Chương 83: Sư đồ khác lạ
“Chân dung...” Cổ Trường Sinh khẽ lẩm bẩm một tiếng, hắn không phải là chưa từng thấy chân dung này, hắn đã gặp bản thân Thác Bạt Nhan rồi
Bất quá, lão Mộ kia có chân dung cũng chẳng có gì kỳ quái
Dù sao thì lão già này vốn dĩ bỉ ổi như vậy mà
Thấy vẻ mặt của Cổ Trường Sinh, Thác Bạt Tôn liền cho rằng hắn đã chấp nhận chuyện này, tiếp tục hỏi: "Lão Mộ còn nói gì khác với ngươi không
Cổ Trường Sinh suy nghĩ một chút rồi đáp: “Không có.”
Thác Bạt Tôn nhẹ nhàng thở phào, nhưng ngay sau đó Cổ Trường Sinh lại nói một câu khiến ánh mắt nàng lập tức rung động
“Ngươi là con gái của Thác Bạt Nhan?”
Vẻ mặt Cổ Trường Sinh thành thật hỏi
Thác Bạt Tôn nhìn chằm chằm Cổ Trường Sinh, lắc đầu nói: "Ta là hậu nhân của nàng
Bỗng nhiên, Thác Bạt Tôn lạnh lùng nói: "Nhắc lại cho ngươi một lần, ta là sư phụ của ngươi, không được vô lễ
Ngoài ra… không được nhắc tới chuyện của Thác Bạt Nhan nữa
"À
Giọng điệu của Cổ Trường Sinh bình thản, còn nói thêm: “Đồ vật kia đưa cho ta đi.”
Thác Bạt Tôn ngẩn người, nhíu mày nói: “Chuyện này vừa nãy không phải đã nói rồi sao, tạm thời sẽ không cho ngươi, ít nhất phải đợi ngươi trưởng thành, có thực lực đó thì ta mới có thể đưa nó cho ngươi.”
Cổ Trường Sinh nghiêng đầu nhìn Thác Bạt Tôn: “Lão Mộ không phải bảo ngươi đưa cho ta sao?”
Thác Bạt Tôn nhìn chằm chằm vào mắt Cổ Trường Sinh, không nói gì, chắp hai tay sau lưng chậm rãi tiến đến trước mặt Cổ Trường Sinh
Dù sao thì Cổ Trường Sinh cũng chỉ mới 11 tuổi, mặc dù phát triển khá tốt nhưng so với người trưởng thành bình thường thì vẫn thấp hơn một đoạn
Thác Bạt Tôn dáng người cao gầy, so với một số nam giới trưởng thành còn cao hơn nửa cái đầu, hoàn toàn có thể nhìn xuống Cổ Trường Sinh
"Ngươi làm gì vậy
Thác Bạt Tôn nhíu mày nhìn Cổ Trường Sinh, hắn thậm chí còn không ngẩng đầu lên, giọng điệu đầy tức giận
Nàng vốn dĩ muốn dùng việc này để tạo một chút áp lực lên Cổ Trường Sinh, nhưng ai ngờ Cổ Trường Sinh căn bản không thèm để ý tới nàng, nếu như nàng tiến thêm hai bước nữa thì Cổ Trường Sinh đã vùi vào trong ngực nàng rồi
Điều này khiến Thác Bạt Tôn vô cùng tức giận
Chỉ là nghĩ đến tên này mới có 11 tuổi, Thác Bạt Tôn đành phải đè nén những ý nghĩ không hay trong đầu mình xuống
Cổ Trường Sinh ngáp một cái, lười biếng nói: “Ta không thích ngước nhìn người khác, nếu không thì...”
