Bọn thị nữ lại tỉ mỉ chuẩn bị không ít quần lót cho nữ giới
Lại tựa hồ như cũng là chuyên vì tân hôn phu thê chuẩn bị, không có một cái nào phù hợp với cuộc sống bình dị trôi chảy, vải vóc cái nào cái nấy đều thi nhau đơn bạc
Không thêu uyên ương thì lại may hình em bé mũm mĩm, che được phía trên, chẳng che được phía dưới
Sau khi mặc vào, hận không thể so với hoa khôi còn câu dẫn hơn, chỉ sợ còn chẳng bằng để trần
Thẩm Tinh Độ vừa mới khôi phục được chút thể diện nhờ mặc bộ đồ ngủ, lập tức t·an tành
Nàng lúng túng trừng mắt nhìn một tủ quần lót đầy vẻ khêu gợi, trong lòng bắt đầu gợn sóng
Thảo nào Nhạn Nam Phi lật mãi không tìm được một cái
Vừa nghe tiếng bước chân của Nhạn Nam Phi đã đến trước mặt, Thẩm Tinh Độ căng thẳng "Bành" một tiếng đóng sầm cửa tủ lại
Quay người trở lại điềm nhiên như không có việc gì, dùng lời lẽ vòng vo để xoa dịu sự x·ấ·u hổ:
"Quan nhân, chàng đi đâu vậy
Thẩm Tinh Độ thấy Nhạn Nam Phi một tay cầm khăn sạch, một tay cầm hòm t·h·u·ố·c trở lại bên g·i·ư·ờ·n·g ngồi xuống, đối với nàng vẫy tay
Nàng nh·ậ·n ra cái rương kia, lúc trước Nhạn Nam Phi giúp nàng lấy mũi tên trên đùi xuống cũng dùng cái rương này
Thẩm Tinh Độ ngoan ngoãn đi qua, Nhạn Nam Phi túm lấy cánh tay nàng nâng lên xem xét
Tay áo vén đến vai, vết xước hồng hồng dưới cánh tay kh·iế·n nàng s·ợ h·ãi lộ ra
Lúc nãy b·ò ra khỏi t·h·ùng tắm nàng bị ngã, không cẩn t·h·ậ·n bị cạnh t·h·ùng tắm cọ vào
Nàng còn đang ngại n·ú·p trong t·h·ùng, bản thân cũng không p·h·át hiện ra
Mãi đến khi Nhạn Nam Phi lật tay nàng lại tận mắt thấy vết thương khiến chàng giật mình, nàng mới mơ hồ cảm thấy đau
Nhạn Nam Phi vừa mở hòm t·h·u·ố·c, vừa dịu dàng nói:
"Không uổng công nàng gọi ta một tiếng quan nhân, ta từ trước đến nay chưa từng hầu hạ ai
Chịu khó một chút
Nói xong bèn rắc t·h·u·ố·c bột lên vết thương trên cánh tay Thẩm Tinh Độ
Thẩm Tinh Độ lập tức cảm thấy rát rát đau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đau đến mức nàng muốn rụt tay về
"Đừng động
Nhạn Nam Phi không buông tay, lấy băng gạc giúp Thẩm Tinh Độ băng bó
Động tác cẩn t·h·ậ·n ôn nhu, tựa như lần đầu tiên khi nàng còn ở trong thân thể Phúc Phúc, chân sau bị Lục t·h·iệ·u bắn t·r·ú·n·g khi đó
Hắn rũ mắt xuống, hàng mi dài tạo thành một vệt Âm Ảnh nhỏ
Thẩm Tinh Độ không nhịn được nghĩ, nếu Nhạn Nam Phi làm phụ thân, nhất định sẽ là một người cha tốt
Sẽ không giống Hoàng Đế đem con gái ruột chắp tay dâng cho người khác, mười mấy năm chẳng đoái hoài gì, đợi hài t·ử trưởng thành mới đột nhiên ban ân không ngớt hòng đền bù tổn thất
Cũng sẽ không giống Thẩm thái phó, sủng ái hết mực nhưng lại vì lợi ích sau này
"Trong đầu nhỏ của nàng đang nghĩ gì vậy
Trên mặt ta có gì sao
Đẹp đến thế cơ à
Thẩm Tinh Độ bị Nhạn Nam Phi bắt gặp đang nhìn trộm, còn muốn trừng mắt thề thốt phủ nh·ậ·n:
"Ai..
