Tu La Võ Thần

Chương 32: Ta nhận thua




"Chương 32: Ta nhận thua"
"Sở Phong, ta muốn làm thịt ngươi
Bực bội vô cùng Sở Tầm, sau khi thấy Sở Phong, giống như đống lửa gặp mồi, ngọn lửa giận trong lòng bùng nổ trong nháy mắt
Hắn phát tán khí tức Linh Vũ ngũ trọng, không để ý ánh mắt người khác, vung nắm đấm lao về phía Sở Phong, khí thế như muốn đấm chết tươi Sở Phong
"Ai dám động vào đệ đệ ta
Nhưng Sở Tầm còn chưa kịp tới gần, một tiếng gầm thét đột nhiên vang lên bên tai, cùng lúc đó một luồng gió mạnh đập vào mặt, khiến hắn liên tục lùi về sau, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất
"Sở Cô Vũ
Nhìn kỹ lại, trong lòng Sở Tầm kinh hãi, bởi vì bên cạnh Sở Phong đang đứng một thiếu niên tuấn tú, chính là đại ca Sở Phong, Sở Cô Vũ
Lúc này, cơn giận của Sở Tầm bỗng chốc tắt ngúm, bởi vì hắn quá quen thuộc Sở Cô Vũ, người được công nhận là đệ nhất nhân trong đám tiểu bối Sở gia, không phải là người hắn có thể đụng vào
"Sở Tầm ngươi nghe kỹ cho ta, còn dám ra tay với đệ đệ ta, ta sẽ phế bỏ ngươi
Sở Cô Vũ chỉ vào Sở Tầm cảnh cáo
Còn Sở Phong thì cảm thấy ấm lòng trước cảnh này, khi còn bé cũng thế, mỗi khi có ai bắt nạt hắn, người đầu tiên đứng ra bảo vệ hắn, chính là đại ca Sở Cô Vũ, có điều giờ xem ra, đại ca hắn có vẻ càng thêm đáng tin cậy
"Ôi chao, khí thế bá đạo thật đấy, mấy năm không gặp hai huynh đệ các ngươi thật là phô trương mà
Đột nhiên, một giọng nói chua ngoa vang lên, quay đầu nhìn, chỉ thấy mấy tên tiểu bối Sở gia đi tới, người dẫn đầu là một thiếu niên mặt trắng trẻo, tướng mạo cực kỳ âm hiểm
Nhìn thấy người này, mặt Sở Phong và Sở Cô Vũ đều thay đổi, trong lòng dấy lên từng lớp sóng
Dù đã nhiều năm không gặp, nhưng Sở Phong vẫn nhận ra ngay, đây chính là người năm đó đánh ngã hai anh em bọn họ, mang đến cho họ nỗi nhục nhã nặng nề, Sở Hồng Phi
"Sở Hồng Phi, ngươi quả nhiên đã trở về, chuyện năm đó cũng nên tính sổ rồi
Sở Cô Vũ lạnh lùng nói, trong mắt ẩn hiện lửa giận
"Ồ, ở Lăng Vân tông mấy năm, tính tình ra dáng nhỉ, đừng tưởng ngươi thật sự là người giỏi nhất trong tiểu bối Sở gia, ngươi đánh thắng được ta sao
Sở Hồng Phi khinh miệt nhìn Sở Cô Vũ
"Ta có phải là đệ nhất nhân trong tiểu bối Sở gia hay không, ngươi sẽ biết
Giọng Sở Cô Vũ càng lúc càng lạnh, mọi người còn cảm nhận được từng tia lạnh lẽo tỏa ra từ người hắn, hắn đang cố kìm nén lửa giận trong lòng
"Không tệ, có chí khí, vậy còn Sở Phong ngươi thì sao
Sở Hồng Phi nhìn sang Sở Phong: "Nghe nói ngươi ở Thanh Long Tông, cái tông môn nhị đẳng đó những 5 năm à
"Ngươi rốt cuộc là ngu dốt đến mức nào vậy, cái nơi nát bét đó ngươi cũng có thể ở 5 năm
Coi như ngươi không phải dòng họ Sở đi nữa, nhưng ít ra ngươi cũng mang họ Sở, ngươi làm vậy có cảm thấy hổ thẹn với dòng họ Sở hay không
"Ta nói cho ngươi biết, hai anh em các ngươi trong cuộc thi đấu gia tộc tốt nhất đừng gặp ta, nếu không ta sẽ giống như bảy năm trước, đánh cho các ngươi không ngóc đầu lên được
"Còn nữa, ta cho các ngươi biết, vị trí chủ nhà họ Sở nên thuộc về cha ta, Sở Nam Sơn, bởi vì ông ấy có một đứa con trai ưu tú như ta, Sở Hồng Phi
Nói xong những lời này, Sở Hồng Phi dẫn theo đám tiểu bối Sở gia đi đến nơi đăng ký thi đấu
Sở Cô Vũ định lên tiếng thêm điều gì, thì cảm thấy có người kéo vạt áo mình, quay lại nhìn thì ra là Sở Phong
"Đại ca, không cần nhiều lời với loại người này, đến khi thi đấu trong tộc, đánh cho hắn một trận mới là cách trực tiếp nhất
Sở Phong bình tĩnh nói
Nhìn Sở Phong như vậy, Sở Cô Vũ không khỏi ngẩn người, trong lòng sinh ra một cảm giác khó hiểu, hắn có cảm giác đệ đệ mình đã thay đổi, cụ thể không giống ở chỗ nào thì hắn cũng không nói được, tựa như toàn bộ con người đều đã lột xác, trở nên khó lường
