"Chương 80: Thăng quan phát tài
“Hai ngày nay chẳng phải ta ra ngoài tìm cảm hứng sao
Thì đấy, cảm hứng đến rồi
Ta nghĩ xem cái gì có thể thể hiện được diện mạo thời đại mới của chúng ta
Chẳng phải là những nhân viên công tác thời đại mới này sao
Ngài xem đi, từ năm 1955 bắt đầu tiến hành cải tạo công tư hợp doanh, chủ nghĩa tư bản đã bị chúng ta đuổi chạy
Cuộc sống của mọi người đã tốt hơn rất nhiều rồi nha
Những người này thuộc đủ mọi ngành nghề, có thể thể hiện rõ nhất tinh thần thời đại bây giờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần trước ta vẽ anh em công nông, lần này vẽ cái gọi là ‘tám ngành lớn’
Ngài xem, có đủ sống động không?”
Lưu đại tỷ vừa nghe xong, liền giơ ngón tay cái lên
“Được đó tiểu Chu, ngươi giỏi thật đấy, chúng ta cứ cắm rễ ở tầng lớp dưới cùng, góc độ tìm kiếm của ngươi rất tốt
Ta thấy lãnh đạo chắc chắn sẽ thích.”
Chu Kiến Quân cười hì hì rồi lại cười: “Nhận lời chúc của ngài
Chẳng phải sắp tới bộ Công nghiệp muốn mở đợt văn vận đó sao
Lãnh đạo bảo ta chuẩn bị, đến lúc đó còn phải phát biểu nữa
Ta thì biết gì chứ, nên mới nghĩ ra cái này, vẽ tranh trước
Đến lúc đó còn có cái mà nói, đúng không?”
“Ý tưởng của cậu không tồi đấy!” Chủ nhiệm bộ tuyên truyền, lúc này từ ngoài đi vào, rõ ràng là nghe thấy cuộc đối thoại của hai người
“Chủ nhiệm, sao ngài lại đến đây ạ?”
Chủ nhiệm cười nhìn sơ đồ phác thảo mà Chu Kiến Quân vừa vẽ ra, hài lòng gật gù
“Chẳng phải ta đang lo lắng sao
Đại lãnh đạo bên kia đã rỉ tai rồi, nói lần này trong đợt văn vận, giới văn nghệ cũng phải cử người tham gia, nói là đến để chỉ đạo công tác
Lãnh đạo không thể từ chối, lặp đi lặp lại chuyện này, nên lần này phải làm cho thật tốt
Áp lực của ta lớn quá, nên muốn tới xem các ngươi chuẩn bị thế nào
Không ngờ ta quả không nhìn lầm người
Ý tưởng này của cậu hay đấy, từ trong quần chúng mà ra, trở về phục vụ quần chúng, góc độ này rất tốt
Bây giờ, có vài đồng chí cuộc sống sung túc quá nên quên đi cội nguồn, kẻ ăn người làm thì nhiều, chịu khó làm việc tử tế, nghiêm chỉnh càng ngày càng ít đi
Cậu tuổi trẻ như vậy, mà giác ngộ tư tưởng không thua kém gì mấy lão đồng chí, ta thấy rất mừng đó
Được, biết cậu đã có bản nháp, ta không can thiệp nữa
Cứ làm cho tốt, ta rất coi trọng cậu, lần này nếu cậu làm tốt, ta chuẩn bị đề xuất để cậu làm phó chủ nhiệm bộ văn hóa tuyên truyền.”
Chu Kiến Quân vừa nghe, người cũng tê rần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại có chuyện tốt này
Tuy hắn không quá mặn mà với chính trị, với việc thăng quan
Nhưng làm phó chủ nhiệm thì cái lợi cũng không ít đâu, có các loại phụ cấp chưa kể, chủ yếu là sau này không cần chính hắn phải trực tiếp đi vẽ mấy cái tranh tường kia
Cái thứ đó mệt mỏi chết đi được
Cứ chờ đấy, chờ sang năm nổi gió, khẩu hiệu trên tường, có khi vài ngày lại phải thay một lần
Đây đúng là công việc tốt mà
Chu Kiến Quân lập tức ra vẻ kích động: “Tôi có làm được gì đâu, đều là do chủ nhiệm lãnh đạo có công cả, bộ văn hóa tuyên truyền của chúng ta trên dưới một lòng đoàn kết, nỗ lực học tập, lĩnh hội tinh thần cấp trên
Tôi có được ngày hôm nay, tất cả là nhờ chủ nhiệm cùng các vị lãnh đạo bồi dưỡng, cùng với sự giúp đỡ của các đồng chí trong bộ văn hóa tuyên truyền
Ngài yên tâm, tôi đảm bảo nhất định hoàn thành nhiệm vụ.”
Chủ nhiệm vui vẻ gật đầu, lại vỗ vai hắn: “Làm rất tốt
Không làm phiền đến cảm hứng sáng tác của cậu nữa, cậu cứ làm việc đi.”
Đợi lãnh đạo đi rồi, Lưu đại tỷ cứ như thấy của lạ, nhìn Chu Kiến Quân
“Giỏi nha tiểu Chu, không ngờ cậu cũng rất biết cách đối nhân xử thế đấy, mấy lời vừa rồi nói hay thật đấy
Không tham công, không kiêu ngạo
Xem ra sau này phải gọi cậu là phó chủ nhiệm Chu rồi.”
“Được rồi mà chị Lưu, chị đừng có trêu em nữa.”
