Hứa Minh trở về Hiểu Xuân viện của Hứa phủ cũng không muộn lắm
Tính ra cũng chỉ chậm hơn bình thường một chút thôi
Trần Tố Nhã cũng không hỏi Hứa Minh vì sao hôm nay về trễ hơn
Dù sao chuyện bị tiên sinh giữ lại, hoặc tiên sinh kéo dài buổi học, hay là trên đường mải chơi, đều là chuyện bình thường
Hứa Minh cũng không muốn chủ động kể với mẫu thân
Nếu chủ động kể, mẫu thân chắc chắn sẽ lo lắng
Mặc dù chuyện này không thể giấu được bao lâu, nhưng mà, cứ để mẫu thân bớt lo lắng được ngày nào hay ngày đó đi… Sau khi ăn trưa xong, Tần Thanh Uyển tìm đến Hứa Minh chơi
Mỗi lần Tần Thanh Uyển muốn nhắc tới chuyện đánh nhau ở học đường, đều bị Hứa Minh cắt ngang
Đôi mắt to tròn như hoa đào của Tần Thanh Uyển chớp chớp, cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra nên không nhắc lại nữa
Tần Thanh Uyển chờ Hứa Minh ngồi xuống sân, bắt đầu đọc “Thiên Huyền Tâm Pháp” như mọi ngày
Cô bé liền tựa đầu vào vai Hứa Minh rồi ngủ thiếp đi
Trần Tố Nhã bế Tần Thanh Uyển về phòng ngủ trưa cùng
Còn về phần Hứa Minh..
Trần Tố Nhã biết con trai mình trước giờ không có thói quen ngủ trưa, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, chuyện này đã quen rồi
Trong lúc mẹ ngủ trưa, Hứa Minh lại tiếp tục so tài với ngỗng trắng lớn
Thiên Huyền ngỗng lại thắng, nhưng lần này ngỗng trắng lớn không nằm lên người Hứa Minh để tuyên bố chiến thắng
Lần này, Thiên Huyền ngỗng thắng cũng phải toát mồ hôi đầm đìa
Nó cảm thấy mình cần phải tăng cường luyện tập, nếu không chỉ vài tháng nữa, có khi nó sẽ bị tiểu đệ đè bẹp dí
Hứa Minh hít đất 100 cái, Thiên Huyền ngỗng cũng chống cánh xuống đất làm 150 cái
Hứa Minh nằm ngửa gập bụng 100 cái, Thiên Huyền ngỗng liền ôm cổ lại, cũng nằm ngửa gập bụng theo
Dù sao thì Hứa Minh cũng không quan tâm đến nó
Ta luyện tập để tăng thêm thuộc tính, ngươi thì đang chờ cái gì
"Ngỗng ngỗng ngỗng (tiểu đệ, có tên mập con tìm ngươi).....
Khi Hứa Minh và Thiên Huyền ngỗng đang tự rèn luyện, Thiên Huyền ngỗng dùng cánh vỗ nhẹ vào Hứa Minh
Hứa Minh quay đầu nhìn ra ngoài sân, thấy Hứa Bàng Đạt đang thập thò cái đầu tròn vo ở cửa vòm của viện
Nhân lúc Hứa Minh ngừng luyện tập, Thiên Huyền ngỗng lại tranh thủ hăng say đá chân lên vài cái, cảm thấy mình đã kéo dãn được khoảng cách với Hứa Minh một chút
Hứa Bàng Đạt phát hiện Hứa Minh nhìn thấy mình, cũng giật mình, khuôn mặt nhỏ mũm mĩm đỏ bừng, trông có vẻ rất ngại
Nhưng Hứa Bàng Đạt vẫn lấy hết can đảm, đi vào sân
Hứa Bàng Đạt ôm một bọc quần áo trong ngực
"Tam ca, sao vậy
Có chuyện gì không
Hứa Minh hỏi
Hứa Bàng Đạt giơ tay mập ra gãi gãi đầu, sau đó đặt bọc đồ lên bàn mở ra
Trong bọc là một hộp bánh ngọt tinh xảo cùng một ít bạc vụn
"Cái đó..
Hứa Bàng Đạt đỏ mặt nói, "Ngũ đệ, cảm ơn ngươi hôm nay đã giúp ta, hộp bánh này là do mẹ làm, bà nói ăn không hết thì phí, nên nhờ ta mang qua, còn chỗ bạc vụn này là của ta tích góp, đều cho ngươi..
"..."
Nhìn hộp bánh ngọt này, Hứa Minh đại khái cũng biết Hứa Tuyết Nặc tính ngạo kiều ở đâu ra, thì ra là do di truyền từ mẹ nàng..
Nhìn hộp bánh là biết mới ra lò, trên hộp còn bốc hơi nóng này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, số bạc vụn mà Hứa Bàng Đạt tích góp cũng chỉ có tầm ba mươi lượng
Không phải Hứa Minh chê ít, mà là con trai chính thê, sao có thể nghèo như vậy
Hứa Bàng Đạt như hiểu được ánh mắt của Hứa Minh, mặt nhỏ càng đỏ: “Đây đúng là toàn bộ của ta, mẹ cho ta tiền tiêu vặt cũng không có nhiều...” "Ngươi chờ chút
Hứa Minh nói, sau đó đi vào nhà bếp, lấy một ít mứt hoa quả ra, rót thêm một bình nước lạnh, "Tiền này ngươi cầm về đi, bánh ngọt ta nhận, cùng nhau ăn
"Nhưng mà..
