Tỷ Phu Của Ta Là Thái Tử, Ta Hoàn Khố Điểm Thế Nào?

Chương 93: cái gì mất đầu ngươi làm gì a đây là!




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 93: Ngươi đang làm cái chuyện điên rồ gì thế này
Hứa Nhàn lạnh nhạt nói: “Thường đi bờ sông, nào có không ướt giày?” Thái tử Phi trừng Hứa Nhàn một cái, “Ngươi không thể trông mong chính mình làm điều gì tốt lành hơn sao?” Tô Vũ vội nói: “Ngươi nghe hắn nói hươu nói vượn đâu, thằng ranh con này ý đồ xấu nhiều lắm, chuyện không có nắm chắc thì hắn giỏi làm được sao?” Nói rồi, hắn đưa thánh chỉ cho Hứa Nhàn, “Trung thư lệnh hạ chỉ, cô giúp ngươi thay mặt nhận, sau này ngươi chính là Thanh Phong Huyện nam.” Nghe nói lời này
Thái tử Phi kịp phản ứng, nhìn về phía Tô Vũ, hỏi: “Đúng rồi, ta vừa rồi quên hỏi ngươi, Thanh Phong Huyện không phải là khu vực nổi tiếng là huyện nghèo của Kinh Thành sao
Ta nghe nói huyện nghèo đó một gia đình ba người mà chỉ có hai bộ quần áo, còn phải để triều đình mỗi năm cứu tế, vả lại dân số huyện đó cũng không ít
Ngươi nghĩ thế nào vậy, sao ngươi lại muốn cho Hứa Nhàn một khối đất phong như vậy!” Hứa Nhàn nghe, trên mặt kinh ngạc, “Cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kinh Thành lại còn có phong thủy bảo địa như vậy?” “Phong thủy bảo địa?” Thái tử Phi đưa tay sờ sờ trán Hứa Nhàn, hỏi: “Ngươi có phải phát sốt rồi không
Ngươi lại gọi đó là phong thủy bảo địa ư?” Tô Vũ giải thích nói: “Phu nhân, nàng đây không hiểu rồi sao
Thanh Phong Huyện đối với người khác mà nói, thậm chí đối với triều đình mà nói đều là vướng víu, nhưng đối với Hứa Nhàn mà nói, đó là phong thủy bảo địa hiếm có đấy.” Thái tử Phi trên mặt nghi hoặc, “Xin chỉ giáo?” Tô Vũ ngẩng đầu, “Để Hứa thiếu Gia nói với nàng nghe.” Thái tử Phi nhìn về phía Hứa Nhàn
Hứa Nhàn giải thích nói: “Tỷ tỷ, ta hiện tại là thương nhân, sau này phương hướng chính của ta chắc chắn là kinh doanh, cho nên trồng trọt đối với ta mà nói căn bản không kiếm được bao nhiêu tiền, cái ta cần chính là đất đai và nhân khẩu
Nhưng nếu ta chiếm diện tích để khởi công xây dựng xưởng sản xuất, trắng trợn tuyển mộ công nhân, thì lại đi ngược lại quốc sách
Lần này ta có lý do, nhưng cứ thế mãi, chắc chắn sẽ bị người ta nắm được thóp.” “Nhưng tỷ phu đem Thanh Phong Huyện cho ta lại khác biệt, nơi đó đất đai cằn cỗi, vốn dĩ không sản sinh ra được bao nhiêu lương thực, vả lại nhân khẩu đông đảo, bá tánh sinh hoạt còn khó khăn
Chỗ ta nếu là ở chính đất phong của mình, trợ giúp bản thân sinh sống tại đất phong của mình, ai còn có thể nói ra được điều gì nữa?” Nghe nói lời này
Thái tử Phi bừng tỉnh đại ngộ, “Thì ra là như vậy.” Hứa Nhàn nhìn về phía Tô Vũ, cười ha hả nói: “Tỷ phu, lần này ngươi thật đúng là giúp ta một ân huệ lớn, ta còn đang lo lắng vì chuyện này đây, không nghĩ tới ngươi lại giúp ta nghĩ kỹ biện pháp, vả lại Thanh Phong Huyện lại ngay bên cạnh Vĩnh Hưng Phường Khu.” “Đó là tự nhiên.” Tô Vũ làm ra vẻ ta đây đã liệu định mọi chuyện, “Ngươi cho rằng ngươi cái gì cũng không nói, ta liền cái gì cũng không biết sao?” Hứa Nhàn cười ha hả nói: “Thật sự là không có gì có thể qua mắt tỷ phu được.” “Đúng rồi.” Tô Vũ đổi giọng, “Lương Châu có tin báo về, Lương Vương đã sắp không qua khỏi, bệ hạ dự định ngày mai phái Lỗ Quốc công đến Lương Châu truyền chỉ.” Hứa Nhàn mặt mang ngạc nhiên thán phục, “Vậy nhưng thật sự là quá tốt, hôm nay thật sự là song hỉ lâm môn nha!” Thái tử Phi nghi ngờ nói: “Việc này có liên quan gì tới ngươi
Ngươi có gì mà vui?” Tô Vũ giải thích nói: “Hắn có thể làm gì
Làm chút buôn bán liều mạng thôi.” Thái tử Phi:??
