Từ Thăng Cấp Kiến Trúc Bắt Đầu Trường Sinh

Chương 58: Tử động




Chương 58: Tử động Có chiếc xương ngón tay này, cuộc sống tiếp theo của Kế Duyên và Cừu Thiên Hải trở nên đơn giản hơn nhiều
Ban ngày ra thuyền nhặt linh thạch, buổi tối trở về dùng linh thạch tu luyện
Hơn nữa Kế Duyên còn mở một cánh cửa nhỏ giữa hai gian phòng, lặng yên không tiếng động chia sẻ hiệu quả của 【Động phủ】 cho Cừu Thiên Hải
Nếu là cái khác có nguy hiểm bại lộ, vậy dĩ nhiên không được
Nhưng mà 【Động phủ】 cấp 1 này chỉ tăng thêm hai thành nồng độ linh khí vào ban đêm
Cừu Thiên Hải thậm chí cũng không hề phát giác ra, chỉ nói dùng linh thạch tu luyện đúng là mẹ nó xa xỉ, tiến cảnh tu vi đều nhanh hơn nhiều
Vào chiều tối ngày hôm đó, Cừu Thiên Hải bán xong Hàn Thiết Sa trở về
Kế Duyên thì lái thuyền ở nửa đường chờ hắn
Nhìn thấy hắn tới, Kế Duyên liền nói ra ý nghĩ của mình
“Mấy ngày kế tiếp chúng ta không cần bán ở trên đảo Thanh Ba nữa, liên tiếp bán mấy ngày sợ bị kẻ có tâm để mắt tới
Cứ cất giữ thêm mấy ngày, chúng ta sẽ đến Bách Bảo Lâu của Cảnh Đức phường gần đây mà bán.” “Tốt.” Cừu Thiên Hải gật gật đầu, lại từ trong túi trữ vật lấy ra một khối kẹo cao su ném vào miệng, cảm giác vị ngọt truyền đến trên đầu lưỡi, hắn chậm rãi nói:
“Mấy ngày nay phát hiện mảnh đất kia không tệ, một ngày sản xuất khoảng 4 cân..
Vậy đi, chúng ta lại đào thêm 4 ngày, 4 ngày sau chúng ta liền đi Cảnh Đức phường bán.” Bốn ngày..
Kế Duyên ước chừng sau bốn ngày này, chính mình cũng nên trở về
Lần này trở về, Kế Duyên chuẩn bị bế quan, là loại bế quan không ra khỏi cửa cho đến khi đạt Luyện Khí hậu kỳ
“Cũng tốt.” “Ngày mai dốc thêm chút sức lực, cố gắng tìm xem, ta từ đầu đến cuối đều cảm thấy ở gần đó có tử động.” “...” Chiều tối ngày hôm sau
Đảo Thanh Ba, trên một chiếc thuyền buồm có mái che rách nát đậu bên bờ, đang ngồi hai người đàn ông trung niên, một cao một thấp
Hai người cũng đều xuất thân từ Hòe Âm Phường nên quan hệ vô cùng tốt, một người tên là Tôn Đại Chí, một người tên là Đặng Lãng
Trước kia còn ở Hòe Âm Phường, hai người liền thường xuyên làm chút chuyện cướp bóc
Về sau không cẩn thận đụng phải xương cứng, bị đuổi đến Hắc Thủy Phường
Về sau nữa Hàn Thiết Sa tăng giá, lại chạy đến Thanh Ba Trì này phát tài
“Hai người kia hôm nay sao lại không tới?” Tôn Đại Chí nhíu mày nói: “Chẳng lẽ hôm nay tình huống không tốt, không đào được bao nhiêu?” “A, Tôn ca ngươi nghĩ gì thế
Ngươi đâu phải không biết hai người này đa nghi đến mức nào
Ngày đầu tiên tới đã tách ra rồi, nếu không phải hôm đó ta vừa vặn phát hiện hai người bọn họ ở trên cùng một hòn đảo, thì căn bản không thể nào phát giác ra quan hệ của bọn hắn.” “Xem chừng là sợ gây chú ý, bị những người tốt như chúng ta để mắt tới, nên chuẩn bị mấy ngày nữa mới đến.” Đặng Lãng vuốt râu trên cằm, “chắc là lại thận trọng hơn một chút, trực tiếp đi phường thị khác gần đó bán Hàn Thiết Sa rồi.” “Thế thì ta phải làm sao?” Tôn Đại Chí hai tay mở ra
Hai người bọn họ, từ trước đến nay đều là Đặng Lãng Luyện Khí tầng năm quyết định, Tôn Đại Chí Luyện Khí tầng sáu ngược lại không có tâm tư nhỏ nhặt như vậy
“A, cái này liền phải xem Tôn ca ngươi có muốn làm một vố này hay không.” “Nghĩ chứ, mẹ nó tìm được một tử động một ngày đào mấy cân Hàn Thiết Sa, doanh thu sáu, bảy mươi viên linh thạch, ai mẹ nó mà không đỏ mắt?” Tôn Đại Chí nói xong, thần sắc lại có chút do dự: “Chỉ là thực lực của ta..
