Tu La Võ Thần

Chương 18: Trong rừng thét lên




Chương 18: Trong rừng thét lên "Ta nói Sở Phong, ngươi cũng không được tích sự gì, cả một ngày mà chẳng có thu hoạch gì cả
Nhìn cái bọc khô quắt của Sở Phong, Sở Tuyết cười khẩy chế nhạo bắt đầu
"Phải không, mười người các ngươi gộp lại, thu hoạch cũng có khá hơn ta là bao đâu
Sở Phong liếc qua, nhìn cái bọc cũng khô quắt của đám người Sở Tuyết, trêu chọc nói: "Thật không hiểu nổi, Sở Uy nghĩ cái quái gì, lại đem mười cái bịch rác các ngươi phân vào cùng một đội, mà mười cái bịch rác còn đi vào trong vùng vây, chẳng lẽ các ngươi đến ngoại thành dạo chơi, mang đủ lương khô đấy à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đánh rắm
Nghe Sở Phong nói vậy, Sở Tuyết giận tím mặt, chín tên nô tài bên cạnh nàng cũng đầy vẻ khó chịu
Nhất là Sở Cao, hắn chỉ vào Sở Phong quát lớn: "Còn dám bất kính với tiểu thư nhà ta, có tin ta phế ngươi không
"Nếu cảm thấy mình giỏi thì cứ việc qua đây thử
Sở Phong khinh miệt liếc Sở Cao một cái, rồi lại tiếp tục cúi đầu ăn lương khô
"Ngươi cho rằng ta không dám
Sở Cao vừa nói vừa hùng hổ tiến về phía Sở Phong, dưới chân nổi lên từng cơn gió xoáy, cuốn mảng lớn lá cây bay lên, thực lực Linh Vũ tứ trọng bộc phát không chút kiêng dè
Nhưng ngay lúc Sở Cao vừa tới gần Sở Phong, Sở Phong đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt bắn ra hai luồng ánh sáng lạnh lẽo, như lưỡi dao đâm thẳng vào hai mắt Sở Cao
"Đạp" Giờ khắc này, Sở Cao vội vã dừng bước, sau đó lùi nhanh hai bước, bởi vì khi hắn thấy ánh mắt của Sở Phong, trong nháy mắt hắn cảm nhận được một thứ, một loại sức uy hiếp
Sức uy hiếp này khiến Sở Cao cảm thấy sống lưng lạnh toát, trong lòng hoảng sợ, bởi vì hắn đã từng cảm nhận được loại sức uy hiếp này, cho nên hắn biết, người có thể tạo ra uy hiếp như vậy đáng sợ đến mức nào
Dù hắn cũng cảm thấy không thể tin được, dù sao Sở Phong chỉ là tu võ tứ trọng, lại còn mới bước vào nội môn, nhưng cái sức uy hiếp này mách bảo hắn, không thể giao chiến với Sở Phong
"Ực" Nuốt nước bọt thật sâu, Sở Cao dứt khoát quay người, xám xịt lùi về
Tình cảnh này khiến đám người Sở Tuyết ngơ ngác, sao còn chưa đánh đã lui về rồi
Như vậy quá mất mặt a
Nhưng nếu để bọn họ biết, Sở Cao bị ánh mắt của Sở Phong dọa cho lui về, bọn họ sẽ càng mất mặt hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Sở Cao, ngươi làm sao vậy
Sở Tuyết tức giận trách móc
"Tiểu thư, ta..
Sở Cao không biết phải trả lời thế nào
"Đồ phế vật vô dụng
Nhìn vẻ nhát gan của Sở Cao, Sở Tuyết tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không biết làm thế nào, cuối cùng chỉ có thể hung hăng nói với Sở Phong: "Sở Phong, ngươi thật đúng là gan lớn, quên chuyện hồi bé bị Hồng Phi ca đánh tè ra quần rồi à
"Ta nói cho ngươi biết, tốt nhất là ngươi vĩnh viễn đừng quay về Sở gia, nếu không ta sẽ bảo Hồng Phi ca đánh cho ngươi thân tàn ma dại
Nghe những lời này của Sở Tuyết, hai tay Sở Phong bỗng nhiên nắm chặt, nắm lương khô trong tay tan thành bột mịn, một cơn gió mạnh từ nơi hắn đứng quét sạch ra, thổi đám người Sở Tuyết liên tiếp lùi về, ngay cả Sở Cao cũng khó mà chống cự
Sở Hồng Phi, người từng gây ra nhục nhã nặng nề cho Sở Phong, Sở Phong vĩnh viễn không bao giờ quên, năm đó khi chỉ mới tám tuổi, hắn đã bị Sở Hồng Phi mười tuổi đánh cho không đứng dậy nổi, nằm liệt trên giường mất nửa tháng
Quan trọng nhất là sau đó Sở Cô Vũ đi tìm Sở Hồng Phi đòi lại công bằng, nhưng lại bị đánh cho bầm dập mặt mũi, chuyện này trở thành một cái gai trong lòng Sở Phong, một cái gai mà nếu không nhổ ra, mỗi khi nhớ đến đều thấy đau nhói
Sở Phong chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt toát ra hàn khí nồng đậm, giọng nói cực kỳ lạnh lẽo nói với Sở Tuyết: "Sở Tuyết, ngươi nói với Sở Hồng Phi, năm nay tộc hội ta là Sở Phong sẽ trở về, bảo hắn chuẩn bị sẵn sàng tư thế quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đi
