Tu Tiên, Từ Thanh Mai Bắt Đầu

Chương 31: Một trăm năm bao lâu nha




"Bỏ trốn
Nghe Tần Thanh Uyển thốt ra hai chữ này, Hứa Minh thoáng sững người
Dù sao, có cô nàng đáng yêu tự nhủ "Bỏ trốn" khiến hắn có chút được sủng mà lo sợ
Nhưng vấn đề là, nàng mới sáu tuổi thôi mà


"Đúng vậy..
Tần Thanh Uyển nghiêm túc gật đầu
Hứa Minh cười xoa đầu nàng: "Nhưng mà Thanh Uyển, con bé biết thế nào là bỏ trốn không
"Biết chứ
Tần Thanh Uyển gật đầu, "Bỏ trốn là hai người thích nhau cùng nhau đi đến một nơi thật xa, một nơi không ai tìm được, Minh ca ca, ta có dành dụm được ít tiền, đủ để chúng ta đi đến một nơi thật xa, không ai tìm được chúng ta
Tần Thanh Uyển đầy mắt mong chờ nhìn Hứa Minh: "Thanh Uyển thích Minh ca ca, lẽ nào Minh ca ca không thích Thanh Uyển sao
Hứa Minh véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn còn mũm mĩm của Tần Thanh Uyển: "Ta đương nhiên là thích Thanh Uyển rồi, nhưng sao Thanh Uyển đột nhiên lại nghĩ đến chuyện bỏ trốn với ta
Nghe Hứa Minh hỏi, Tần Thanh Uyển cúi đầu, môi nhỏ mím chặt: "Vì quốc sư sư phụ nói, ngày mai sẽ đưa Thanh Uyển về Thiên Huyền môn..
Thanh Uyển không muốn nhanh vậy đã phải xa Minh ca ca
"Ngày mai
Hứa Minh cũng ngạc nhiên, tin tức này đến với Hứa Minh có chút bất ngờ, "Không phải đến khi con chín tuổi mới đi sao
Tần Thanh Uyển cúi đầu, chu môi:
"Vì quốc sư sư phụ nói không lâu sau sẽ có một cơ duyên lớn xuất hiện, rất có lợi cho việc tu hành của con, nên muốn sớm đưa con về, hơn nữa quốc sư sư phụ còn nói nàng có một số chuyện cần về tông môn giải quyết
Chuyện con là Tiên Thiên thánh thể đã có nhiều người biết đến, quốc sư sư phụ nói nếu không có nàng ở đây, sẽ không ai có thể bảo vệ con


Nhưng mà Thanh Uyển không muốn rời xa mẫu thân, cũng không muốn xa Minh ca ca..
Hứa Minh cười: "Nhưng mà Thanh Uyển, nếu chúng ta bỏ trốn, chẳng phải con cũng rời xa mẫu thân sao
Tần Thanh Uyển ngẩng đầu: "Mẫu thân sẽ không cùng chúng ta bỏ trốn, nhưng Minh ca ca sẽ mà, Thanh Uyển theo quốc sư sư phụ đi, mẫu thân và Minh ca ca đều không ở cạnh Thanh Uyển, còn Thanh Uyển mà bỏ trốn với Minh ca ca, ít ra con còn có Minh ca ca


"


Hứa Minh sững sờ
Nghe nàng nói, hình như cũng có đạo lý


"Thanh Uyển


Xin lỗi, ta e là không thể cùng con bỏ trốn được
Hứa Minh nhìn cô bé trước mặt, thành thật nói
"Vì sao..
Nước mắt đã trực chờ tuôn ra trong đôi mắt cô bé, dường như chỉ cần một khắc sau thôi sẽ ào ào rơi xuống, "Minh ca ca không thích Thanh Uyển sao
"Hoàn toàn ngược lại
Hứa Minh lắc đầu, "Chính vì ta quá thích Thanh Uyển nên không thể cùng con bỏ trốn
Tần Thanh Uyển nghiêng đầu, vẻ mặt đầy nghi hoặc nhìn Hứa Minh: "Minh ca ca..
Thanh Uyển không hiểu..
Hứa Minh đưa tay lên, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt ở khóe mắt Tần Thanh Uyển:
"Vì ta không thể làm lỡ dở Thanh Uyển được, đã sư tỷ quốc sư đã nói vậy, có nghĩa là cơ duyên đó vô cùng quan trọng đối với con đường tu hành sau này của Thanh Uyển
Tần Thanh Uyển nắm lấy bàn tay nhỏ của Hứa Minh: "Nhưng với Thanh Uyển, Minh ca ca còn quan trọng hơn cả cơ duyên đó
"Cám ơn con Thanh Uyển, con nói vậy, ta rất vui..
Hứa Minh mỉm cười, "Nhưng Thanh Uyển ơi, Minh ca ca càng sợ Thanh Uyển bị tổn thương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hứa Minh nhìn đôi mắt hoa đào của Tần Thanh Uyển: "Sư tỷ quốc sư nói, con là Tiên Thiên thánh thể rất lợi hại, rất nhiều người muốn có được con, rất nhiều kẻ xấu sẽ âm mưu tính kế con, nếu Thanh Uyển gặp kẻ xấu, Minh ca ca chắc chắn sẽ đứng ra bảo vệ con
Nhưng mà Minh ca ca lo lắng, dù ta dốc toàn lực, cũng không đánh lại được bọn người xấu đó
Minh ca ca mong Thanh Uyển khỏe mạnh, bình an lớn lên
Tần Thanh Uyển cúi đầu, môi mím chặt