Ai thèm nhìn chàng
Ta..
Ta không có
Nhạn Nam Phi băng bó xong cái cuối cùng, liếc nhìn Thẩm Tinh Độ, trong nụ cười có mấy phần hứng thú
"Muốn nhìn thì cứ nhìn
Luật p·h·áp quy định, ai nhìn cũng không được
Duy chỉ có nàng có thể tùy t·i·ệ·n nhìn
Thẩm Tinh Độ như một chú thỏ ngốc nghếch lọt vào bẫy của Nhạn Nam Phi, ngây ngô truy hỏi:
"Luật p·h·áp thật sự nói thế sao
Chàng có phải đang hù ta không
Nhạn Nam Phi kìm nén ý cười trên khóe miệng, thu dọn hòm t·h·u·ố·c xong lại lấy khăn sạch, nắm c·h·ặ·t lấy vai Thẩm Tinh Độ, xoay người nàng lại để nàng quay lưng về phía mình
Kiên nhẫn giúp nàng lau mái tóc dài ướt sũng
"Tóc không lau khô mà đi ngủ sẽ bị đau đầu
"A ~"
Thẩm Tinh Độ nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, thân thể c·ứ·n·g đờ tùy th·e·o Nhạn Nam Phi giúp nàng lau khô tóc
Trong đầu nàng không ngừng tưởng tượng mình là một c·ô·ng Hồ Ly, không phải chính mình
Nhạn Nam Phi đang giúp nàng lau khô bộ lông hồ ly, chứ không phải xoa tóc
Sau khi nghĩ vậy trong lòng một lần, nhiệt khí trên mặt tản đi hơn phân nửa
Thân thể c·ứ·n·g ngắc cũng thả lỏng xuống
Thậm chí bắt đầu hưởng thụ sự hầu hạ của Nhạn Nam Phi
Đột nhiên dư quang liếc thấy một vệt kim quang trên tay Nhạn Nam Phi, nghiêng đầu nhìn sang thì thấy chàng không biết lấy từ đâu ra một chiếc k·é·o màu vàng
"Chàng muốn làm gì
Thẩm Tinh Độ ngước mắt hỏi Nhạn Nam Phi, ánh mắt chạm phải ba vệt sáng nhấp nhô trong đôi mắt đen láy của hắn
"Đừng động
Hễ bảo đừng động thì Thẩm Tinh Độ lại thật sự nghe lời không động đậy
Chỉ có đôi mắt to linh động đ·u·ổ·i th·e·o chiếc k·é·o
Chỉ thấy Nhạn Nam Phi cẩn t·h·ậ·n từng li từng tí c·ắ·t một sợi tóc từ tr·ê·n đầu Thẩm Tinh Độ
Lại từ tr·ê·n đầu mình c·ắ·t xuống một sợi
Cánh tay dài dang ra, ôm người vào n·g·ự·c, chàng bện hai sợi tóc lại với nhau ngay trước mặt nàng
Thẩm Tinh Độ nhìn động tác của Nhạn Nam Phi, nhớ tới ma ma giáo tập từng dạy, đây là lễ hợp b·úi tóc
Lấy một sợi tóc của tân hôn phu thê, kết thành đồng tâm kết, tượng trưng cho hai người vĩnh kết đồng tâm, đầu bạc răng long
Nhạn Nam Phi làm vậy là sao
Chẳng lẽ chàng thật sự nghĩ đến chuyện cùng nàng sống đến đầu bạc răng long thật ư
Không phải đã nói chỉ tạm thời gả đến, sẽ từ từ tìm k·i·ế·m biện p·h·áp hoán đổi linh hồn triệt để sao
Trái tim nhỏ của Thẩm Tinh Độ không tự chủ được nhảy loạn nhịp, từng đợt ngọn lửa bùng lên rồi lại bị dập tắt, vụng t·r·ộ·m tán loạn dưới đáy lòng
"Nhạn tướng quân..
Quan nhân chàng đây là...
