Chương 40: Phàm khí luyện đao pháp【Chế phù - Ngự phong phù độ thuần thục +1】……Chế phù - Ngự phong phù (nhập môn: 21/100)
Vẽ một hồi lâu, cảm giác được linh lực ở Đan Điền còn lại không đến một phần ba
Ninh Phong mới dừng lại, mở bảng ra phát hiện độ thuần thục ngự phong phù tăng lên chín điểm
Tiếp đó, hắn tiếp tục tu luyện Tụ Linh công, rất nhanh, linh khí ở Đan Điền lại dần dần đầy lên
Kết hợp khổ luyện với nghỉ ngơi như thế này, tốt hơn nhiều so với trước kia
Hơn nữa, Ninh Phong phát hiện tuy giờ đã là buổi chiều, việc tu luyện Tụ Linh công cũng không bị ảnh hưởng
Điều này cho thấy Tụ Linh công không có giới hạn về thời gian
Còn Thải Linh công chỉ có thể tu luyện vào sáng sớm, chỉ riêng điểm này thôi đã thấy rõ cao thấp
Việc này cũng khiến Ninh Phong trong lòng an tâm hơn nhiều, trước kia hắn chỉ có thể thức đêm vẽ bùa, không có lựa chọn nào khác
Vì cần chờ đến sáng sớm hôm sau mới có thể tu luyện Thải Linh công, để khôi phục linh khí đã hao tổn do vẽ bùa
Nếu linh lực đã bị tiêu hao hết do vẽ bùa, tự phục hồi sẽ tốn rất nhiều thời gian
Trong khoảng thời gian này, nếu gặp phải tình huống gì, hắn ngay cả khai sơn thuật cũng không thể thi triển, tình cảnh sẽ rất nguy hiểm
Bây giờ hắn có thể vẽ bùa vào bất kỳ thời điểm nào, sau khi vẽ xong chỉ cần ngồi đả tọa một chút, Tụ Linh công có thể khôi phục linh khí rất nhanh, có linh lực hộ thân, đương nhiên an toàn hơn nhiều
Linh lực đối với tu sĩ mà nói, chính là sức mạnh và tinh thần, tu sĩ không có linh lực thì không khác gì người phàm
Cảm thấy linh lực đã khôi phục gần đủ, tinh thần Ninh Phong cũng phấn chấn hơn, hắn lại nhấc đao lên, đi ra sân
Tuy là đao phàm, nhưng Ninh Phong cảm thấy cây đao này cầm rất vừa tay
Bất quá, chất liệu và kiểu dáng đều rất bình thường, cùng lắm chỉ là đồ bỏ đi trong đám phàm khí
Từ khi Ninh Phong mua cây đao này ở phường thị về, hắn vẫn chưa có thời gian luyện tập thực sự
Sau khi khởi động làm nóng người một chút, hắn liền bắt đầu vung đao
“Gió xoáy Thu Diệp!”
“Thanh hà mượn thuyền!”
