Chương 51: Nghi binh Cách Ly Thành ước chừng hai mươi dặm có một trang trại, nơi đây là địa điểm tình báo của Đại Tấn đế quốc tại Ly Thành, trang trại này luôn không mấy ai để ý
Trong trang trại, tại một tòa nhà chính, trang trí có chút đơn giản
"Đại nhân
Đại nhân
Có tin tức rồi
Một người trung niên mặc áo đen, mặt đầy hưng phấn đẩy cửa xông vào nhà chính
"Quách Lục, ta chẳng phải đã nói rồi sao
Khi vào phòng của ta, trước tiên hãy gõ cửa
Chàng thanh niên tà dị đang đứng trong phòng luyện đao, nghe vậy liền thu đao cái rầm
Quay người lại, hắn lạnh nhạt nhìn về phía người trung niên áo đen
Thấy thế, trong mắt người trung niên áo đen hiện lên một tia sợ hãi, liền cúi đầu: "Đại nhân, lần sau thuộc hạ không dám
Trong lòng người trung niên áo đen cũng có chút ấm ức
Nhà chính này vốn là chỗ ở của mình, trực tiếp đẩy cửa đã thành thói quen rồi
"Hy vọng sẽ không có lần sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thanh niên tà dị lên tiếng, giọng điệu băng lãnh: "Nói đi, lần này lại có tin tức gì
"Là liên quan đến Ngô Uyên
Người trung niên áo đen lúc này mới thở phào, nói: "Người liên lạc nằm vùng của thuộc hạ vừa mới nghe được tình báo từ nội bộ Ngô thị, bọn họ vừa mới thuê một chiếc thuyền lớn, thuyền này không vận chuyển hàng hóa mà là tàu chở khách
"Tàu chở khách
Ánh mắt thanh niên tà dị ngưng tụ: "Đi đâu
"Nam Mộng
Người trung niên áo đen nói: "Thuộc hạ đã sai người đi hỏi thăm rõ ràng người chủ thuyền, chiếc thuyền này sẽ khởi hành trong hai ngày này, xuôi theo dòng sông, từ Nam Long Hà nhập vào kênh đào Nam Vân, rồi từ đầm lầy Vạn Đồi đi thẳng đến phủ thành Nam Mộng
"Là Ngô Uyên
Thanh niên tà dị khẽ nói
"Khả năng rất lớn
Người trung niên áo đen gật đầu: "Trước đó, tuy rằng Ngô thị thỉnh thoảng phái người đến phủ thành Nam Mộng, nhưng từ trước tới nay không hề bao trọn thuyền lớn, chi phí đó cũng không nhỏ
Thanh niên tà dị gật đầu: "Vậy cụ thể khi nào xuất phát
Có tin tức không
"Tên Ngô Uyên đó mỗi ngày đều bế quan tu luyện, rất tùy hứng, nhất thời khó mà xác định cụ thể thời gian xuất phát
Người trung niên áo đen cười khổ nói
Thanh niên tà dị hơi nhíu mày
Không thể xác định thời gian, vậy thì rất khó mai phục trước
"Tuy nhiên, một khi thuyền đã xuất phát thì có thể xác định được đại khái thời gian
Người trung niên áo đen thấy vậy liền nói: "Mà trong quá trình đi thuyền, họ sẽ ghé vào bến tàu Minh Tượng trên kênh đào Nam Vân để bổ sung vật tư
Hắn cúi đầu, không nói gì thêm mà chờ đợi quyết định của thanh niên tà dị
Một hồi lâu
"Thời gian bọn họ xuất phát bất định, hơn nữa lại còn ở trong Ly Thành, bọn họ mới đi thì chắc chắn sẽ cảnh giác cao độ, không tiện ra tay
Thanh niên tà dị mở mắt, khẽ nói: "Ta sẽ nhờ Vũ sư tỷ hỗ trợ, sắp xếp một ít người đến phụ tá ta, ta sẽ ra tay ở khu vực bến tàu Minh Tượng trên kênh đào Nam Vân
"Cố gắng, nhất cử tiêu diệt tên Ngô Uyên đó
"Ngươi dưới trướng, chọn vài người thông minh, nhanh nhẹn, tối nay cùng ta xuất phát đi tới bến tàu Minh Tượng
Thanh niên tà dị dặn dò
"Thuộc hạ hiểu rõ
Người trung niên áo đen gật đầu liên tục
Điều người đi ư
Chỉ cần không phải để mình đi, cho dù có điều hơn nửa lực lượng ở căn cứ này đi, người trung niên áo đen cũng không có ý kiến
Ngược lại, nếu nhiệm vụ thất bại, bị phía trên truy cứu trách nhiệm, hắn còn có thể nhân cơ hội đem mấy chuyện trước kia đã góp nhặt lại, toàn bộ đổ hết lên đầu tên thanh niên tà dị này
Người trung niên áo đen đang định lui ra
"À phải rồi, trong nhiệm vụ lần này, ngươi cũng cùng đi với ta
Giọng thanh niên tà dị lạnh nhạt
..
