Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 40: Bốn quan bảy đạo




Chương 40: Bốn quan bảy đạo Khi Lương Cừ mặc đồ chỉnh tề, xuất hiện trở lại trong phòng lớn, tất cả mọi người đều sáng mắt lên
Tay vượn eo ong chân bọ ngựa, nói ngắn gọn là tay dài chân dài eo nhỏ, thêm vào chiếc thắt lưng da trâu ôm sát bộ quần áo vào người, tôn lên vóc dáng, khiến Lương Cừ trông cao ráo, oai phong lẫm liệt, như một ngọn trường thương
Dương Đông Hùng lớn tiếng khen ngợi: "Tốt, đây mới là tinh thần phấn chấn của người trẻ tuổi
"Xong rồi, danh hiệu người đẹp trai nhất của ta thật sự muốn đổi chủ rồi
"Từ sư huynh, tỉnh lại đi, vẫn luôn là ta, được không
Tào Nhượng cười nhạo
"Đáng tiếc đại sư huynh không có ở đây, hắn có tiền nhất, chắc chắn tặng đồ tốt nhất, biết đâu lại là linh đan diệu dược gì đó
"Đúng rồi sư phụ, người có thông báo cho đại sư huynh chưa ạ
Dương Đông Hùng gật đầu: "Tối hôm qua đã viết thư, còn chưa gửi đi, lát nữa ta sẽ phái người đi, chắc chừng vài tháng sẽ có hồi âm, đến lúc đó khẳng định sẽ bổ sung
Thấy Lương Cừ có vẻ nghi hoặc, Từ Tử Suất giải thích: "Đại sư huynh đi trấn giữ biên cương phía tây, bây giờ đã là Thiên Hộ trưởng, nghe nói sắp được thăng chức, không tiện về, cho nên ngươi mới không thấy hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lương Cừ giật mình
Mọi người lại rảnh rang trò chuyện một lúc, phần lớn là hỏi han tình hình cuộc sống của Lương Cừ
Sau gần nửa canh giờ, Tam sư huynh Lục Cương đứng lên cáo từ, hắn không giỏi ăn nói, càng thích rèn sắt, đã muốn quay về thiết kế trường thương
"Sư đệ tối đến nhà ta một chuyến nhé, ngươi đi thẳng theo đường trước phủ Dương, sẽ thấy một cửa hàng lương thực tên 'Từ nhớ', bên cạnh có một con hẻm nhỏ, đi thẳng vào trong sẽ thấy một cái đe sắt lớn, đó là nhà ta
"Tốt, ta nhớ rồi, Tam sư huynh đi thong thả
Lục Cương đi rồi, những người còn lại lại tán gẫu một lát, thấy thời gian không còn sớm nên ai nấy đều lần lượt rời đi, cuối cùng chỉ còn ba người đệ tử nhỏ tuổi nhất
Dương Đông Hùng uống một ngụm trà: "Tiểu Cửu, khí trong ngực ngươi mạnh hơn rồi đấy
Lương Cừ không muốn giấu giếm về chuyện tu luyện, dù sao cuối cùng thiệt vẫn là bản thân, nên thẳng thắn nói: "Ước chừng bằng ngón tay trỏ
Lời vừa thốt ra, Hồ Kỳ và Hướng Trường Tùng đều giật mình: "Sư đệ ngươi mới học một tháng thôi mà, tiến bộ sao nhanh vậy
Ta không thấy ngươi uống thuốc gì cả
"Mấy hôm trước ta lại bắt được một con bảo ngư
Lương Cừ gãi đầu, "Là một con lươn, toàn thân màu đỏ son, phía sau đầu to đuôi trâu, lúc đó ta mừng như điên, liền hầm ăn luôn, sau khi ăn thì người nóng bừng, cứ thế đánh quyền mãi, đánh xong thì khí một cây đũa liền lớn bằng ngón trỏ
"Lươn màu đỏ son, mọc đuôi trâu
Hồ Kỳ và Hướng Trường Tùng trầm tư, trong trí nhớ dường như không có loại bảo ngư này
"Dương sư phụ, ngươi có biết đó là loại cá gì không
"Ta cũng chưa từng thấy, nhưng Giang Hoài rộng lớn bao la, cá lạ nhiều vô kể, không có gì lạ cả
Dương Đông Hùng đưa ra kết luận
Không biết thì tốt, vốn dĩ ta chỉ bịa ra thôi mà
Lương Cừ ban đầu định nói mình còn bắt được một con Ngưu Giác Xương, theo nhận biết của hắn đó là loài cá tốt nhất, nhưng nghĩ lại, con cá đó hình như cũng không thể khiến khí huyết của hắn tăng ngay lên cỡ ngón trỏ, dứt khoát cứ nói đại một con