Sau khi Sở Nguyên Bá nói mấy câu khách sáo từ chối, đám tiểu bối Sở gia cuối cùng cũng tiến vào diễn võ trường, bữa tiệc đầu tiên của tộc hội cũng bắt đầu
Cầm số bốc thăm, Sở Phong đi lên đài số năm, ngay khoảnh khắc hắn bước lên đài đấu, những tiếng chế giễu cũng bắt đầu vang lên
"Đó là Sở Phong đó hả, tên này chẳng phải là ở Thanh Long Tông làm ngoại môn đệ tử 5 năm à, năm nay rốt cuộc cũng vào nội môn
"Cho dù vào được nội môn cũng là phế vật thôi, còn dám tham gia thi đấu gia tộc, đúng là không biết trời cao đất dày
"Như vậy chẳng phải là quá tốt sao, để hắn chịu chút giáo huấn, vừa vặn để Sở Uyên biết, con trai của hắn có phải là phế vật hay không
Phần lớn những người biết Sở Phong đều là người trong gia tộc, những kẻ dám gièm pha Sở Phong đều là những người có địa vị trong Sở gia, bọn chúng không chỉ muốn Sở Phong mất mặt mà còn muốn Sở Uyên bẽ mặt
"Sở Phong đúng là ngươi
Đúng lúc này, một bóng người bước lên đài
Nhìn người không xa kia, Sở Phong không nói gì, lại là một kẻ thù cũ, Sở Chân
Nhưng so với Sở Phong, mặt Sở Chân khó coi hơn nhiều, khóe miệng giật giật, thầm mắng sao mình lại xui xẻo vậy, trận đầu lại đụng phải Sở Phong
"Sở Chân, nhớ không lầm thì thằng nhóc này hai ngày trước đột phá Linh Vũ tứ trọng, xem ra Sở Phong sẽ có khổ mà ăn đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những người Sở gia không rõ tình hình thấy Sở Chân và Sở Phong đối đầu thì mừng thầm, bọn chúng đều nghĩ Sở Chân sẽ dễ dàng đối phó với Sở Phong như bữa ăn sáng
Đồng thời hai anh em Sở Chân từ nhỏ đã không thích Sở Phong, bọn chúng đều tin tưởng Sở Chân ra tay nhất định sẽ không nương tay, cho nên đều rất mong chờ được thấy Sở Phong bị hành hạ thảm thương
"Ta nhận thua
Nhưng ngay lúc này, trên đài Sở Chân lại giơ tay phải lên, hét lớn một tiếng, vậy mà nhận thua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Sở Chân, ngươi cái thằng nhóc chết tiệt này nói cái gì đó, còn chưa bắt đầu mà đã nhận thua với lão tử
Một tiếng quát chói tai truyền đến từ phía xa, đó là cha của Sở Chân
Đối mặt với ánh mắt nghiêm khắc của cha, mặt Sở Chân thoáng biến sắc, nhưng vẫn nghiến răng, quay người bước xuống đài
"Cái..
chuyện gì đang xảy ra vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảnh tượng này khiến mọi người trợn mắt há mồm, nhận thua
Đây là chuyện hiếm thấy trong tộc hội Sở gia, mà người nhận thua lại là Sở Chân, đối thủ của hắn lại là Sở Phong
Chuyện này sao có thể
Sở Chân có phải bị choáng váng rồi không
Đầu có vấn đề sao
Rốt cuộc là tình huống thế nào
Những người Sở gia không hiểu rõ chuyện gì thì câm lặng, dù không biết vì sao Sở Chân lại làm vậy, nhưng hành động của Sở Chân thật sự khiến bọn chúng kinh ngạc
Ngay cả người ngồi đầu là Sở Nguyên Bá cũng bị hành động của Sở Chân thu hút, ông ta cau mày, từ đôi mắt già nua có thể thấy ông cũng mơ hồ
"Ván này, Sở Phong thắng
Nhưng mặc kệ thế nào, Sở Phong quả thật đã thắng, cho dù khiến người ta cảm thấy khó hiểu, nhưng Sở Phong đích thực đã trở thành người chiến thắng đầu tiên trong cuộc thi đấu này
Sau khi kết thúc trận đầu, Sở Phong rất nhanh được xếp vào một đài đấu khác, khi nhìn rõ đối thủ vừa thắng trận trước trên đài, ngay cả Sở Phong cũng nhịn không được bật cười
Bởi vì người đó chính là anh trai của Sở Chân, Sở Thành
Giờ phút này Sở Thành, mặt tái mét môi xanh lè, trong lòng thầm chửi: Hai anh em mình thật xui xẻo tám đời, sao lại toàn gặp cái tên sát tinh này
Mặc dù trong lòng cực kỳ khó chịu, nhưng bị thua nhiều lần trước tay Sở Phong rồi, hắn cũng không muốn giao đấu với Sở Phong nữa, sau một hồi suy tư, hắn đưa ra một hành động khiến người nhà Sở há hốc mồm
"Ta nhận thua


(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.