Chương 22: Hắc Đạo Đô Thị “Tiệm Cho Thuê Băng Đĩa Vũ Hữu”
Nằm gần Thúy Uyển tân thôn, chỉ cách phố nhà máy đường cũ hai quảng trường đường
Phương Thành xuống xe trước hai trạm, rời bến xe buýt, sau đó đi thêm vài bước
Liền có thể phát hiện tấm biển hiệu nền đỏ chữ viết nghiêng, không mấy bắt mắt, kẹp giữa một dãy tiệm ăn uống
Hiện tại đại khái khoảng 9 giờ rưỡi, tiệm cho thuê băng đĩa vẫn chưa đóng cửa
Xuyên qua cánh cửa kính kéo đẩy, có thể trông thấy ông chủ đang trò chuyện vui vẻ với hai tên thanh niên tóc vàng
Phương Thành bước vào tiệm, nhìn quanh một lượt
Từng dãy kệ đĩa ghi âm và ghi hình, xếp gọn gàng rất nhiều đĩa CD bìa tinh mỹ, khiến người ta hoa mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cửa hàng này trang trí phong cách rất đơn giản, hoặc có thể nói là căn bản không hề thiết kế
Ngược lại là nội dung trưng bày sản phẩm, phong cách lại lộ ra cực kỳ đặc thù
Lướt mắt nhìn qua, đều là các tác phẩm điện ảnh thuộc thể loại hành động bạo lực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Túy Quyền”, “Sát Phá Lang”, “Mãnh Long Quá Giang”, “Một Người Võ Lâm”..
Có phim võ thuật truyền thống, phim cảnh sát bắt cướp hiện đại, có cả phim cũ lẫn những tác phẩm mới nhất
Ngoài ra, còn có các loại phim tài liệu, phim hướng dẫn về võ thuật đối kháng
Cực kỳ hiển nhiên, ông chủ là một “người mê kungfu” thâm niên
“Long Uy đại ca biết không, trước khi nổi tiếng, hắn đã học kungfu môn Bạch Hạc...” “Một đời Võ Thánh Lý Thừa Long, sư thừa danh gia Vịnh Xuân, đệ tử chính tông đích truyền...” Ông chủ tuổi đã lớn, chừng năm mươi, vẫn còn thao thao bất tuyệt kể vanh vách về các môn kungfu với hai tên thanh niên
“Võ thuật truyền thống cũng không hề kém, mấu chốt là tìm đúng phương pháp, và điều quan trọng nhất là tâm thành.” “Ta xem tướng mạo của các ngươi, cũng đã sờ qua cốt tướng, không dám nói là kỳ tài võ học, nhưng ít nhất cũng là tư chất trung thượng.” “Cái gọi là ngàn vàng khó mua công phu thật, à, mười cái CD này đã được ta tinh tuyển kỹ càng, học xong rồi, đừng nói đóng phim kungfu làm vai chính, tương lai đi làm xã hội đen, một mình đánh mười người cũng là chuyện nhỏ.” “Có thật sự thần kỳ như vậy không?” Hai gã thanh niên tóc vàng gầy gò nghe đến ngây người
“Già trẻ không gạt, tuyệt đối đáng giá.” Thấy bọn họ không tin, ông chủ lập tức thề thốt, đưa tay chỉ về Phương Thành đang cúi đầu tìm phim ở bên cạnh
“Các ngươi nhìn vị tiểu ca này, thường xuyên đến chỗ ta mua CD, ngày ngày quan sát, chăm chỉ học tập, sau khi xem xong người không chỉ đẹp trai, vóc dáng cũng trở nên cường tráng.” “Được, chẳng phải năm trăm khối tiền sao, mua!” Hai tên thanh niên nhìn lại Phương Thành vừa cao vừa đẹp trai
Lập tức rất sảng khoái, bỏ tiền mua xuống những đĩa CD bìa cứng
Nhìn trang bìa, đều là các loại phim tài liệu hướng dẫn võ thuật truyền thống như “Ngũ Cầm Hí Mười Ba Thức Tường Giải”, “Vịnh Xuân Yếu Quyết Một Trăm Hỏi”
“Tạ ơn hân hạnh chiếu cố!” “Cung chúc đại ca võ vận hưng thịnh, sắp tới xưng bá Đông Đô hắc đạo...” Đưa mắt nhìn hai vị khách lớn đi ra ngoài, ông chủ miệng không ngừng nói những lời cát tường, nụ cười tựa như một đóa hoa cúc nở rộ
