Từ Đọc Sách Bắt Đầu Can Thành Tiên Vũ Thánh Nhân

Chương 65: Kỳ quái khiêu chiến! Họa sĩ? Sở huynh? !




Sở Minh nghi hoặc nhìn lại, đã thấy Lương Nguyên lắc đầu, ánh mắt truyền đạt ý tứ như là: Không muốn mất mặt xấu hổ
Tô Triệt, nữ tử Lầu Họa Vũ, Sở Ngọc..
Nghi hoặc cũng chỉ là trong nháy mắt, Sở Minh chú ý điểm, vẫn là ở Sở Ngọc của Sở gia
"Ha ha, ngươi nhóc con thật biết chọn thời gian, hôm nay thế nhưng là cơ hội khó có được, phải biểu hiện thật tốt
"Viên thúc có ý gì..
Tô Triệt nghe xong, trên mặt thoáng qua vẻ kinh hỉ, ánh mắt nhìn về phía chỗ sâu bên trong hành lang trưng bày tranh
"Đi thôi
Viên Trung khoát khoát tay
"Tạ Viên thúc
Tô Triệt hướng phía bên trong hành lang trưng bày tranh đi đến
Tô Thiến lại do dự một chút, ánh mắt dời khỏi người thư sinh Sở Minh, đuổi theo Tô Triệt
Sở Ngọc lại chắp tay thi lễ với Viên Trung, cùng đi theo hướng bên trong hành lang trưng bày tranh
Đám người thấy vậy, sắc mặt đều hiện vẻ kinh ngạc
Nghe ý tứ, là muốn khiêu chiến bức họa kia
Khi mấy người Tô Triệt vừa rời đi, thì ngay lập tức có không ít người đi theo
Dường như, quan sát Tô Triệt khiêu chiến bức tranh gì, còn thú vị hơn là quan sát Sơn Thủy Chân Đồ
Ngay cả mấy người Nghiêm Hiên đang vẽ tranh sơn thủy lúc đầu, cũng thu bút mực lại, chắp tay thi lễ với Viên Trung, đi về phía chỗ sâu trong hành lang trưng bày tranh
Trong chốc lát, nơi này trở nên vắng vẻ, chẳng khác gì chim muông tản đi
Viên Trung lắc đầu, bước chân chuyển động, dường như cũng định đi qua đó xem
Nhưng hắn đi chưa được mấy bước, đột nhiên dừng lại, nhớ ra cái gì đó, quay người nhìn về phía bàn của Sở Minh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Bức tranh đâu
Viên Trung nhìn bàn trống trơn, sắc mặt có chút lo lắng hỏi
Bức tranh
Tranh sơn thủy vẫn treo ở đó, bọn họ đâu có đụng vào
Lương Nguyên cùng Ninh Hạo sửng sốt một cái, không hiểu rõ lắm Viên Trung hỏi bức tranh gì
"Bức tranh vừa mới vẽ đâu
Viên Trung lại hỏi một câu
Bức tranh đã vẽ
Lương Nguyên nghe vậy, trong lòng buông lỏng: "Viên họa sư, bức tranh ta vẽ đã thu lại rồi..
"Không phải ngươi," Viên Trung nhìn về phía Sở Minh: "Là ngươi
Sở Minh liếc nhìn chỗ sâu trong hành lang trưng bày tranh, nói: "Cũng đã thu lại
Viên Trung nhìn cái bọc sau lưng hung hãn Ninh Hạo, nhíu chặt lông mày: "Có thể cho ta xem lại được không
Ninh Hạo và Lương Nguyên trong lòng kinh ngạc
Vị họa sĩ nổi tiếng của Họa phường này tại sao nhất định muốn xem bức tranh của Sở huynh
Bức tranh Sở huynh vẽ, nhìn tuy không tệ, nhưng không lọt được vào mắt của vị họa sĩ này chứ
"Công tử..
Ninh Hạo nhìn về phía Sở Minh, hỏi ý kiến
Sau khi Sở Minh gật đầu, thư đồng Lương Nguyên lấy ra hai cuộn tranh đã nhàu nát trong bọc
Mà khi vừa mở cuộn đang vẽ ra, sắc mặt Viên Trung lập tức trở nên khó coi hơn
Mực nước chưa khô, tranh đã nhòe..
