Từ Thăng Cấp Kiến Trúc Bắt Đầu Trường Sinh

Chương 72: Từ giàu sang lễ vật




Chương 72: Món quà của Từ Phú Quý Lúc chạng vạng tối, nắng chiều rọi xuống trong nội viện, khiến bóng tường rào kéo dài rất xa
Kế Duyên nghe Lâm Hổ vừa trở về, rất nhanh, cổng viện nhà hắn liền bị gõ
“Kế, Kế ca!” Lâm Hổ nhìn thấy Kế Duyên, rõ ràng là kích động hơn nhiều
“Ừm, vào đây nói chuyện đi.” Kế Duyên cười cười, đúng lúc hắn cũng có nhiều chuyện muốn hỏi Lâm Hổ để hiểu rõ hơn
Lâm Hổ mặc dù thực lực chưa mạnh lắm, nhưng hiện nay hắn mỗi ngày đều ra khơi bắt cá, cũng mỗi ngày đều phải đi chợ cá bán cá, cho nên đối với tình hình ở Tằng Đầu Thị này, hắn cũng khá am hiểu
Sau khi hai người vào phòng, Lâm Hổ vẫn kích động xoa xoa hai tay
“Kế ca, nhìn thấy ngươi trở về ta thật sự là vui lắm, ta còn tưởng rằng.....
Còn tưởng rằng......” “Còn tưởng rằng ta chết ở Vân Vũ Trạch?” Kế Duyên cười hỏi
“Không phải không phải.” Lâm Hổ vội vàng khoát tay, “Ta tưởng ngươi đã gia nhập Thủy Long Tông rồi chứ.” “Được rồi ngươi.” “Đúng Kế ca, ta.....
Ta......” Lâm Hổ gãi gãi đầu, hơi ngượng ngùng nói: “Ta muốn làm cha.” “Vậy thì sớm chúc mừng, về sau gánh nặng trên vai cũng sẽ lớn hơn.” “Ừm!” Lâm Hổ với làn da đã bị phơi nắng đen nhẻm, dùng sức gật đầu, biểu cảm trên mặt phức tạp
Nghĩ kỹ lại, hắn cũng chỉ mới 19 tuổi, nhưng bây giờ liền muốn làm cha.....
Kế Duyên lại hỏi: “Khoảng thời gian ta ra ngoài, trong Tằng Đầu Thị có xảy ra chuyện gì lớn không?” “Chuyện lớn thì không có xảy ra, mọi thứ đều gần như cũ.” Lâm Hổ vừa suy nghĩ vừa nói
Kế Duyên khẽ gật đầu, nghĩ cũng phải, Tằng Đầu Thị này gần hai ba mươi năm trở lại đây, chuyện lớn nhất xảy ra, cũng chính là chuyện động phủ Trúc Cơ xuất thế lúc trước
Khiến không ít người bỏ mạng
Thời gian còn lại đều xem như bình tĩnh
Dù sao Thủy Long Tông cũng cần một Vân Vũ Trạch ổn định
“Chuyện lớn không xảy ra, vậy chuyện nhỏ có xảy ra không?” “À, Kế ca nói đúng.” Lâm Hổ vui vẻ nói: “Chuyện náo nhiệt nhất chính là chuyện của Cừu Thiên Hải và Tần gia, nghe nói Cừu Thiên Hải ở Thanh Ba Trì đã giết hai người Luyện Khí tầng sáu của Tần gia, quả thực là quá lợi hại.” Tần gia ăn quả đắng, Lâm Hổ cũng rất vui vẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“A
Cừu Thiên Hải một mình giết ư?” Kế Duyên kinh ngạc nói
“Ừm, lợi hại chứ
Một người giết chết hai kẻ Luyện Khí tầng sáu, hắn e là đã đạt đến Luyện Khí hậu kỳ.....
Ta nhớ được hắn so với chúng ta đều không lớn hơn bao nhiêu tuổi.” Trong mắt Lâm Hổ lóe lên một tia chờ mong
Kế Duyên cũng gật đầu một cái.....
Xem ra, tin tức này e là Tần gia chủ động tung ra
Bằng không thì ngoại nhân muốn biết chuyện này, e là có chút khó khăn
Hơn nữa Tần gia tất nhiên có thể tra được những thứ này, thì chắc chắn cũng biết Cừu Thiên Hải không phải một mình ra tay, mà là hai người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu đã như thế, bọn hắn vì sao chỉ nói là Cừu Thiên Hải giết
Có lẽ bọn hắn e là đã tra ra thân phận của ta, rồi lại biết được ta cũng là Luyện Khí hậu kỳ, không muốn kết thù với ta.....
Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của ta thôi
Nếu là khó mà suy đoán được, vậy đây chính là Tần gia lại đang bày mưu tính kế gì đó
“Quả thực lợi hại, còn có chuyện gì khác sao?” Kế Duyên hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Còn có chính là nghe nói vị đại công tử của Ô gia, chính là người lúc trước từng theo đuổi Lục Quán nhưng bị từ chối, nghe nói hắn hai ngày trước đã đột phá Luyện Khí hậu kỳ, vị Ô đại sư kia đều vì thế mà tổ chức yến tiệc hai ngày liền.” “Ô Ngôn?” Tin tức này lại khiến Kế Duyên hơi kinh ngạc, nhưng nghĩ kỹ lại thì cũng phải thôi, nghe nói vị đại công tử của Ô gia kia ở Luyện Khí tầng sáu đã chìm đắm nhiều năm rồi
Với tài lực của Ô Văn Bân, bỏ ra mấy năm, mài giũa Ô Ngôn đạt đến Luyện Khí hậu kỳ, đó cũng là chuyện đương nhiên
“Đúng, chính là hắn.” Lâm Hổ dùng sức gật đầu, nhưng ánh mắt lại có chút khinh thường, “Xuất thân từ Ô gia, đã ngoài ba mươi mà mới Luyện Khí hậu kỳ, mà không nhìn xem người ta Cừu Thiên Hải không có bối cảnh gì cả, mới chỉ tầm hai mươi, cũng đã Luyện Khí hậu kỳ.” Lâm Hổ lúc nói lời này, rõ ràng là tự coi mình là một người trong số đó
Khi Kế Duyên hỏi thêm những chuyện khác, Lâm Hổ nói cũng chính là ai ai ai bắt được Linh Ngư, hoặc nhìn thấy ai bán ra Linh Ngư Nhất giai trung kỳ
Đối với Lâm Hổ mà nói là chuyện nhỏ, nhưng đối với Kế Duyên mà nói cũng chẳng phải là chuyện lớn
Đưa Lâm Hổ ra cửa sau, Kế Duyên cũng liền trở về phòng tiếp tục tu hành
Mà tại Ôn gia, Ôn Lâm sau khi ra ngoài trở về nghe Triệu Nguyệt Thiền nói xong, tất nhiên là vô cùng kinh ngạc
“Luyện Khí hậu kỳ?!” “Ngươi nói là, Kế Duyên đột phá Luyện Khí hậu kỳ?” Luyện Khí tầng sáu ở Vân Vũ Trạch không đáng giá, nhưng Luyện Khí hậu kỳ thì lại có giá trị
Dù sao ngay cả Nhạc gia nơi Ôn Lâm trước kia ở.....
cũng chỉ có 3 người đạt đến Luyện Khí hậu kỳ
Cũng giống như Tần gia ở Tằng Đầu Thị này
“Ừm.” Triệu Nguyệt Thiền khẽ gật đầu, nàng lại liếc nhìn Ôn Linh đang ngủ say bên cạnh, cuối cùng vẫn nói: “Phu quân, chàng nói chúng ta có nên đi tìm hắn không?” Ôn Lâm không mở miệng, mà đứng dậy đi đi lại lại trong phòng
Dường như đã suy nghĩ rất lâu, hắn mới chậm rãi lắc đầu
“Chúng ta tuy có một chút tiền tiết kiệm, nhưng muốn mời một Luyện Khí hậu kỳ đến giúp đỡ chúng ta, nhất là một Luyện Khí hậu kỳ có tiền đồ vô hạn như Kế Duyên, e là rất khó.” “Hơn nữa ngươi không có phát hiện sao, Kế Duyên mặc dù nhìn như giao hảo với chúng ta, nhưng trên thực tế lại vẫn luôn giữ một trạng thái vừa gần vừa xa
Ngươi nếu muốn cùng hắn giao lưu, hắn tất nhiên là rất dễ nói chuyện, nhưng nếu có chuyện cầu hắn, thì dù sao cũng cảm thấy quan hệ chưa đủ sâu sắc.” Ôn Lâm khẽ vỗ tay, “Vậy thì thế này đi, lần sau Thủy Long Tông tuyển chọn còn ba năm nữa, dù thiên tư Kế Duyên có cao hơn nữa cũng phải đợi đến khi đó
Trong ba năm này, chúng ta cứ giao hảo với hắn trước đã.....
