Tứ Hợp Viện: Ta Có Vô Tận Vật Liệu

Chương 49: gạt gẫm ma cà bông




Chương 49: Gạt gẫm ma cà bông
Chu Kiến Quân một mạch chạy thẳng đến cổng Đông Trực, ra cổng Đông Trực chính là hào thành
Hiện trên mặt sông băng, đông cứng kêu răng rắc
Mấy thằng nhóc con cầm đá ném vào tảng băng
Rắc rắc, một vệt trắng hiện ra, chỗ này đông lạnh thật chắc chắn
Có thằng cảm thấy "Võ nghệ" cao cường, vừa đi lên đã trượt, cả người loạng choạng, lao ra ngoài
Phù, mất thăng bằng, ngã một cú thật đau
Ngượng ngùng bò dậy, nhìn đám bạn nhỏ bên bờ, vỗ ngực
Nhìn anh mày bảnh không
Trượt xa như thế đấy
Cái này gọi là thua keo này ta bày keo khác, gia môn ở Tứ Cửu thành là vậy đấy
Thời này, khu vực cổng Đông Trực chưa được xây dựng phát triển
Bao gồm cả Đông Đơn, Tây Đan, Tam Lý Truân, Phan Gia Viên, những nơi đời sau náo nhiệt kia bây giờ vẫn còn hoang sơ lắm
Đến cả hai bên bờ hào thành cũng có thể thấy lau sậy um tùm
Nếu may mắn, có khi còn nhặt được trứng vịt trời, nhưng đoán chừng chúng đã đông cứng rồi
Hai bên bờ có thể thấy những chỗ mới bị đào xới lên
Nhìn dòng sông này, Chu Kiến Quân lại nhớ đến bộ phim "Rốt cuộc ai con mẹ nó là tiểu Hồng áo" mà Tôn Lệ đóng, từng được một số bạn bè bình luận mỉa mai
Nạo vét sông, đó chính là một loại hình lao động mang đậm dấu ấn thời đại
Không có máy móc, tất cả đều dựa vào mọi người mỗi người một xẻng đào đất, mở rộng dòng sông, phòng ngừa lũ lụt làm ngập bờ, đồng thời tăng khả năng chứa nước, thuận tiện cho việc tưới tiêu trong mùa hạn
Chắc hẳn nhiều người lớn tuổi từng trải qua công việc lao động vinh quang này
Dọc theo bờ sông một mạch phóng xe, mắt thấy mặt trời xuống núi, cuối cùng cũng đến một cái sân bỏ hoang
Chu Kiến Quân xuống xe, dựng xe cẩn thận rồi khóa lại
Một cước đá tung cửa ra
Quả nhiên, thấy ngay trong sân, một chiếc bàn thủng lỗ chỗ, trên bày một bộ bài cửu
Bốn người đang đánh bài
Thấy cửa bị mở tung, bốn người đều ngẩn người, còn tưởng có ai đến bắt bài
Ngẩng lên nhìn, thấy là Chu Kiến Quân thì nhất thời vui mừng
Ánh mắt kia như gặp cha ruột
Thời buổi này, gặp được một kẻ ngốc thì còn hiếm hơn cả gặp cha ruột
Cha ruột chỉ cho bánh cao lương, cháo bột ngô, cháo cám loãng mà thôi
Người này thì có thể cho rượu ngon thịt mỡ
"Ôi, Quân ca, mấy ngày không thấy mày, bọn tao nhớ mày chết đi được
"Đúng đấy, không có Quân ca, mấy ngày nay chúng tao ăn uống cũng chả có vị gì
Chu Kiến Quân cười khẩy, không có ai mời mấy người đi nhậu nhẹt, thì chẳng phải là không có vị hay sao
Yến Tam là lão đại đám người kia, lúc này đang dương dương tự đắc ngồi trên ghế, không hề nhúc nhích, bên tay để mấy tờ tiền hào, cũng chỉ được hơn bảy hào
Chu Kiến Quân cầm mấy tờ tiền hào lên, liếc nhìn Yến Tam
"Mấy anh, có tí tiền này mà cũng chơi được lâu thế
Mất mặt quá đi
Không có tám, mười đồng, ít nhất cũng phải hai, ba đồng chứ
Với từng này tiền thì rượu cũng chả có mà uống
Yến Tam liếc nhìn Chu Kiến Quân, trên khuôn mặt gầy gò nở một nụ cười
"Nghe chưa
Quân ca đang khinh chúng ta đấy
Ý của hắn là muốn dẫn mấy anh em mình đi uống một bữa à
Đây là bài thường dùng, một người lên tiếng, những người còn lại cũng nhao nhao theo
Vài câu nói qua lại khiến đầu óc Chu Kiến Quân có chút nóng lên
Ba người còn lại quả nhiên hùa theo, người một câu người một câu
Toàn là cùng một chủ đề, Quân ca giỏi, Quân ca giàu, Quân ca dẫn bọn này đi ăn thịt
Nếu là lúc trước, Chu Kiến Quân đã thuận thế đáp ứng rồi
Nhưng bây giờ lòng Chu Kiến Quân đã thay đổi rồi
Ngồi đối diện với Yến Tam, nghe mấy người ồn ào, không nói lời nào
Một lát sau, mấy người liếc nhìn nhau, hôm nay tình hình có gì đó không đúng lắm thì phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kêu mãi cũng chẳng ăn thua, dần dần im thin thít
Không khí trong nháy mắt tụt xuống điểm đóng băng