Mặt Lương Nguyên đỏ bừng, không dám ngẩng đầu
Bức tranh chưa hoàn thành, hắn vừa nãy coi như giấy lộn tùy ý cuộn lại, thật không nghĩ tới vị họa sư Viên này còn muốn xem lại
"Công tử không phải họa sĩ Bách Nguyên huyện ta chứ
Viên Trung dừng một chút, sắc mặt không được dễ nhìn cho lắm mở miệng hỏi
Họa sĩ
Ai
Sở huynh
Trong đáy mắt Ninh Hạo và Lương Nguyên vẻ kinh ngạc ngưng tụ trong nháy mắt
Viên họa sư vậy mà cho rằng Sở huynh là họa sĩ
Chỉ dựa vào bức tranh bán thành phẩm vừa rồi
Ngay khi hai người còn đang chấn kinh, phía sâu trong hành lang trưng bày tranh truyền đến tiếng ồn ào, hình như có chuyện gì đó xảy ra
Viên Trung liếc nhìn thư sinh Sở Minh, chắp tay thi lễ, vội vàng chạy về phía bên trong hành lang trưng bày tranh
Sau khi hắn rời đi, nơi này chỉ còn lại ba người Sở Minh
Ninh Hạo hung hãn và Lương Nguyên ngơ ngác tại chỗ
Viên họa sư không chỉ nói Sở huynh là họa sĩ, còn hành lễ với Sở huynh
Dựa vào cái gì
Lương Nguyên cùng Ninh Hạo lấy lại tinh thần, cẩn thận trải phẳng giấy vẽ của Sở Minh lên bàn để làm chứng, chỗ nếp gấp thì lặp đi lặp lại nhiều lần nén phẳng ra
"Sở huynh, rốt cuộc huynh vẽ cái gì
Nhưng mà, mặc kệ hai người có làm phẳng tờ giấy như thế nào, mực đã nhòe vẫn là nhòe, căn bản không nhìn rõ nội dung ban đầu
Lúc này, Lương Nguyên hối hận phát điên
Mà Ninh Hạo thì một mặt hung dữ nhìn chằm chằm Lương Nguyên
Trong mắt hai người đều truyền đạt một ý tứ -- mấy chục lượng bạc, cứ thế mà hết rồi
Trong phòng vẽ tranh, chỉ cần có thể được xưng là họa sĩ, thì bức tranh nào cũng bán được ít nhất mười lượng bạc trở lên
Sở Minh nhìn về phía chỗ sâu trong hành lang trưng bày tranh, bình tĩnh đáp: "Vẽ tranh sơn thủy
Ánh mắt Lương Nguyên chuyển động, lại lấy ra bút mực giấy, "Sở họa sư, hay là ngài vẽ lại một bức
"..
Ninh Hạo do dự một chút, cũng mang vẻ mong đợi nhìn về phía Sở Minh
Trong nhà Ninh Hạo không thiếu tiền, nhưng vì chuyện ở Thiện Đường Thẩm Dục, tháng này hắn rất thiếu tiền
"Hai vị sư huynh, có thể vào trong xem bức họa lúc trước Lương sư huynh muốn nói lại thôi không
"Bức họa kia à..
