Chương 12: Hắn căn bản không hiểu ta bi thương, tựa như ban ngày không hiểu đêm đen
Tô Vũ hững hờ vẫy tay, “Đường Tướng quân nếu nói những điều này thì quá xa vời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hà Bắc ngươi cứ yên tâm đi, Hứa Nhàn cùng Đường Tiêu, Cô tự mình quản giáo
Bọn hắn chỉ là ham chơi một chút, không có vấn đề gì lớn!” “Đa tạ thái tử gia!” Đường Lâm đứng dậy tiếp nhận đùi dê, “Vậy Đường Tiêu liền làm phiền ngài.” Tô Vũ nhẹ nhàng vẫy tay, “Đi thôi đi thôi.” Đường Lâm chấp lễ rồi quay người rời đi
Hắn thật sự hối hận vì hôm nay đã xúc động mà tấu Hứa Nhàn lên ngự trạng như vậy
Bất quá may mắn thái tử vẫn nhân nghĩa như vậy, cũng không so đo
Mặc dù bệ hạ đối với thái tử bất mãn, nhưng thái tử này cũng không phải tùy tiện có thể phế bỏ, sau này mình vẫn phải cẩn thận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Vũ thấy Đường Lâm rời đi, từ một bên hành lang cầm lấy một cái đùi dê khác, thẳng đến Đông Cung
Mặc dù hắn là thái tử
Nhưng năm nay Sở Quốc nhiều tai ương, Sở Hoàng Tô Vân Chương đều nhịn ăn nhịn mặc, giảm bớt khẩu phần ăn
Cho nên Đông Cung ăn uống cũng không tốt, thêm nữa Đông Cung thu nhập ít ỏi, vì vậy thức ăn cũng không nhiều chất béo
Hiện tại số người dòm ngó hoàng cung lại nhiều
Tô Vũ vốn là người nhân hậu, không làm được chuyện bóc lột bá tánh, tham ô tiền bạc
Nếu không thì Thái tử phi cũng sẽ không tằn tiện như thế
Tô Vũ chính mình cũng thấy phục, làm cái thái tử này mà thuận tay lấy cái đùi dê vẫn rất vui vẻ
Nhưng hắn biết hắn thuận tay lấy đùi dê mà vui vẻ, Sở Hoàng nhìn thấy cũng yên tâm
Bất quá hắn còn phải đi tìm Hứa Nhàn, thằng em vợ này thật không khiến người ta bớt lo.......
Giáo Phường Ty
Hứa Nhàn cùng Đường Tiêu hai người đang chìm trong vàng son
Một đám vũ cơ ở trong phòng uyển chuyển múa
Đường Tiêu bưng chén rượu, nhảy múa giữa các vũ cơ, rất khoái hoạt
Hứa Nhàn thì ngồi trên ghế nằm, uống rượu ngon
Đại nghiệp của hắn lập tức liền muốn bắt đầu, ngẫm lại liền rất hưng phấn
Đột nhiên
“Rầm!” Cửa phòng bị đá văng
Một đội phủ binh từ bên ngoài xông vào
Vũ cơ tất cả đều bị đuổi ra ngoài
“Mẹ kiếp!” Đường Tiêu chửi ầm lên, “Thằng khốn nào.......” Lời còn chưa dứt
Đường Tiêu nhìn Tô Vũ đã cởi bỏ áo bào đen và mũ trùm, người đều ngớ người, “Quá......thái tử điện hạ......” Hứa Nhàn cũng là cả kinh, “Tỷ phu, sao ngươi lại tới đây!” “Hai thằng tiểu vương bát đản các ngươi là thật không khiến người ta bớt lo mà!” Tô Vũ chỉ vào hai người bọn họ giận dữ mắng, “Hứa Nhàn
Ngươi cam đoan với Cô và tỷ tỷ ngươi thế nào!
Ngươi không phải nói sẽ không bao giờ đến Giáo Phường Ty nữa
Hôm nay việc này ngươi cho Cô một lời giải thích hợp lý
Ngươi cũng bị người ta đến trước mặt phụ hoàng, chỉ mặt gọi tên mà tấu lên ngự trạng!” Đường Tiêu trừng lớn mắt bò, “Thằng nào đáng đâm ngàn đao
Đẻ con không có hậu môn
Thằng vương bát đản ăn cứt
Cẩu tạp chủng đi tấu Hứa Ca của ta lên ngự trạng!?” Tô Vũ nhìn về phía Đường Tiêu, nói thẳng: “Đại ca ngươi, Đường Lâm.” Đường Tiêu:??