Hứa Nhàn khoát tay áo, “Tỷ, ngươi đừng nghe tỷ phu nói mò, ta chính là muốn từ Tây Khương và Lương Châu buôn lậu 1800 con chiến mã, không có chuyện khác.” Thái tử Phi:??
Buôn lậu 1800 con chiến mã
“Ta đã nhìn ra rồi!” Thái tử Phi nghẹn họng nhìn trân trối, trầm giọng nói: “Ngươi không phải là mình không muốn sống, mà là không muốn để cho ta và tỷ phu ngươi sống!” Nói rồi, nàng một tay vặn chặt tai Hứa Nhàn, “Ngươi có phải chán sống rồi không
Sao ngươi lại không khiến người ta bớt lo chút nào vậy!
Ngươi đang làm cái chuyện gì điên rồ thế này!” “Đau đau đau.” Hứa Nhàn bị vặn đứng dậy, “Tỷ, ngươi trước hết nghe ta nói xong đã
Việc này ta đã chào hỏi với bệ hạ rồi, hắn đã đồng ý!” Thái tử Phi buông tay ra, kinh ngạc nói: “Lão gia tử điên rồi sao
Hắn làm sao lại đồng ý loại yêu cầu như ngươi chứ?
Không phải là cổ vũ những việc làm trái phép sao!?” “Hắn đúng là ma quỷ!” Tô Vũ ngồi ở một bên xem náo nhiệt, “Nhưng Vĩnh Hưng Tiêu Cục phát triển rất nhanh, quả thực cần chiến mã, lão gia tử rất cần tiền, khẳng định hi vọng Vĩnh Hưng Tiêu Cục mở rộng kinh doanh, cho nên cho phép hắn buôn lậu chút chiến mã cũng không thể trách cứ gì nhiều.” Thái tử Phi ngồi xuống, khẽ gật đầu, “Thì ra là như vậy, sao ngươi không nói sớm.” “Tỷ, ngươi cũng phải cho ta thời gian để nói chứ!” Hứa Nhàn đầy bất đắc dĩ, “Ta nói với bệ hạ, những chiến mã này ngày bình thường phục vụ tại Vĩnh Hưng Tiêu Cục, nhưng nếu là thời gian chiến tranh, những chiến mã này có thể cung cấp cho hắn sử dụng mà không cần ràng buộc, bệ hạ tự nhiên cao hứng.” “Hôm nay ta đã liên hệ tốt với Mã Phiến tử, Lương Châu sắp đại loạn, nếu có thể từ Lương Châu mở ra một tuyến đường thương mại, thì sau này không chỉ đơn thuần là buôn lậu chiến mã, mà buôn lậu những thứ khác cũng không phải là không thể.” Tô Vũ:.....
Thái tử Phi:.....