Đang nói chuyện, thì có người gõ cửa phòng làm việc, Lưu đại tỷ đi mở, hóa ra là Yến Tam
“Chào đồng chí, xin hỏi đồng chí Chu Kiến Quân có làm việc ở đây không ạ?”
Chu Kiến Quân liếc mắt một cái, nhướn mày: “Chị Lưu, bạn em đó, chắc có chuyện muốn tìm em, em nói chuyện với cậu ấy mấy câu.”
Lưu đại tỷ cười gật đầu, Chu Kiến Quân kéo hắn đến cầu thang góc ngoặt
“Thế nào rồi
Hàng đã lấy được chưa?”
Yến Tam vừa nghe thế liền cười
Thấp giọng: “Sao có thể chứ Chu ca, ngài quả là ghê gớm thật!” giơ ngón tay cái
“Mấy món ăn kia không chê vào đâu được, chợ không mua được đồ tốt như vậy đâu
Thực ra là tôi muốn hỏi một chút, tiền cưới vợ của mấy anh em đều dồn cả vào đây rồi, khi nào nhà máy thép mới thanh toán tiền cho bọn tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn nữa, không biết có nên nói hay không, mà cái tên chủ nhiệm nhà ăn đó không phải thứ tốt đẹp gì, toàn nhìn người bằng nửa con mắt thôi.”
Chu Kiến Quân nghĩ đến cái bộ mặt khó ưa của Hà Vũ Trụ, liền nhịn cười, kiểu người này quả là hắn có thể làm ra được
“Cậu xem đi, tư tưởng của cậu thật nhỏ nhen
Đây là đâu
Đây là nhà máy thép
Cái nhà máy lớn như vậy, có thể thiếu cậu chút tiền đó được à
Bất quá có vài lời ta nói trước với cậu cho rõ, giá đồ ăn lần này lên giá, như thịt heo đó, ban đầu ta nói là sáu hào tám một cân, bây giờ phải đến 7 hào rưỡi rồi.”
Yến Tam nghe xong, cuống cả lên, điều này có nghĩa là lợi nhuận của bọn họ gần như là không còn
Vừa định mở miệng, Chu Kiến Quân đã ngăn lại
“Đừng nóng vội, cứ nghe ta nói hết đã, tuy nói bên cung cấp nâng giá, nhưng bên nhà máy thép cũng thế thôi
Chỉ có điều lợi nhuận sẽ ít đi không ít, một cân thịt khoảng chừng chỉ có hai phần tiền
Nhưng dù sao vẫn có thể kiếm được một ít.”
Hai phần
Ba trăm cân thịt, tức là được sáu đồng tiền lời, chia đều cho bốn anh em cùng với Chu Kiến Quân và cái tên chủ nhiệm nhà ăn chó má kia
Có nghĩa là anh em bọn họ bốn người mới kiếm được ba đồng
Đương nhiên là trừ hai phần của Chu Kiến Quân, một phần của tên chủ nhiệm nhà ăn
Nếu tính thêm cả rau, cộng lại mỗi ngày cũng kiếm được khoảng năm đồng tiền
So với thịt, thì rau lợi nhuận lớn hơn một chút, tuy giá quy định thấp hơn
Một ngày năm đồng, một tháng là một trăm năm mươi đồng
Bốn anh em, mỗi người hơn ba mươi đồng
Như thế cũng đâu có ít…
Yến Tam suy nghĩ nhanh, tính toán rõ ràng món nợ này
“Nếu các cậu thấy kiếm ít quá, vậy tôi sẽ đưa tiền cho các cậu, sau này tôi không tìm các cậu nữa, xem như cho các cậu kiếm chút tiền uống rượu, cậu thấy sao?” Chu Kiến Quân lúc này lại lên tiếng
Yến Tam vội nói: “Đừng mà Chu ca, chuyện này làm được, tốt lắm
Anh yên tâm, chúng em đi theo anh đến cùng.”
“Không chê kiếm ít tiền sao?”
“Hại, đây đúng là cái kiểu buôn bán lời không lỗ, sao chúng tôi lại dám chê ít được
Đúng rồi Chu ca, anh bận thì cứ làm việc, em không làm phiền nữa
Lần sau khi nào có hàng thì anh báo trước cho em một tiếng.” Yến Tam định đi thì Chu Kiến Quân vội ngăn lại: “Như vậy cũng bất tiện quá, nhà các cậu ở gần đó có điện thoại không
Cái sân phá kia bên ngoài thành, đáng lẽ ra phải chuyển đi từ lâu rồi.”
“Cái này thì quả là có, Lưu Ghẻ ở gần hàng rào lớn có một cái sân, chỗ đó có điện thoại
Để em chép số điện thoại đưa cho anh.”
“Được, cứ quyết định như thế đi
Đến ngày nào giao hàng, tôi sẽ báo cho các cậu trước, còn tiền hàng này, cứ từ từ hẵng kết cho các cậu, dù sao nếu ngày mai còn lấy hàng nữa thì các cậu lại phải đưa tiền cho tôi, mệt người
Thế này đi, mỗi tuần chúng ta kết lợi một lần, thế nào?”
“Được, đều nghe anh cả.”
Chu Kiến Quân vui vẻ tiễn hắn ra khỏi văn phòng, nụ cười trên mặt mới từ từ biến mất
Tính đi tính lại, hắn kiếm của bọn họ hơn bốn trăm đồng còn gì
Mà thực chất hàng hóa đều là hắn đổ vốn vào hết cả."