Đêm khuya, người lại không hề yên tĩnh chút nào
Trong miếu đổ nát, củi lửa cháy “lốp bốp” vang dội, vốn là thứ tạp âm cực kỳ dễ ru ngủ, nhưng hai người trong miếu đổ nát đều không thể ngủ được
“Trường Phong, ngủ chưa?”
“Chưa.”
“Ngươi đang nghĩ gì vậy?”
“Ta..
sư phụ.” Tư Không Trường Phong tựa hồ đang lẩm bẩm, giọng nói đầy vẻ khó hiểu: “Ngân Nguyệt Thương, Đoạn Tràng Khách, Lâm Cửu, hóa ra sư phụ ta tên là Lâm Cửu, còn có uy danh lớn như vậy.”
Nghe những lời này, Bách Lý Đông Quân đầu tiên là ngẩn người, lập tức bật cười
“Ngươi đối với Tô huynh, không tò mò sao?”
“Tò mò.” Giọng của Tư Không Trường Phong rất thẳng thắn: “Nhưng Tô huynh không nói, chắc chắn là có nỗi khổ tâm của Tô huynh.”
Bách Lý Đông Quân nghe xong liền bật cười: “Ngươi không lo lắng, hắn cố ý hãm hại ngươi à?”
“Ta có gì tốt để bị mưu đồ
Thứ duy nhất có thể lấy ra được chính là chiêu Truy Khư Thương này, sư phụ cũng chưa từng nói không thể truyền cho người khác, nếu Tô huynh có hứng thú, ta có thể dạy hắn
Với lại, nhìn thân thủ của Tô huynh, chỉ sợ cũng không cần chiêu Truy Khư Thương của ta đâu.”
Tư Không Trường Phong chỉ đơn giản, chứ không phải là ngốc
Lúc trước ở Đông Quy tửu quán, Tô Cửu sờ sau lưng mình, mà mình cũng không phát hiện ra
Thân thủ đó chắc chắn không tầm thường, nếu muốn hại mình thì đã sớm c·hết không có chỗ chôn thây
“Thực ra, ta cảm thấy Tô huynh rất đơn giản.”
“Hắn?”
“Đơn giản?” Trong giọng Bách Lý Đông Quân tràn đầy vẻ khó tin
“Đúng vậy!” Tư Không Trường Phong lại cực kỳ nghiêm túc gật đầu: “Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy, hắn giống như một… ờm… một giang hồ khách sao?”
“Ý gì?”
“Nhìn như đều tham dự một chút, nhưng lại tựa như không tham dự vào chuyện gì.” Tư Không Trường Phong nghĩ một lúc: “Ngươi xem, khi chúng ta xung đột với Yến Biệt Thiên tại tửu quán, hắn có mặt ở đó, nhưng cái gì cũng không làm; Lôi Mộng sát đánh nhau với Kim Khẩu Diêm La, hắn cũng ở đó, nhưng vẫn không làm gì cả; vừa rồi Yến Lưu Ly xuất hiện, hắn cũng có mặt, nhưng có làm gì đâu?”
“Hắn...” Bách Lý Đông Quân vô ý thức muốn phản bác, chẳng phải Tô Cửu đã buông lời trêu chọc Yến Lưu Ly đó sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng lập tức hắn ý thức được, mặc kệ quá trình như thế nào, thì kết quả không hề thay đổi
Bọn họ vẫn phải tham gia vào vụ cướp hôn này
Vậy nên…
Bách Lý Đông Quân đột nhiên cười
Từ trước đến giờ, hắn luôn cho rằng Tư Không Trường Phong ngờ nghệch, đầu óc có chút không được ổn
Kết quả không ngờ, trong chuyện của Tô Cửu, hắn lại nhìn nhận mọi việc rõ ràng hơn mình nhiều..
Sài Tang, khách sạn Thanh Tùng
Vị trí của khách sạn này không nằm ở vị trí đắc địa cho lắm, khó trách lượng khách thảm đạm
Tuy nhiên, phòng trọ lại rất thoải mái dễ chịu
Tô Cửu không hứng thú cùng bọn họ ở trong miếu hoang loạn thất bát tao kia, nếu như không phải cái lầu xanh lớn nhất Sài Tang thành là Đông Sương Các chưa mở cửa thì giờ Tô Cửu đã ở trong ôn nhu hương rồi
Hắn tự xưng mình là tục nhân, và thực sự đúng là một tục nhân
Yêu rượu, thích kiếm, càng thích mỹ nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn chưa bao giờ che giấu bản tính của mình
Lúc trước, nhân tiện đi một chuyến qua chỗ của Bách Lý Đông Quân lấy mấy bình rượu ngon “Đông Quy”
Tay nghề ủ rượu của tên Nho Kiếm Tiên kia, đến trong tay Bách Lý Đông Quân thì lại tăng thêm vài phần hương vị
Hắn khác với đám sâu rượu của Bách Lý Đông Quân, uống rượu là phải kết hợp với mấy món ăn
Lạc rang được lấy từ chỗ Đông Quy, món thịt cừu thái dày thì là món ăn đặc trưng của Thanh Tùng, kết hợp với hai quả mận chua ngọt ngâm tương, thêm một đĩa hồ qua dầm giấm rượu, thì có mang tới cho tiên nhân cũng không đổi
Tô Cửu ngồi ở một góc đại sảnh khách sạn, hắn không thích ở một mình trong phòng uống rượu, mà lại càng thích ở những nơi tụ tập giang hồ, nghe mọi người chém gió, vừa nhấm nháp từng chén rượu
Đáng tiếc…
Bởi vì chuyện thông gia của hai nhà Cố và Yến, Sài Tang ít người ra đường, các giang hồ khách cũng cố hết sức mà tránh đến đây
Lúc này trong đại sảnh của khách sạn Thanh Tùng, cũng chỉ có mình bàn của Tô Cửu
Nhưng đâu chỉ có một mình hắn, chẳng phải là người tới rồi sao
“Tại hạ, Tô Mộ Vũ.”
