Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 98: Trương đồ tể chuyện cũ




Chương 98: Chuyện cũ của Trương đồ tể
Trong biệt viện tĩnh mịch
Thẩm Nghi múc nước giếng, vắt khô khăn lau, đi đến trước mặt tên lỗ mãng đang rũ đầu
Nhìn vẻ mặt hoảng hốt mờ mịt của đối phương, cùng với vết mực in buồn cười trên mặt
"Đừng nói, đúng là rất giống
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên, trong đôi mắt trong veo ánh lên vẻ tinh ranh, trêu chọc xong đối phương, đưa tay kéo mồm heo và tai heo trên mặt Trương đồ tể, đưa khăn lau tới, giọng nói ôn hòa nhưng mang theo sự trầm ổn khiến người ta an tâm: "Lau đi đã
"Ta..
Trương đồ tể bị gỡ xuống đồ hóa trang yêu heo, nắm chặt khăn lau, khuôn mặt thô ráp run rẩy không ngừng
Sau đó phát tiết giống như dùng sức cầm khăn lau chà xát vết mực trên mặt, như muốn chà xuống một lớp da vậy
Thấy vậy, Thẩm Nghi quay người vào nhà: "Bây giờ bắt đầu, kể rõ mọi chuyện từ đầu đến cuối, từng chữ từng câu
Hắn hơi nghiêng mắt, ánh mắt một lần nữa trở nên bình tĩnh: "Đừng làm bộ làm tịch, cũng không cần cân nhắc cho ta, ngươi chỉ cần nói rõ ràng, những chuyện còn lại cứ giao cho ta
Lời vừa dứt
Trương đồ tể vốn còn đang cố gắng chống đỡ, rốt cuộc vô lực ngồi xổm xuống, thân thể cao lớn như núi, vạm vỡ cường tráng, run rẩy như một đứa trẻ, vùi đầu than vãn: "Ta không có phá giới
Ta không có phá giới
Ta không có ham muốn thân thể của nàng, bọn hắn cố ý
Buộc nàng đập đầu chết ở cửa phòng
Mặc dù lời lẽ của hắn lộn xộn, cảm xúc suy sụp
Thẩm Nghi vẫn cứ im lặng lắng nghe, cởi áo ngoài: "Kim Cương môn có giới luật sao
"Trước kia không có, hiện tại cũng không, có quy định đối với đệ tử thân truyền, ta là thân truyền..
nhưng ta không có phá giới
Đứa bé không phải con ta
Trương đồ tể oán hận ngẩng đầu, trong đôi mắt vẩn đục tràn đầy tuyệt vọng
Thẩm Nghi mặc chiếc áo Âm Dương ngư mới tinh lên người, chợt nhớ tới đối phương từng nhắc tới, lúc nhập môn cũng là thiên tài, được nhận làm thân truyền, chỉ là sau này đắc tội người, nên mãi không lấy được võ học Ngọc Dịch cảnh, bị chèn ép những năm này, chỉ có thể tự mình nghiên cứu ra nửa bộ Kim Dương Bát Bảo Huyền Thân
"Viên Cương và huynh trưởng cùng nhau vào Kim Cương môn, huynh trưởng hắn trước kia chết ở vùng ngoại ô Thanh Châu, nên nghi ngờ ta lúc đó cũng ở gần đó, chỉ là không có chứng cứ, ta với Viên Trí vẫn luôn giao hảo, đã không ân oán cũng chẳng có lợi ích tranh chấp..
chỉ có hắn một mực mê hoặc sư phụ mình, âm thầm nhắm vào ta
Trương đồ tể như rơi vào hồi ức, bước chân không vững từ dưới đất đứng lên
"Vậy nên bọn họ vu oan cho ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Nghi chỉnh lại chiếc áo dài Âm Dương ngư, rồi lại lấy ra chiếc áo khoác Hung Lang Thôn Nguyệt kia
"Không, Viên Trí chính là ta giết
Trương đồ tể mặt mày chết lặng, hai bàn tay to lập tức nắm chặt thành đấm: "Ta vốn không muốn tụng cái Phật kinh gì cả, chỉ là say rượu, nhất thời nhàm chán, nghe nói Viên Trí mang một đám thiện sĩ đi tu thân dưỡng tính, thế là đuổi theo ra xem hắn chê cười
"Ta thấy..
