Tu La Võ Thần

Chương 33: Sở Phong đối Sở Tầm




"Ta dựa vào, mẹ nó, cái tình huống gì thế này
Lần này, đừng nói là người Sở gia, ngay cả rất nhiều người ngoài không biết Sở Phong, cũng đều hướng ánh mắt về phía Sở Phong
"Thiếu niên kia là ai vậy, mà lại khiến đối thủ liên tục nhận thua
"Không biết, nhìn trang phục hẳn là đệ tử nội môn Thanh Long Tông, mấy năm qua hội tộc của Sở gia hình như không thấy qua hắn
"Không đơn giản, tuyệt đối không đơn giản, còn chưa giao thủ đã khiến đối thủ e ngại, loại lực uy hiếp này, ngày sau còn cao đến đâu
Một ít quần chúng vây xem bắt đầu chú ý đến Sở Phong, trong mơ hồ đều cảm thấy Sở Phong rất có thể là một gã không tầm thường
"Phì, nghĩ gì vậy, đây chính là một tên phế vật của Sở gia
Một gã nam tử Sở gia chán ghét Sở Phong khó chịu nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ồ
Vị huynh đệ kia có vẻ như nhận biết vị thiếu niên kia
Một gã đại hán bày tỏ chất vấn
"Đương nhiên nhận biết, ta chính là người Sở gia, nên rất rõ ràng, thằng nhãi này chính là một tên phế vật
"Ngươi nhìn xem, thằng nhãi này chắc chắn là mua chuộc mấy tên huynh đệ, đang hư trương thanh thế, ta dám cá, trận tiếp theo hắn thua không nghi ngờ
Nam tử Sở gia khẳng định nói
"A, vị huynh đệ kia, chắc là có chút ít hiềm khích với vị thiếu niên kia, không phải ta nói ngươi, ngươi là người lớn như vậy, làm gì chấp nhặt với một đứa bé" Đại hán cười nói
"Cái gì, ngươi ý là ta đang mắng hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta nói chẳng qua là sự thật thôi
Nam tử Sở gia tức giận không thôi
"Vậy thế này đi, ta đánh cược với ngươi, nếu như vị thiếu niên kia đúng như lời ngươi nói, xuống đài tất bại, ta số bạc này sẽ về ngươi, còn nếu không thì, hắc hắc, ngươi hiểu...
Gã đại hán tiện tay móc ra một lượng bạc
"Cược thì cược, ta sợ ngươi chắc
Thấy lại có người đưa tiền tới cửa, nam tử Sở gia sao lại không nhận, sảng khoái lấy ra một lượng bạc
"Ta nhận thua
Ngay lúc này, giữa diễn võ trường lại truyền đến một tiếng la lớn
Định mắt nhìn lại, nam tử Sở gia không khỏi kinh hãi, không ngờ là ở đài tỉ thí của Sở Phong, mà lần này người nhận thua, lại là Sở Cao
"Bà nội, tà môn như vậy
Nam tử Sở gia hoàn toàn không còn gì để nói, hắn có chút lộn xộn
"Hắc hắc, huynh đệ, không có ý tứ, ngươi thua rồi
Thấy thế, đại hán cũng không khách khí, cười tủm tỉm liền cầm lấy ngân lượng trong tay nam tử
Nhìn một lượng bạc của mình, cứ như vậy trôi theo dòng nước, nam tử Sở gia đau lòng một trận, sau đó nói: "Có dám cược tiếp không, lần này ta ra ba lượng bạc
"Cược, ta sợ ngươi chắc
Đại hán quả quyết đáp ứng
"Ai, vị huynh đệ kia, mang ta một cái được không, ta cược vị thiếu niên kia thắng
"Vậy mang ta một cái, ta cũng cược vị thiếu niên kia thắng
Cùng lúc đó, một vài người xung quanh hiểu chuyện, cũng đều xúm lại
"Đến đây, toàn bộ đến đây, còn ai không
Lão tử hôm nay sẽ chiều các ngươi tới cùng
Nam tử Sở gia cuống lên, dứt khoát đem túi cẩm nang móc ra, bên trong trọn vẹn mấy chục lượng bạc, toàn bộ đổ ra
Theo Sở Thành, Sở Chân, Sở Cao đám người liên tục nhận thua, trên khán đài đã náo loạn tưng bừng
Đừng nói người Sở gia kinh sợ không thôi, ngay cả người ngoài cũng nhìn trợn mắt há hốc mồm, càng ngày càng nhiều người bắt đầu suy đoán, Sở Phong này rốt cuộc có thân phận gì
Bọn hắn từng nghe nói đến Sở Cô Vũ, từng nghe đến Sở Hồng Phi, dù sao hai người này đều là thiên tài thiếu niên bái nhập nhất đẳng tông môn, nhưng Sở Phong này rốt cuộc là lai lịch thế nào
Trong khi mọi người còn đang suy đoán mà không có đáp án, thì Sở Phong lại tỏ ra khá bất đắc dĩ, vốn muốn mượn cơ hội tỉ thí trong tộc mà trổ tài, nhưng lại không ngờ gặp phải chuyện thế này
Và ngay lúc Sở Phong đang phiền muộn, một bóng hình xinh đẹp đi lên đài tỉ thí, nhìn kỹ lại, đúng là Sở Tuyết
"Sở Phong ca, chúc mừng huynh liền được bốn trận thắng rồi
Sở Tuyết cười ngọt ngào
"Sở Tuyết, muội đừng chê cười ta
Sở Phong cười khan một tiếng, nhưng rất nhanh đã ý thức được có gì đó không đúng: "Bốn trận
Rõ ràng chỉ có ba trận thôi, lẽ nào Sở Tuyết muội lại..