Dù đến lúc đó vẫn không được, ít nhất chúng ta cũng có một bằng hữu từ Thủy Long Tông.” “Ừm.” Triệu Nguyệt Thiền cười khẽ vuốt trán Ôn Linh
“Kế Duyên mặc dù quan hệ không thân thiết với chúng ta, nhưng đối với Linh Nhi lại cực kỳ tốt.” Nhắc đến con gái mình, Ôn Lâm cũng cười, “Đó là, ai mà lại không thích Linh Nhi đâu.” “......” Sáng sớm hôm sau
Kế Duyên thật sớm liền chèo thuyền đến Tằng Đầu Thị
Mua cá mua gà chưa vội, hắn chuẩn bị đi xem giá cả thượng phẩm pháp khí trước, đợi tăng cường thực lực trước đã, rồi mới tính đến chuyện khác
Một lúc sau, chờ hắn bước vào Bách Bảo Lâu ở Tằng Đầu Thị, nơi đã lâu không ghé, mới có cảm giác như đã mấy đời trôi qua
Người ta đều nói khu chợ này cũng có nguy hiểm, nhưng so với những nơi như Thanh Ba Trì, khu chợ này vẫn có thể coi là thái bình thịnh thế
Nếu đã tới Bách Bảo Lâu, chắc chắn trước tiên phải xem thử Từ Phú Quý lão gia tử có ở đó không
Tính từ mùng một đầu năm cũng đã đi qua ba bốn tháng, chắc hẳn ông ấy đã trở về
Quả nhiên, Kế Duyên vừa mới đi vào gian phòng bán pháp thuật, thì thấy lão già tóc bạc phơ kia
Hắn vẫn mang vẻ tinh thần khỏe mạnh như vậy
Lúc này trùng hợp có một nữ tu Luyện Khí tầng bốn đang hỏi thăm, Kế Duyên cũng liền đứng đợi ở một bên
Từ Phú Quý ban đầu giận dữ trừng Kế Duyên một mắt, “Ngươi tiểu tử này, ta tưởng ngươi đã quên lão gia tử rồi chứ!” “Cái này sao có thể.” Kế Duyên vội vàng cười nói: “Chỉ là gần đây bận rộn một chuyện đại sự, bởi vậy mới chậm trễ một đoạn thời gian.” “Tiểu tử ngươi có thể có đại sự gì chứ, lập gia đình hay sao?” Kế Duyên thoáng tiết lộ một chút khí tức
Từ Phú Quý đang ngồi trên ghế mềm lập tức liền đứng lên, kinh ngạc nói: “Trời ạ, tiểu tử ngươi Luyện Khí hậu kỳ?!” Phản ứng này của hắn, khiến nữ tu đang chọn pháp thuật kia khẽ rùng mình sợ hãi
Chợt nàng lại cảm nhận được khí tức của Kế Duyên, liền vội vàng chắp tay hành lễ
“Xin.....
Xin ra mắt tiền bối.” Kế Duyên nhìn xem nữ tu lớn hơn hắn nhiều tuổi mà lại xưng hô hắn là tiền bối, trong lòng khó tránh khỏi cảm thấy xúc động đôi chút
“Không cần đa lễ, ngươi cứ chọn xong pháp thuật trước đi.” “Không.....
Không được, tiền bối trước hết mời.” Nói xong nữ tu này liền vội vàng lật đật đi ra cửa
Kế Duyên chỉ đành bất đắc dĩ thở dài, rồi lại quay sang Từ Phú Quý chắp tay hành lễ, “Gặp qua Từ Gia Gia.” Từ Phú Quý lúc này đã từ sau quầy bước ra, tiến đến vỗ mạnh vào vai Kế Duyên, cười to nói: “Tốt, tốt, xem ra không bao lâu nữa, ngươi liền có thể trở thành sư đệ ta.” “Còn sớm còn sớm.” Kế Duyên khiêm tốn cười nói
“Đi, lần trước lúc ta rời đi đã nói là muốn cho ngươi mang lễ vật, ngươi lâu như vậy không đến, ta đều suýt nữa đưa cho người khác rồi.” Từ Phú Quý lại từ trong túi trữ vật lấy ra một thứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.