Các loài sinh vật không tìm thấy ở sông hồ thời nay thì chả là gì so với môi trường cổ đại này
Huống hồ có loại Hồng Huyết Lư một, hai cân, có loại Ngưu Giác Xương một, hai lượng, vậy thì đương nhiên cũng có loại bảo ngư mười lượng, trăm lượng một cân, hiệu quả như thế nào cũng không có gì lạ
"Bất quá sư đệ không dùng thuốc mà một tháng đã luyện đến được cỡ chiếc đũa, thiên phú cũng tốt thật, sư phụ rảnh nên xem thử mệnh cách của sư đệ, xem thiên tư rốt cuộc ra sao, sờ xương để xem xét vẫn là chưa đủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mệnh cách
Lương Cừ vừa nghe được một từ mới liền âm thầm nhấm nuốt, không hiểu nó nghĩa là gì
Như nhìn thấu vẻ hoang mang của Lương Cừ, Hồ Kỳ nói: "Cái mệnh cách này không phải là ý mệnh số đã định, chỉ là thiên phú thôi, sư đệ hiểu như vậy là được, cụ thể thế nào thì chờ xem xét mệnh cách sẽ rõ
Không ngờ Dương Đông Hùng lại lắc đầu: "Trong tay ta không có tàn hương nữa rồi, công cụ cũng không đủ, xem xét mệnh cách phải đợi một thời gian mới được
Lương Cừ hỏi: "Sư phụ, trước đó ta nghe sư huynh Hồ nói, khí trong ngực có cỡ ngón út là có thể phá da quan, ta trước đây không biết cách phá, cứ ép đến cỡ ngón trỏ, có sao không
"Ngươi đừng lo, không có gì khác biệt, phá da xem xét cũng phải tiếp tục tích lũy khí trong ngực, ngón út chỉ là điều kiện thấp nhất để phá quan thôi, ngón trỏ thì càng dễ
Lương Cừ an tâm, trước đây hắn thật sự lo mình tập sai, dù sao chưa từng tiếp xúc, đọc truyện chỉ là lý thuyết, không thể hoàn toàn giống nhau được, một bên là ảo tưởng, một bên là thực tế, chắc chắn không thể trùng khớp, khó tránh khỏi trong lòng có chút lo sợ
"Thương tích của ngươi còn chưa khỏi, có thể đợi lành rồi hãy luyện, tiếp theo cứ theo Hồ Kỳ, khi ở võ quán tiện thì cậu ta dạy ngươi cũng được, tiện thể để cậu ấy phổ cập cho ngươi một số kiến thức và yếu điểm, rồi để Hướng Trường Tùng dẫn ngươi đến y quán Trường Xuân nhận mặt, sau này kê đơn thuốc gì cũng tiện
Dương Đông Hùng chỉ mấy câu đã quyết định xong mọi chuyện, hắn nhận Lương Cừ làm đệ tử, nhưng cảnh giới của Lương Cừ quá thấp, chưa cần phải tự mình dạy bảo, để Hồ Kỳ đến cũng vậy thôi
"À phải, ngươi có biết chữ không
"Biết chút ít, nhưng không nhiều
"Vậy thì mỗi ngày ngươi vẫn phải tranh thủ thời gian đến lớp học thêm chữ, ta sẽ sắp xếp cho ngươi một lão sư
"Đa tạ sư phụ
Khi Dương Đông Hùng sắp xếp hết mọi việc xong thì cũng đã chín giờ sáng, Lương Cừ cùng hai vị sư huynh không ở lại nữa, cùng nhau đến y quán Trường Xuân làm quen
Y quán Trường Xuân là y quán lớn nhất toàn trấn Bình Dương, riêng khu đại sảnh đã có bốn, năm y sư ngồi khám bệnh, bên ngoài còn có hàng dài người chờ
Hồ Kỳ và những người khác không có ý định xếp hàng, mà dẫn Lương Cừ đi thẳng vào sảnh chính
Vừa vào cửa, Hướng Trường Tùng liền hô lớn với người quản lý quầy: "Trần ông chủ, đây là vị đệ tử thứ chín mới nhận của sư phụ ta, sư đệ của ta, đến dẫn nó ra mắt
Vị ông chủ tóc hoa râm vội vàng rời khỏi quầy để chào hỏi, ông ta nhìn về phía Lương Cừ, nịnh nọt nói: "Vị này chính là Cửu thiếu gia đây sao
Cửu thiếu gia thật tuấn tú lịch sự, nhìn qua một lần khó mà quên được, mấy người các ngươi mau tới chào hỏi người đi, lanh lợi lên
Mấy người gã sai vặt đang bận rộn lập tức dừng việc chào hỏi, có điều không gọi là Cửu thiếu gia, mà là Cửu gia
"Nhớ rõ chưa
