Trường Sinh Từ Vẽ Bùa Bắt Đầu

Chương 24: Bán trổ mã Long trảm




"Chương 24: Bán trổ mã Long trảm “Mời!” Đến nội thất, Ngô Châu có chút cao hứng, nếu lần này có thể cùng Ninh Phong thành giao, sự hợp tác giữa bọn họ chắc chắn sẽ sâu sắc thêm một tầng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về sau, tám phần Ninh Phong sẽ cung ứng phù lục cho Bảo Lâm đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì vậy, không chỉ muốn giúp Ninh Phong xem xét kỹ lưỡng, còn muốn đưa ra mức giá cao hơn một chút so với giá thị trường, kiếm lời ít đi cũng không sao, tạm xem như đầu tư
Ninh Phong lấy từ trong đạo bào ra cây đao Đường Cốc và thanh nhuyễn kiếm của Chu quả phụ, đặt lên bàn
Thanh hắc đao bị gãy của hắn căn bản không đáng tiền, có lẽ bán sắt vụn cũng không ai mua
Vì vậy, trên đường đi đến, Ninh Phong đã thừa dịp không ai để ý ném nó vào trong rừng cây nhỏ bên đường
Ngô Châu cầm lấy thanh nhuyễn kiếm của Chu quả phụ, chỉ liếc qua rồi nói: "Đây là Phàm khí, mấy cửa hàng luyện khí ở phía Tây Phường thị đều có bán, một màn kiểu dáng như này chỉ bán một Linh Thạch.” Lại cầm cây đao Đường Cốc lên, xem xét cẩn thận rồi nói: “Cây đao này là pháp khí, phẩm chất hạ phẩm, rất bình thường.” “Rất bình thường sao?” Ninh Phong có chút kinh ngạc, hắn tin vào nhãn lực của Ngô Châu, Ngô Châu không cần thiết phải nói dối hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sát khí tỏa ra từ thân đao có vẻ rất mạnh, không ngờ Ngô Châu lại đánh giá là rất bình thường
Ngô Châu đặt đao xuống, nhìn Ninh Phong nói: “Ninh đạo hữu, cây đao này tên là Lạc Long trảm, xuất từ Ngự Thú Môn, một năm lượng tiêu thụ cao tới năm vạn cây.” “Ngự Thú Môn chuyên biệt xây một cái lò để rèn đúc Lạc Long trảm, khi rèn đúc, họ tôi vào lò một chút chân long hồn niệm, người cầm đao thúc linh khí vào sẽ kích phát hồn niệm đó, có thể trấn áp các yêu thú đê giai thông thường.” “Cho nên cây đao này rất được các tu sĩ bắt thú tầng lớp dưới yêu thích, trong Phường thị có rất nhiều cửa hàng bán pháp khí loại này.” Ninh Phong nghe xong lời của Ngô Châu, cảm thấy trước đó mình đã nghĩ nhiều rồi, bèn hỏi: “Vậy hai món đồ này có thể đổi được bao nhiêu Linh Thạch?” Ngô Châu trầm ngâm một chút rồi nói: “Thanh Lạc Long trảm này quá bình thường, nên giá thị trường thường là mười hai khối Linh Thạch, giá thu vào chỉ tầm sáu, bảy khối Linh Thạch, nhưng nếu như Ninh đạo hữu giao dịch với Bảo Lâm đường chúng ta, chúng tôi có thể đưa cho đạo hữu giá hữu nghị, bảy khối rưỡi Linh Thạch.” Ninh Phong trong lòng vui mừng, lại hỏi: “Vậy còn chuôi nhuyễn kiếm này thì sao?” Nhìn thấy chuôi nhuyễn kiếm kia, Ngô Châu không nhịn được cười thành tiếng, nói: “Ninh đạo hữu có điều không biết, Bảo Lâm đường chúng tôi không thu Phàm khí, nhưng để tiện cho Ninh đạo hữu, chúng tôi có thể phá lệ thu một lần, để Ninh đạo hữu không phải tìm người khác xuất thủ nữa.” “Nhưng chuôi kiếm này không có nhiều giá trị thu vào, chúng tôi nhiều nhất chỉ có thể cho ba mươi Linh Thạch lẻ.” “Tốt, giao dịch thành công!” Ninh Phong không hề do dự, lần này mục đích chủ yếu chính là đến xử lý những thứ này, bán cho người khác cũng không bằng bán cho Bảo Lâm đường với Ngô Châu
Đương nhiên, Ninh Phong cũng không quên những chuyện khác: “Ngoài ra, ta còn muốn mua một ít hóa thi phấn, và chuẩn bị một số dược vật trị thương thông thường, không biết quý đường có không?” “Có, đây đều là vật tư cần thiết, sao lại không có?” Ngô Châu nhẹ gật đầu, mặc dù những thứ này không đáng mấy đồng tiền, nhưng Ninh Phong vừa bán pháp khí, lại tiện đường mua đồ dùng, rất hiểu đạo lý
Ninh Phong nói: “Vậy nhờ Ngô đạo hữu giúp ta chuẩn bị chu đáo, sẽ cùng nhau tính tiền.” Cuối cùng, trừ đi phí tổn thuốc men và hóa thi phấn, Bảo Lâm đường còn đưa cho Ninh Phong năm khối Linh Thạch
Ra khỏi Bảo Lâm đường, Ninh Phong cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hẳn, chiến lợi phẩm đổi thành Linh Thạch cảm giác thật tuyệt
Hiện tại hắn có tổng cộng mười hai khối Linh Thạch