hắn nuôi nhốt mười mấy người, như nuôi heo vậy mà trói lại, tất cả đều là bộ dáng thần hồn mất hết dơ bẩn, dùng tinh dương nguyên của nam nhi, máu uế âm của phụ nữ, để tắm rửa cho thân hắn..
hắn mang tu luyện tà công tôi thể của Kim Cương môn
"Bị vỡ lở việc này, hắn đuổi tới..
lúc ấy ta hoảng lắm, chưa bao giờ nghĩ đến người sớm chiều ở chung, lại có thể lộ ra vẻ mặt lạnh lùng dữ tợn như vậy, trong lòng ta đè nén lửa, nhất thời huyết khí xông lên, liền ra tay đập chết mạng chó của hắn, ta cũng suýt nữa chết ở đó
"Những người bị nuôi nhốt đa số bị thuốc hành hạ mất trí, chỉ có một người phụ nữ, bởi vì đang mang thai, không lấy được máu, nên chỉ bị nhốt lại để Viên Trí tiện túng dục, còn tính là tỉnh táo, ta liền lén đưa nàng ra ngoài, an trí ở một thôn xa Thanh Châu
Tiếng nói vừa dứt, hai giọt nước mắt to như hạt đậu theo khóe mắt Trương đồ tể chảy xuống, cả người đã mất hết tinh khí
Vì muốn tìm tiên sinh dạy chữ cho đứa bé, không cẩn thận bại lộ chuyện này
"Viên Cương võ công thành tựu, đúng lúc xuất quan, bọn họ biết ta quay về, lén theo dõi ta, thấy ta đi dò la chuyện buộc tu, tìm được thôn kia, dự định dùng danh nghĩa phá giới giết ta
"Nàng không chịu bán đứng ta, cũng không chịu bôi nhọ thanh danh của ta, cứ vậy đập đầu chết..
"Ta đến nơi, nàng đã không còn thở nữa rồi
"Đứa trẻ kia, vẫn còn trong tay bọn họ
Giọng nói mang theo sự thê lương tuyệt vọng, rất nhỏ nhưng lại vang vọng mãi
"Lau sạch chưa
Theo ta đi
Thẩm Nghi bước ra khỏi phòng, đi về phía cửa sân
So với Trương đồ tể bị đuổi đến Bách Vân huyện, hắn biết được nhiều chuyện hơn một chút
Sau khi suy yếu mà không hiểu nổi lên, một môn phái võ lâm, lại đột nhiên dựng Phật tượng, xây bảo tháp, trong mắt người đời chỉ vì nịnh nọt tri châu mới nhậm chức, hiện tại xem ra e là còn có chuyện khác ẩn bên trong
Trương đồ tể kinh ngạc nhìn lại
Quan cài tóc sói văn chạm rỗng mạ vàng, khuôn mặt nghiêng của thanh niên thẳng tắp, viên Âm Dương ngư rất bắt mắt, ngọc bội cài thắt lưng, đeo vỏ đao ô quang kim văn, một chiếc áo khoác Hung Lang nổi bật trong gió
Thẩm Nghi giật giật cổ áo, khuôn mặt tuấn tú mang theo ý lạnh không thể xóa nhòa
"Đi đâu
"Giúp những người thật sự nên đập đầu chết làm những chuyện mà bọn chúng nên làm
Bàn tay của thanh niên tùy ý đặt trên chuôi đao, bước chân vững vàng, thân hình dần hòa vào trong màn đêm vô tận..
..