"Còn bây giờ, tốt nhất là các ngươi biến mất ngay khỏi tầm mắt của ta, nếu không ta sẽ khiến cho các ngươi cả đời phải hối hận
Bình thường, Sở Tuyết nhất định sẽ phản bác Sở Phong, nhưng hiện tại nàng không có can đảm đó, khí tức Sở Phong tỏa ra lúc này khiến hai chân nàng như nhũn ra, toàn thân run rẩy, nàng biết cảm giác này là sợ hãi
Cuối cùng Sở Tuyết không cãi lại, mà quay người đi về phía rừng núi sâu, về phần Sở Cao mấy người thì cũng vội vàng đuổi theo, bởi vì giống như Sở Tuyết, bọn họ không thể chống lại được khí tràng của Sở Phong
Sau khi đám người Sở Tuyết rời đi, Sở Phong đơn giản thu dọn đồ đạc, rồi tiếp tục lên đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì hắn biết, Sở Hồng Phi không phải dạng đèn hết dầu, không chỉ năm xưa ở Sở gia hắn giỏi đánh nhau nhất, mà thành tựu hiện tại cũng gần bằng Sở Cô Vũ
Sở Hồng Phi là người của Sở gia, ngoài Sở Cô Vũ ra, người duy nhất bái nhập nhất đẳng tông môn, mà có thể được nhất đẳng tông môn chọn lựa, đã cho thấy tư chất tu võ của hắn
Đồng thời, Sở Hồng Phi từ khi bái nhập tông môn đến giờ, chưa từng về Sở gia, không ai biết rốt cuộc thực lực của hắn thế nào
Nhưng Sở Phong cảm thấy, năm nay tộc hội Sở Hồng Phi rất có thể sẽ về Sở gia, dù sao cha của hắn, cũng là một trong những người tranh đoạt vị trí gia chủ
Mà với tư chất của Sở Hồng Phi, hiện giờ cho dù chưa đạt tới Linh Vũ lục trọng, thì cũng ít nhất là Linh Vũ ngũ trọng, cho nên Sở Phong nhất định phải nhanh chóng nâng cao thực lực, ít nhất phải đạt tới Linh Vũ ngũ trọng
"A, đừng đụng vào ta ~~~~" Nhưng Sở Phong vừa đi không bao xa, một tiếng la thất thanh, sắc nhọn vang lên từ trong rừng, giọng nói đó chính là của Sở Tuyết
Giờ khắc này, Sở Phong nhíu mày, sau một chút chần chừ, vẫn là chạy nhanh về hướng tiếng kêu truyền đến
Cùng lúc đó, tại một khoảng đất trống trong rừng, đang xảy ra một cảnh tượng không thể chấp nhận được
Sở Cao và chín người khác run rẩy đứng một bên, trên mặt lộ rõ vẻ sợ hãi, còn ở giữa khoảng đất trống, Sở Tuyết đang bị ba tên nam tử giở trò
Ba người này đều là thanh niên hai mươi mấy tuổi, mặt mày cực kỳ bỉ ổi, nhưng sau lưng bọn chúng đều đeo một thanh huyền thiết kiếm, chính là thành viên của Kiếm Đạo Minh
"Sư muội đừng sợ, bọn ta không có ác ý, chỉ là muốn nói chuyện phiếm với muội thôi mà
Một tên nam tử mặt đầy rỗ đang lôi kéo áo bào tím của Sở Tuyết, một bên tay áo đã bị hắn kéo, lộ ra làn da trắng như tuyết
"Chậc chậc, thật trắng, ta chỉ thích mấy cô nàng mơn mởn như thế này
Hai tên còn lại cũng sờ soạng loạn xạ trên người Sở Tuyết, ánh mắt bọn chúng lộ ra dâm tà, trong miệng đã chảy ra cả vũng nước bọt
"Là đồng môn mà các ngươi lại đối xử với ta như vậy, không sợ trưởng lão quở trách các ngươi sao
Sở Tuyết đầy nước mắt, bất lực giãy dụa
"Sư muội à, bọn ta đây là đang bảo vệ muội đấy, trưởng lão còn khen ngợi bọn ta không kịp, sao có thể trách phạt
"Đúng đấy, đi cùng bọn bịch rác này, muội chỉ thêm nguy hiểm thôi, chi bằng ngoan ngoãn đi theo bọn ta, đợi đến khi kết thúc đi săn, bọn ta sẽ cho muội một chút thù lao, hắc hắc..
Đã gần đến tối, ba tên này rất cô đơn, may mà lúc này gặp được một con cừu non như Sở Tuyết, sao bọn chúng có thể bỏ qua
"Ba vị sư huynh, cầu xin các người thả tiểu thư nhà ta ra
Sở Cao run rẩy cầu xin
"Bá" Nhưng vừa dứt lời, một tên thành viên của Kiếm Đạo Minh rút huyền thiết kiếm sau lưng ra, vung một cái về phía Sở Cao, một luồng gió mạnh từ trên người Sở Cao bay lên
"Phập phập" Sau luồng gió mạnh, trên đùi Sở Cao xuất hiện một vết thương đẫm máu, hắn ngã khuỵu xuống đất
"Linh Vũ ngũ trọng" Thấy vậy, đám người Sở gia bị dọa đến lùi về phía sau, có thể tạo ra luồng gió như lưỡi dao, một kích đánh bại Sở Cao, người này chắc chắn có tu vi Linh Vũ ngũ trọng
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.