Chương 66: Đều đã lớn như vậy
Bên hồ rừng sâu, phía sau cây trê**n** đá
"Tình huống là như vậy, Triệu Hạ Dương là dư đảng của Thanh Càn, Hồ Tam là Thanh Vệ Huyền Âm Ti, chính là con hồ ly kia
"Ngươi bị hắn lừa, trong di tích không có bảo bối, họ Hồ thả bom khói, lừa Triệu Hạ Dương tìm cơ hội xuống mộ thôi..
"Xà di, ta bị ngươi hố rất thảm, suýt nữa chết ở hãm Long Trận bên trong
Lục Bắc thay quần áo, vừa nói vừa tháo băng vải trên tay Xà Uyên, xoa thuốc chữa thương rồi lại băng bó lại, nhìn bộ quần áo ướt đẫm cùng thân thể trọng thương của hào, hắn ho nhẹ hai tiếng, từ trong túi càn khôn lấy ra một chiếc trường bào sạch sẽ
Xà Uyên thấy thế thì nhắm mắt, nghiêng đầu đi chỗ khác
Thấy nàng ngầm đồng ý, Lục Bắc xoa xoa tay đi qua, khuyên bảo: "Cái kia, ta không cố ý chiếm tiện nghi của ngươi, thể chất ngươi bây giờ quá yếu, để phòng vết thương trở nặng, mau chóng thay thuốc
Ngươi nếu cảm thấy ngại thì thôi, ta đảm bảo, căn bản không cần thiết, lần đầu bôi thuốc cho ngươi, muốn nhìn cũng không được, ta liếc mắt cũng không thèm
"Ngậm miệng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đấy, ta nói như vậy, ngươi lập tức sẽ không xấu hổ, thậm chí còn đường hoàng lên
"Bế
Miệng
"Có bế, có không nói gì
"Tê tê tê..
"Nhắm lại rồi, lần này thật nhắm lại
Thay thuốc quá trình tẻ nhạt, thay quần áo cũng chẳng có gì đáng khen, Xà Uyên tay chân không động được, toàn bộ bị Lục Bắc lúng túng hết cả lên, nghe thì có vẻ rất nóng, nhưng thực tế vì ai đó mở miệng luyên thuyên không ngớt nên phong cảnh lại không hề được ưu ái, bầu không khí đỏ hồng cũng không thể lên men
Yêu thương thử một chút, chai sạn đều mài đến vui vẻ, cứ thế mà không thể cọ xát ra tia lửa
Dù sao bên Xà Uyên không có cọ ra, giận đến đầu đau, bên tai ong ong, đừng nói đến hormone, cholesterol mà không kết sỏi tại chỗ là coi như nàng ăn uống thanh đạm hàng ngày rồi
"Mệt chết đi được, thì ra thay quần áo cho người khác hao tốn thể lực như vậy, ngươi tranh thủ thời gian biểu thị chán ghét, lần sau đừng làm phiền ta, một trận này phi lễ chớ nhìn, đau mắt hột có mà thiệt chết ta
Lục Bắc lau mồ hôi không có trên đầu, chống hông đang định đứng dậy, đột nhiên biến sắc, mặt đầy nghi hoặc ngồi xổm xuống
Sao có thể, vì sao lại có tôn trọng chứ, không phải vậy chứ
Lục Bắc rất hoang mang, rõ ràng lời player nói kia đều là da bọc ngoài thôi mà, cứ việc vào xem nội dung rồi chiến thôi, đủ các loại cùng nhau cố gắng, thế nào đến chỗ hắn lại thành ra như vậy..
NPC phúc lợi sao
"Ha
Xà Uyên khẽ cười một tiếng, nhân cơ hội châm chọc khiêu khích: "Ta còn tưởng chưởng môn Lục là người chính nhân quân tử, sắc đẹp trước mắt không hề lay động, xem ra, là ta đã hiểu lầm ngươi rồi
"Cảnh cáo ngươi, đừng có đùa với lửa, nơi rừng núi hoang vu, đúng là thánh địa gây án, một nam một nữ, nói khó nghe chút, ta mà muốn làm chuyện vui sướng gì, ngươi gọi rách cổ họng cũng vô dụng thôi
Lục Bắc làm bộ xông lên, làm Xà Uyên sợ đến thất sắc, chu môi nói: "Không có bản lĩnh thì đừng có ra oai, chọc ta tức lên, không quá một năm sẽ để ngươi có người kế vị..