"Thanh Uyển, con có thiên phú rất cao
Mà lại Thanh Uyển con còn nhỏ tuổi, rất rất nhỏ tuổi, khi con lớn lên, cách nhìn với rất nhiều chuyện cũng sẽ thay đổi
Sau này, Thanh Uyển nhất định sẽ trở thành một đại tu sĩ rất lợi hại, rất lợi hại, mà lại Thanh Uyển sẽ ngày càng xinh đẹp hơn
Minh ca ca tin tưởng, con sẽ giống như Tuyết Nặc lọt vào Thanh Vân bảng, sau đó hai người cùng vào thiên hạ bảng, vào Hồng Nhan bảng
Con sẽ trở thành tiên tử trong mộng của rất nhiều người
Trong mắt người khác, con sẽ là một tồn tại cao không thể với tới
"Nhưng Minh ca ca
Tần Thanh Uyển ngẩng đầu, đôi mắt mông lung nhìn Hứa Minh, "Thanh Uyển không muốn thay đổi, không muốn lớn lên, cũng không muốn trở thành tiên tử trong mộng của rất nhiều người, Thanh Uyển chỉ muốn là Thanh Uyển trong lòng Minh ca ca thôi
Những lời ngây thơ của cô bé khiến lòng Hứa Minh chợt mềm nhũn
"Đồ ngốc
Hứa Minh khẽ nhấc ngón tay, chạm vào chiếc mũi nhỏ xinh của Thanh Uyển, "Dù Thanh Uyển sau này có ra sao, vẫn luôn là Thanh Uyển trong lòng Minh ca ca mà, có điều, Thanh Uyển lúc đó sẽ không còn để mắt đến Minh ca ca nữa thôi, sớm đã quên mất ta rồi
"Sẽ không, sẽ không
Cô bé lắc đầu lia lịa, "Thanh Uyển mãi mãi sẽ không quên Minh ca ca
Hứa Minh cười: "Thật không
Tần Thanh Uyển gật đầu như gà mổ thóc: "Thật ạ
"Ta không tin
Hứa Minh cười nói, "Trừ khi Thanh Uyển con chứng minh cho ta thấy
Tần Thanh Uyển khổ sở nói: "Nhưng mà Minh ca ca, làm sao để chứng minh đây ạ
Hứa Minh vờ suy tư một hồi: "Hay là thế này nhé
Hứa Minh đi đến chỗ tổ ngỗng Thiên Huyền, rút một chiếc lông trên mình ngỗng Thiên Huyền đang ngủ say, rồi xé làm đôi, một nửa đưa cho Tần Thanh Uyển, một nửa giữ lại:
"Con đi theo quốc sư đến Thiên Huyền môn, đợi đến khi chúng ta gặp lại phải mang theo nửa chiếc lông vũ này, nếu ai mất nó, tức là người đó đã quên đối phương, được chứ
"Thanh Uyển sẽ không quên Minh ca ca
Tần Thanh Uyển tỏ ra hơi tức giận vì bị nghi ngờ, cẩn thận cất kỹ nửa chiếc lông vũ bên mình
Nhưng rất nhanh, chút hờn dỗi nhỏ của Tần Thanh Uyển tan biến ngay, thay vào đó là nỗi buồn ly biệt: "Vậy Minh ca ca, bao giờ chúng ta có thể gặp lại ạ
Hứa Minh nghĩ ngợi: "Ta từng đọc được trong một cuốn tạp thư, Thiên Huyền môn có một loại hoa tên là Máu Đà La, khi Máu Đà La nở lần thứ năm, chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại
"Thật sao ạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mắt Tần Thanh Uyển sáng lên
"Thật
Hứa Minh gật đầu, loài hoa Máu Đà La hai năm mới nở một lần, thời gian mười năm, vậy là đủ rồi
"Vậy chúng ta ngoéo tay đi ạ
Tần Thanh Uyển chìa ngón út trắng nõn
"Ngoéo tay
Hứa Minh giơ tay, hai ngón tay út quấn lấy nhau
Tần Thanh Uyển lắc lắc ngón tay của Hứa Minh: "Ngoéo tay thề nguyền, một trăm năm không thay đổi
Hứa Minh cười và nhắc lại: "Ngoéo tay thề nguyền, một trăm năm không thay đổi
"Minh ca ca~" Dường như nghĩ ra điều gì đó, Tần Thanh Uyển khẽ gọi
"Ừ
"Một trăm năm dài bao lâu ạ..
"Một trăm năm à, cực kỳ lâu đó
"Vậy Minh ca ca
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ừm
"Một trăm năm, có dài đến mức chúng ta đều bạc đầu không ạ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.