Tu Tiên, Từ Thanh Mai Bắt Đầu

Chương 10: Ta đã là người lớn




Nhìn Tần Thanh Uyển kia vẻ mặt ngây thơ đáng yêu, Hứa Minh khựng lại một chút, sau đó mỉm cười đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng
"Hừ ô..
Vì Hứa Minh không tự bế mình, Tần Thanh Uyển bĩu môi, trông có vẻ hơi không vui
Nhưng mà trẻ con giận nhanh mà cũng chóng quên
Tần Thanh Uyển phát hiện ca ca Minh xoa đầu mình thích thật, thế là bé như một chú mèo nhỏ lim dim mắt, dụi vào lòng bàn tay Hứa Minh
Tần Thanh Uyển thấy chị Tuyết Nặc đứng một bên ngẩn ngơ nhìn, bỗng thấy mình và ca ca Minh thân nhau quá rồi, lơ luôn chị Tuyết Nặc, không cho chị ấy tham gia cùng
Tần Thanh Uyển lạch bạch đôi chân nhỏ, lon ton chạy tới trước mặt Hứa Tuyết Nặc: "Chị Tuyết Nặc, mình cùng nhau ném tuyết đi ~"
Hứa Tuyết Nặc hừ một tiếng quay mặt đi: "Ta không có ngây thơ như vậy đâu
Tần Thanh Uyển chớp chớp mắt: "Nhưng mà chơi vui lắm, chị Tuyết Nặc chơi chung nha, chị Tuyết Nặc nhất định sẽ thích ném tuyết ~"
Hứa Tuyết Nặc vẫn cự tuyệt: "Ném tuyết là trò trẻ con chơi
Tần Thanh Uyển nghiêng cái đầu nhỏ đáng yêu: "Nhưng mà chúng ta chính là trẻ con mà..
Mặt Hứa Tuyết Nặc ửng hồng: "Ta không phải trẻ con, ta đã là người lớn
Tần Thanh Uyển cắn ngón tay, ngẫm nghĩ: "Mẹ nói rồi, khi trẻ con nói câu đó, thì lại càng là trẻ con, chỉ có trẻ con mới nói mình là người lớn thôi
"Ta..
ta là người lớn
Hứa Tuyết Nặc nắm nắm bàn tay nhỏ, trông có vẻ hơi giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe Hứa Tuyết Nặc lớn tiếng, Tần Thanh Uyển liền ngây người tại chỗ, khuôn mặt nhỏ xị xuống, trong đôi mắt đào hoa trong veo ngấn nước: "Oa oa oa..
Chị Tuyết Nặc xin lỗi, Thanh Uyển không có ác ý, chị Tuyết Nặc đừng mắng Thanh Uyển, oa oa oa...
"Ta..
ta không có mắng ngươi, ngươi đừng khóc mà, chỉ có trẻ con mới hở tí là khóc thôi
Thấy nước mắt to như hạt đậu của Tần Thanh Uyển không ngừng rơi, Hứa Tuyết Nặc lập tức có chút luống cuống
Tần Thanh Uyển đứng im, ngẩng mặt lên, khóc càng lúc càng lớn tiếng: "Nhưng mà Thanh Uyển vốn dĩ là trẻ con oa..
"Ta..
thôi thôi, ta ném tuyết với ngươi, ném tuyết với ngươi còn không được sao
Hứa Tuyết Nặc cuối cùng vẫn đầu hàng
Tiếng khóc của Tần Thanh Uyển đột nhiên ngừng lại, đôi mắt to trong veo vẫn còn đọng nước mắt, chiếc mũi nhỏ khịt khịt: "Thật không
"Thật
"Tốt nha ~"
Tần Thanh Uyển vui vẻ nhảy lên, kéo tay Hứa Tuyết Nặc đi đến trước mặt Hứa Minh: "Ca ca Minh, ba chúng ta cùng nhau ném tuyết đi..
"Ừm
Hứa Minh nhẹ gật đầu
Hứa Minh đương nhiên sẽ không từ chối
Mà hơn nữa Hứa Minh thấy người chị cùng cha khác mẹ này của mình đúng là rất thú vị, rất có kiểu "kiêu ngạo", "hay nhõng nhẽo", nhưng mà sâu trong lòng lại mang sự thiện lương và dịu dàng
"Nhưng mà có ba người, mình ném tuyết kiểu gì đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thanh Uyển cắn ngón tay, cái đầu nhỏ rơi vào nghi hoặc nhỏ xíu
"Hay là hai người các ngươi một đội đánh một mình ta đi
Hứa Minh đề nghị
"Hừ
Bản tiểu thư không thèm lấy nhiều chọi ít, các ngươi đánh một mình ta đi
Hứa Tuyết Nặc khoanh tay trước ngực, ngẩng cao chiếc cằm nhỏ kiêu ngạo, "Một mình ta cũng đủ đánh ngã hai đứa các ngươi rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cạc cạc cạc..
Ngay lúc đó, con Thiên Huyền ngỗng ở một góc sân chạy tới
"Tiểu Bạch, ngươi cũng muốn ném tuyết à
Tần Thanh Uyển hỏi
"Tiểu Bạch" là cái tên mà Tần Thanh Uyển đặt cho Thiên Huyền ngỗng, Hứa Minh không phản đối, và cũng vẫn luôn gọi cái tên này
Thiên Huyền ngỗng gật nhẹ đầu, dụi đầu vào người Tần Thanh Uyển
Hứa Minh nhíu mày, con chó ngỗng này đối với mình là chủ nhân nhỏ bé lại không một chút tôn trọng, đối với Thanh Uyển thì lại vô cùng cẩn trọng, thậm chí thỉnh thoảng còn để Thanh Uyển cưỡi lên lưng
"Vậy Tiểu Bạch cùng đội ca ca Minh, ta cùng đội với chị Tuyết Nặc
Tần Thanh Uyển chia đội
"Cạc cạc
Thiên Huyền ngỗng gật nhẹ đầu
"Quyết định vậy nha, bắt đầu thôi
Tần Thanh Uyển cùng Hứa Tuyết Nặc và Thiên Huyền ngỗng kéo Hứa Minh ra xa một đoạn, "Ba..
Hai..
Một..
Bắt đầu
Theo tiếng Tần Thanh Uyển tuyên bố ném tuyết bắt đầu, con chó ngỗng này dùng cánh cắm vào đống tuyết, sau đó cánh vung lên, tuyết bắn tung tóe, cả một vùng trời bị phủ đầy
Đừng nói là Tần Thanh Uyển với Hứa Tuyết Nặc, mà ngay cả đội bạn Hứa Minh cũng bị con chó ngỗng này hất cho một thân đầy tuyết
"Thảo, cái con chó ngỗng này
Chắc chắn là cố ý
Hứa Minh trực tiếp làm phản, vốc một nắm tuyết ném về phía con chó ngỗng
"Chị Hứa, cùng nhau đánh Tiểu Bạch
Tần Thanh Uyển nhặt một cục tuyết, ném về phía Thiên Huyền ngỗng
Lúc đầu Hứa Tuyết Nặc dường như còn có chút gò bó, chỉ hờ hững nhặt một nắm tuyết, rồi ném qua
Nhưng khi tuyết rơi trúng mình con ngỗng thì vỡ tan, mắt Hứa Tuyết Nặc liền sáng lên
Hứa Tuyết Nặc lại nhặt một nắm tuyết khác ném tới
Chưa đến nửa khắc, Hứa Tuyết Nặc đã hoàn toàn hòa mình vào
Thiên Huyền ngỗng không ngừng nhảy tới nhảy lui, né tránh những quả bóng tuyết, đồng thời dùng cánh nhào nặn tuyết, ném về phía Hứa Minh
Hứa Minh phát hiện con chó ngỗng này chỉ toàn ném trúng mình
Đột nhiên, con chó ngỗng chơi trò bất ngờ, cánh vẩy tuyết xuống người Hứa Minh
"Ha ha ha..
Ca ca Minh thành người tuyết rồi, ha ha ha..
Tần Thanh Uyển nhìn bộ dạng của Hứa Minh, cười thích chí
Hứa Tuyết Nặc cũng khẽ cười