"Hôm nay để người ta hủy hôn lễ này, về sau chưa chắc có cơ hội làm lại
Ta biết người kia không phải nàng, nên chưa cùng nàng thực hiện lễ hợp b·úi tóc này
Hiện tại làm bù cho nàng..
coi như không uổng công chúng ta một trận làm vợ chồng
Thẩm Tinh Độ khẽ thở dài một hơi, tảng đá treo lơ lửng trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống
Thì ra chỉ là muốn làm bù lễ hợp b·úi tóc
Rốt cuộc chàng có biết ý nghĩa của lễ hợp b·úi tóc này là gì không
Nhạn Nam Phi bỏ đồng tâm kết từ tóc của hai người vào túi nhỏ cất kỹ
Rồi đứng dậy muốn đi
"Tướng quân, đã muộn thế này chàng đi đâu vậy
Thẩm Tinh Độ ngước mặt lên hỏi
Nhạn Nam Phi rũ mắt xuống, khẽ nhếch môi, ánh mắt thâm thúy nhìn Thẩm Tinh Độ
"Nàng ngủ đi, ta ra ngoài ngủ tạm một đêm
Thẩm Tinh Độ liếc nhìn ra phía ngoài, quả thật có một chiếc g·i·ư·ờ·n·g thấp, nhưng ngay cả một cái chăn mền cũng không có
Trời lạnh thế này, ngủ ở đó chẳng phải là chịu tội sao
Nhạn Nam Phi vì cứu nàng cũng bôn ba cả một đêm, sao nàng có thể nhẫn tâm để chàng ngủ ở ngoài đó chứ
Tóm lại lúc làm Hồ Ly cũng ngủ chung, đâu có lý nào thành thân rồi lại đ·u·ổ·i người ta ra ngoài
Thẩm Tinh Độ c·ắ·n môi một cái, quyết tâm rồi đột nhiên đưa tay nắm c·h·ặ·t lấy ống tay áo Nhạn Nam Phi
"Tướng quân, chàng cứ nghỉ lại ở đây đi
Sáng mai thị nữ đến hầu hạ, thấy chàng ngủ ở ngoài đó thì không hay
Nhạn Nam Phi khựng lại một chút, nhìn Thẩm Tinh Độ, thất thần trong giây lát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẻ lạnh lùng giữa lông mày tan đi, đáy mắt hiện lên một tia ý cười nhỏ bé khó phát hiện
Thẩm Tinh Độ vì ngại ngùng nên nắm c·h·ặ·t tay hắn liền đỏ mặt cúi gằm đầu xuống, không dám nhìn thẳng hắn, nên đương nhiên không thấy được biểu lộ của hắn lúc này
Nhạn Nam Phi trở tay nắm c·h·ặ·t lấy tay Thẩm Tinh Độ, mười ngón tay đan vào nhau, cùng nàng trở lại g·i·ư·ờ·n·g, vén chăn lên đắp chung cho cả hai
Cánh tay dài duỗi ra, Thẩm Tinh Độ bị hắn ôm trọn vào lòng
Sao lại ôm chặt như vậy
Rõ ràng nàng không có ý này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hô hấp của Nhạn Nam Phi có chút trầm xuống, hơi thở nóng rực
Hàng mi dài khẽ r·u·n rẩy cọ vào tai Thẩm Tinh Độ, ngứa ngáy
Thẩm Tinh Độ lưng áp sát vào lồng n·g·ự·c Nhạn Nam Phi, xuyên qua lớp vải vóc cũng cảm nh·ậ·n được cơ bắp tr·ê·n người hắn bắt đầu căng lên cùng nhịp tim không bình tĩnh
Điều này khác hẳn so với những gì nàng nghĩ
"Tướng quân
"Ừ
Thẩm Tinh Độ giãy giụa muốn xoay người, hòng đẩy mình ra khỏi lồng n·g·ự·c Nhạn Nam Phi
Nhạn Nam Phi thu bớt lực trên cánh tay, kéo người vào lồng n·g·ự·c lần nữa
Đến khi vùi toàn bộ mặt vào mái tóc của Thẩm Tinh Độ, chôn sâu bên cổ nàng, hắn mới trầm giọng nói:
"Đừng động, buồn ngủ rồi, ngủ thôi."