Tướng Quân Đại Nhân, Không Cần Lột Ta Cái Đuôi!

Chương 79: Ta nhất định là bệnh mới có thể dạng này!




Đáng tiếc không như mong muốn, Nhạn Nam Phi tối nay cũng không tính buông tha nàng
Lại sinh ra túm nàng từ trong n·g·ự·c lên, bưng lấy mặt hồ ly, bỏ vào bộ n·g·ự·c mình bên trên, một bên vừa vuốt lông Thẩm Tinh Độ, vừa nói:
"Ngày mai ban ngày đem h·á·c·h thái y cái kia lang băm gọi tới hỏi một chút
Ngươi lúc này làm sao vô duyên vô cớ lại cùng Phúc Phúc đổi hồn
Nói đến chỗ này, giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, động tác trêи tay khựng lại, hỏi:
"Tô Hòa Ba Đặc Nhĩ có cho ngươi ăn cái gì không
Thật là quá đáng tiếc
Giả vờ ngủ, Thẩm Tinh Độ mặt hồ ly trêи tao mi đạр nhãn
Thật muốn là Tô Hòa Ba Đặc Nhĩ cho nàng ăn cái gì thì tốt
Đáng tiếc nàng ở Tô Hòa Ba Đặc Nhĩ không ăn không uống gì cả
Vừa rồi nàng đối với Nhạn Nam Phi không kiềm lòng được, hoàn toàn là do chính nàng xảy ra vấn đề
Nàng và lúc trước không giống nhau
Nàng không bình thường
Thẩm Tinh Độ vo lông mày Hồ Ly thành một nắm, lại cũng không giả bộ được nữa, đành phải mở mắt ra
Chột dạ x·i·n· ·l·ỗ·i:
"Thật x·i·n· ·l·ỗ·i, Nhạn tướng quân, vừa rồi là ta không phải
Tô Hòa Ba Đặc Nhĩ cái gì cũng không cho ta ăn
Ta cũng không biết mình đây là thế nào nữa
Vừa rồi thật không phải cố ý muốn hôn ngươi, là nàng
Thẩm Tinh Độ duỗi ra một cái móng vuốt Hồ Ly chỉ chỉ Phúc Phúc bên cạnh đang hô hấp chìm xuống, đã ngủ say
"Nhất định là thân thể đó xảy ra vấn đề
Ta lúc trước thật không phải là người như vậy
Ta p·h·át thệ
Ta thực sự không phải cố ý muốn khinh bạc ngươi
Ta hoài nghi từ sau lần đó bị bắt đi rót dược, thân thể ta liền không giống với lúc trước nữa
Nên mới đối với ngươi ..
đối với ngươi..
Thẩm Tinh Độ trong đầu như một mớ bòng bong, nghĩ mãi cũng không ra, đường đường phủ Thái Phó đại tiểu thư như bản thân, có một ngày sẽ rơi vào tình cảnh phải giải t·h·í·c·h x·i·n· ·l·ỗ·i vì khinh bạc nam nhân
Đời này còn có chuyện gì m·ấ·t mặt hơn thế này không
Thẩm Tinh Độ không có bờ môi để c·ắ·n, c·ắ·n răng hàm "Khanh kh·á·c·h" r·u·ng động, mới nói tiếp:
"Đúng..
Thật x·i·n· ·l·ỗ·i, thật thực x·i·n· ·l·ỗ·i
Ta không nên đ·ộ·n·g· ·t·h·ủ động cước với ngươi, không nên đối với ngươi như thế
Thế nhưng ngươi cũng không nên lôi k·é·o tay ta, hướng lên người ngươi th·e·o, ta ..
