Trường Sinh: Từ Tử Chú Thuật Bắt Đầu Vô Địch

Chương 35: Quán rượu bạo đổi tiệm cơm




Chương 35: Quán rượu đổi thành tiệm cơm
Đám đệ tử Hỏa Vân Môn đều nhìn Đổng Hạo bằng ánh mắt kính ngưỡng và sùng bái
Tiêu hóa hết những thông tin trong lời Đổng Hạo nói, bọn họ không khỏi có chút bất an: "Vậy có nghĩa là, sư thúc rượu si đã mất rồi sao
"Không rõ, nhưng bình rượu hồ lô là vật bất ly thân của sư thúc, rượu ngon cũng là thứ mà người tuyệt đối không thể bỏ, nếu sư thúc còn sống, tuyệt đối không có lý do gì lại để pháp bảo của mình rơi vào tay kẻ khác, càng không có lý gì để người ta buôn bán rượu của người..
Đổng Hạo thở ra một hơi, sắc mặt cũng có chút ngưng trọng: "Nhưng sư thúc dù sao cũng là cao thủ Nguyên Anh kỳ
"Với đẳng cấp của người, chỉ là đến Sở Vương Triều mở rộng lãnh thổ chấp hành một nhiệm vụ bình thường, ai có thể làm hại người
"Sở Vương Triều và khu vực xung quanh này cũng chỉ là một mảnh đất hoang sơ thôi mà
"Chúng ta gieo mầm lửa ở nơi này mới chỉ 300 năm, còn khó khăn đến vậy, làm sao có người uy hiếp được sư thúc
Vô vàn nghi hoặc vây quanh tai mọi người, nhưng không ai đưa ra được phỏng đoán nào thuyết phục
"Không cần đoán mò, đợi tìm được chủ quán rượu kia, mọi chuyện sẽ tự nhiên sáng tỏ..
Đổng Hạo lắc đầu, ngăn các sư đệ sư muội tiếp tục suy đoán lung tung
"Thế nhưng nếu sư thúc thật sự đã mất, vậy người giết được sư thúc, lấy được bình rượu hồ lô, chắc chắn phải mạnh hơn người, chúng ta mấy tên luyện khí trúc cơ đi gây sự với người ta, chẳng phải là tự tìm đường chết sao
Một sư muội nhỏ nhẹ nói, cũng là nỗi lòng chung của tất cả mọi người
Mọi người không khỏi thấp thỏm nhìn Đổng Hạo, hy vọng vị sư huynh này cẩn trọng một chút, đừng quá vội vàng
Việc lớn như vậy, ít nhất nên báo tin cho tông môn trước, để các lão quái vật trong tông môn đến trấn áp rồi điều tra sau, thì hơn
"Ta hiểu lo lắng của các ngươi, nhưng sự lo lắng này rất có thể là thừa thãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đổng Hạo tự tin cười, nói: "Nếu chủ quán rượu kia thật sự là người đã giết sư thúc, tu vi còn mạnh hơn sư thúc, thì với thực lực của hắn, có cần phải lén lút mở một quán rượu nhỏ bán rượu ở cái nơi này không
"Hơn nữa theo những tin tức mà chúng ta thu thập được, hắn dùng bình rượu hồ lô rất kém, chỉ có thể bị động chờ bán hết một loại rượu rồi mới có rượu mới..
Ta có đủ lý do nghi ngờ chủ quán rượu chỉ là một phàm nhân
"Có lẽ hắn chỉ là gặp may, lọt vào khu vực giao chiến của sư thúc và hung thủ, nhặt được bình rượu hồ lô, sau khi nhận ra sự thần kỳ của vật này, nên định dùng nó để trục lợi..
