Chương 20 Ba nhà gia lại thông minh, Chu Kiến Quân đột nhiên phát hiện, việc quen biết nhiều người, cũng có điểm tốt
Ít nhất việc bịa chuyện, lý do tương đối dễ tìm
Quả nhiên, Vu Hiểu Lệ không hề nghi ngờ
Bĩu môi: "Ngươi cũng đâu cần người ta thứ quý giá như thế
Chúng ta chỉ cần thôi, cũng không cần qua lại với những người kia nữa
"Được, tất cả nghe theo ý nàng
Nàng ra phòng nãi nãi xem Đồng Đồng một chút
Một lát nữa sẽ qua, liền mang nó tới dùng cơm
"Ừm, chỗ này không cần ta giúp gì sao
"Giúp gì chứ, hai chúng ta là đầu bếp chính, nàng ở đây quấy rầy
Lát nữa khói dầu lên hết, lại hun nàng cho xem
Mau đi đi
Đường ăn hết chưa
"Chưa, ta đâu phải trẻ con
"Nàng là đại hài tử, bảo bối của ta
"Tính tình, miệng ngươi dẻo
Nhìn bóng dáng vợ lung lay, Chu Kiến Quân hắc hắc vui vẻ
Tục ngữ có câu, hảo hán không tốt vợ, kẻ lười trèo cành hoa
Ngươi xem Hứa Đại Mậu kìa, cũng bởi vì biết ăn nói, biết dỗ ngọt
A, người phụ nữ bên cạnh hết người này đến người khác
Tuy rằng hắn không thể sinh, nhưng ít ra vui vẻ đấy
Nhìn lại Trụ ngố trước đây, cũng vì độc miệng, quá thẳng tính, cuối cùng rơi vào kết cục bị Tần Hoài Như trói chặt
Đạo lý này, cho đến nay vẫn còn rất thực dụng
Nhị đại gia và Tam đại gia lại góp lại, hai nhà góp hai bình rượu
"Lão Diêm, ông giỏi tính toán nhất, ông tính xem, cái thằng Chu Kiến Quân này rốt cuộc muốn làm gì
Diêm Phụ Quý được tâng bốc một câu, trong lòng cao hứng
Huênh hoang hai phút, mới khẳng định nói: "Hắn chẳng phải đã nói rồi sao
Để chúng ta làm chứng kiến
Điều này nói rõ cái gì
Nói rõ thằng nhãi này đã xuống nước, rốt cuộc ý thức được chúng ta…Đương nhiên, đặc biệt là nhị đại gia ông, có uy quyền trong nhà này
Hắn còn phải sống ở cái nhà này chứ
Hắn còn vợ con mà
Không quan hệ với chúng ta, sau này có việc cầu chúng ta, chúng ta có thèm để ý tới hắn không
Không nói đâu xa, con bé Chu Đồng Đồng nhà nó sau này còn phải đi học đấy chứ
Ta dù gì cũng là một giáo viên nhân dân, chỉ cần vòng vo một chút, đứa bé kia có thể được nhận sự giáo dục tốt nhất
Mặt này, chúng ta chẳng phải nắm được hắn sao
Nhị đại gia Lưu Hải Trung gật gật đầu đồng ý, một lúc sau mới phản ứng được
"Không đúng, hóa ra ở đây toàn là xem mặt ông hết à
Ta và nhất đại gia có là cái thá gì
Không sai, Tam đại gia ông là giáo viên nhân dân, con cái người ta sau này đi học, đúng là cần đến ông
Đương nhiên, chuyện có dùng đến hay không là chuyện khác, nhưng không chịu nổi câu này có lý
Vậy hắn và nhất đại gia ở trong xưởng, thì có tác dụng gì
"Lão Lưu này, sao ông vẫn không nhìn rõ vậy
Hắn và vợ hắn, cũng đều ở trong xưởng của các ông đấy thôi
Trước kia cái thằng Chu Kiến Quân này có phải là đồ tốt đâu, đắc tội với không ít người
Không có ông và nhất đại gia trong xưởng nói đỡ cho hắn, hắn làm sao ở xưởng mà lăn lộn được
Lưu Hải Trung bừng tỉnh gật gật đầu
"Có lý có lý
"Hơn nữa, lão Lưu ông sau này còn muốn làm cán bộ, bây giờ hắn không nịnh bợ ông thì làm sao được
Lưu Hải Trung cả đời này là một kẻ mê làm quan
Lời này không thể nghi ngờ là gãi đúng chỗ ngứa
Càng nghĩ càng thấy lời này đúng, nếu sau này mình làm quan, thì chẳng phải Chu Kiến Quân mặc mình nắm sao
Hắn đây là sợ, nên lấy lòng trước thôi
"Hay là đầu óc lão Diêm ông nhanh nhạy thật
Vậy ông nói xem, có phải chúng ta nên bày ra bộ dạng gì đó không
"Đừng, tuyệt đối đừng
Cái thằng Chu Kiến Quân này cùng với Trụ ngố, hai người này cũng đều thích nói ngọt
Người trẻ tuổi mà, cũng sĩ diện, chúng ta cho nó cái mặt, nhận quà nhận thịt nhận rượu, địa vị của chúng ta cũng được củng cố, thế chẳng phải rất tốt sao
Người ta mời mình ăn thịt, mình đâu thể xù lông lên được
Nói một điều này, vẫn là nhất đại gia chu đáo nhất
"Hứ...Hắn ấy à