Phương Thành thấy thế, sau đó bước lên
“Vũ thúc, ta muốn tìm một số đĩa CD liên quan đến Karate, có cái nào đáng để giới thiệu không?” Nghe được tiếng hỏi, nụ cười trên mặt ông chủ trong nháy mắt biến mất, quay người nhìn về phía Phương Thành:
“Có thì có, hôm nay ngươi định thuê hay mua?” “Thuê.” Phương Thành dứt khoát trả lời
Ông chủ lập tức lắc đầu thở dài, chân trái khập khiễng, đi về phía kệ đĩa ghi âm và ghi hình ở giữa
Không lâu sau, hắn trở lại trước quầy, lấy ra hai tấm đĩa Karate hướng dẫn có chút bụi bặm, đưa cho Phương Thành
“Bao nhiêu tiền?” “Ưu đãi 10 nguyên.” “Ngươi không phải nói, một tấm CD thuê một tuần lễ 5 nguyên, hai tấm thì giảm giá 20% sao?” Ông chủ nghe vậy không khỏi trừng mắt, cằn nhằn nói:
“Tính toán còn tinh tường hơn cả khỉ, lúc nào phóng khoáng một chút, có thể để ta kiếm thêm chút tiền của ngươi!” Phương Thành cười cười, giao tiền thế chấp xong, bỏ hai tấm CD vào túi xách, đi ra cửa tiệm
Ông chủ tiệm cho thuê băng đĩa này tên là Vũ Đại Thông, miệng tuy có hơi độc một chút, nhưng làm người thật ra cũng không tệ lắm
Nghe nói lúc còn trẻ đã từng đánh qua các giải đấu đối kháng, sau đó bị trọng thương giải nghệ, rồi mở tiệm cho thuê băng đĩa này đã vài chục năm
Tên cửa hàng lấy họ của hắn làm đầu, đồng thời mang ý nghĩa “dùng võ kết bạn”
Phương Thành đeo túi xách, đi trên con phố đèn đóm mờ tối
Suốt dọc đường, người đi đường không hề giảm bớt, ngược lại có dấu hiệu càng tụ tập đông đúc hơn
Sở dĩ khác thường như vậy
Chỉ vì gần đó có một chợ đêm ngoài trời rất nổi tiếng — chợ đêm Góc Bắc
Mấy ngày trước trời vẫn mưa, rất nhiều cư dân gần đó và các sinh viên đại học đều nén lại đến mức phát ngán
Bây giờ rảnh rỗi, đều lũ lượt chọn ra ngoài dạo phố giải sầu
Một tràng tiếng nhạc sôi động tràn đầy sức sống từ nơi không xa bay tới
Phương Thành ngẩng đầu nhìn lại
Trong màn đêm, những tấm biển neon ngũ sắc chồng chất lộn xộn
Phía trước hai bên đường phố, dựng lên các quầy hàng bán đủ loại vật phẩm, mơ hồ bay tới một mùi hương quyến rũ khiến người ta thèm thuồng
Mặt đường quạnh quẽ ban ngày, sau khi đêm xuống, theo lượng người tăng lên, tam giáo cửu lưu, ngư long hỗn tạp, phát ra một luồng sức sống đặc biệt
Giang Bắc tuy trải qua việc Tế Thủy bị xếp hạng chót, nhưng mức độ phong phú của cuộc sống về đêm trong số mười lăm khu của toàn thành phố đều có thể xếp hàng đầu
Nếu muốn chọn một nơi có thể đại diện cho “đặc sản” Đông Đô nhất, tuyệt đối không ai có thể hơn nơi này
Thậm chí còn có rất nhiều khách du lịch từ nơi khác đến Đông Đô, đặc biệt chạy đến đây để trải nghiệm một phen khói lửa tầng đáy chợ búa
Thấy phía trước ánh đèn sáng trưng, đám người ồn ào, Phương Thành trong lòng khẽ động
Nhớ tới Chu Tú Muội cũng đang bày quầy bán hàng ở đây, thế là mở rộng bước chân, đi vào giữa chợ đêm
“Toàn trường thanh kho lớn xử lý, đi ngang qua, tuyệt đối đừng bỏ lỡ, cơ hội khó được...” “Bán đổ bán tháo nha, giày thể thao nhãn hiệu bán đổ bán tháo, hơn 300 khối chỉ mua hơn 100...” “Bát bát gà, a bát a bát bát gà, một nguyên một chuỗi bát bát gà...” Tiếng rao hàng liên tiếp, tràn ngập trong tai