sợ là có chút khó khăn, tên Luyện Khí tầng sáu kia bộ dạng trầm ổn, nhìn là biết khó đối phó.” “Chuyện này có đáng gì đâu, tìm thêm hai người nữa là được.” Đặng Lãng không để ý nói
“Tìm ai?” “Muốn vững vàng hạ gục tên Luyện Khí tầng sáu kia, tìm ‘Thanh Ba Song Kiệt’ là đáng tin nhất
Bọn hắn thế nhưng là sống nhờ vào việc làm cướp tu, đối với loại chuyện này, tuyệt đối sẽ động lòng.” “Hai người bọn họ cũng là Luyện Khí tầng sáu, thực lực mạnh hơn chúng ta nhiều, nếu tìm bọn hắn..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
chúng ta lại không chia được bao nhiêu lợi ích rồi.” Tôn Đại Chí có chút không vui
“Cái này thì đúng là...” Đặng Lãng nhìn hắn một cái, “Vậy thế này đi, chúng ta lại quan sát hai ngày, tiện thể tìm xem nhân tuyển thích hợp khác, hoặc nếu hai người kia có ai tách lẻ thì là tốt nhất rồi.” “Cũng được.” Hai người trò chuyện xong, Đặng Lãng liền tìm cớ có việc rời đi
Hắn một thân một mình lái thuyền lướt đi trên mặt nước Thanh Ba Trì, trong lòng thì âm thầm suy nghĩ..
Với sự cẩn thận của hai người kia, e rằng hai ngày nữa thôi bọn họ đều phải rời khỏi Thanh Ba Trì này rồi
Cũng không thể đợi thêm, chờ đợi thêm nữa thì miếng thịt đến miệng cũng sẽ không còn
Tôn Đại Chí đặt tên thật hay, gọi là Chí Đại (chí lớn), nhưng trên thực tế lại là một người không có chí lớn, thực lực mình thì kém, lại không nỡ chia sẻ lợi ích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hợp tác với hắn, không thể tiếp tục được
Điểm ấy Đặng Lãng đã sớm thấy rõ, cho nên hắn dứt khoát quyết định buông tha Tôn Đại Chí, chính mình đi tìm Thanh Ba Song Kiệt kia
Nhắc đến Thanh Ba Song Kiệt này, bọn họ cũng là nhân vật có tiếng tăm
Xuất thân ở phường thị nào, đã không còn ai biết được, chỉ biết bọn hắn là hai huynh đệ, tên là Lưu Đại và Lưu Nhị
Sớm tại thời điểm Hàn Thiết Sa còn chưa tăng giá, hai người bọn họ đã chiếm cứ Thanh Ba Trì này để tu hành, hơn nữa hai anh em họ am hiểu một hợp kích chi thuật, chiến tích đỉnh phong là từng liên thủ giết chết một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ
Cho nên ở trên mảnh đất nhỏ Thanh Ba Trì này, tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ bình thường đều nguyện ý nể mặt hai người bọn hắn
Bọn hắn không ở trên đảo Thanh Ba, mà là ở trên một hòn đảo xa hơn một chút tên là đảo Hàn Trì
Khi Đặng Lãng đi tới, vừa vặn gặp phải hai người bọn họ lái pháp thuyền từ bên ngoài trở về
“Hai vị lão ca, hai vị lão ca.” Đặng Lãng từ xa đã mở miệng cười, ra hiệu chính mình không có ác ý
Lưu gia huynh đệ có bộ dáng hơi tương tự liền chậm dần tốc độ thuyền, “Đặng Lãng
Ngươi tìm đến chúng ta làm gì.” “Tự nhiên là đến tìm hai vị ca ca phát tài.” Đặng Lãng tiến lên chắp tay thi lễ, nói bổ sung: “Vẫn là loại phát đại tài kia.” “A
Để mắt tới người nào?” Loại người như Đặng Lãng này, tìm tới mình thì có thể phát tài gì
Chỉ có thể là của cải của kẻ đã chết, nếu không, còn có thể là đào khoáng mà phát tài hay sao
“Lên đảo rồi nói, lên đảo rồi nói.” Đặng Lãng sợ ở đây bị người trông thấy
Lưu Đại và Lưu Nhị liếc nhau, “Cũng được.” “...” Nửa ngày trôi qua
Lưu gia huynh đệ nghe xong Đặng Lãng miêu tả, cũng liền liếc nhau, “Một ngày có thể đào ba, bốn cân Hàn Thiết Sa, ngươi xác định?” “Xác định!” Đặng Lãng chắc chắn nói: “Ta cùng Tôn..