Áo đen, tóc đen, ô đen, khuôn mặt thì lại rất trắng trẻo
Bất quá, ánh mắt Tô Cửu không nhìn về phía hắn, mà nhìn về phía người bên cạnh Tô Mộ Vũ: “Tô Xương Hà?”
“Ngươi nhận ra ta?”
“Tự nhiên, người của Ám Hà thế hệ trẻ tuổi, thuộc hàng trước ba.” Tô Cửu cười, làm động tác mời: “Muốn uống một chén không?”
Tô Cửu lắc ly rượu trong tay: “Rượu này, được truyền lại từ Tửu Tiên tiền nhiệm, người làm ra rượu này, nhất định sẽ trở thành một đời Tửu Tiên mới.”
“Tửu Tiên?” Sắc mặt của Tô Mộ Vũ và Tô Xương Hà cùng cứng đờ, trước đây, bọn họ chưa từng nghe trên giang hồ có ai dùng danh hiệu “Tiên” cho người nghiện rượu
Hai người liếc nhìn nhau, rồi ngồi xuống
“Vừa rồi ngươi nói, ta thuộc Ám Hà thế hệ trẻ tuổi top 3, vậy thì, ít nhất phải có hai người có thể cùng ta nổi danh, vậy hai người kia là ai?”
“Thứ nhất, đương nhiên là vị chấp dù quỷ này bên cạnh ngươi.”
Nghe vậy, Tô Xương Hà liếc nhìn Tô Mộ Vũ bên cạnh mình, khẽ gật đầu: “Hắn miễn cưỡng tính là một người đi, còn ai nữa?”
“Thứ hai, người giỏi dùng Long Nha Trường Đao, đao pháp thì Lăng Lệ, âm độc, hai loại phong cách hoàn toàn khác nhau, nhưng lại được dung hợp, sau này ắt thành một đời Đao Tiên.” Tô Cửu ngửa đầu uống một ly Trường An, cười nói năm chữ: “Tạ gia, Tạ Bất Tạ!”
Nghe đến cái tên này, Tô Xương Hà không nói gì, chỉ nhìn về phía Tô Mộ Vũ
Còn người kia, thì mặt tràn đầy vẻ nghiêm túc, hắn có hơi ghét người có cùng dòng họ Tô mà lại quá nổi trội này
Ngay lúc đó, Tô Cửu đột nhiên thở dài một hơi: “Thật ra, về thiên phú, cả ba người các ngươi cũng không thể so với một người khác.”
“Còn có cao thủ?” Cả hai người đều sửng sốt, họ biết rõ Ám Hà đúng là có nhiều cao thủ, nhưng người thuộc thế hệ trẻ tuổi, khí thế có thể so với bọn họ, thì chỉ có Tạ Bất Tạ mà thôi
“Các ngươi cũng đừng quên, vẫn còn một tên bệnh lao quỷ chứ.”
“Tạ Phồn Hoa!” Hai người đều giật mình, đối với cái tên bệnh lao quỷ này bọn họ đương nhiên sẽ không quên, chỉ là không nghĩ tới, Tô Cửu trước mắt lại đánh giá Tạ Phồn Hoa cao như thế
Hơn nữa, nhìn Tô Cửu am hiểu về Ám Hà như vậy, biết, không phải là nói bừa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tạ gia có hai người, Bá Đao Tạ Bá và Sách Mệnh Đao Tạ Thất Đao, một người có đao pháp bá đạo, một người có đao pháp quỷ dị, hai người bọn họ lần lượt nhận Tạ Bất Tạ và Tạ Phồn Hoa làm đệ tử
Các ngươi không cảm thấy rằng ai cũng có thể lọt vào mắt xanh của bọn họ sao
Tạ Phồn Hoa có thể với thân thể bệnh lao, gia nhập môn hạ của Tạ Thất Đao, thì điều đó nói rõ rằng, dù cho hắn là một tên bệnh lao quỷ, thiên phú vẫn đủ để sánh ngang Tạ Bất Tạ
Nhân vật như vậy, chẳng lẽ lại không xứng đáng đứng ngang hàng sao?”
Nói xong, Tô Cửu nâng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch
Hai người im lặng một lúc, sau đó Tô Xương Hà đột nhiên kêu lên: “Không đúng, ngươi vừa mới nói, thiên phú của ta đủ để lọt vào top ba thế hệ trẻ tuổi của Ám Hà cơ mà
Sao lại xuất hiện người thứ tư?”
“Ái dà” Tô Cửu khoát tay áo: “Tứ đại thiên vương còn có đến năm người kia mà, chẳng phải là rất bình thường sao?”
“Bình thường… sao?”