A, mà nhắc lại mới nhớ, yêu tu loài rắn các ngươi cũng là mười tháng mang thai sao
Xà Uyên giận đến mức tự bế, như một con rắn chết, không hề phản ứng
Lục Bắc hít sâu hai hơi, trấn áp xúc động, cõng Xà Uyên lên, phân biệt phương hướng rồi đi về hướng tây
Không biết trận truyền tống kia đã đưa hắn tới đâu, phân tích tình báo Triệu Hạ Dương cung cấp thì nên ở quận Đông Tề, hướng tây đến Đại Thắng Quan khả năng rất lớn
Xà Uyên yên lặng nằm úp, không nhúc nhích, Lục Bắc trong lòng còn một đống việc, cũng không trêu chọc cái thần kinh chướng khí trong bụng của nàng nữa, kéo tin tức ra xem nhanh
[Ngươi hoàn thành nhiệm vụ 【Thăm dò di tích】]
[Ngươi hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: Sinh tồn, thưởng 800 ngàn kinh nghiệm]
[Ngươi hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: Thăm dò di tích ấn theo cống hiến, thu được 300 ngàn kinh nghiệm]
[Ngươi hoàn thành chi nhánh...]
[Ngươi đánh g·iết...]
[...]
[Ngươi đánh g·iết Triệu Hạ Dương, thu được...]
[Ngươi hoàn thành nhiệm vụ ẩn: Phá tan hãm Long Trận...]
Rầm rầm một loạt tin tức tràn màn hình, chủ tuyến, chi nhánh, nhiệm vụ ẩn, thêm kinh nghiệm đánh g·iết đệ tử Thanh Thủy Môn và chưởng môn, lần này ra ngoài xuống đất, tổng cộng thu về 3.800.000 kinh nghiệm
Nói đúng ra là 3.840.000, lúc đến trên đường Xà Uyên còn cống hiến 40.000 kinh nghiệm, trên bảng xếp hạng, điểm cống hiến cá nhân gần như chỉ sau Triệu Hạ Dương
Không cần nản chí, Lục Bắc tin tưởng Xà Uyên còn có cơ hội, Triệu Hạ Dương một triệu kinh nghiệm quả thực rất khủng khiếp, nhưng hắn là loại dùng một lần, còn Xà Uyên là dạng có thể phát triển liên tục, kinh tế hoàn bảo liên tục có lời, cố gắng không ngừng, tạo ra rực rỡ, sẽ có một ngày đoạt lại vị trí đứng đầu
NPC không thể giống player mà làm nhiệm vụ để có tiền, Lục Bắc có chút tiếc nuối, nghĩ vài câu linh tinh, lại nhớ xem phân chia kinh nghiệm thế nào
Tạm thời không vội, về núi Cửu Trúc rồi động tay cũng chưa muộn, gần 4.000.000 kinh nghiệm, nhất định phải hoạch định cho thật tốt
"Lục, Lục Bắc..
Một canh giờ sau, Xà Uyên lần đầu tiên gọi tên Lục Bắc, nhỏ giọng lẩm bẩm vào tai hắn
Nói xong, lại cúi gằm xuống, cả tai đều đỏ lên
Lục Bắc há hốc miệng, trên mặt quỷ dị không tả được, xoắn xuýt hồi lâu rồi mới nhỏ giọng nói: "Ngươi..
Lớn như vậy rồi, não đâu, lúc nãy không giải quyết trong nước luôn đi
"..