Kim Cương môn
Đối mặt với mấy ngàn giáo úy Trấn Ma ti mặt lạnh như tiền, cơ hồ chắn kín mọi ngóc ngách, rất nhiều đồ đệ vô thức vứt hết binh khí xuống đất
"Ta đều không có cấu kết với yêu vật
"Đại nhân minh xét
Trong đám người, nhìn đám võ phu giang hồ ăn mặc khác nhau này, Hồng Lỗi hơi nhíu mày, hình như đây không phải là đến gây chuyện a
Mà đống hòa thượng giả trong bảo tháp kia, đến giờ vẫn không một ai xuất hiện
Đây là đang chột dạ chuyện gì
"Đại nhân minh xét a
Rất nhiều đồ đệ vẻ mặt hoảng hốt, không ít người nhát gan đã run rẩy té xuống đất, nước mắt nước mũi nhòe nhoẹt khắp mặt
Trong bọn họ, những người có tu vi cao cũng chỉ là Sơ Cảnh, đa phần đều là người luyện võ bình thường, vào Kim Cương môn học võ, hy vọng có thể được tăng nhân nhìn trúng, quy y thụ giới, truyền cho phương pháp cao thâm luyện thân, làm gì thấy qua trường hợp lớn như thế này
Đúng lúc này, một thân ảnh đột nhiên bị đạp bay ra
Ầm một tiếng đâm vào cánh cửa lớn sơn đỏ khảm đính, vải trắng rộng thùng thình nhuốm máu, toàn thân xương cốt vỡ vụn, mệt mỏi nằm trên mặt đất
Chờ thấy rõ mặt của hắn, rất nhiều đồ đệ Kim Cương môn đều nén giọng lại, đồng loạt nín thở
Viên..
Viên Cương đại sư?
Chưa chờ bọn họ kịp phản ứng, chỉ thấy một bóng dáng chậm rãi bước ra từ trong hàng giáo úy
Gió đêm hiu quạnh, áo khoác lay động
Sói Hung Lang thôn nguyệt màu vàng kim lướt qua mắt của các giáo úy, thu hút tầm mắt mọi người
Bọn họ siết chặt cán dây xích Trấn Ma, một lần nữa dùng sức, ghi nhớ khuôn mặt trẻ tuổi kia vào đầu, thân hình đứng thẳng càng thêm
Có chuyện truyền rất nhanh, ví dụ như mấy giáo úy Kim Điêu say rượu kể chuyện lòng còn sợ hãi, nhắc tới chuyện lật tay chém Đà Long, tay không đánh ngã trưởng lão Nộ Kiếm
Cộng thêm chuyện cưỡi ngựa ở Thanh Châu, được thăng liền ba cấp vinh quang, càng thêm thêm nhiều tính chân thực cho những lời say xỉn kia
Trương đồ tể thận trọng bước đi giữa đám người có địa vị lớn này, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, một lát sau lại phát hiện đám người này dường như cũng khẩn trương như mình
"Nếu có một ngày, ta cũng được như thế..
Lý Tân Hàn chăm chú nhìn bóng lưng hơi cô độc kia, bất giác cảm thán
Theo sát sau lưng hắn quay người nhìn tỷ tỷ, đang muốn tìm kiếm sự cổ vũ của đối phương, lại phát hiện cô nương vũ mị kinh ngạc nhìn về phía trước, môi đỏ khẽ hé, hô hấp hơi dồn dập
"..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
" Thẩm Nghi thong dong đi đến trước cửa, đưa tay nắm lấy quần áo Viên Cương, kéo từng bước từng bước đi lên phía trên bậc thang dài kia
Vết máu đỏ sẫm theo bước chân hắn một đường nhuốm ướt những bậc đá xanh
Khoảng một hai chục bậc sau
Hắn ném Viên Cương xuống, cất bước ngồi trên bậc thang, cánh tay tùy ý gác lên giữa hai đầu gối, tay áo tung bay
Thẩm Nghi lưng quay về phía bảo tháp đóng kín, duỗi một tay khác ra, dựng thẳng ngón trỏ thon dài
Gương mặt trắng nõn không có vẻ gì đe dọa, giọng nói cũng bình tĩnh như thần sắc
"Một nén nhang
"Không thấy người ta muốn, Thanh Châu sẽ không có Kim Cương môn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.