【Độ thuần thục cơ sở đao thuật +1】……
Hô
Hô
Hô
Mỗi một đao vung ra, cương khí theo đó cuốn lên, tiếng xé gió cũng vang lên rõ ràng
Hai nàng đang bận trong phòng bếp, bị tiếng động đột ngột làm giật mình, vội vàng chạy ra ngoài
Chỉ thấy Ninh Phong đang cầm một thanh cương đao, không ngừng vung trong sân, đao vang lên những tiếng gió rít, thậm chí có cả cương phong theo lưỡi đao cuốn về bốn phía
Gió trong sân lập tức nổi lên cuồn cuộn, cuốn theo một mảnh bụi cát, ngay cả váy của hai nàng cũng suýt chút nữa bị đao phong tốc lên
Hai nàng không kịp để ý che váy, tiếp tục trợn tròn mắt nhìn về phía chính giữa sân
Đây là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy tu tiên giả tu luyện võ kỹ
Pháp kỹ của tiên gia, đâu phải thứ võ thuật tầm thường có thể so sánh
Các nàng thấy Ninh Phong cứ thế rất đơn giản vung ngang một đao, thế mà lại khiến cho gió nổi lên, không khỏi líu cả lưỡi
Một đao này, nếu đặt vào nhân gian, e rằng có thể dễ dàng đánh chết một đống người phàm
Khi luyện đao Ninh Phong đã cởi đạo bào, chỉ mặc một bộ áo lót thường, còn xắn cả tay áo lên
Một thân cơ bắp đầy tính thẩm mỹ lộ rõ, khi vung đao càng tiêu hao thể lực
Thấy mặt Ninh Phong đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại, hai nàng mắt ngây người sững sờ
【Độ thuần thục cơ sở đao thuật +1】……
Không biết có phải vì đã thăng lên Luyện Khí tầng bốn, hay vì không gian sân rộng hơn, giúp đao thuật có thể phát huy tốt hơn, tóm lại, Ninh Phong thấy độ thuần thục đao thuật tăng lên nhanh hơn một chút so với trước
Tuy rằng cơ sở đao thuật vẫn ở mức tinh thông, nhưng độ thuần thục tăng lên cũng khiến Ninh Phong phát hiện ra một vài thay đổi
Khi vung đao, tốc độ phản ứng của linh lực của hắn tăng cao hơn, trước kia lúc xuất đao, linh lực luôn cảm giác như bị chậm nửa nhịp, nhưng giờ thì cơ bản đã làm được vung đao khí theo
Thân đao có linh lực kịp thời rót vào, uy lực đương nhiên tăng lên đáng kể
Tiếp tục vung hơn nửa canh giờ
Ninh Phong bắt đầu cảm thấy xuất hiện tình huống mới, tốc độ tăng độ thuần thục bắt đầu chậm lại
Mỗi lần vung đao, linh lực của hắn có thể trực tiếp đi theo lưỡi đao chém ra, nhưng sẽ có cảm giác hơi vướng víu
Ninh Phong nhíu mày, ngừng vung đao, đứng giữa sân suy nghĩ hồi lâu
“Đao không theo kịp!”
Một lúc sau, hắn mới thông suốt, đao thuật của hắn đã đạt đến một điểm giới hạn
Dưới điểm giới hạn này, phàm khí còn có thể miễn cưỡng theo kịp đao thuật
Nhưng vượt qua điểm giới hạn, phàm khí sẽ trở thành chướng ngại khi thi triển uy lực đao thuật
Ninh Phong giơ đao lên, nhìn thật lâu
Cây phàm đao này, hôm nay mới dùng lần đầu, đã bắt đầu cản trở
Nếu muốn tiếp tục tiến bộ, để đao pháp phát huy uy lực lớn hơn, nhất định phải đổi đao, không còn cách nào khác
Ít nhất cũng phải là pháp khí hạ phẩm, mới xứng với trình độ đao thuật hiện tại của hắn
Pháp khí hạ phẩm, phải hơn mười Linh Thạch mới mua được
Ninh Phong lặng lẽ cất đao, không luyện nữa
Luyện tiếp, độ thuần thục tăng không được bao nhiêu, chỉ phí sức
Quay người, Ninh Phong thấy hai nàng đang đứng ngây người ở cửa bếp
Cảm thấy có chút kỳ lạ, hắn bèn hỏi: “Cơm có chưa, ta muốn ăn cơm.”
Hắn cảm thấy đói muốn chết
Hai nàng bừng tỉnh, nói: “Lập tức… lập tức có ngay!”