— —
Sau ba ngày, Lục Bắc cõng Xà Uyên đi ra khỏi khu rừng nguyên sinh, đến một thôn xóm gần đó
Ôm công chúa là không thể rồi, vừa tốn sức còn dễ bị hiểu lầm, hoặc gánh, hoặc cõng, hoặc là móc dây lưng quần kéo trên đất, hắn để Xà Uyên tự chọn
Rời hồ lớn ngày thứ hai, Xà Uyên đã có thể tự mình đi lại, chỉ là bị mất máu thể hư, động một chút là mồ hôi đầy đầu, vẫn cần Lục Bắc cõng đi đường
Giá trị hiến tế tụt dốc, làm Lục Bắc rất lo lắng, hỏi thẳng luôn, tổn thất nhiều máu quý như thế, thân là yêu tu, Xà Uyên về sau có tàn phế không
Xà Uyên lắc đầu phủ định, căn nguyên huyết mạch với huyết dịch bình thường là hai chuyện khác nhau, lần này nàng nguy hiểm tính mạng rồi lại gặp may, tái tạo huyết dịch trong lúc còn tiến thêm một bước kích phát căn nguyên huyết mạch
Nàng còn thề thốt, chờ hồi phục hoàn toàn rồi tu luyện thêm một thời gian, nhất định sẽ trả lại gấp bội những khuất nhục mà Lục Bắc gây ra cho nàng
Lục Bắc cổ vũ ý chí chiến đấu của Xà Uyên, vui vẻ nhận lời chiến thư, rồi tỏ vẻ không hiểu, nghi ngờ việc gặp may của nàng, có phải là liệu pháp dùng máu như trong truyền thuyết đã khiến một đời tổng thống gọi thẳng người trong nghề
Cái này đúng là tổng thống ngồi xe hở mui, não động mở quá
Tỷ tỷ à, cái này không chấn hưng được nền giáo dục rồi
Xà Uyên đổi cách giải thích, lấy máu không phải là thủ đoạn thông thường, nàng chỉ đơn thuần là liên tục trúng rệp, tích góp nhân phẩm bùng phát, cũng như kiểu người tu hành ngộ đạo, một khi đắc đạo có thể liên tiếp đột phá mấy đại cảnh giới
Phật tu am hiểu nhất chiêu này, ngồi dưới cây, bịt kín năm giác quan, mười năm sau, phanh một cái là xong Kim Thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Bắc vẫn là không hiểu, nghe Xà Uyên nói những điều này đều là thường thức, liền gật đầu như thể đã bừng tỉnh đại ngộ
Năm ngày vừa đi vừa nghỉ, Lục Bắc một đường chăm sóc Xà Uyên, hai người đến Đại Thắng Quan
Vì là Xà Uyên, Lục Bắc không thể đưa nàng tới Chu phủ, tránh cho Chu Bột nói hắn thấy sắc quên nghĩa, mới bị thân hình như thủy xà quấn hai vòng mà đã quên hết cả anh em
Lại vì Chu Nhan là một bà tám, Lục Bắc cũng không tiện mang Xà Uyên đến Vệ phủ, tránh cho sư tỷ ở xa Lăng Tiêu Kiếm Tông nghe được mấy lời đồn linh tinh, có hại đến hình tượng chính trực, đơn độc thân hình tượng của tiểu sư đệ
Nghĩ đi nghĩ lại, Lục Bắc đành phải thuê một căn nhà nhỏ thanh tịnh ở Đại Thắng Quan, đặt Xà Uyên xuống, đi Vệ phủ tìm đại ca tạ tội
Giáp lưới chưa bị hỏng hẳn, chỉ thêm năm lỗ nhỏ đằng sau, không ảnh hưởng đến việc sử dụng
Đại ca chỉ cần chú ý một chút, khi nghênh địch ở chiến trường đừng quay lưng lại phía tên địch, nếu không Chu Nhan có thể sẽ khóc đến cạn nước mắt, mấy năm nữa còn mang theo con gái tái giá mất
Vệ Mậu: "..