"Không nhưng nhị gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hứa Bàng Đạt còn muốn nói gì đó nhưng bị Hứa Minh cắt ngang, "Muội muội của ngươi rất thân với bọn ta, muội muội nói nếu ta bị bắt nạt thì sẽ giúp ta, vậy nếu ngươi bị bắt nạt, ta cũng sẽ giúp ngươi
"Dạ
Hứa Bàng Đạt gật nhẹ đầu, "Vậy ta mỗi ngày đều sẽ mua đồ ngon cho ngươi
"Được thôi
Hứa Minh rót một chén nước giếng cho Hứa Bàng Đạt, sau đó cầm một miếng bánh ngọt do Vương phu nhân làm ăn thử, lại đẩy hộp bánh về phía Bàng Đạt
Hứa Bàng Đạt nuốt nước miếng, cũng cầm lấy một miếng bánh ăn
Hứa Minh chú ý đến vết đỏ trên ống tay áo Hứa Bàng Đạt, chắc chắn là do bị đánh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vì sao ngươi lại đánh nhau với bọn họ
Hứa Minh hỏi
Hứa Bàng Đạt nhồm nhoàm ăn hết bánh, uống cạn chén nước, rồi cúi đầu, thất vọng nói: “Vì bọn họ chửi mẹ con...” Nghe câu trả lời của Hứa Bàng Đạt, Hứa Minh đầu tiên ngẩn người, rồi nhẹ gật đầu: "Vậy thì đúng là nên đánh
“Nhưng mẹ bảo quân tử chỉ động khẩu chứ không động thủ, đánh nhau là không đúng...” Hứa Bàng Đạt bĩu môi nhỏ
“Đối với đại nương mà nói, con đánh nhau đúng là không nên, nhưng đối với con thì đánh nhau là đúng.” Hứa Minh lại ăn thêm một cái bánh
Hứa Bàng Đạt ngơ ngác nhìn Hứa Minh: "Ngũ đệ nói, con không hiểu lắm..
Hứa Minh cười: "Không sao, sau này ngươi sẽ hiểu thôi, lại đây, ăn lê
"Cảm ơn Ngũ đệ..
Hứa Bàng Đạt nhận lấy trái lê, cúi thấp đầu
“Ngũ đệ ngươi thật lợi hại, không những đọc sách giỏi mà đánh nhau cũng giỏi, không giống như con, làm gì cũng không xong… Đại ca thì thiên phú về phù đạo, nhị ca là Thuần Dương Chi Thể, tứ muội thì là Tiên Thiên kiếm cốt, con thì chẳng có gì cả… So với đại ca với nhị ca, đến việc tranh giành tư cách thế tập tước vị cho mẹ con cũng không xong.” Hứa Minh lắc đầu: “Ngươi cũng rất giỏi mà, chỉ riêng việc ngươi kiên trì nghe giảng không ngủ gật ở học đường thôi, cũng hiếm ai làm được, với lại, trên đời này đâu chỉ có mỗi con đường tu hành
Tước vị Hứa Quốc Công này đúng là rất cao quý, nhưng ai bảo tước vị chỉ có thể dựa vào thế tập
Vì sao ngươi không thể tự mình tranh thủ
Ta nghe Tần phu nhân nói, tiền nhiệm Thừa tướng Gia Cát Văn hết lòng vì dân, được Tiên Đế phong tước Liệt Dương Công, đương triều Mạc tướng quân từ một tên lính quèn không có chút địa vị nào, từng bước leo lên vị trí trụ cột của đất nước
Bọn họ đều là người thường, không thể tu hành được, vậy sao ngươi lại không thể
"Con..
Con cũng có thể làm quan lớn
Hứa Bàng Đạt khó tin chỉ vào mình
Hứa Minh cười nói: "Ai nói không thể
Chờ khi ngươi thi đỗ cao, đợi đến lúc ngươi được phong hầu bái tướng, tước vị do ngươi giành được, ta tin chắc, trong lòng đại nương, sẽ còn nặng hơn nhiều so với 'Hứa Quốc Công'
Bị Hứa Minh “tưới” cho một “bình canh gà” tinh thần, Hứa Bàng Đạt não bổ vài lần, trong lòng lập tức tràn đầy chí khí: "Vậy Ngũ đệ, ta sẽ thi đỗ
Cùng nhau làm quan
Chúng ta cùng nhau được phong hầu bái tướng
Hứa Minh lắc đầu: "Ta chắc là không thể rồi
Hứa Bàng Đạt ngẩn ra: "Vì sao
Hứa Minh: "Thứ tử không thể tham gia khoa cử
Hứa Bàng Đạt lại càng không hiểu: “Vì sao thứ tử không thể tham gia khoa cử?” Hứa Minh đáp: "Bởi vì luật pháp của Vũ triều
Hứa Bàng Đạt: "Nhưng con nghe mẹ chửi 'Luật pháp Vũ triều là đồ bỏ, cái gì cũng có thể thay đổi' mà
Hứa Minh cười: "Vậy thì phải là quan rất rất lớn mới có thể thay đổi được
"Dạ..
Hứa Bàng Đạt lại cúi đầu, cầm quả lê trên tay, vẻ mặt suy tư
Hứa Minh cũng không nói gì, tiếp tục ăn bánh ngọt
Một lúc sau, Hứa Bàng Đạt ngẩng đầu: “Ngũ đệ.” Hứa Minh: "Ừm
Hứa Bàng Đạt: "Con muốn làm quan thật thật lớn!"