Hứa Nhàn:??
“Vậy thì ta cũng mắng hắn!” Đường Tiêu vẫn gân cổ cãi lại, “Nhiều nhất chính là rút lại lời nói ‘đẻ con không có hậu môn’!” Tô Vũ:.....
Xem ra đúng như lời Đường Lâm nói, Đường Tiêu đây là bị Đường Lâm tẩy não
“Nói lời vô dụng làm gì chứ!” Tô Vũ cảm giác mình tức đến nỗi béo thêm hai cân, “Mang đi
Đều cho Cô mang đi
Tất cả đều bắt về Đông Cung cấm túc!” Hạ Vân Tranh vẫy tay, một đám đội Đông Cung vệ áp giải Hứa Nhàn cùng Đường Tiêu hai người đi
Tô Vũ quay đầu nhìn về phía bàn rượu ngon cùng bánh ngọt chưa động tới, trầm giọng nói: “Đúng là mẹ nó lãng phí
Vân Tranh, toàn bộ đóng gói mang đi, chia cho tất cả mọi người ăn!” “Vâng, thái tử gia.” Hạ Vân Tranh không có chút gì do dự, đem đồ ăn cùng rượu đóng gói mang đi
Trong mắt hắn, đây đối với thái tử Tô Vũ mà nói chính là điểm cộng
Đây tuyệt đối là phẩm chất mà thái tử xưa nay ít có
Đường Tiêu cùng Hứa Nhàn hai người cũng không dám phản kháng, bị áp giải ra Giáo Phường Ty, thẳng đến Đông Cung.......
Đông Cung
Bên ngoài Thừa Ân điện
Thái tử phi lo lắng chờ đợi
Hứa Nhàn cái này còn chưa trung thực được mấy ngày, lại bị người tấu lên ngự trạng
Nàng cũng thật sự là hết cách với thằng đệ đệ hoàn khố này
Cùng lúc đó
Đường Tiêu cùng Hứa Nhàn hai người bị bắt giữ ngoài điện
“Ngươi làm sao lại không nên thân như vậy chứ!” Thái tử phi mày liễu như kiếm, một tay vặn chặt tai Hứa Nhàn, “Ngươi một ngày không gây tai họa cho thái tử là ngươi khó chịu đúng không!” “Đau đau đau......” Hứa Nhàn đau đến nhe răng, “Ta biết sai rồi còn không được sao?” Đường Tiêu vội nói: “Thái tử phi, chuyện này không liên quan đến Hứa Ca, là ta muốn đi, đều do đại ca ta, cái tên vương bát đản kia
Thật là đồ hèn mọn, lại dám đến trước mặt bệ hạ mách lẻo về Hứa Ca, cái thứ gì!” Tô Vũ:.....
Hứa Nhàn:.....
Thái tử phi nghe mà hơi ngớ người, không thể tin nổi nhìn về phía Tô Vũ
Tô Vũ trừng Đường Tiêu một chút, “Huynh trưởng như cha
Ngươi sao có thể nhục mạ huynh trưởng ngươi như vậy!?” Đường Tiêu nói thẳng: “Hứa Ca là huynh trưởng của ta
Đường Lâm cùng lắm thì tính là cái gì
Hắn căn bản không hiểu ta bi thương, tựa như ban ngày không hiểu đêm đen!” Tô Vũ:.....
Thái tử phi:.....