Nhận lại giáp lưới, mặt hắn không vui không buồn, tay thì đặt sau lưng, lúc thì nắm quyền, lúc lại co móng
Nghe được tiếng khớp xương vang lên răng rắc, Lục Bắc ho nhẹ, kể đầu đuôi mọi chuyện, sau đó đưa một xấp ngân phiếu lên
Của Triệu Hạ Dương nhận lỗi, chút tấm lòng nhỏ nhoi, không phải thành ý gì, chỉ mong Vệ Mậu nể mặt hắn là người chết, chuyện cũ cho qua, xóa bỏ đoạn ân oán này
Cầm xấp ngân phiếu dày cộp trên tay, Vệ Mậu vuốt nhẹ, sắc mặt dễ nhìn hơn nhiều, nhắc nhở: "Chuyện này ta xem như không biết, còn về ngươi, người Huyền Âm Ti thì bớt giao du đi, dao này thù hằn nhiều lắm, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày bị bệ hạ từng cái thanh toán
Nhìn tư thế vuốt tiền thuần thục của Vệ Mậu, Lục Bắc mãnh liệt nghi ngờ phong thái thanh liêm của hắn có vấn đề, liên tục gật đầu nói: "Đại ca cứ yên tâm, đợi lấy được tiền thưởng rồi, em làm gì nhớ Hồ Tam là cái quái gì nữa
"Cũng đừng quá mức, hãy gần khi cần, hễ có lợi là xông lên, giữ khoảng cách nhất định, không có lợi thì lẩn đi
"Hiểu rồi
Lục Bắc biểu thị lại học được cái xấu, tò mò hỏi: "Đại ca, vốn liếng của anh còn thiếu bao nhiêu
"Sao, ngươi còn định hợp tác sao
"Ừm, về sau có cơ hội, đại ca mau chóng sửa xong giáp lưới đi
"Có thể
Nghỉ ngơi hai ngày ở Đại Thắng Quan, Lục Bắc lần nữa từ chối hẹn ở Vân Thủy Lâu của anh em nhà họ Chu, ở bên Xà Uyên mở rộng tầm mắt rồi, hắn đã chướng mắt những phấn son tầm thường bên ngoài, nhớ đến công trình trang hoàng Vũ Hóa Môn, kéo một cỗ xe ngựa, nhốt Xà Uyên vào rồi về huyện Lang Du
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Núi vẫn là núi ấy, linh khí vẫn mỏng manh
Nhưng Vũ Hóa Môn không còn là Vũ Hóa Môn xưa nữa, Lục Bắc đi vắng một tháng, các công trình đã hoàn thành
Bảng hiệu Vũ Hóa Môn vẫn vậy, nhưng cổng so với trước kia đã thoáng đãng hơn nhiều, trước cổng có hai con sư tử đá, phiến đá rộng ra, chào đón khách bốn phương
Núi rừng xanh biếc nhã nhặn, hai cảnh tương chiếu, giản lược mà không đơn giản, nổi bật sơn môn đoan trang, đại khí
Tuy nhỏ chút, nhưng vừa nhìn là biết chính phái
Lục Bắc thấy thì vui mừng, vứt Xà Uyên sang một bên, hớn hở đẩy cửa đi vào
Sân trước, một cô nương mặc đạo bào đang quét sân, chiếc đạo bào rộng thùng thình kéo lê đất, làm việc thì có vẻ hơi vướng víu
Lục Bắc liên tục gật đầu, không tồi, nghiệp lớn thế này rồi không thể như lúc trước được, cần phải có người trang điểm cảnh sắc, tuổi tầm 16 đến 18, hồn nhiên ngây thơ, bị ăn hiếp cũng không nói ra, đúng là một tạp dịch trung thực
"Chưởng môn, người đã về rồi à
Cô nương nhỏ xoay người, vui vẻ nhìn Lục Bắc
Nàng xắn tay áo lau mồ hôi vất vả, đôi mắt xanh trong veo, khuôn mặt thanh tú, không hề tô điểm chút phấn son, kiêu ngạo dưới mũi là đôi môi anh đào hồng hào
Trông như tinh khiết long lanh, một tờ giấy trắng chưa bị tục lụy vấy bẩn, làn sóng mắt lưu chuyển, lại mang một chút ý vị quyến rũ câu hồn đoạt phách
"Chưởng môn?
Lục Bắc hơi nhíu mày, giá trị mặt của tạp dịch nhỏ tựa hồ đã vượt tiêu chuẩn, có mặt này và vóc người này, làm gì mà không tốt, hắn giật mình thì ra sự việc này không đơn giản, thử dò xét: "Xin hỏi cô nương..
Phương danh
"Chưởng môn, con là Hộc Thanh mà
"Ngươi là tiểu Thanh
Lục Bắc dù đã có chút đoán trước, nhưng vẫn không nhịn được hít một hơi lạnh: "Tê, mới không gặp bao lâu, mà ngươi đã lớn thế này rồi, mau lại đây cho chưởng môn ta xem nào
"Hì hì
"Ai ai ai, cẩn thận một chút, đừng có đụng phải ta!"