Chương 46 Chu Kiến Quân hắn rất thú vịLương Lạp Đễ
Chu Kiến Quân trong nháy mắt tỉnh táo hẳn
Sao nàng lại tìm đến được đây
"Nhận biết, nhận biết, đó là chị của ta
Ngươi nói xem sao ngươi còn tự mình chạy đến đây
Gọi điện thoại chẳng phải xong rồi
Người gác cổng liếc mắt: "Ngươi cho rằng ta không gọi chắc
Chỗ thư ký của các ngươi không có ai cả
Nhanh lên đi, người ta chờ lâu rồi
"Được được được, cảm ơn ngươi
Tới đây..
Chu Kiến Quân vừa đưa tay ra, người gác cổng theo phản xạ lùi về sau hai bước, bày ra tư thế phòng bị
Trong khoảnh khắc, có chút lúng túng
Chu Kiến Quân ánh mắt kỳ quái: "Ta chỉ muốn nói đến hút điếu thuốc, ngươi sao vậy
Người gác cổng càng thêm lúng túng, chẳng phải do cháu trai ngươi, buổi sáng vỗ lão tử một cái, đến bây giờ vẫn chưa hết đau nhức
"Khụ khụ, ngươi khách sáo quá
Nói rồi đứng xa một chút, nhận điếu thuốc mẫu đơn, sau đó quay đầu bỏ chạy, giống như bị chó đuổi vậy
Chu Kiến Quân trợn mắt há mồm
Tình huống gì đây, sao lại dọa người ta sợ đến như vậy
Cũng may Chu Kiến Quân không xoắn xuýt, nhanh chóng chạy ra cổng
Nhìn một cái, quả thật là Lương Lạp Đễ
Bên cạnh đi theo một mỹ nữ mặt lạnh, cao ráo
Chu Kiến Quân không khỏi nhìn thêm mấy lần, có chút không chắc chắn
"Chị, sao chị lại đến đây
Vị này là bác sĩ Đinh Thu Nam sao
Lương Lạp Đễ thấy Chu Kiến Quân, lộ ra vẻ thân thiết
"Chu sư phụ, tôi đã nói không tìm nhầm chỗ mà, thấy được anh rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh biết Thu Nam à
Đinh Thu Nam cũng mặt cảnh giác đánh giá Chu Kiến Quân
Ừm, nhìn được đấy, có vẻ trung lương
Nụ cười vừa phải, khá chân thành
Móng tay rất ngắn, xem ra là người siêng năng, thích sạch sẽ
Hơn nữa ngón tay thon dài, mạch máu tốt, chích kim sẽ rất dễ
Ý nghĩ vừa chợt lóe, Đinh Thu Nam hơi ngẩn ra, ghê thật, thói quen nghề nghiệp cũng hiện ra
Năm nay, tuy có y tá, nhưng nhiều lúc, bác sĩ cũng phải phụ trách các thao tác như tiêm truyền
Chức trách không có phân chia rõ ràng như đời sau
Không tin ngươi hỏi mấy cô học điều dưỡng xem, có phải cũng thích nhìn chằm chằm mạch máu người khác, đặc biệt là khi đi xe buýt, nhìn chằm chằm tay người khác, không phải dê xồm thì cũng là y tá
"Nghe nói xưởng sửa chữa có vị xưởng y, người tựa Đinh Hương, chất như thu cúc
Tuy chưa gặp mặt, nhưng tên đã vang như sấm bên tai rồi
Nghe hắn khen ngợi như vậy, trong lòng Đinh Thu Nam cũng thấy vui vẻ
Xem ra, cuối cùng cũng gặp được người có học thức, so với mấy người kia, gì mà, bác sĩ Đinh cô dài thật là tuấn tú, thật là xinh đẹp, hơn hẳn nhiều rồi
Không khỏi có thiện cảm hơn với Chu Kiến Quân
Nàng chỉ nhàn nhạt gật đầu, tỏ ý thừa nhận thân phận, cũng không nói nhiều
Hôm nay nàng thực tế chỉ là đi cùng Lương Lạp Đễ đến, muốn xem thử cái tên Chu Kiến Quân này rốt cuộc là người thế nào
Luôn cảm thấy vô duyên vô cớ đưa cá đưa thịt, là loại người trăng hoa, thèm muốn thân xác Lương Lạp Đễ
Sau khi thấy, tuy có cái nhìn khác, vẫn cảm thấy hắn là kẻ mặt người dạ thú
Không thể không nói, em gái của ta, ánh mắt của em thật tệ
"Chị, bác sĩ Đinh, bên ngoài lạnh quá, chúng ta tìm chỗ nói chuyện
"Không cần, không cần, Chu sư phụ..