Hai người bọn họ bây giờ xem như đã thấy rõ
Hứa Nhàn không có gì là không dám làm, bất kể là phạm pháp hay làm loạn kỷ cương, hắn đều muốn làm
“Hứa thiếu Gia.” Tô Vũ trừng mắt liếc hắn một cái, “Ngươi không thể yên tĩnh hai ngày, để ta và tỷ tỷ ngươi thanh nhàn hai ngày sao?” “Công việc thì làm ngay bây giờ, lợi ích thì kéo dài ngàn đời.” Hứa Nhàn nói rồi, đứng dậy, “Ta bây giờ phải đi một chuyến Lỗ Quốc công phủ.” Tô Vũ bất đắc dĩ, “Lỗ Quốc công phủ người ta đời đời trung lương, ngươi tuyệt đối đừng để người ta bị hại.” Thái tử Phi bất đắc dĩ, “Thằng ranh con này, thật sự là một chút không khiến người ta bớt lo mà.” Nói rồi, nàng nhìn về phía Tô Vũ, hỏi: “Đúng rồi Thái tử gia, lại một đoạn thời gian nữa là đến giao thừa rồi, năm nay có tổ chức lớn hay không?” Tô Vũ lắc đầu, “Không biết, phải xem ý của lão gia tử, bất quá làm sao cũng phải náo nhiệt một chút.”
Lỗ Quốc công phủ
Phòng khách
Lỗ Quốc công Triệu Nghị vội vàng đón Hứa Nhàn vào, “Hứa công tử, mau mau mời ngồi, ngươi bây giờ thế nhưng là nhân vật phong vân ở kinh thành đó, hôm nay triều sớm vì ngươi mà suýt nữa đánh nhau, trên đời này có thể chặt Cảnh Vương một đao mà vẫn toàn mạng trở ra, ngươi tuyệt đối là người đầu tiên.” Nói rồi, hắn nhìn về phía Triệu Phúc Sinh ở một bên, “Đi, mau đem trà ngon nhất trong phủ ra đây.” Triệu Phúc Sinh vội vàng chạy về phía ngoài phòng
Hứa Nhàn cười nhạt một tiếng, “Quốc công khách sáo rồi, ta nghe nói ngày mai ngươi liền muốn khởi hành thẳng đến Lương Châu?” “Không sai.” Triệu Nghị gật đầu, ứng tiếng nói: “Lương Châu Vương, cái lão vương bát đản đó, sắp chết toi rồi, ta đoán chừng chờ ta đến Lương Châu và thánh chỉ được tuyên bố ngay tại đó, Lương Châu Vương khẳng định sẽ toi đời ngay lập tức, sau đó ba vị công tử Lương Châu phủ chắc chắn sẽ nội chiến, đến lúc đó Lương Châu đại loạn chính là cơ hội tốt của triều đình.” Nói rồi, hắn cười hỏi: “Ngươi có cái gì muốn ta mang về cho ngươi không
Lương Châu gần Tây Vực, ta mang về cho ngươi hai cô gái Tây Vực được không?” “Chuyện đó không vội.” Hứa Nhàn thấp giọng nói: “Nghiệp vụ Vĩnh Hưng Tiêu Cục của chúng ta không phải muốn phát triển sao
Nhưng mỗi kỵ binh của chúng ta, ít nhất phải trang bị bốn con khoái mã, cho nên đang thiếu thốn khoái mã nghiêm trọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm nay ta đã thương lượng xong với Mã Phiến tử, để bọn hắn hỗ trợ buôn lậu ngựa Tây Khương và ngựa Lương Châu.” “Nhưng ta đoán chừng, Lương Châu nếu là đại loạn, các thế lực địa phương đều sẽ phải tái sắp xếp, đến lúc đó đường thương mại có thể sẽ bị tắc nghẽn
Vả lại, nếu chúng ta có thể mở thông một tuyến đường thương mại độc quyền của chúng ta, thì sau này làm gì cũng thuận tiện
Cho nên ta muốn nhân tiện khi Lỗ Quốc công đi Lương Châu, xem xem có thể thuận tiện mở ra một tuyến đường thương mại hay không.” Triệu Nghị trên mặt nghi hoặc, “Ngươi nói đường thương mại chính là buôn lậu sao?” Hứa Nhàn nghiêm túc nói: “Không sai.” Triệu Nghị:???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.