Tứ Hợp Như Ý

Chương 16: Thập muội




Bà Trương mắt thấy Tạ Ngọc Diễm chọn lấy mấy khối bạc vụn, sau đó dùng cân tiểu ly bên cạnh để cân
"Mười lăm lượng," Tạ Ngọc Diễm nói
Thậm chí không cần đi quản lấy bao nhiêu khối, tùy tiện tìm mấy khối bỏ bạc trộn chì cho đủ số là được
Chuyện này có thể thật dễ dàng
Bà Trương cả đời làm việc đều là giữ khuôn phép, chưa từng nghĩ ngợi qua những chuyện này
"Nếu trong lòng ngươi không thoải mái," Tạ Ngọc Diễm nói, "Hãy nghĩ một chút năm đó điền sản của Tam phòng bị lấy đi như thế nào, mấy thứ này chính là của Tam phòng các ngươi, người ở tuyệt cảnh vì chính mình đấu tranh vốn là nên, Lục ca nhi đã không còn, không thể để Khâm ca nhi lại đi vào vết xe đổ
Bà Trương nghĩ như vậy, quả nhiên liền thấy dễ chịu hơn
Bà Trương mím môi: "Chúng ta phải dùng..
thứ này..
mua cái gì
Tạ Ngọc Diễm đóng tráp đựng bạc vụn lại, mang theo bà Trương rời khỏi tiểu khố phòng, khóa cửa lại cẩn thận; khuôn mặt vẫn tĩnh lặng như thường
"Than đá," Tạ Ngọc Diễm nói, "Đã để Khâm ca nhi đi xem rồi
..
Dương Khâm rời nhà xong, gần như chạy một mạch đến chợ, hắn sáng sớm uống đầy một bát cháo, lại ăn nửa cái bánh đường, cảm thấy cả người đều có sức lực dùng mãi không hết
Hôm nay có rất nhiều việc phải làm, hắn không thể trì hoãn thời gian
Việc đầu tiên, chính là đi tiệm thuốc bốc thuốc
Dương Khâm nhón chân, nhìn người làm công đem thuốc ra cân, lúc chia thuốc càng không rời mắt, chỉ sợ người làm thấy hắn là trẻ con, liền cho chút thuốc vụn không tốt
Đợi đến khi người làm đưa thuốc cho hắn, Dương Khâm cẩn thận lấy ra một miếng vải cũ, tỉ mỉ bọc lại, lúc này mới bỏ vào trong giỏ trúc
Chưởng quầy hiệu thuốc bắc nhìn xem không khỏi bật cười, đứa bé nhỏ như vậy, lại cẩn thận như thế cũng là hiếm thấy, vì thế đáp lời: "Phương thuốc này kê đàng hoàng, trong nhà mời là lang trung nào vậy
Chưởng quầy hiệu thuốc bắc không xem kỹ phương thuốc, nhưng người làm bốc thuốc gì, hắn liếc mắt là biết, đây là một phương thuốc bổ khí huyết, bên trong có mấy vị thuốc dùng rất khéo, vừa tốt lại không đắt
"Tẩu tẩu nhà ta tự mình kê đơn, tẩu tẩu nhà ta rất lợi hại," Dương Khâm đầy vẻ tự hào, nâng cằm lên, "Chưởng quầy muốn mua không
Chưởng quầy không khỏi cười rộ lên: "Mua toa thuốc này sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn khoát tay, không có nhà thuốc bắc nào lại gióng trống khua chiêng đi mua phương thuốc cả, lại nói, toa thuốc này tuy không tệ, nhưng vẫn chưa đến mức không thể không có
Dương Khâm cười nói: "Chưởng quầy đừng hối hận, nói không chừng ngày nào đó liền bị người khác mua trước mất
Chưởng quầy nhìn bộ quần áo đơn bạc của Dương Khâm, hiển nhiên không để những lời này ở trong lòng
Dương Khâm chưa từng nghĩ thật sự muốn bán phương thuốc, hắn cũng biết phương thuốc bình thường không bán được, hơn nữa đây là do tẩu tẩu viết, dù chưởng quầy muốn mua, hắn cũng phải về hỏi ý tẩu tẩu, hắn nói những lời kia, chỉ là muốn khoe khoang mà thôi
Rời khỏi tiệm thuốc, Dương Khâm đi thẳng đến chợ, hắn che chặt sọt trước ngực, nhìn những sạp hàng bày ra hai bên đường, cuối cùng ánh mắt của hắn bị một đống đồ đen nhánh trên mặt đất hấp dẫn
Một người đàn ông to con, mặt đen, dựa vào thân cây to bên cạnh
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào tiệm bánh bao cách đó không xa, nhìn những lồng bánh bao vừa mới hấp xong, bụng sôi ùng ục, hắn nuốt nước bọt, sờ sờ tiền trong ngực, mấy đồng tiền đều bị hắn nắm chặt đến phát nóng, một lúc sau hắn hít sâu một hơi, lưu luyến không rời dời ánh mắt, khi ánh mắt lại dừng ở sạp hàng của mình thì phát hiện có một đứa bé khoảng bảy, tám tuổi đang đứng đó
Người đàn ông to con không bán được đồ, đang cảm thấy khó chịu, thấy đứa bé kia thò tay nghịch đồ của hắn, liền muốn xua tay đuổi người, không ngờ đứa bé kia lại nói trước: "Than đá này bán thế nào
Người đàn ông hơi kinh ngạc, không nghĩ đứa nhỏ này thật sự muốn mua than đá
Không đợi hắn mở miệng, đứa bé kia tiếp tục nói: "Ta chỉ muốn loại rất nát, rất vụn thôi
"Ngươi..