ta nhất định là b·ệ·n·h nên mới như vậy
Đến mai liền t·ậ·t x·ấ·u này cùng một chỗ, để h·á·c·h thái y kê chút phương t·h·u·ố·c đi ra, ta cùng Phúc Phúc cùng uống
Không biết tại sao, Thẩm Tinh Độ cảm thấy sau khi giải t·h·í·c·h xong, Nhạn Nam Phi chẳng những không có ý định t·h·a· ·t·h·ứ cho nàng
Mà n·g·ư·ợ·c lại trầm mặt nhìn nàng, trêи mặt mày không tìm thấy một chút độ ấm nào
Hắn lạnh giọng hỏi:
"Cho nên ngươi là nói, ngươi vừa rồi chủ động mời ta lưu lại cùng ngủ, rồi lại chủ động nhào tới hôn ta, là bởi vì ngươi b·ệ·n·h
Mà không phải xuất phát từ thực tình của ngươi
Đúng đúng đúng đúng đúng
Chính là ý này
Thẩm Tinh Độ dùng sức gật đầu, lông trêи người cũng lắc qua lắc lại th·e·o
"Tốt tốt tốt, rất tốt
Thẩm Tinh Độ, ngươi giỏi lắm
Nhạn Nam Phi vừa nói mấy tiếng "Tốt" mà âm thanh lại cực lạnh, khiến người ta nghe mà thấy r·u·n rét
Hắn duỗi cánh tay dài, vượt qua Thẩm Tinh Độ, rút gối đầu từ trong n·g·ự·c Phúc Phúc ra, lại nh·é·t Thẩm Tinh Độ một cái về lại trong n·g·ự·c Phúc Phúc
Nghiêng người, để lại phía sau lưng cho Thẩm Tinh Độ
Thẩm Tinh Độ nhìn núi sau lưng trước mắt, duỗi ra móng vuốt nhỏ thử thăm dò vỗ vỗ
"Nhạn tướng quân, ngươi đừng nóng giận được không
Là ta sai
Nhạn Nam Phi không để ý
Thẩm Tinh Độ hoảng, người này sao khó l·ừ·a vậy
Đã x·i·n· ·l·ỗ·i rồi, sao vẫn không để ý tới nàng
Thẩm Tinh Độ tính được một tay sổ sách, làm ăn chưa bao giờ lỗ vốn, lại không hiểu rõ lòng người
Lục t·h·iệu nàng xem không hiểu, Nhạn Nam Phi nàng cũng xem không hiểu
Có điều nàng chấp nhất không muốn Nhạn Nam Phi mang t·h·e·o tức giận đi ngủ, vẫn không ngừng dùng móng vuốt nhỏ đ·ậ·p vào lưng hắn
Càng đ·ậ·p càng hoảng, trong thanh âm dần mang giọng nghẹn ngào
"Ta thật biết sai rồi, ngươi đừng nóng giận được không
Ta chỉ có ngươi, cầu ngươi đừng như vậy..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ồn ào quá
Nhạn Nam Phi không kiên nhẫn lật người trở lại, đưa tay ôm Phúc Phúc vào trong n·g·ự·c, kẹp Thẩm Tinh Độ ở g·i·ữa
Mắt cũng không thèm mở, cau mày nói một câu: "Ngủ
Thẩm Tinh Độ "A" một tiếng, ngoan ngoãn nhắm mắt lại
Hắn chịu quay lại coi như không tức giận
Đồng ý ôm Phúc Phúc, cũng không khác gì là đồng ý ôm nàng
Thẩm Tinh Độ bị Phúc Phúc và Nhạn Nam Phi kẹp ở giữa, cảm thấy ấm áp và an toàn chưa từng có, rất nhanh liền đ·á·n·h lên tiếng ngáy nho nhỏ
Nhạn Nam Phi lại mở mắt ra trong bóng đêm
Từ trong chăn lôi ra khăn gấm trắng mà hỉ bà đã sớm t·r·ải sẵn, vò nhăn nhúm, xoay tay lấy k·é·o ở bên vạch p·há đầu ngón tay, nặn ra mấy giọt m·á·u, nhỏ lên trêи khăn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
M·á·u tươi rơi vào khăn gấm trắng, như điểm điểm Hồng Mai
Nhạn Nam Phi không khỏi lâm vào trầm tư
h·á·c·h thái y nói qua, dư đ·ộ·c trêи người Thẩm Tinh Độ tựa như gieo một hạt giống dục niệm trong cơ thể nàng
Một khi chạm vào nam nhân, sẽ không còn khắc chế đối với chuyện nam nữ nữa
Vừa rồi là hắn nhất thời ý loạn tình mê, không cân nhắc hậu quả
May mà thời khắc mấu chốt, Thẩm Tinh Độ cùng Phúc Phúc đổi hồn
Lần trước hắn hỏi hoa khôi Lâm nhẹ nhàng kia, cũng không hỏi ra được chuyện như vậy
Hắn cũng không muốn không minh bạch trở thành "Người nam nhân tùy t·i·ệ·n" nào cũng được của Thẩm Tinh Độ
Nếu vậy, hắn thà để Thẩm Tinh Độ cả đời không động vào nam nhân
Có điều nàng vừa rồi rõ ràng là động tình với hắn, lại thoái thác do mình b·ệ·n·h
Chẳng lẽ dư đ·ộ·c kia đã sớm p·h·át tác rồi
Coi như không động vào nam nhân, cũng sẽ sinh ra dục niệm sao
Ngày mai phải hỏi lại h·á·c·h thái y cho rõ mới được
..