Đổng Hạo chậm rãi phân tích một hồi, nhanh chóng thuyết phục được các sư đệ sư muội, khiến bọn họ vừa sùng bái mình thêm lần nữa, vừa xua tan được nghi ngờ và hoảng sợ
"Thế nhưng nếu nói như vậy, vì sao hắn lại đột ngột biến mất
Quán rượu sao lại đột nhiên đóng cửa
Lại có người đưa ra vấn đề, còn đưa ra phỏng đoán của mình: "Chẳng lẽ hồ lô đã bị đánh nát trong trận chiến lớn
Bên trong chỉ còn lại một ít rượu
"Người kia sau khi bán hết rượu thì rời khỏi hoàng đô
"Hay là người ta nói, hắn mang ngọc có tội, người mang bí mật hồ lô rượu bị người khác phát hiện, giết người cướp của, thi thể đã sớm tan tành
Các đệ tử Hỏa Vân Môn sắc mặt đều có chút nặng nề
Dù là khả năng nào, với bọn họ cũng không phải là chuyện tốt
Tất cả đều có nghĩa là manh mối mà bọn họ vất vả lắm mới tìm ra được này có thể sẽ bị cắt đứt
Ngay lúc Đổng Hạo định nói thêm vài lời, cổ vũ các sư đệ sư muội thì xe ngựa dừng lại
Giọng của quản gia vọng ra từ ngoài bức bình phong: "Các vị đại nhân, chúng ta đã đến rồi
Bức bình phong mà Đổng Hạo dùng là bình phong một chiều, quản gia không nghe được tiếng của bọn họ, nhưng ở trong bình phong, bọn họ có thể nghe được nhất thanh nhị sở mọi động tĩnh bên ngoài
Đổng Hạo thu hồi bình phong, dẫn theo các sư đệ sư muội xuống xe ngựa
Vừa xuống xe, thứ đầu tiên bọn họ thấy là một tiệm cơm mặt tiền không lớn
Giờ này đang là giờ cơm, tiệm cơm này tuy không lớn nhưng rất đông khách, mấy chiếc bàn đều đã kín chỗ
"Nơi này từng là quán rượu đó, chỉ là sau này hết hạn thuê, chủ quán rượu biến mất, không ai tiếp tục hợp đồng nên bị chủ tiệm khác giành lấy..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quản gia giải thích bên cạnh
Đổng Hạo và những người khác khẽ gật đầu, tỏ ý đã hiểu
Một đám người như bọn họ đột nhiên xuất hiện trước cửa tiệm cơm, trang phục đều giàu sang quý phái, thoạt nhìn không phải dân thường nghèo khó, nhanh chóng thu hút sự chú ý của tiểu nhị và chủ tiệm cơm
Tiểu nhị vắt khăn lên vai, mặt đầy nụ cười tươi rói đi tới, hỏi: "Các vị khách quan muốn dùng gì ạ
Đổng Hạo hỏi một đằng, trả lời một nẻo: "Ta hỏi ngươi, nơi này không phải quán rượu sao
Sao lại biến thành tiệm cơm rồi
Có chuyện gì xảy ra à
Ngươi có biết chút thông tin nào không
Tuy giọng hắn rất ôn hòa, nhưng ý tứ trong lời vẫn là sự dò hỏi và nhìn xuống từ trên cao
Quan trọng nhất là hắn hỏi một đằng, trả lời một nẻo
Tiểu nhị từng trải vừa nhìn dáng vẻ của hắn đã biết hắn không phải đến ăn cơm
Vậy là sự nhiệt tình biến mất hoàn toàn, tiểu nhị quay người rời đi: "Nơi này lúc đầu là một quán rượu, nghe nói làm ăn cũng khá tốt, chỉ là không biết vì sao đột nhiên lại đóng cửa, sau đó bị ông chủ nhà ta sang lại, đổi thành tiệm cơm..
"Này, cái thằng tiểu nhị tiệm ngươi kia
Các đệ tử Hỏa Vân Môn đều tức giận trước thái độ và câu trả lời của tiểu nhị
Bọn họ là ai chứ
Con cưng của trời từ thế ngoại tông môn
Đến nơi hoang dã này, đi đâu chẳng được người ta đối đãi bằng lễ nghĩa
Không phải ai cũng phải dập đầu sùng bái hay sao
Chỉ là một tiểu nhị thôi mà cũng dám lơ là, qua loa bọn họ
Đám con cưng của trời Hỏa Vân Môn tức đến toàn thân run lên, run hồi lâu mà không nghĩ ra được phải phản kích thế nào
May sao phía sau họ còn có quản gia phủ vương đi theo
Người này biết cách giao tiếp với những người dân thấp cổ bé họng như tiểu nhị, hơn nữa lại là cao thủ "chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng"
Hắn nghiêm mặt, tức giận hét lên: "Đồ chó mắt coi thường người khác, cho ta xem đây là cái gì
Hắn móc ra một tấm lệnh bài
Lập tức, cả đám người trong tiệm cơm liền quỳ rạp xuống
Bất kể là chủ quán cơm, tiểu nhị hay các thực khách khác, tất cả đều quỳ xuống
Chỉ vì quản gia lấy ra lệnh bài phủ vương, đại diện cho mặt mũi của phủ vương
Quản gia rất đắc ý với biểu hiện của mình, bèn nhắc lại vấn đề của Đổng Hạo khi nãy
Chủ quán cơm vô tội ngẩng đầu lên, cũng lặp lại y nguyên câu trả lời của tiểu nhị
"Ngươi dám qua loa ta
"Ngươi không muốn sống nữa à
Cảm thấy mình mất mặt trước các vị tiên sư, quản gia nổi giận, suýt chút nữa là ném tấm lệnh bài trong tay vào mặt chủ quán cơm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.