Hứa Nhàn đá Đường Tiêu một cái, “Ngươi bớt cãi lại đi.” “Được rồi.” Đường Tiêu lập tức nghiêm túc, ngậm miệng nhỏ của mình lại
Hứa Nhàn vội nói: “Tỷ phu, tỷ tỷ, ta thật sự biết sai
Đường Tiêu tâm tình không tốt, ta thân là nghĩa huynh của hắn, cũng không thể nhìn mà mặc kệ được sao
Cho nên chính là dẫn hắn đi Giáo Phường Ty thư giãn một chút, nghe hát nghe nhạc, cái gì cũng không làm!” Tô Vũ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Sở Quốc năm nay nhiều tai ương, lão gia tử tâm tình không tốt, trên kinh thành nhân tài không nhiều, bọn hoàn khố này lại càng ngày càng nhiều, lão gia tử đối với những kẻ hoàn khố không yêu đọc sách như các ngươi rất có ý kiến
Cho nên các ngươi còn thành thật hơn một chút, không cần tự mình lao đầu vào mũi dao!” Hứa Nhàn thấp giọng nói: “Tỷ phu, ta thật sai rồi, ta đã biết.” Đường Tiêu phụ họa nói: “Thái tử gia, ta cũng sai.” “Ai......” Tô Vũ thở dài một tiếng đầy tức giận, “Hi vọng các ngươi biết chính xác mình sai ở đâu
Hôm nay nếu không phải Cô ở đây, thì các ngươi có mà chịu đủ!” Dứt lời, hắn chắp tay sau lưng hướng vào trong điện mà đi, “Đem cái đùi dê Cô mang về cho hai người bọn họ hầm lên để giải rượu, sưởi ấm thân thể.” Thái tử phi hung hăng lườm Hứa Nhàn một chút, sau đó đuổi kịp bước chân thái tử, “Ngươi ở đâu ra đùi dê?” Tô Vũ ưỡn ngực, “Lão gia tử thưởng.” “Hay ho cho ngươi đấy!” Thái tử phi sắc mặt âm trầm, “Ngươi xem ngươi làm thái tử mà phải chịu tủi nhục thế này
Nghèo đến mức phải thuận tay lấy đùi dê của lão gia tử
Nói ra đều không đủ mất mặt sao!” Tô Vũ cũng không tức giận, “Ngươi không hiểu, Cô thuận đùi dê, lão gia tử mới cao hứng cơ.” Thái tử phi khó hiểu nói: “Vì sao?” Tô Vũ kiên nhẫn giải thích nói: “Thân là thái tử, có thể làm được việc thuận tay lấy đùi dê, thì điều đó chứng minh Cô thanh liêm, lão gia tử càng yên tâm hơn!” “Ai......” Thái tử phi đột nhiên đau lòng nhìn Tô Vũ, “Ngươi mỗi ngày quá mức lao tâm khổ trí
Nếu không thì vị trí thái tử này cứ nhường cho bọn hắn đi, ta từ bỏ không được sao!
Chúng ta về Kim Lăng sống một cuộc sống thật sự, để bọn hắn tranh đi thôi
Từ khi ngươi giám quốc, ngươi càng ngày càng tiều tụy, cứ như vậy mãi thì thân thể ngươi làm sao mà tốt được
Ta cũng không muốn tuổi quá trẻ trông góa sớm!” “Ngươi xem một chút, ngươi xem một chút.” Tô Vũ bất đắc dĩ cười khổ, “Thế này sao còn trù ẻo Cô
Ngươi yên tâm đi, vì ngươi cùng Hứa Nhàn, còn có Cẩn Nhi, Cô cũng có thể trụ vững!” Nói rồi, hắn cười nói: “Đúng rồi phu nhân, Cô mới vừa đi Giáo Phường Ty bắt Hứa Nhàn hai người, tiện thể mang theo bánh ngọt Quế Phương Trai cho ngươi ăn!” Thái tử phi cao hứng phi thường, “Cứ thích dùng ân huệ nhỏ để đối phó ta
Sau này không cần loạn dùng tiền, thời gian khổ cực còn ở phía sau đó!” Tô Vũ vẫy tay, hững hờ nói: “Không có việc gì, tiền là từ trên người Hứa Nhàn mà kiếm được.” Thái tử phi:.....
Đường Tiêu nhìn Tô Vũ cùng Thái tử phi bóng lưng đang rời đi, tán thán nói: “Thái tử phi cùng thái tử gia tình cảm thật là tốt.” Hứa Nhàn để ở trong mắt lại tràn đầy đau lòng
Hắn nhất định phải làm nên chút sự nghiệp để cho tỷ tỷ và tỷ phu nở mày nở mặt
Hứa Nhàn nghĩ tới, nhìn về phía Đường Tiêu, “Ngày mai chúng ta đi tìm người làm, tranh thủ trong vòng bảy ngày bắt đầu buôn bán.” Đường Tiêu gãi đầu một cái, “Thái tử gia không phải để bọn ta cấm túc sao?” Hứa Nhàn đuôi lông mày khẽ giật, “Ai có thể cấm được ta chứ?”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]