Tứ Hợp Viện: Ta Có Vô Tận Vật Liệu

Chương 75: Tần Hoài Như cảm tạ. (vì bảng đỏ lên đèn hành đèn xanh dừng tăng thêm)




Chương 75 Tần Hoài Như cảm tạ
(Vì bảng đỏ lên đèn hành đèn xanh dừng tăng thêm)
Chu Kiến Quân còn tưởng rằng có chuyện gì lớn
Xem ra vị phó xưởng trưởng Lý này cũng sốt ruột rồi
"Chuyện đồ ăn thì ngươi không cần lo, nghe ta
Ngươi cứ nói với phó xưởng trưởng Lý là gần đây đường xá khó đi, hàng hóa chở đến đây khá vất vả
Giá cả này, phải nâng lên một hào rưỡi
Bây giờ đâu chỉ có mỗi xưởng thép muốn mua đồ ăn, muốn mua được đồ thì không thêm tiền không được
"Một..
một hào rưỡi
Ca, như vậy có hơi nhiều không
Hà Vũ Trụ nuốt nước bọt
Nếu không phải biết chuyện khắp thành đang thiếu thịt từ chỗ Đông Lai Thuận, Chu Kiến Quân thật sự không dám mở miệng đòi giá như thế
"Tóm lại, không thể thấp hơn một hào hai, ngươi cố gắng thương lượng
Có phải ngốc không vậy, thời buổi này ai mà chẳng thiếu thịt thiếu rau
Nếu phó xưởng không chịu, thì ngươi tìm xưởng trưởng
Ta nghe được tin tức, gần đây trong thành đang vô cùng thiếu thịt
Chúng ta lấy một hào rưỡi đã là rất lương thiện rồi
Nếu rơi vào tay người khác, chẳng phải là bị làm thịt một cách hung ác sao
Căn tin vốn là do phó xưởng trưởng Lý quản lý, ngươi cứ đi đi, giá này chắc chắn có thể lấy được
Không chừng còn coi ngươi là khách quý đấy
Về phía Yến Tam, ta sẽ đi nói, giá cả cứ theo thỏa thuận ban đầu
Nhớ chưa
"Vâng, em nghe anh hết, anh nấu cơm chưa
Em ăn chút đã
Mới sáng sớm gió lạnh quá
Chu Kiến Quân liếc mắt: "Ngươi đi rửa đống bát đĩa trong bếp đi đã
Hà Vũ Trụ ngẩn người, cái gì cơ
Rửa bát
Rửa cái gì chứ
Đi vào nhìn thử, ồ, tối qua mọi người ăn thịt dê đấy hả
Quẹt tay vào dầu mỡ, ngửi một chút, xác định là mùi thịt dê
"Mọi người thật giỏi, đống bát này để chờ em về rửa sao
"Vậy thì anh xem đấy, trong nhà này ai thiếu cũng được, chứ không thể thiếu ngươi
Ngươi không biết đâu, tối qua không có ngươi ở nhà, ta nhìn đống bát này là thấy không thoải mái trong người
Hà Vũ Trụ:..
Ta cảm ơn các ngươi
Hết cách rồi, đi rửa thôi
Nhân lúc làm bữa sáng, Chu Kiến Quân trước hết dọn tuyết trong sân nhà mình và sân của bà lão điếc, rồi xúc một con đường đi ra ngoài, lúc này mới dừng tay
Bữa sáng là do Hà Vũ Trụ làm, Hà Vũ Trụ tỏ vẻ rất không tình nguyện
Hắn bây giờ đói đến hoa mắt chóng mặt, còn phải nấu cơm
Việc này biết đi đâu mà nói rõ lý lẽ
Tối hôm qua phụng bồi cha vợ uống rượu, cũng chẳng có gì bỏ bụng
Tiểu huynh đệ thì lại được ăn no, Vu Hải Đường thì rất hài lòng
Nhưng hắn lại mệt bở hơi tai
"Buổi sáng cứ làm cháo loãng bã thôi, luộc mấy quả trứng gà, thêm chút củ cải muối
Rán vài cái bánh bột, ăn cho có lệ là được
Chu Kiến Quân buông xẻng sắt xuống, dùng nước lạnh rửa mặt
Ngồi xổm ở cửa, oa lạp lạp đánh răng
Hà Vũ Trụ không có ý kiến gì, chỉ là anh thấy nhà ai ăn cháo loãng bã lại bỏ thêm rau cải xanh băm với cả thịt bò vào không
Anh chắc đây là cháo loãng bã sao
Còn bánh nướng của nhà ai lại nhét nhân thịt vào trong bột thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái này anh gọi là bánh bột á
Không phải là anh đang dán bánh bao lại sao
Buổi sáng à, dinh dưỡng phải đầy đủ
Chu Kiến Quân rất vừa lòng, có cả đồ chay lẫn đồ mặn, Vitamin và protein đều đủ, còn có cả sữa bò nữa chứ
"Không phải, ca, chúng ta ăn thế này, có sao không
"Có sao gì
Ừm, vị nhạt nhẽo một chút, cháo loãng bã dù sao cũng không ngon bằng cháo gạo
Hà Vũ Trụ câm nín
"Em đang nói là cái này cơ mà
Đây là thịt bò đấy
"Đúng mà, thịt bò cao cấp chính hiệu đấy
"Đây là rau cải xanh mà
"Sao ngươi lắm lời thế
Bảo làm thì cứ làm đi
Chẳng phải có câu: Bánh bao có thịt, không lộ ra trên nếp gấp sao
Sau này chúng ta ăn ngon thì cũng phải kín đáo một chút, tránh cho bị người khác để ý
Sau này người khác nhìn thấy chúng ta ăn cơm, xong rồi lại bảo, ồ nhà Chu Kiến Quân ăn cháo loãng bã, ăn bánh bột
