát ra được thanh âm nào, chỉ ra sức lắc đầu
"Xem ra ngươi chịu viết
Vân Hồng Tụ chỉ vào bàn: "Miệng của ngươi bị trói chứ không phải tay ngươi, nếu ngươi chịu viết thì bây giờ có thể viết rồi
Sáng sớm hôm sau
Đám hạ nhân ở bên ngoài gõ cửa thư phòng một hồi lâu cũng không có ai lên tiếng trả lời, vội vàng đi vào xem mới phát hiện lão gia và thiếu gia đều bị treo cổ ở trên xà nhà, trên vách tường trong thư phòng có mấy chữ viết bằng máu
Loạn thần tặc tử
Một canh giờ sau, tin tức đến phủ Đình Úy
Hàn Hoán Chi nghe được tin tức xong nhưng lại không có phản ứng gì lớn, dường như đều nằm trong dự liệu vậy
Ông ta vốn đang viết tấu chương muốn gửi đi bắc cương, bút rời khỏi tấu chương, viết hai chữ ở trên bàn
Nhập ma

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.