Lương Nguyên nghe vậy, im lặng thu bút mực lại, vẻ mặt từ vừa rồi vui đùa ầm ĩ chuyển sang nghiêm túc, "Đó cũng không thể xem là một bức họa, mà là một thách thức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thách thức
Sở Minh nghĩ đến cuộc đối thoại vừa rồi giữa họa sĩ Viên Trung và thiếu niên áo trắng, nói là muốn đi khiêu chiến bức tranh gì đó
"Ừm, chính là thách thức, đặt ở hành lang trưng bày tranh đã hơn một năm, đến nay chỉ có Huyện thừa của Bách Nguyên huyện thành công khiêu chiến
"Trong mấy bức chữ bút tích ở hành lang trưng bày tranh, có một bức là tác phẩm của Huyện thừa sau khi khiêu chiến
"Thách thức kia, cũng có không ít người đã thử
Lương Nguyên nói tiếp: "Tỉ như họa sư Nghiêm Hiên của Thanh Dương Các
"Không thành công
Sở Minh hỏi
"Ừm," Lương Nguyên gật đầu nói: "Lại như Viên Trung, người phụ trách hành lang trưng bày tranh
"Cũng không thành công
"Ừm, thật không ngờ, cái thách thức ở hành lang trưng bày tranh, kết quả họa sĩ của chính mình lại thất bại
Lương Nguyên tặc lưỡi nói: "Còn có chuyện khó hiểu hơn, Tô Triệt vừa nãy, sư huynh của thượng viện thư viện Bách Nguyên, tiêu chuẩn hội họa rất cao, hơn ta rất nhiều
Thiếu niên nhàn nhã vừa rồi là sư huynh của thượng viện
Sở Minh có chút ngoài ý muốn, thảo nào Lương Nguyên sốt ruột luống cuống cất tranh đi như vậy
"Sư huynh Tô Triệt nửa năm trước đã khiêu chiến một lần, suýt chút nữa thành công
"Nhưng Sở huynh ngươi biết không, kỹ thuật vẽ của Tô Triệt cũng chưa đạt tới tiêu chuẩn của họa sĩ
Lương Nguyên theo hành lang trưng bày tranh nhìn lại, vừa lẩm bẩm nói: "Lần này, xem ra Tô Triệt sư huynh rất quyết tâm, chắc là có nắm chắc lớn
"Nếu thành công, Tô Triệt sư huynh sẽ nhân cơ hội này, trong giới thư họa của Bách Nguyên huyện, nhảy lên thành họa sĩ sánh ngang Huyện thừa
Họa sĩ Viên Trung và Nghiêm Hiên khiêu chiến không thành công, Tô Triệt không đạt tiêu chuẩn họa sĩ lại gần thành công như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thử thách đó không chỉ khảo nghiệm kỹ thuật vẽ tranh thôi sao
Sở Minh lúc đầu chỉ muốn vào hành lang trưng bày tranh, tìm cơ hội ở trên người Sở Ngọc, nhưng nghe Lương Nguyên nói thế này, hắn thật sự có chút hứng thú với thử thách đó
"Lương sư huynh chưa từng khiêu chiến sao
Hắn nhìn Lương Nguyên
Lương Nguyên mặt đỏ bừng, quay đầu đi: "Chưa từng thử
"Lương sư đệ từng thử, còn không chỉ một lần
Ninh Hạo với bộ dạng hung hãn kịp thời vạch trần
"Sở huynh hay là cũng đi thử xem sao
Lương Nguyên dưới lớp ngụy trang dịch dung thuật, trát mấy tầng phấn, coi như da dày, nhìn không ra mặt đỏ, ngược lại ánh mắt chớp lóe nhìn về phía Sở Minh
"Đi xem thử đi
"Đi một chút
Lương Nguyên lập tức nóng lòng không đợi được, "Sở huynh, tuy rằng huynh rất có thiên phú trong hội họa, nhưng thách thức này, khảo nghiệm không chỉ có kỹ thuật vẽ tranh, còn có cả những khía cạnh khác
Có thể nói rất khó, phi thường khó, Sở huynh nếu thất bại, cũng đừng nản lòng
"Một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần, phải có kiên nhẫn như sư huynh
"Lương sư huynh, huynh đã khiêu chiến mấy lần rồi
"Ba lần
"Sư đệ, huynh không phải nói là chưa khiêu chiến à
"..
Ba người theo hành lang trưng bày tranh đi vào, đi chưa được bao lâu đã thấy một đám người tụ tập ở phía trước
Sở Minh ngưng thần nhìn lại, thấy mấy người vẽ tranh sơn thủy lúc trước đang ngồi trước bàn vẽ thứ gì đó, trên mặt có chút khổ sở buồn bực
Mà tại vị trí ở giữa mấy chiếc bàn, thì là Tô Triệt của thượng viện, Sở Ngọc, Ngô Điền, và nữ tử của Lầu Họa Vũ kia
Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung vào bút của Tô Triệt và trên bức tranh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.