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Sở Phong, Sở Tuyết nghịch ngợm cười, lớn tiếng nói với lão giả dưới đài: "Ta cũng nhận thua
"Hô ~~~"
Lần này, toàn bộ diễn võ trường hoàn toàn oanh động, ngay cả rất nhiều tiểu bối Sở gia đang tỉ thí, cũng không khỏi đưa mắt về phía Sở Phong, trong ánh mắt tràn ngập kinh hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù trong lòng đầy nghi vấn, nhưng bọn hắn căn bản không biết, chuyện này rốt cuộc là sao
Chỉ có một vài người đang tu luyện ở Thanh Long Tông khẽ than một tiếng, may là mình không gặp Sở Phong, nếu không, bọn hắn cũng sẽ đưa ra cùng một lựa chọn
"Ha ha, huynh đệ thật sự quá cảm ơn ngươi
"Vị huynh đệ kia, thật là trượng nghĩa a
"Huynh đài, ngươi tuyệt đối là người tốt nhất ta từng gặp
Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó trong thính phòng, một đám người vây quanh nam tử Sở gia, không chút lưu tình đem bạc ròng trong tay hắn cướp đoạt sạch trơn
Nam tử Sở gia kia nhìn cái túi cẩm nang rỗng tuếch của mình, đơn giản là muốn khóc lên, hắn cảm thấy mình bị hố rồi
Tại sao tất cả đệ tử Thanh Long Tông, chỉ cần gặp Sở Phong là nhận thua, nhất định có chuyện ẩn khuất ở bên trong, chỉ là hắn không nghĩ ra, rốt cuộc Sở Phong đã cho bọn hắn lợi lộc gì mà khiến bọn hắn ngoan ngoãn nhận thua như vậy
"Phanh
"Ách a
Trên một đài tỉ thí nào đó, Sở Nguyệt đang ở trên đài tỉ thí ngã xuống, nếu không nhờ trưởng bối Sở gia dưới đài kịp thời đỡ lấy, chắc chắn sẽ bị thương nặng
"Sở Nguyệt, võ kỹ của Thanh Long Tông cũng không có gì đặc biệt
Sở Tầm từ trên đài tỉ thí đi xuống, trên mặt mang vẻ châm biếm
"Sở Tầm, ngươi chẳng qua là ỷ vào tu vi cao hơn ta thôi, nếu như ta cũng là Linh Vũ ngũ trọng thì chưa chắc đã thua ngươi
Sở Nguyệt mặt mũi tràn đầy không cam lòng
"Không sai, bất quá tu vi cao hơn ngươi, đó cũng là bản lĩnh của ta
Sở Tầm cười lạnh nói
"Ngươi..
Sở Nguyệt tức giận nghiến răng, trong lòng có nỗi ấm ức không thể nói, nàng đã sớm đạt tới Linh Vũ tứ trọng đỉnh phong, nếu như cuộc tỉ thí trong tộc này chậm thêm mấy ngày, nàng tuyệt đối có thể đột phá đến Linh Vũ ngũ trọng, nhưng thua vẫn là thua, nàng không muốn giải thích gì cả
"Sở Tầm, nếu ta nhớ không nhầm, ngươi hình như lớn hơn Sở Nguyệt tỷ một tuổi thì phải, thân là ca ca đánh thắng em gái, có gì đáng để kiêu ngạo thế
Đột nhiên một giọng nói vang lên
Định mắt nhìn lại, Sở Nguyệt mừng rỡ, chỉ thấy Sở Phong đang được một vị tiền bối Sở gia dẫn đường, từ từ đi về phía bọn họ
"Sở Phong, người tiếp theo đấu với ngươi là ta phải không
Nhìn thấy Sở Phong, Sở Tầm tỏ vẻ hưng phấn dị thường, bởi vì hắn muốn dạy dỗ nhất chính là Sở Phong
"Sợ sao
Sợ thì có thể nhận thua
Sở Phong cười nhạt nói
"Ta nhổ vào, hôm nay không đánh cho ngươi tan nát thì coi như hôm qua ta không gặp ngươi
Sở Tầm lạnh hừ một tiếng, rồi nhảy lên đài tỉ thí, lại chỉ vào Sở Phong nói: "Nhanh cút lên cho ta
"Sở Phong đệ, có chắc không đấy
Sở Nguyệt có chút lo lắng, vì nàng luôn cảm thấy, Sở Tầm dường như muốn ra tay độc ác với Sở Phong
"Yên tâm đi, đối phó loại hàng này, ta chỉ cần một chiêu thôi
Sở Phong cười nhẹ, rồi muốn đi về phía đài tỉ thí
Nhưng đúng lúc này, Sở Nguyệt lại kéo tay Sở Phong, thấp giọng hỏi: "Sở Phong đệ, hạng nhất kỳ khảo hạch nội môn, là huynh sao
Sở Phong có chút do dự, nhưng nhìn thấy ánh mắt khao khát đáp án của Sở Nguyệt, không đành lòng lừa nàng, đành khẽ gật đầu, rồi đột nhiên nhảy lên, vút bay đến trên đài tỉ thí
Mà giờ khắc này, vẻ mặt của Sở Nguyệt lập tức đọng lại, một đôi mắt đẹp dao động không yên, ngay cả nhịp tim cũng nhanh hơn rất nhiều
Dù rằng, trong lòng nàng đã sớm có đáp án, nhưng khi đáp án này, được xác nhận từ Sở Phong, vẫn khiến nàng cảm thấy không thể tin được
Nàng ngẩng đầu nhìn Sở Tầm đang nghênh chiến, khóe miệng nhếch lên một vòng cười ngọt ngào, chẳng hiểu vì sao, nàng đột nhiên cảm thấy đồng tình cho Sở Tầm
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.