Nồi sắt trong các quán hàng càng là hô hố bạo hưởng, mùi dầu khói xen lẫn mùi hành tỏi thơm nức, từng trận xộc vào mũi
Trong đêm đông nhiệt độ không khí thấp đến khoảng 0 độ, nơi đây lại nghiễm nhiên một cảnh tượng khí thế ngất trời
Phương Thành dạo bước trong đám người, ánh mắt băn khoăn, thoáng nhìn một bóng hình xinh đẹp quen thuộc
Trong số các tiểu thương bày quầy bên đường, có một cô gái mặc áo khoác lông trắng, dùng khăn quàng cổ che miệng, trông vô cùng nổi bật
Trong gió lạnh buốt giá, nàng mái tóc rủ xuống vai, khép lại hai đầu gối ngồi ngay ngắn trên bậc thang, trước mặt trải một tấm thảm vải đỏ
Trên đó bày ra các loại vật phẩm thủ công mỹ nghệ nhỏ nhắn tinh xảo, tạo hình hoạt hình
Đoán chừng là chế tác bề ngoài quả thực cực kỳ tốt, hấp dẫn một đám các vị đại gia, tiểu tử không ngừng tới hỏi giá
Nhìn thấy khuôn mặt nàng ửng hồng nhàn nhạt, đưa tay lau mồ hôi trên trán bận rộn, Phương Thành khẽ mỉm cười
Xem ra tú muội hôm nay buôn bán cũng không tệ lắm
Đang chuẩn bị đi qua, chào hỏi nàng, giúp đỡ một tay
Đã thấy mấy tên đàn ông dáng vẻ lưu manh cười đùa, ngồi xuống trước gian hàng
“A Ngốc quả nhiên không nói sai, da trắng, mắt to, dáng vẻ quả thực đủ xinh đẹp!” “Muội muội à, làm gì khổ cực vậy mà phải bày quầy bán hàng nuôi gia đình, không bằng đi theo Phi ca ăn ngon uống sướng có phải tốt hơn không.” “Nha, thẹn thùng, bây giờ nữ hài tử thanh thuần như vậy quá hiếm thấy, ta thích...” Đám người này cử chỉ lỗ mãng, miệng không sạch sẽ, hiển nhiên là những kẻ lưu manh trong vùng
Mấy vị khách khác đang lựa chọn sản phẩm thấy thế, vội vàng tránh né bọn họ, để tránh rước lấy phiền phức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Tú Muội cau mày cúi đầu, trầm giọng đáp:
“Ta không làm ăn với các ngươi, mời đi ra...” Tuy nhiên dáng vẻ đáng yêu này, càng làm cho mấy tên lưu manh kia mắt trừng đến thẳng tắp
Trong đó tên lưu manh được gọi là “Phi ca” không khỏi vươn tay ra, muốn kéo chiếc khăn quàng cổ che miệng nàng, nhìn rõ chân dung thật sự
Chu Tú Muội giật mình, vội vàng đứng dậy tránh né
Nhưng ống tay áo áo khoác lông rộng dày vẫn bị đối phương giữ lại, khó mà thoát được
Nàng không khỏi nhíu lại gương mặt xinh đẹp, dùng sức vung tay, mang theo giận dỗi nói:
“Buông tay, mau buông tay đi
Ta sẽ gọi cảnh sát tới!” “Ha ha, cảnh sát ở đây cũng chưa chắc có tác dụng nha...” Ngay lúc mấy tên lưu manh cười đùa cợt nhả, trêu chọc thiếu nữ nhà lành vô hại như chú thỏ trắng
Bỗng nhiên, một bàn tay đưa qua, đột nhiên nắm chặt cổ tay Phi ca
“Ngươi..
A!” Phi ca giật mình, vừa định quát lớn đối phương, thoáng chốc cảm thấy một cơn đau thấu xương từ phần tay truyền đến
Ngay sau đó, ngược lại là hắn hét lên một tràng:
“Nhanh, nhanh, nhanh, mau buông tay ra!” Đám người kinh ngạc nhìn lại, chỉ thấy một chàng trai trẻ tuổi anh tuấn bất ngờ đứng trước mặt Phi ca
Những ngón tay thon dài tưởng chừng mảnh khảnh, lại giống như từng cái kìm sắt, siết chặt lấy cổ tay hắn
“Thành ca ——” Chu Tú Muội thốt lên một tiếng reo mừng kinh hỉ
Đôi mắt sáng lấp lánh, nhưng lại lộ ra vẻ lo lắng.