Chị Tuyết Nặc cười kìa
Tần Thanh Uyển kịp phản ứng, nhìn bộ dáng khẽ cười của Hứa Tuyết Nặc, vui vẻ nói
"Ta không có..
Hứa Tuyết Nặc đỏ mặt
"Có mà
Tần Thanh Uyển vui vẻ nắm tay nhỏ của Hứa Tuyết Nặc, "Ta thấy hết rồi
"Không có
Mặt Hứa Tuyết Nặc càng đỏ hơn
Tiếng cười đùa của trẻ con nhẹ nhàng vang vọng trong sân nhỏ
Trong bếp, Tần phu nhân và Trần Tố Nhã nhìn ba đứa nhỏ vui đùa, lộ ra nụ cười hiền
"Vương tỷ tỷ cũng nên giống như Tuyết Nặc, cười nhiều hơn một chút đi, rõ ràng Vương tỷ tỷ rất xinh đẹp
Tần phu nhân mỉm cười nhìn Vương Phượng
Vương Phượng lắc đầu: "Muội muội đừng trêu chọc ta, số ta, đâu có tốt bằng muội muội..
Tần phu nhân: "..
Nhận thấy mình lỡ lời, Vương Phượng vội vàng đổi chủ đề: "Con ngỗng này ngược lại là có chút linh tính
Tần phu nhân cười cười, như không nghe thấy câu nói trước: "Thế gian vạn vật đều có linh, kinh thành Vũ quốc ta chính là nơi ngưng tụ quốc vận, linh lực dồi dào, có vài sinh vật có chút khai khiếu, có linh tính cũng là chuyện bình thường thôi
"Muội muội nói đúng lắm
Vương Phượng gật đầu nhẹ, nhìn lửa lò đang hâm bánh ngọt Đông Mai một chút, đôi mắt nhẹ nhàng chớp động, không biết đang nghĩ gì
Một bên khác, Tần phu nhân kéo tay nhỏ của Trần Tố Nhã: "Chị Trần, ngày mai nhị ca ta tới, hôm nay huynh ấy gửi thư, nói sẽ mang theo một vị trưởng lão tông môn, để bà ấy xem xét căn cốt cho Minh nhi bọn chúng, thấy sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.