Chương 39: Ta cũng không phải là người hẹp hòi (tăng thêm, các ngươi hiểu) Chu Kiến Quân không biết thời này cũng có hội chứng nổi giận, không phải, không phải hỏi rõ những người này thuộc đơn vị nào, sau đó tới tận cửa tìm lãnh đạo để được thưởng
Nếu không phải mình kéo theo, những người này đi làm có thể tích cực như vậy sao
Có thể tới sớm như vậy sao
Cướp măng à
Trên núi măng đều bị một mình ngươi đào hết
Chu Kiến Quân chưa thỏa mãn, chỉ cảm thấy hôm nay có một loại cảm giác người và xe hợp nhất
Bắp thịt ghi nhớ, cho hắn siêu cường năng lực cảm nhận sự cân bằng, khiến hắn đạp xe thuận buồm xuôi gió
Đến cổng xưởng cán thép, Chu Kiến Quân mới bóp phanh, sau đó hai chân dài chạm đất
Đột đột đột, đế giày ma sát một trận, ừm, có mùi quen thuộc
Ấn chuông xe đạp một cái, người gác cổng ngẩng đầu nhìn, mắng: "Các người tới sớm thật, còn bốn mươi phút nữa mới tới giờ làm việc đâu
Ô, đây là vừa mua xe à, oai phong đấy
A, ngươi không phải cái vòng cán sự kia sao
Ngươi..
Mang vợ ngươi à
Hey..
Thật là hiếm
Chu Kiến Quân nhìn người gác cổng này, suy nghĩ có phải hay không muốn xông lên "tẩn" một trận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thằng cháu này cái miệng mượn được à
Sao mà lảm nhảm quá vậy, chỉ trong chốc lát mà ở đâu ra nhiều từ ngữ vậy
Còn có cái ánh mắt gì kia
Thái độ gì kia
"Mới mẻ quá ha, ta không mang vợ ta, ta mang vợ ngươi, ngươi vui à
Ngươi không có việc gì sao
Không có sao đi gác
Ngươi trì hoãn chúng ta mấy phút rồi đó, ngươi có biết xưởng tổn thất bao nhiêu không
Nếu ai làm công ăn lương cũng lề mề vừa đủ giờ đi làm, nhiệm vụ sản xuất làm sao bảo đảm hoàn thành
Ta nói cho ngươi biết, giác ngộ của ngươi có vấn đề đấy
Người gác cổng vừa nghe, mặt cũng tái mét
Liếc mắt: "Vợ ta mắc mớ gì tới chuyện để cho ngươi mang đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai con mẹ nó không biết Chu Kiến Quân đánh vợ
Bây giờ làm bộ yêu thương à
Nhìn Vu Hiểu Lệ đang tủm tỉm cười mà không nói gì, người gác cổng đột nhiên cảm thấy bản thân mình có chút ngu
Chuyện hai vợ chồng người ta, mình xen vào làm gì, lại còn nhiều lời với cái thằng này
Mà cô gái này cũng đúng, bị đánh thì ra không phải cô ấy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nào lại còn đứng bên cạnh xem náo nhiệt
Đột nhiên cảm thấy sinh ra làm người, ta thật có lỗi
Cảm giác này có hơi khốn kiếp
"Vào đi vào đi..
Ta đâu dám cản các ngươi làm việc, đóng góp cho công cuộc kiến thiết, cái mũ này to quá, cái cổ nhỏ này của ta chịu không nổi
"Cho ngươi lái vài câu đùa, sao ngươi lại nóng mắt lên vậy
Chu Kiến Quân cười móc ra một bao mẫu đơn, đừng hỏi, hỏi chính là mua ở máy bán hàng
Một chuyện rất kỳ quái, những thương phẩm khác, tính toán đơn vị đều có vấn đề, kết quả thuốc lá thì một bao chính là một bao, không thêm được
Chẳng lẽ hệ thống cảm thấy hút thuốc có hại cho sức khỏe
A, hệ thống này giác ngộ cao thật đấy
Nếu mà rắc một tiếng, có một tấn thuốc lá, hey, thật sự là sợ mình hút chết luôn mất
Nhưng vấn đề là hắn Chu Kiến Quân cũng đâu có hút thuốc
Tóm lại, đây là một cái quảng cáo công ích, hút thuốc có hại cho sức khỏe là được rồi
Mẫu đơn là của xưởng thuốc lá Bắc Kinh, bốn hào ngày 1 tháng 5 một bao
Có một câu vè cửa miệng, gọi lãnh đạo hút mẫu đơn, cán bộ hút Hương Sơn, công nhân viên hút kinh tế, trăm họ thì giấy cuốn lịch
Đối với cái vè này, hắn không vừa ý
Hương Sơn hai hào bảy một bao, kinh tế, giá bán lẻ thống nhất toàn quốc tám xu, bất quá có nơi bán được một hào hai
Còn về giấy cuốn lịch, cái này thuần nhạo báng
Thời này thuốc lá ít có đầu lọc, trên đường cái nhặt được tàn thuốc của người ta, về nhà xé tàn thuốc ra, tìm một quyển lịch, vậy là có một điếu thuốc
Nhắc tới thuốc lá kinh tế này năm đó vô cùng nổi tiếng, lấy tro để đặt tên
Nghe nói trước khi hút phải thổi hết đất ra, nếu không hút xong thì cả miệng đều là đất, cũng không biết là thật hay là đang nhạo báng