Trong mắt người đàn ông tràn đầy nghi hoặc, một lát sau như nghĩ thông suốt, không muốn đáp lại, "Đi tìm người lớn nhà ngươi đi, đừng tới đây nghịch ngợm
Đứa nhỏ này tám phần là đang trêu đùa hắn, đá vụn than củi trước kia còn có người mua, nhưng từ đầu mùa đông đến nay, hai nhà dùng đá vụn than củi, lần lượt xảy ra chuyện, người bán đá vụn than củi cũng bị bắt đến nha thự thẩm vấn, đến giờ vẫn chưa được thả ra
Người đàn ông biết rõ ràng như vậy, là bởi vì tiểu thương kia cùng hắn ở cùng một thôn
Hiện tại trên phố đều đồn, than đá có độc, nha thự không rõ ràng cấm đoán mua bán than đá, nhưng có tiếng xấu như vậy, ai còn dám dùng
Nhất là loại đá vụn than củi kia, dường như mở miệng hỏi cũng sẽ dính xui xẻo
Người đàn ông nếu không phải trong nhà thật sự không có tiền bạc, cũng sẽ không đi chuyến này, bất quá dù có đến chợ, hắn bán cũng là than đá khối lớn, theo lời người trên phố, loại than đá này độc tính ít
Người đàn ông từ trong lòng không tin than đá có độc, người đồng hương bị bắt đi kia, để chứng minh nhà mình trong sạch, trước mặt quan gia, bốc một nắm nhét vào miệng nuốt, người đến bây giờ vẫn còn sống tốt
Bất quá, hắn cũng xác thực đã gặp qua người dùng than đá gặp chuyện không may
Ngay trong thôn của hắn, đốt cũng là đá vụn than củi, đốt một lúc, người trong phòng liền bắt đầu choáng váng, may mà gió thổi hỏng cửa sổ, cả nhà này mới tỉnh táo lại chút, trốn thoát ra khỏi nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc người đàn ông đang cân nhắc, có một bà mụ đi tới, giữ chặt Dương Khâm, nhìn qua người đàn ông to con bán than đá, lộ ra vài phần kiêng kị, sau đó kéo Dương Khâm ra xa vài bước
"Lý a ma," Dương Khâm mở miệng gọi
Bà mụ này sống ở Vĩnh An Phường, ngày thường giúp người làm chút việc vặt để trợ cấp gia đình, khi Dương thị làm tiệc, Lý bà tử còn từng đến giúp bếp, bà ấy làm bánh đường tùng rất ngon, bất quá Dương Khâm chỉ ăn được nửa miếng, vẫn là do huynh đệ cùng tuổi trong tộc lén chia cho hắn
Lý bà tử thấp giọng nói: "Ngươi mua than đá làm gì
Ca ca ngươi..
triều đình không phải đã trợ cấp sao
Không đủ dùng vào mùa đông à
Dương Khâm lắc đầu: "Trong nhà còn có những việc khác cần tiền bạc, than đá rẻ hơn than củi..
Không đợi Dương Khâm nói xong, Lý bà tử nói: "Vậy cũng không thể dùng, ngươi không nghe người ta nói, than đá có độc sao
Dương Khâm nói: "Trong tộc cũng có người dùng
"Đó là loại tốt," Lý bà tử thở dài, "Những thứ bã vụn kia rất khó lường, từ đầu mùa đông đến nay, không biết đã hại bao nhiêu mạng người, nghe ta, đừng mua thứ đó, thật sự không được, thì nợ tộc trung ít than củi về dùng
Lý bà tử cẩn thận suy tính: "Ngươi không phải có tẩu tẩu sao
Ta để ý giúp nàng ấy tìm việc, để nàng ấy làm chút kim chỉ, hoặc là giặt hồ xiêm y cho người ta, kiếm chút tiền bạc
Trong đầu Dương Khâm hiện ra cảnh Tạ Ngọc Diễm dưới đèn may vá, gắng sức giặt tẩy xiêm y, không biết thế nào, hình ảnh kia đặc biệt kỳ quái, còn có chút..