Ngươi xem, ai còn đỏ mắt ghen tị với ta nữa
Hà Vũ Trụ suy nghĩ một lát, cảm thấy cũng có lý
Nếu chuyện hôm nay mà thành thì sau này kiếm tiền còn dễ hơn nữa
Cứ phải khiêm tốn một chút
"Ca, anh đúng là gian thật đấy
"Xì, cái rắm chó gì đấy
Ta đi gọi bà lão dậy tập thể dục, ngươi nhanh tay vào làm đi
Chu Kiến Quân dặn dò một câu, rồi đi tới trước cửa bà lão điếc, bà lão điếc đã ra ngoài rồi, sau đó trước con mắt soi mói của Chu Kiến Quân, bắt đầu chạy bộ quanh khu vực đã quét tuyết
Chu Kiến Quân dụi mắt, xác định bản thân không nhìn lầm
"Bà, bà đang làm gì vậy
"Đừng ngẩn người ra đấy, cùng bà chạy bộ, người khỏe thì mới sống lâu được
Chu Kiến Quân khoát tay: "Con tập thể dục buổi sáng đủ rồi, thôi, bà đang đi lại được đấy hả
"A, vẫn khỏe, chắc là đồ ăn của tiểu tử nhà ngươi làm ngon quá, bây giờ ta cũng cảm thấy trẻ ra không ít
Chu Kiến Quân gãi đầu, chắc là tác dụng của nước suối linh, giúp cải thiện thể chất rồi
Trong nhà bây giờ uống, nấu cơm đều là dùng nước suối linh cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái này còn có thể giúp người ta trẻ lại sao
Nhìn bà lão như thế, chắc sống thêm được mười năm
Cũng được, tốt đấy
"Được, bà cứ tiếp tục chạy đi, con đi ra ngoài tiền viện xem sao
Chút nữa thì ăn cơm rồi, bà đừng vận động lâu quá nhé
"Biết rồi, biết rồi, cái thằng nhãi ranh này sao mà lắm lời thế
Hey, vậy là bị chê rồi
Chu Kiến Quân mặc áo khoác vào, rồi lại buộc kín, lúc nãy xúc tuyết thật sự hơi nóng, ra chút mồ hôi, cẩn thận bị cảm lạnh
Lúc này Tần Hoài Như đang ôm một túi lớn từ trong cửa đi ra
Thấy Chu Kiến Quân tới, mắt sáng lên
"Kiến Quân à
"Hửm
Sao vậy chị Tần, có chuyện gì à
"Không có gì, chỉ là muốn cảm ơn em chuyện hôm qua, tấm lòng của em, chị đều biết
Chu Kiến Quân hết hồn
Thôi đi, ý của ta thì chị biết thế nào được
Nghe câu này sao mà nổi da gà quá vậy
"Không phải, chị Tần à, câu này của chị, em nghe không hiểu gì hết
"Em không cần phải hiểu đâu, trong lòng chị hiểu là được rồi, tóm lại là em đã giúp chị, chị cảm ơn em
Nói xong, chị ta cười với Chu Kiến Quân, khiến Chu Kiến Quân sởn cả gai ốc
Tối qua bản thân rốt cuộc đã làm gì
Chẳng làm gì mà
Chỉ là ăn nhiều hơn mấy hạt dưa sao
Không hiểu nổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không thể nào giải thích được việc bị cảm ơn mà chẳng cảm thấy chút vui vẻ nào
"Chị, sớm như thế rồi, thật sự muốn đưa Bổng Ngạnh về quê sao
Lúc này một giọng nữ khác vang lên từ trong phòng, theo sau là một cô gái thắt hai bím tóc đuôi ngựa đi ra
Mặt lạ, nhìn rất sảng khoái
Có thể nói cô gái này nhìn rất sạch sẽ
Tần Kinh Như
Trong đầu Chu Kiến Quân chợt hiện lên một đoạn hình ảnh kịch bản, hey, đúng là Tần Kinh Như thật
Vỗ đầu một cái, nhớ ra rồi, tối hôm qua hình như Tần Hoài Như nhắc đến
Với cái thời tiết này, cố ý chạy về quê để đón Tần Kinh Như vào thành là có ý gì
Chu Kiến Quân nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, Tần Hoài Như là muốn giới thiệu Tần Kinh Như cho Hứa Đại Mậu
Dù sao bây giờ tình tiết đã loạn cả lên rồi
Thôi, dù sao cũng không liên quan nhiều đến bản thân mình
"Không tiễn cũng không được, chẳng phải là em đều biết chuyện rồi sao
Giờ trước cứ cho nó về ở mấy hôm đã, đợi tìm được người nhận thì sẽ cho nó quay lại
"Em thấy Bổng Ngạnh quá đáng thương, mọi người trong đại viện làm sao lại như thế chứ
Tần Kinh Như ngay từ đầu vốn là một cô ngốc nghếch, nhưng lại khá thẳng thắn
"Thôi đi, em nói nhỏ thôi
Hôm nay chị còn phải đi làm, em đưa nó và bà nội chị về
Mình em tự quay lại được không
Tần Kinh Như gật đầu lia lịa
"Được, đây là năm hào tiền, với lại bốn lạng phiếu lương, đủ tiền đi lại và ăn cơm rồi
Chu Kiến Quân nhìn xem trò vui, lại đi ra tiền viện tìm Tam đại gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.