“Không được chủ quan.” Ninh Phong cố kìm nén sự vui sướng trong lòng, hắn biết mười hai khối Linh Thạch tuy có vẻ nhiều, nhưng đây chỉ là do nhận thức của mình có hạn
Với mười hai Linh Thạch, tại Phường thị, nhiều nhất chỉ mua được một chiếc bút phù, còn pháp khí hạ phẩm thì không mua được
Trước đó, Ninh Phong không dám tiếp tục xử lý hai chiếc túi trữ vật ở trong Bảo Lâm đường, vì chúng quá chói mắt
Tu vi của Ninh Phong không đủ nên căn bản không mở được hai chiếc túi trữ vật kia
Túi trữ vật của Chu quả phụ cần người ở tầng bốn Luyện Khí mới có thể xóa được ấn ký của nàng ta
Còn túi trữ vật của Đường Cốc thì phải là tầng năm Luyện khí mới mở được
Để mở túi trữ vật chỉ có hai cách, hoặc là nhờ người có tu vi đủ mở hộ, hoặc là tự mình nâng cao tu vi để mở
Ninh Phong chọn cách sau
Trên đường đi qua vài cửa hàng pháp khí, Ninh Phong giả bộ xem thử, phát hiện Lạc Long trảm đúng là pháp khí hạ phẩm rất thông thường, gần như cửa hàng nào cũng bán, mà giá cả cũng không khác mấy so với Ngô Châu nói
Hắn còn cố tình hỏi giá thu vào Lạc Long trảm của một cửa hàng, đối phương chỉ trả năm khối rưỡi Linh Thạch
“Haiz, ghi nợ ân tình vậy.” Ninh Phong cuối cùng cũng xác nhận, Ngô Châu không hề lừa hắn, giá đưa cho hắn đúng là giá hữu nghị
Ý đồ của Ngô Châu, hắn cũng hiểu rõ, hy vọng về sau có thể bán bùa chú cho Bảo Lâm đường
Đây là một chiêu thức lôi kéo nhỏ, đối với Ninh Phong không có chỗ xấu, huống chi hắn cũng cần bồi dưỡng một đối tác hợp tác
Bảo Lâm đường vốn là cửa hàng hắn chọn kỹ để bán bùa, nhưng trước mắt chỉ là giai đoạn thử tiếp xúc
Lần này bán pháp khí cũng là một phép thăm dò mà Ninh Phong cố ý tạo ra, tuy có chút mạo hiểm, nhưng Ninh Phong vẫn có thu hoạch
Không chỉ vì có thêm một ít Linh Thạch, mà còn vì giao tiếp với Ngô Châu, khiến hắn rất hài lòng
Ninh Phong quay người, lại đi về phía cửa hàng pháp khí mà mình đã xem trước đó, hắn muốn mua một thanh Phàm khí
Bảo Lâm đường không có bán Phàm khí, mà Ninh Phong lại không mua nổi pháp khí, bây giờ đao cũng không có, nên nghĩ đến việc mua một thanh Phàm khí để phòng thân
Huống chi muốn tu luyện đao pháp cơ sở thì sao có thể không có đao được
“Chưởng quỹ, thanh đao này giá bao nhiêu?” Ninh Phong chọn thẳng một thanh đao bản lưng khá rộng, cầm lên thấy khá nặng tay
Theo những gì Ninh Phong học được về nhập môn đao thuật cơ sở, hắn cần một thanh đao nặng một chút
Thanh hắc đao trước đây quá nhẹ, cầm vào không có cảm giác tốt
“Một khối Linh Thạch.” Sau một hồi mặc cả, tám mươi Linh Thạch lẻ giao dịch thành công, đưa cho chưởng quỹ một Linh Thạch, người ta trả lại hai mươi tiền lẻ
Tỷ lệ hối đoái giữa Linh Thạch lẻ và Linh Thạch là 1:100
Ninh Phong thoải mái đeo đao vào hông, lần này không còn giấu trong đạo bào nữa, từ sau khi giết Đường Cốc, hắn đã có được một chút tự tin
“Người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta tất giết người.” Ninh Phong luôn cảm thấy bản thân mình bị ngón tay vàng làm cho lệch lạc, sát tâm hình như có hơi nặng thì phải
Lượn thêm hai vòng, dự định mua một ít lá bùa, mực phù về để dự trữ, tiếc là bà chủ quán hôm nay không có ở đây, tìm một gian hàng thuận mắt, mua hơn ngàn tấm lá bùa cùng mấy lọ mực phù loại chất lượng cao hơn, hết hai Linh Thạch
Sau đó lại tốn hơn một Linh Thạch mua một chút gạo, thịt muối, và đồ ăn khô, hơn ba mươi cân vật tư gánh trên vai, vùng eo cũng có chút đau âm ỉ
Nhưng Ninh Phong vẫn không nỡ mua túi trữ vật, những thứ vật tư này chắc sẽ ăn được cả tháng, đến lúc đó nếu như có thể đột phá Luyện Khí tầng bốn thì hoặc có thể trực tiếp dùng túi trữ đồ của Chu quả phụ
Không cần phải tốn tiền mua túi khác làm gì
Trên đường cố chịu đau lưng, nhanh chân đi ra khỏi thành, đường xá thuận lợi, rất nhanh đã trở về đến khu thuê trọ
Nhìn từ xa, hắn đã thấy có gì đó không ổn, trước phòng mình dường như có rất đông người tụ tập
“Đội hộ vệ?” Trong lòng Ninh Phong bỗng trùng xuống
"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.