Cổ Trường Sinh dừng lại một chút, nhếch miệng cười: "Ngươi ngồi xổm xuống nói chuyện xem
Lời vừa dứt, Cổ Trường Sinh liền cảm thấy một luồng âm phong ập tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh tượng trước mắt khiến Cổ Trường Sinh hiểu rằng, vị sư phụ trên danh nghĩa này lúc này đang tức giận đến phát run
Hai tay của Thác Bạt Tôn nắm chặt dưới lớp kiếm bào, đôi mắt xanh thẳm xinh đẹp tràn ngập sự tức giận, hận không thể một quyền đấm chết tên đồ đệ trên danh nghĩa trước mắt
Thác Bạt Tôn vẫn chưa nhận ra, bản thân mình luôn điềm tĩnh, hôm nay đã thất thố không ít lần rồi
Cố kìm nén cơn giận trong lòng, Thác Bạt Tôn vòng qua Cổ Trường Sinh, vạt kiếm bào rộng lớn lướt qua mặt Cổ Trường Sinh, nàng cũng không quay đầu lại nói: "Nếu như ngươi có ý kiến gì, thì đợi khi lão Mộ trở về tông rồi nói
Mùi hương đặc biệt thoang thoảng quanh quẩn
Cổ Trường Sinh liếc mắt, tức giận nói: "Uy uy uy, ta vào đây là cứu các ngươi ra ngoài, có thể nói chuyện cho đàng hoàng được không
Đáng tiếc là Thác Bạt Tôn căn bản không để ý đến Cổ Trường Sinh
Cổ Trường Sinh quay đầu nhìn thoáng qua bóng lưng của Thác Bạt Tôn, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc
Theo lý thuyết, vật kia ở trên người Thác Bạt Tôn mới đúng
Nhưng từ đầu đến cuối, Cổ Trường Sinh đều không hề phát hiện ra
“Giấu ở đâu nhỉ?” Cổ Trường Sinh gãi đầu
Sau khi suy nghĩ không có kết quả, Cổ Trường Sinh lựa chọn quay lại tìm Thác Bạt Tôn hỏi cho rõ
Nhưng Thác Bạt Tôn lại quyết tâm không để ý đến Cổ Trường Sinh
Tình huống như vậy, lại khiến cho những đệ tử cốt cán khác thầm vui vẻ
Coi như ngươi có tư chất Đại Đế thì sao, vẫn không nhận được sự tán thành của chưởng môn thôi
Ngược lại, Hồng Ly nhìn thấy thì thầm nhíu mày, bí mật hỏi thăm Cổ Trường Sinh có muốn nàng ra tay giúp đỡ không
Dường như trong mắt Hồng Ly, chỉ có Cổ Trường Sinh mà thôi
Cổ Trường Sinh thâm sâu nói: "Ngoại trừ ta ra, không ai trong số các ngươi là đối thủ của nàng cả
Hồng Ly có chút kỳ lạ, bởi vì chưởng môn nhìn qua quả thực chỉ ở trung tứ cảnh
Đừng nói là trung tứ cảnh, dù cho là thượng tam cảnh, Hồng Ly cũng không hề sợ
Lần đầu tiên nàng ra tay, đã đánh trọng thương thái thượng trưởng lão của Thương Hải thánh địa rồi
Đó là một người đã đạt tới nửa bước Thiên Nhân cảnh
Nếu như theo như lời của Cổ Trường Sinh thì tu vi thật sự của vị chưởng môn này, còn cần phải xem xét lại
Mấy ngày kế tiếp, Cổ Trường Sinh cũng không vội vàng rời đi, cả ngày đều chờ đợi bên cạnh Thác Bạt Tôn, mở miệng ra là tỷ tỷ tốt chưởng môn tỷ tỷ tông chủ tỷ tỷ sư phụ tỷ tỷ..