"Quân ca, ý gì đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm nay mày đến xem thường anh em à
Yến Tam mặt lạnh tanh hỏi
Chu Kiến Quân lại cười: "Nói con mẹ gì linh tinh vậy
Anh mày là người thế sao
Bình thường anh đối xử với mấy đứa thế nào, trong lòng không có chút tính toán gì à
Nghe hắn nói vậy, mọi người lập tức lại nở nụ cười
Không khí lại nháy mắt trở nên sôi động
"Không phải uống rượu à
Thế thì chắc chắn phải uống rồi, không thì còn tìm mấy đứa làm gì
Chỉ là trước khi đi uống, tao muốn hỏi bốn người
Bọn mày định sống thế này hết đời sao
Không muốn làm cái gì đó kiếm chút tiền à
Yến Tam và mấy người kia nhìn nhau, không trả lời
Lưu Ghẻ là người có tiếng nói nhất trong bốn người, trừ Yến Tam, bèn thử dò hỏi: "Quân ca, trong lời này của anh có ý gì vậy
Anh em mình ở với nhau bao lâu rồi, ngài cũng thấy đấy, ai muốn sống như thế này chứ
Nhưng bây giờ bọn tôi cũng chẳng có đường nào
Bốn thằng bọn tôi xuất thân chẳng tốt đẹp gì, không có đơn vị nào chịu nhận cả
Nếu ngài có cách, chỉ cho anh em một con đường đi
Anh em bọn tôi cũng phục ngài
Nói xong còn nháy mắt với những người còn lại, Yến Tam cũng gật đầu cười phụ họa: "Đúng đó Quân ca, đây có phải người ngoài đâu, ngài cứ nói thẳng đi
"Cái này thì tao biết, không thì tao tìm đến chúng mày làm gì
Nhìn xem, cái này là cái gì
Chu Kiến Quân thò tay, từ trong ngực lấy ra nửa gói mẫu đơn
Mấy người nhìn thấy, mặt đầy vẻ kỳ quái
"Quân ca, anh được đấy, giờ còn hút cả mẫu đơn cơ à
Sau đó Chu Kiến Quân lại móc ra một bọc, mấy người kia sắc mặt khẽ biến
Rồi Chu Kiến Quân lại móc ra thêm một bọc nữa
Yến Tam đưa tay ra: "Anh à, đây là anh cho chúng em à
Nhìn thôi, cách gọi đã thay đổi rồi
Chu Kiến Quân gạt tay hắn ra, Yến Tam cũng không giận, cười hì hì rụt tay lại
Chu Kiến Quân đem hai bọc rưỡi thuốc lá chồng lên nhau
"Mấy người nghĩ số thuốc lá này là tao mua à
Mấy người cũng biết là tao không có hút thuốc lá mà
Chu Kiến Quân đưa tay đặt lên trên ba bọc rưỡi thuốc lá
Mặt vênh váo, rất phù hợp với hình tượng của hắn từ trước đến giờ
"Ồ
Thế này là có người cho anh hả
Lưu Ghẻ chủ động phối hợp, Chu Kiến Quân cho hắn một ánh mắt khen ngợi, thực chất lòng đang nhỏ máu
Mới xin bà xã được ba đồng tiền tiêu vặt, kết quả một đồng rưỡi mua một chiếc khăn quàng cổ bằng lụa, còn một đồng rưỡi thì mua ba gói thuốc lá này làm bộ, bây giờ trong người chỉ còn lại một hào bảy cả gia tài
"Dĩ nhiên, cũng là lừa gạt mới có được
Chu Kiến Quân làm bộ có một bí mật lớn, vẫy vẫy tay, mấy người vội vàng xúm lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Sau này đừng có nói anh không chiếu cố chúng mày
Hôm nay đến đây là vì có một mối làm ăn lớn, cần có chúng mày
Mọi người biết nhà máy thép không
"Dĩ nhiên, dĩ nhiên
Chu Kiến Quân đang ở nhà máy thép, bọn họ đương nhiên biết
"Tao có một người anh em làm chủ nhiệm căn tin ở nhà máy thép, bây giờ chuyện mua sắm của căn tin đều do hắn quyết định
Tao đã liên hệ được vài mối, có thể lấy được thịt và rau củ số lượng lớn
Chúng mày nghĩ mà xem, đến lúc đó chúng mày tham gia vào, phụ trách chuyển vận, đến lúc đó tao bảo anh em tao nâng giá lên một chút, chỗ dầu mỡ rơi vãi ra, chúng mày nghĩ xem…" Nói xong, Chu Kiến Quân thuận tay cầm hai bọc rưỡi thuốc lá kia cất đi, nhét vào túi, thực chất là thu vào đồng hồ đeo tay
Bốn người Yến Tam lộ vẻ kinh hãi
Bọn họ biết rõ những nhà máy lớn quốc doanh như vậy, chuyện mua sắm căn tin béo bở như thế nào
Chưa nói đến chuyện kiếm được tiền hay không, chỉ cần nói riêng chuyện chuyển hàng, ăn bớt vài cân thịt cũng chẳng ai biết, động tay động chân chỗ nào cũng được
Bọn họ ngạc nhiên là Chu Kiến Quân lại có bản lĩnh lớn như vậy, có một người anh em như vậy, lại còn lấy được đường dây
Bảo không động lòng, thì đó là giả dối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.