"Dạ, nhớ rồi thưa ông chủ
"Được, đi làm việc đi
Trần chưởng quỹ xoay người nói, "Vậy thì cứ theo quy cũ cũ, chỉ cần ngài đến thì sẽ tính năm phần giá
"Đa tạ Trần chưởng quỹ
"Ngài khách sáo quá, ngài tới chính là vinh hạnh của chúng tôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói vài câu xã giao đơn giản xong, ba người liền định rời khỏi y quán, lúc sắp đi thì Hồ Kỳ lại cầm thêm ba gói thuốc, kết quả ông chủ một mực không lấy tiền, tặng luôn để chúc mừng Dương sư phụ nhận thêm được một người đệ tử tốt
Lương Cừ được nịnh bợ, nghĩ đến chuyện Trần Khánh Giang đến đây mua thuốc còn phải ghi sổ nợ thì bỗng cảm khái không thôi
Quả nhiên là một bước lên trời
Trên đường về võ quán, Hồ Kỳ liền bắt đầu giảng giải cho Lương Cừ cách để phá quan
Cách thức rất đơn giản, đó là làm căng khí huyết lên, tức là cỗ khí trong ngực, khiến cho khí lưu thông tan ra, kích thích toàn thân làn da
Kích thích đến một mức độ nhất định, da sẽ có một sự tăng trưởng vượt bậc về độ cứng, trở nên dẻo dai như da trâu
"Lần tu hành này có chút nguy hiểm, tốt nhất nên có người dẫn dắt, đợi về đến võ quán ta sẽ biểu diễn cho ngươi xem một lần
"Về phần da, thịt, cốt, nhục là bốn quan bảy đạo, đó là điểm Bôn Mã, Lang Yên, Thú Hổ, Trăn Tượng, Yêu Long, Lò Luyện, Hóa Cầu Vồng, mỗi một đạo lại có chia nhỏ ra nữa
"Cảnh giới Bôn Mã, đỉnh phong có thể dùng sức kéo được vài chục con tuấn mã mà không nhúc nhích
Cảnh giới Lang Yên, khí huyết như khói sói, mờ ảo cao mấy trượng, tựa như thiên nhân, khí lực bộc phát tựa như gặp đàn sói, khí thế kinh người
Cảnh giới Thú Hổ, khí huyết dâng trào như thủy triều, khí lực bộc phát khiến người thường thấy mà kinh sợ như thỏ yếu gặp mãnh hổ, sợ vỡ mật
Cảnh giới Trăn Tượng, khi giơ tay nhấc chân thì đất trời rung chuyển, chấn động cả băng sơn sông hồ, xuất nhập có thể làm đại tướng quân
Cảnh giới Yêu Long, người như Thiên Long, có thể thoát khỏi gông xiềng trói buộc của đất trời, nhảy cao ba ngàn trượng, bay vào giữa tầng mây, là Võ Thánh của một nước
Lò luyện và Hóa Cầu Vồng thì ta không biết nhiều, chỉ nghe nói là Hóa Cầu Vồng có thể dùng thân xác hóa thành cầu vồng, vũ hóa phi thăng
Thực ra sau da, thịt, cốt, nhục còn có một quan ngũ tạng lục phủ nữa, nhưng bởi vì khi ngũ tạng lục phủ quan vừa phá, thì lực kéo tuấn mã đạt đến sơ kỳ, nên hai cái này thường nói gộp chung lại
Ngọa Tào, võ đạo trâu bò như vậy sao
Lương Cừ không rõ những miêu tả này có chút khoa trương hay không, nhưng nghe qua thì thực sự rất mạnh mẽ, hùng hổ
"Vậy Dương sư phụ ở cảnh giới gì
"Thú Hổ
"Thú Hổ!
Lương Cừ hơi co con ngươi, một Bình Dương trấn nhỏ bé lại có cường giả Thú Hổ sao
Chẳng lẽ võ đạo đã dễ đột phá đến vậy, mà chẳng qua nó như rau cải trắng
Hồ Kỳ cười nói: "Sư đệ, ngươi có biết Bình Dương trấn chúng ta có ba võ quán không
"Có nghe qua
"Hai võ quán còn lại ở lại Bình Dương trấn, là vì bọn họ chỉ có thể mở quán ở Bình Dương trấn mà thôi, còn Dương sư phụ ở lại Bình Dương trấn chỉ vì đây là quê hương của ông ấy
Lương Cừ giật mình, chỉ là khác biệt một trăm điểm và chín mươi chín điểm thôi sao
Xem ra võ đạo này còn mạnh hơn nhiều so với trong tưởng tượng, hắn càng mong chờ phá quan hơn
Về phần chuyện Triệu lão gia mà trước giờ hắn luôn lo sợ, lão ma cà bông gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.