Nói xong, lại chui vào bếp bận rộn tiếp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tu luyện cơ sở đao thuật tốn rất nhiều thể lực
Hơn nữa, sân lại rộng, lần này Ninh Phong vung đao gần như là ở tư thế mở rộng
Mỗi đường đao thế và vị trí đều đi đến cực hạn, nên thể lực tiêu hao còn lớn hơn lúc trước
Chẳng phải người ta vẫn nói có văn phải có võ đó sao
Rất nhanh, thức ăn đã được làm xong, được bưng ra đặt trên bàn đá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai nàng đứng bên cạnh, yên lặng nhìn Ninh Phong xới cơm
“Hai người không ăn sao?” Ninh Phong cảm thấy ánh mắt dán trên người mình, ngẩng đầu hỏi
Hai nàng lắc đầu, các nàng thật sự không đói, hơn nữa hiện giờ cũng không phải giờ cơm
“Ừm.”
Ninh Phong tiếp tục ăn cơm, nói: “Lát nữa ta định ra chợ phường bán một ít bùa, các ngươi có cần mua gì không, tiện thể ta mua luôn.”
Hắn định đem những bùa mình vẽ tối qua đi bán, tiện thể tìm xem có pháp trận phong thủy nào có thể áp chế sát khí không
Tần Tuyết mắt sáng lên, nói: “Công tử, việc này sao phải để ngài đích thân đi chứ, để ta và Diệp Oánh muội muội đi là được rồi.”
Diệp Oánh cũng liên tục gật đầu bên cạnh, mong đợi nhìn Ninh Phong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Tuyết lớn hơn Diệp Oánh mấy tháng, sau khi hai người thân quen đã xưng hô tỷ muội
“Các ngươi là muốn tiện thể đi dạo phố đó hả?”
Ninh Phong nhìn ra ngay ý đồ của hai nàng
Tần Tuyết cúi đầu không trả lời, còn Diệp Oánh thì hưng phấn gật đầu lia lịa
Hai nàng ở nhà cả ngày bí bách, Ninh Phong cũng thấy hơi bất tiện
Hơn nữa, các nàng cũng khó khăn lắm mới được từ thế giới phàm tục ra đây, mở mang kiến thức một chút về giới Tu Tiên cũng không có gì đáng trách
Để các nàng ra ngoài dạo một chút cũng tốt,
Tuy nói người phàm ở đây mỏng manh như cỏ rác, nhưng nếu không chủ động gây chuyện thị phi thì giữa ban ngày trong thành vẫn tương đối an toàn
Điều duy nhất Ninh Phong lo lắng chính là nhan sắc xinh đẹp của hai nàng
Thế giới này, quan hệ nam nữ có chút hỗn loạn, không giống như ở kiếp trước, không có nhiều đạo đức ràng buộc
Nhưng nữ tu sĩ xinh đẹp ở Phượng Đao thành cũng không hiếm, trên đường tùy tiện vớ được cả một nắm
Mỹ nữ ở đây, không phải là hàng hiếm
Các mỹ nữ của Vạn Hồng các đều thản nhiên ôm khách trên đường, dường như không hề e ngại, người đi đường cũng không lấy làm lạ
Nghĩ thế chắc sẽ không có ai vì thấy hai nàng xinh đẹp mà ban ngày ban mặt cướp đoạt dân nữ đâu
Sau khi nghĩ đi nghĩ lại, Ninh Phong gật đầu nói: “Cũng được, vậy thì giao cho các ngươi làm đi.”
Sau khi ăn xong, Ninh Phong lấy ra từ trong nhà một xấp lớn bùa đã vẽ xong, đưa cho hai nàng
Sau khi dặn dò kỹ hướng đi đến phường thị và vị trí cụ thể của Bảo Lâm Đường, rồi nhấn mạnh lại một lần vấn đề an toàn
Mọi thứ chuẩn bị ổn thỏa, hai nàng vui vẻ đi ra ngoài
Nhìn bóng lưng các nàng dường như đều lộ ra một sự phấn khích, Ninh Phong chỉ biết lắc đầu
Hắn chấp tay sau lưng, cũng đi ra cửa, đứng đó quan sát tình hình phía trước.