đáng sợ
Dương Khâm vội xua tay: "Không cần, không cần, tẩu tẩu thân thể không tốt, còn cần cẩn thận điều dưỡng, không làm được việc
Lý bà tử chép miệng: "Tẩu tẩu của ngươi cũng thật khổ
Dương Khâm không muốn tranh cãi với Lý bà tử nữa, hắn và Lý bà tử đi một đoạn đường, lấy cớ còn có việc, liền vội vàng quay về gốc liễu kia
Người đàn ông bán than đá còn chưa đi, nhưng than đá của hắn cũng không ai mua, hắn cúi đầu, nhìn những viên than đá khó khăn lắm mới đào được, đang cảm thấy khó chịu, ngẩng đầu lại nhìn thấy đứa bé khoảng bảy, tám tuổi kia
"Còn chưa nói cho ta biết đá vụn than củi bán thế nào
Dương Khâm nói với người đàn ông, "Ta là thật sự muốn mua
Nói xong, hắn đưa giỏ trúc cho người đàn ông xem: "Nương ta cùng tẩu tẩu đi mua thứ khác, bảo ta đi khắp nơi tìm xem có bán than đá không, hỏi giá để về nói cho các nàng ấy biết
Người đàn ông nửa tin nửa ngờ, chần chờ một lát rồi nói: "Các ngươi không nghe người ta nói qua..
đá vụn than củi có độc sao
Dương Khâm gật đầu: "Tẩu tẩu ta nói, than đá không có độc, là do dùng không đúng cách
Dương Khâm chỉ nói mở đầu mà không nói tiếp, người đàn ông muốn nghe tiếp, lại phát hiện đứa nhỏ không chịu nói
"Hôm nay ta không mang đá vụn than củi," người đàn ông nói, "Nhà ta ở ngoài thành, thôn Tam Giang, từ phía tây thôn đếm qua, căn nhà thứ tư chính là nhà ta, các ngươi thật sự muốn mua thì qua đó hỏi
Người đàn ông nhìn ra, đứa nhỏ này chỉ là tới hỏi giá, hôm nay không muốn mua, hơn nữa hắn cũng không mang đá vụn than củi, vì thế báo địa chỉ của mình, vác than đá lên lưng đi ra khỏi chợ
Dương Khâm tuy rằng không hỏi được giá, nhưng biết được người bán than đá ở đâu, cũng không nán lại nữa, đi thẳng đến tuần kiểm nha môn
Tuần kiểm nha môn trong đêm muốn tuần thành, mở cửa rất sớm, Dương Khâm từ xa đã nhìn thấy người tuần tra lui tới, đang muốn chạy tới hỏi nơi ở của vị chủ bộ kia, cánh tay liền bị người ta nắm lấy
Dương Khâm quay đầu, bốn mắt nhìn nhau với người kia
Người này đã đến nhà hắn khi lão thái gia Nhị phòng đính hôn cho ca ca hắn, đi theo Thất gia Tạ gia đến đưa sính lễ
"Theo ta qua đây," người kia mặt trầm xuống nói, "Thất gia nhà ta có chuyện muốn hỏi ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Khâm nhìn theo hướng người kia chỉ, quả nhiên nhìn thấy một chiếc xe ngựa đỗ cách đó không xa
Dương Khâm bị tiểu tư kia mang theo đi đến trước xe ngựa, rèm xe được vén lên, Dương Khâm lập tức ngửi thấy một mùi rượu nồng đậm, lại nhìn sang, liền thấy một thanh niên mặc đồ phú quý, miễn cưỡng nằm nửa người trên xe ngựa, bên cạnh còn có nha hoàn đang vuốt ve đùi cho hắn
Thanh niên nhắm mắt, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng hưởng thụ
"Thất gia," tiểu tư nhắc nhở, "Người đến rồi
Tạ thất gia lúc này mới hé mắt, trong đôi mắt dày đặc tơ máu, ánh mắt thoạt nhìn cũng đặc biệt hỗn độn, một lúc lâu sau ánh mắt mới tập trung vào người Dương Khâm
Tạ thất gia bĩu môi, Dương Khâm chỉ cảm thấy quần áo sau lưng bị nhấc lên, sau đó cả người bị ném lên xe ngựa
Rèm xe buông xuống, mùi rượu càng thêm nồng, hun đến mức Dương Khâm phải bịt miệng mũi
Tạ thất gia lại "ha ha" cười rộ lên: "Trẻ con chưa lớn, còn chưa biết tửu sắc là gì, bất quá..
trong tình cảnh năm nay, không cẩn thận có thể sẽ không có cơ hội trưởng thành
Vừa dứt lời, một vật đột nhiên thò tới, chống cằm Dương Khâm, cưỡng ép nâng đầu hắn lên, ngay sau đó Dương Khâm liền nhìn thấy khuôn mặt vừa có vài phần cuồng vọng vừa phù thũng của Tạ thất gia
"Nói một chút đi, Thập muội kia của ta thật sự còn sống?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.