Ta đã quan sát hai người bọn hắn mấy ngày rồi, tuyệt đối là thật.” “Ta đoán chừng hơn phân nửa là hai người bọn họ đã tìm được tử động.” “Cũng không phải không có khả năng này.” Lưu Đại nói xong, ngón tay nhẹ nhàng gõ đầu gối, “Chỉ là hai huynh đệ chúng ta đều đã không làm cướp tu nhiều năm rồi..
Vậy thế này đi, hai huynh đệ chúng ta cân nhắc một ngày, ngày mai giờ này, ngươi lại đến tìm chúng ta, đến lúc đó sẽ cho ngươi câu trả lời chắc chắn, thế nào?” “Cái này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy được rồi.” Đặng Lãng tự nhiên không dám nói không đồng ý, hơn nữa đối phương đã nói ra như vậy, hắn cũng chỉ có thể đứng dậy cáo lui
Đến nỗi lời Lưu Đại nói, hắn là đánh chết cũng không tin
Còn không làm cướp tu đã nhiều năm
À, cũng chẳng kém bao nhiêu đâu
Nghĩ đến hơn phân nửa là bọn hắn còn có chuyện khác, khiến hai người bọn họ không thể phân thân, bằng không thì với tính tình của bọn hắn, đoán chừng đã sớm đáp ứng rồi
Chỉ là vừa rời khỏi đảo Hàn Trì này, Đặng Lãng trong đầu linh quang chợt lóe, một ý niệm bỗng nhiên nổi lên trong óc hắn..
Hai cái đồ cẩu vật này, chẳng lẽ không phải là muốn bỏ rơi chính mình, một mình làm vố này sao?
Đặng Lãng bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía tòa hòn đảo tựa như cự thú này
Đáng chết, sớm biết thì đã không nói ra vị trí của hai người kia rồi
Nhưng khi đó Lưu Đại ép buộc, Đặng Lãng lại không dám không nói
Đặng Lãng sau khi đi, Lưu Nhị liền lập tức nói: “Đại ca, tuyệt đối là tử động, nếu không phải tìm được tử động, không có khả năng có sản lượng như vậy
Một ngày mấy cân Hàn Thiết Sa..
Cái tử động này sợ là cũng không nhỏ đâu.” “Ừm.” Lưu Đại bình chân như vại gật đầu một cái
“Thu dọn một chút, chúng ta trực tiếp đi tìm hai kẻ mới đến kia đi.” “Được rồi.” Đối với quyết định của Lưu Đại, Lưu Nhị cũng không có gì kinh ngạc
Nếu dựa theo lời Đặng Lãng nói mà đi làm, cướp một chuyến này thì mới có thể kiếm được bao nhiêu lời
Nhưng nếu là tìm được hai kẻ mới đến kia, buộc bọn họ nói ra vị trí tử động, đây mới là lợi tức lớn
Lại nói, đương nhiên là từ Đặng Lãng mà biết thân phận của đối phương..
Thử hỏi còn có cần thiết phải chia sẻ lợi ích cho hắn
Nếu có lời oán giận, cùng nhau giết là được
..
Cùng lúc đó
Thanh Ba Trì, tại một nơi đáy nước mờ tối, hai bóng người đen thui tụ cùng một chỗ, trong đó một cái bĩu môi khẽ nói, phát ra âm thanh từ cổ họng
“Ta đã nói mà, ở đây nhất định có tử động!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.