Thời này thuốc lá đắt nhất là quốc bảo gấu mèo
Ở cửa hàng bách hóa, có một kiểu bán mang đậm đặc sắc thời đại, chính là mở bao ra bán, bạn có thể mua một điếu
Chỉ riêng gấu mèo, một điếu bảy xu, một bao là một đồng bốn xu
Một cân thịt heo bao nhiêu tiền
Vậy mà một gói thuốc lá dám bán một đồng hơn
Một loại nữa là Trung Hoa, đã có loại đóng hộp chưa
Loại thuốc lá này bán lẻ năm xu một điếu
Ở thủ đô, hút được mẫu đơn là rất có giá rồi
Chu Kiến Quân rút ra một điếu thuốc, đưa cho người gác cổng, người gác cổng nhìn một cái, cũng không muốn so đo
Hơn nữa cũng là do chính mình sai trước
"Thuốc lá này ngon không, lúc nãy hơi ngại, chủ yếu là trước kia có chút lời ra tiếng vào
Nhìn xem, đây chính là sức mạnh của điếu thuốc
Chu Kiến Quân cười khoát tay, vỗ vai anh ta một cái: "Lời đồn hại người, được rồi, ta cũng không phải người hẹp hòi, ngươi bận đi, bọn ta vào trước
Người gác cổng cười nhìn hai vợ chồng vào trong, lúc này mới nhe răng trợn mắt xoa vai rồi chui vào cổng
"A, thằng cháu này lực tay mạnh phết, cái này có chết cũng phải là cầm bút chì à
Thật con mẹ nó không ra gì, vậy mà lại còn chơi xỏ
Chu Kiến Quân là ai chứ
Có thể chịu thiệt được sao
Để ngươi nói luyên thuyên, vỗ không chết ngươi thì thôi
"Sao ta không biết anh cũng hút thuốc vậy
Vu Hiểu Lệ rất bất ngờ về chuyện này
"Ta
Ta không hút
Anh cố ra vẻ, hút thuốc, thật sợ có ngày sẽ đốt phòng tranh của mình, đời trước hay đời này cũng đều không có sở thích này
"Ta tuy không hút, nhưng mang theo bao thuốc bên người, gặp người dễ nói chuyện
Trước kia ta thấy ai cũng cảm thấy thấp hơn ta một bậc, ta là ai chứ
Sinh viên tốt nghiệp đường hoàng, có thèm để mắt tới người khác sao
Bây giờ thì khác rồi, có cuộc sống mới, cái tính ngạo mạn đó cũng nên thu lại rồi
Lệ Lệ, ta đã nói với em, quan hệ giao tiếp trong công việc này rất phức tạp
Tình cảm chính là được xây từ từ ở điếu thuốc, viên kẹo đấy
Vu Hiểu Lệ véo mặt Chu Kiến Quân một cái: "Những lời này không giống như là lời anh nói, nhưng mà nói thật đúng
"Hắc hắc, cái này không phải là học được sao
Dạ, lát nữa em đi qua phòng phát thanh, nhớ chia cho người ta một phần nhé
Nhất là bên phòng cơ điện, họ quản cái đồ ăn cơm của em đấy, nhỡ mà thiết bị có hỏng thì không tránh được việc phải làm phiền người ta
Chu Kiến Quân nhét cho cô hai cái kẹo thỏ trắng
"Biết rồi, phòng ban của bọn em tốt hơn nhiều, em không giống như anh
Sau khi đưa Vu Hiểu Lệ đến chỗ phòng phát thanh, anh mới đi vòng qua, đi về hướng khác
Bản quy hoạch của hãng này, không biết cuối cùng là ai làm
Chỗ phát thanh và ban tuyên truyền văn hóa, lẽ nào không nên đặt chung một chỗ sao
Kết quả một bên ở phía đông, một bên ở phía tây
Cách nhau rất xa
Nếu ban tuyên truyền có bản thảo, muốn truyền đạt tinh thần hội nghị, còn phải chạy một quãng đường xa để mang đến
Chu Kiến Quân nghĩ, đoán chừng là do vị lãnh đạo nào thích sai bảo người khác quá đây mà
"Ôi, tiểu Chu, hôm nay tới sớm vậy sao
"Dạ, chị Lưu, chị cũng sớm thế
"Hi, chị già rồi, ngủ ít, chi bằng tới văn phòng sớm một chút, cho dù sao cũng còn ấm một chút, ở nhà tốn than
"Chị nói đúng lắm, a, cái này thì em đã học được một chiêu
Biết đâu sang năm em lại được bầu là tiên tiến tích cực đấy
Chị Lưu hơi bất ngờ, trước đây Chu Kiến Quân không bao giờ nói chuyện kiểu này với chị, trong mắt chị, thằng nhóc này có năng lực làm việc, nhưng EQ hơi thấp, không quá hòa đồng
Nói thẳng ra chính là ngạo mạn, không coi ai trong ban tuyên truyền ra gì
Ban tuyên truyền văn hóa của bọn họ không ít người, nhưng tổng cộng chỉ có ba người có chỗ ngồi ở phòng làm việc này
Một là chủ nhiệm thư ký, một là chị Lưu trước mắt, còn lại là Chu Kiến Quân
Về phần chủ nhiệm và bốn phó chủ nhiệm, đều ở phòng làm việc bên cạnh
Công việc thư ký khá lặt vặt, chuyện cũng tương đối nhiều, cực kỳ khổ sở
Đừng hiểu lầm, thư ký này là nam, thời này không thể có chuyện có thư ký sống được, không có chuyện đó đâu.