"Đừng mà, kêu gì Chu sư phụ, tôi gọi chị cả nửa ngày rồi, chị gọi tôi một tiếng Kiến Quân là được
Lương Lạp Đễ có chút ngượng ngùng: "Được, vậy tôi gọi anh Kiến Quân
Hôm nay tôi đến thực ra là muốn nói lời cảm ơn với anh, còn cái này, là tôi gom góp chút phiếu thịt cùng phiếu lương, cũng chỉ có năm lạng
Tôi biết không đủ, nhưng sau này tôi sẽ từ từ trả lại cho anh
Chu Kiến Quân nhìn xấp phiếu lương trên tay nàng, cau mày
Bây giờ là năm 1965, phiếu lương lưu hành trên thị trường, một bộ chia ra một lạng, hai lạng, năm lạng, cùng với một cân, ba cân, năm cân
Đương nhiên mệnh giá chính thức phải là nhất lạng, nhị lạng, cứ thế suy ra
Đúng vậy, mệnh giá lớn nhất, là năm cân
Nếu như bạn thấy ai móc ra tờ phiếu lương mười cân, đích thị là chém gió, xía vào cho một trận
Hơn nữa, phiếu lương năm 1965, qua sang năm gặp nhau sẽ bị huỷ bỏ hết, thay bằng bản 1966
Mà phiên bản phiếu lương 1966 này là phát hành nhiều nhất, tồn tại nhiều nhất
Lương Lạp Đễ cầm trên tay, tất cả đều là những tờ phiếu một lạng, đến tờ hai lạng cũng không có
Có lẽ do Chu Kiến Quân nhìn chằm chằm lâu quá, mặt Lương Lạp Đễ đỏ bừng xấu hổ
"Tôi biết, là hơi ít..
"Chị, chị đây là có ý gì
Coi thường ta, Chu Kiến Quân sao
Trước tôi đã nói, đó là cho đứa nhỏ
Chị có hiểu thế nào là cho không
Tôi thiếu chị mấy phiếu này à
Chị mang đến đây làm xấu mặt tôi
Chu Kiến Quân nhìn đôi bàn tay nàng, đầy vết nứt nẻ, chỉ cảm thấy chóp mũi có chút cay cay
Hắn không phải người tốt bụng gì, nhưng đối với người phụ nữ trước mặt, lại từ trong tâm kính trọng
"Tôi không có ý đó, Kiến Quân, anh đừng hiểu lầm
Tôi chỉ là..
Không đợi nàng nói xong, Chu Kiến Quân đột nhiên như nhớ ra gì đó, nhanh chân chạy vào xưởng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không đợi chạy được hai bước, lại dừng lại, quay đầu
"Chị cứ đứng ở đây, không được nhúc nhích, chờ tôi quay lại
Sau đó lại chạy tiếp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lương Lạp Đễ trợn mắt há mồm, bất lực nhìn Đinh Thu Nam
Đinh Thu Nam ngược lại có cái nhìn mới hơn về Chu Kiến Quân
Ít nhất, ánh mắt vừa rồi của hắn rất chân thành, hơn nữa, gọi một tiếng chị kia cũng rất tình cảm
Chỉ là nàng không nghĩ ra, vì sao hắn lại đối tốt với Lương Lạp Đễ như vậy
"Thu Nam, cô nói sao đây
Tôi cũng không có ý đó mà
"Chị, chị đừng vội
Hắn là không nỡ nhận phiếu của chị đấy
Còn tôi lại thấy người này không xấu
Lương Lạp Đễ dở khóc dở cười: "Tôi đương nhiên biết hắn không phải người xấu, nhưng mà..
Aiz, tôi nói không rõ mà
Chu Kiến Quân chạy một mạch đến phòng bếp
Hà Vũ Trụ vừa dọn dẹp xong bàn ăn, đang thu dọn bếp
"Anh, anh bị chó rượt à
Chu Kiến Quân thiếu chút nữa không thở nổi, tức giận liếc mắt
"Trên người có phiếu thịt không
"Có chứ, dạ, có một cân
"Ừm, đủ rồi
Coi như anh cho em mượn, quay đầu trả anh
"Nói gì mà trả không trả, anh..
Không đợi hắn nói xong, Chu Kiến Quân lại chạy
Hà Vũ Trụ luôn cảm thấy đầu ngứa ngáy, gãi gãi
"Hôm nay rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy, từng người một đều thần thao thao
"Tiểu Hà, xưởng trưởng mời cậu qua, lãnh đạo muốn gặp đầu bếp làm đồ ăn
"A, dạ, đến ngay
Chu Kiến Quân một đường chạy trở lại, sau đó nhét một cân phiếu thịt vào tay Lương Lạp Đễ
Nghĩ một chút, móc trong túi ra một nắm kẹo đường, rồi bỏ vào túi nàng
Lại nghĩ nghĩ, móc thêm một nắm, nhét vào tay Đinh Thu Nam
"Được rồi, bên ngoài lạnh lắm, hai người nhanh về đi
Chị, nếu chị thấy tôi tạm được, thì cứ cầm lấy những thứ này mang về đi
Tôi thật sự không thiếu chị chút đó, mau về đi
Chu Kiến Quân liên tục hành động rất nhanh
Hoàn toàn không cho hai người phụ nữ cơ hội phản ứng, sau đó nhấc chân chạy mất
Vừa chạy vừa nói với người gác cổng: "Hai người này tôi không quen biết, lần sau đừng cho vào
Người gác cổng cũng bị thao tác này làm cho cạn lời
Ngươi coi mẹ nó ta là người mù à
Có phải là không thèm để ta vào mắt
Đinh Thu Nam sững sờ nhìn cây kẹo thỏ trắng sữa trên tay, khóe miệng đột nhiên cong lên
Cái tên Chu Kiến Quân này, hắn rất thú vị đấy chứ.