Hắn quen kiểu hòa cả làng, có tác dụng quái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông chờ xem, sớm muộn gì tôi cũng hạ bệ hắn
"Đúng vậy đúng vậy, ông yên tâm, tôi cũng không ưa nổi hắn, suốt ngày cứ làm ra vẻ một mình hắn là người tốt ấy
Ông mà làm nhất đại gia, tôi tuyệt đối hai tay hai chân tán thành
Lưu Hải Trung nghiền ngẫm: "Ông đối với nhất đại gia không có ý tưởng gì à
"Tôi có thể có ý kiến gì
Bất quá lão Lưu, đến lúc đó ông phải mời tôi uống rượu đấy
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, cũng đạt được mục đích của mình, có một sự ăn ý đặc biệt
"Chuyện uống rượu này dễ nói thôi
Diêm Phụ Quý đối với nhất đại gia đúng là không có ý tưởng gì, có gì tốt chứ
Có phiền phức, nhất đại gia chống đỡ
Gia đình khó khăn tìm đến hắn, hắn phải giúp đỡ
Diêm Phụ Quý giỏi tính toán, sổ sách này vẫn tính toán rất rõ ràng
Còn Lưu Hải Trung thì thích hưởng thụ cái cảm giác được mọi người ủng hộ, về phần bản lĩnh của hắn thì bình thường thôi, mà hắn lại không hề hay biết
"Vũ Thủy, cô Vu Hiểu Lệ, thật sự là chị dâu của cô à
"Đúng là thế đó, chuyện này ta có thể nói sai sao
Bất quá không phải chị dâu ruột
Hoàn cảnh gia đình ta chắc cậu cũng biết rồi đấy
Ta từ nhỏ đã được Chu mụ nuôi lớn, nên dù không phải chị dâu ruột thịt, nhưng còn thân hơn chị dâu ruột
Vu Hải Đường nghe câu này, hiểu ý, không khỏi bật cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy thì ta thật ngưỡng mộ cậu đấy, có hai người anh trai thương yêu như thế
Bất quá ta nghe người trong xưởng nói, anh trai cậu hay đánh vợ, có phải thật không
"Ai ở sau lưng ăn nói linh tinh đấy
Cậu đừng có nghe bọn họ nói hươu nói vượn
Hà Vũ Thủy mặc dù cũng ghét Chu Kiến Quân trước đây, thế nhưng cửa đóng then cài, thì đều là người một nhà
Người khác nói lung tung, nàng không vui
"Cậu đừng mất hứng, đây cũng chỉ là do ta nghe người khác nói thôi
Bất quá Hiểu Lệ đối xử với mọi người rất tốt, lần đầu ta đến phòng thu thanh, cái gì cũng không hiểu, đều do cô ấy dạy cả
Trước kia vẫn muốn đến tận nhà nói cảm ơn, không ngờ cô ấy lại là chị dâu cậu, ta cũng không biết lại có mối liên hệ này
"Chị dâu ta, tuyệt đối là người tốt
Bất quá anh ta cũng rất tốt
Thấy nàng không muốn nói nhiều, Vu Hải Đường định không hỏi nữa
"Đúng rồi, ta trước kia đọc trên Công Nhân Báo có thấy một bức tranh tuyên truyền, tên là《 Được Mùa Nguyện Cảnh》hình như chính là do anh cậu vẽ, vẽ rất đẹp
Anh ấy có học qua trường lớp bài bản về cái này không
"Đúng vậy, anh ta từ nhỏ học hành rất giỏi, ta có được đi học, cũng nhờ có anh ta dẫn dắt đấy
Anh ta đại học chuyên về hội họa mà
"Không ngờ nhà cậu còn có cả sinh viên đại học đấy
Thế còn cậu
Chuẩn bị làm gì
Trường học bên kia có phân công việc cho không
"Ta à, không muốn rời trường học, xin ở lại trường làm giáo viên
Cũng sắp xong rồi, chắc không có vấn đề gì
Vu Hải Đường nghe xong trong lòng rất vui: "Vậy thì tốt rồi, cậu không biết đó thôi, hồi đi học thì chỉ muốn tốt nghiệp
Đến khi làm các công việc rồi, mới thấy, thời đi học vẫn là tốt nhất
"Sao vậy
Làm không vui sao
"Ôi chao, vẫn không phải cái ông Lưu chủ nhiệm phòng thu âm của bọn ta, suốt ngày cứ lấm la lấm lét nhìn ta
Ta nghe người khác nói, hắn có cuộc sống riêng rất là loạn
"Còn có loại chuyện đó nữa sao
Sau này nếu hắn còn dám trêu chọc cậu, cậu cứ tìm anh trai…Cả hai người anh đều được, nhất định bọn họ sẽ đứng ra mặt giúp cậu, không cần phải sợ hắn
"Thật hả
Cậu tốt quá đi
Đang nói chuyện thì đã đến cổng viện
"Ôi, Hải Đường đến rồi à
Tam đại mụ thấy Vu Hải Đường, vội vàng chào hỏi
"Thím, Vũ Thủy gọi cháu đến ăn cơm chung, cháu xin phép đi vào trong trước ạ
"Được được được, có dịp quay lại đến nhà chơi nhé."