Điều này làm các đệ tử khác vô cùng tức giận
Tên gia hỏa này thật sự càng ngày càng không có quy củ
Đã thế mà Ân hộ pháp vốn luôn nghiêm khắc, lại coi như không thấy gì vậy
Lương Hồng bọn người lại không để ý đến chuyện này, ngay từ ngày đầu tiên đến đây, bọn họ đã bắt đầu tu hành
Tu luyện ở nơi này có thể đạt được hiệu quả gấp đôi, không thể bỏ qua được
Còn những đệ tử không thích tu luyện thì bắt đầu đi loanh quanh bốn phía, vào ngày đầu tiên đã phát hiện ra không ít linh dược
Phát hiện này khiến cho tất cả mọi người đều nhận thức được nơi này là một vùng đất báu
Ngày thứ bảy
Cổ Trường Sinh vẫn như cũ nằm nghiêng một chỗ cách xa Thác Bạt Tôn, cứ như vậy mà nhìn Thác Bạt Tôn
Thác Bạt Tôn nhắm mắt tu luyện, không để ý đến Cổ Trường Sinh
Cổ Trường Sinh cầm một cọng cỏ đuôi chó trên tay, lắc lư trước mặt Thác Bạt Tôn
Bành
Một khắc sau, cỏ đuôi chó trực tiếp bị chấn thành bột mịn
"Không có chút sức lực nào
Cổ Trường Sinh liếc mắt
Thác Bạt Tôn lạnh lùng nói: "Nể tình ngươi là đồ đệ của ta, vi sư không chấp nhặt ngươi, không có nghĩa là ngươi có thể muốn làm gì thì làm
Cổ Trường Sinh cười ha ha: “Nếu không phải nể mặt Thác Bạt Nhan, ta sớm đã thu thập ngươi rồi
Thác Bạt Tôn đột nhiên mở mắt, con ngươi màu xanh lam mang theo một luồng sát khí mãnh liệt, nhìn chằm chằm Cổ Trường Sinh
Cổ Trường Sinh không hề để tâm, thậm chí còn ngồi dậy vươn vai, rồi phủi phủi mông: "Đi thôi, chơi đùa với ngươi cũng chả có gì thú vị cả
"Vẫn là Hồng Ly tỷ tỷ và Ninh Dao tỷ tỷ tốt hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cổ Trường Sinh nở nụ cười, vẫy tay với Hồng Ly và Ninh Dao đang ở phía xa: “Đi thôi, dẫn các ngươi đi dạo.”
Một bên Trần Thanh Thanh chạy lon ton tới, mở to đôi mắt: “Còn ta thì sao, còn ta thì sao.”
Cổ Trường Sinh đánh giá Trần Thanh Thanh một lượt, thản nhiên nói: “Mới có bảy ngày mà đã khó khăn lắm mới tiến vào hạ ngũ cảnh cuối cùng, đợi khi nào ngươi bước vào trung tứ cảnh thì ta dẫn ngươi đi chơi.”
Trần Thanh Thanh lập tức vẻ mặt cầu xin: "Nhưng mà mọi người cơ bản đều ở hạ ngũ cảnh mà
Mà lại bọn họ còn tu luyện nhiều năm như vậy nữa chứ
Cổ Trường Sinh thản nhiên nói: “Mọi người
Ngươi là mọi người
Ngươi là Trần Thanh Thanh, là Cổ Trường Sinh ta dẫn ngươi đi tu hành
Trần Thanh Thanh đành phải quay sang nhìn sang bên cạnh: "Ninh Dao tỷ tỷ..
Ninh Dao đưa tay xoa xoa đầu Trần Thanh Thanh, dịu dàng nói: “Ngoan, nghe đại sư huynh đi, nơi này tu hành đạt hiệu quả rất cao, với thiên tư của ngươi rất nhanh có thể bước vào trung tứ cảnh thôi.”
"Dạ
Trần Thanh Thanh chỉ có thể nhìn Cổ Trường Sinh mang theo Hồng Ly và Ninh Dao đi xa, âm thầm hạ quyết tâm, nhất định mình phải cố gắng tu luyện, sớm ngày đạt tới yêu cầu của đại sư huynh
Nhưng mà cứ cảm thấy có gì đó sai sai nhỉ
Vì sao đại sư huynh cứ bắt mình tu luyện, còn bản thân hắn thì vẫn chỉ là một phàm nhân
Bỗng nhiên
Trần Thanh Thanh trừng lớn hai mắt
Nàng nói sao mà cảm thấy không đúng chứ
Đại sư huynh tự mình lười biếng, vậy mà còn nói nàng không cố gắng sao?
Lẽ nào lại như vậy
Trần Thanh Thanh đối về hướng Cổ Trường Sinh rời đi, tức giận vung nắm đấm, dường như là đang ẩu đả Cổ Trường Sinh từ xa, hung ác nói: “Đợi ngươi trở về, ta nhất định phải khiêu chiến ngươi!”
Nhưng khi quay người lại, nàng phát hiện chưởng môn đang nhìn mình, trong phút chốc ngượng ngùng vô cùng, liền kêu lên một tiếng chưởng môn rồi chạy mất
Khóe môi Thác Bạt Tôn nở một nụ cười
Nhưng khi nhìn về hướng Cổ Trường Sinh rời đi, nụ cười trên môi nàng liền biến mất, hàng mày liễu nhíu chặt lại
“Hắn rất kỳ lạ.”