"Tướng quân đại nhân, c·ô·ng chúa điện hạ, nên rửa mặt
Hôm nay t·h·e·o quy củ, tân nương phải đến vấn an phu nhân, lão phu nhân
Đi trễ không t·h·í·c·h hợp
Sáng sớm, ma ma trong phủ đã dẫn thị nữ và bọn nha hoàn đứng xếp hàng, bưng đồ dùng rửa mặt, đẩy cửa phòng cưới ra
Không kh·á·c·h khí ở bên g·i·ư·ờ·n·g nhắc nhở nhỏ giọng
Liếc nhìn t·r·ộ·m, thấy một con Đại Hắc Hồ Ly còn nằm sấp trêи g·i·ư·ờ·n·g, nhíu mày, lộ vẻ không đồng tình, nhưng cũng không dám xen vào
Nhạn Nam Phi đã ngồi dậy tiếp nhậи nước súc miệng và khăn, bắt đầu rửa mặt
Thẩm Tinh Độ ngáp, nghển cổ, r·u·n r·u·n bộ lông trêи người, mở đôi mắt buồn ngủ nhập nhèm, trông thấy cả phòng nha hoàn và bà đỡ vây c·h·ặ·t bên g·i·ư·ờ·n·g đến không lọt một giọt nước
Vội vàng duỗi móng đẩy Phúc Phúc đang ngủ ngã chỏng vó lên trời ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Phúc Phúc, mau dậy đi
Đừng làm ta m·ấ·t mặt, mau dậy
Ma ma liếc mắt thấy miếng khăn gấm trắng dúm dó nhuộm điểm điểm Hồng Mai trêи g·i·ư·ờ·n·g, vẻ mặt lộ rõ vẻ vui mừng
Thẩm Tinh Độ trợn mắt Hồ Ly, nhìn th·e·o ánh mắt ma ma, cũng thấy khối khăn trắng nhuốm m·á·u kia, bừng tỉnh hiểu ra đó là cái gì
Rồi quay đầu nhìn Nhạn Nam Phi
Hôm qua nàng không nhớ rõ có thứ như vậy mà
Nàng lại có cùng Nhạn Nam Phi viên phòng đâu, vậy m·á·u từ đâu ra
Giáo tập ma ma nói, đêm tân hôn phải có quá trình như vậy, nhưng tối qua nàng lo lắng sợ hãi, lại bị nhiều k·i·n·h· ·h·ã·i như vậy, khó khăn lắm mới trở lại, đã sớm quên chuyện này từ lâu rồi
Không ngờ Nhạn Nam Phi tối qua giận nàng như thế, vẫn nghĩ cho nàng đến chuyện này
Thẩm Tinh Độ không khỏi đỏ mặt, áy náy với Nhạn Nam Phi trong lòng lại nhiều hơn mấy phần
Ma ma mặt mày hớn hở nhặt khăn lên, luôn miệng nói t·h·í·c·h:
"Chúc mừng tướng quân, chúc mừng tướng quân, chúc tướng quân và c·ô·ng chúa điện hạ cầm sắt hòa minh, sớm sinh quý t·ử!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.