Ngày thứ hai
Ly Thành, sân trong Ngô phủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Uyên, Cổ Kỷ, Vạn Cầm, Võ Hùng và những hộ vệ khác, cùng với Ngô Khải Minh và những người khác tụ tập ở đây
"Uyên nhi, lần này đi Nam Mộng xa ngàn dặm, dọc theo đường đi, con phải chú ý an toàn
Vạn Cầm nhắc nhở
"Mẹ, con chỉ là đi đến phủ Nam Mộng để kiểm nghiệm thực lực, đợi mọi việc xong xuôi, tự nhiên sẽ quay về
Ngô Uyên bất đắc dĩ nói
Hai ngày nay, Vạn Cầm đã nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần
Mà đi xa ngàn dặm thì mẹ lại lo lắng
Huống chi, lần này đến Nam Mộng còn đi qua mấy quận, đi đi về về đâu chỉ xa có ngàn dặm
"Võ huynh đệ, dọc theo con đường này, đều nhờ ngươi chiếu cố cả
Vạn Cầm liếc Ngô Uyên một cái, rồi quay sang nhìn Võ Hùng
"Ha ha, tẩu tử, cứ yên tâm
Võ Hùng mặc áo vải, lưng đeo hai thanh đoản thương, hắn là người ngay thẳng: "Có ta ở đây, sự an toàn của Ngô Uyên không cần lo lắng đâu
Hắn thề thốt đảm bảo
"Tộc trưởng
Ngô Uyên nhìn về phía Ngô Khải Minh
"Tin tức con trở thành đặc chiêu của võ viện, đã truyền về tông tộc rồi
Ngô Khải Minh nói: "Tông tộc gửi tin đến, hi vọng con có thể thu xếp thời gian đến đó một chuyến
"Chủ tông
Ngô Uyên hơi nhíu mày
Đối với chủ tông Ngô thị, hắn không có thiện cảm, cũng chẳng có ác cảm, nhưng tuân thủ theo nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cũng không muốn đi
"Ngô thị Ly Thành ta tuy rằng độc lập, nhưng cuối cùng cũng là người cùng tộc
Ngô Khải Minh nhìn Ngô Uyên, thở dài: "Đến lúc đó, nếu thật sự có thời gian thì con cứ đến đó một chuyến đi
"Vâng
Ngô Uyên gật đầu, hắn cũng hiểu rõ, mình cùng chủ tông vốn không có quan hệ gì
Nhưng hai nhánh chắc chắn có liên quan đến nhau
Không chừng, chủ tông còn ra mệnh lệnh gì đó cho Ngô Khải Minh ở đây
Mình đến đó một chuyến thì sao
Ngô thị Nam Mộng, nói cho cùng chỉ là một gia tộc tầm trung ở phủ thành, tương đương với Lạc thị ở Ly Thành, có thể có bao nhiêu khả năng
Mọi người trò chuyện
"Lôi Thao, các ngươi đi trước lên đường đi, đợi thuyền tiến vào kênh đào, liền có thể trở về
Võ Hùng nói với một người đàn ông vạm vỡ mặc trọng giáp
"Vâng
Người đàn ông vạm vỡ trịnh trọng nói, rồi ra lệnh một tiếng: "Chúng ta đi
Xoát
Xoát
Chỉ thấy hắn dẫn theo một đoàn người, nối đuôi nhau đi ra, theo cửa lớn đi ra sân trong, hướng về sân ngoài đi đến
Đội ngũ này tổng cộng có mười hai người, mười người mặc áo giáp của Thành Vệ quân
Một thiếu niên mặc y phục đệ tử võ viện, có chiều cao và hình thể tương đương với Ngô Uyên, thậm chí cả khuôn mặt cũng có chút tương tự, lại được hóa trang thêm, cúi đầu, nhìn thoáng qua cũng giống Ngô Uyên đến bảy tám phần
Còn một người, thì mặc trang phục giống Cổ Kỷ lúc trước
Rất nhanh, đội ngũ này biến mất khỏi tầm mắt mọi người, cửa lớn sân trong lập tức đóng lại
"Ngô Uyên, đây là một đội nghi binh do quận thủ sắp xếp
Võ Hùng cười nói: "Mấy ngày nay, Giám sát ti trong quận đã phát giác có không ít thế lực ngấm ngầm tìm hiểu hành tung của cháu, tuy rằng khả năng thật sự ra tay là rất thấp, nhưng vẫn không thể không phòng
"Cho nên, chúng ta thả ra tin tức giả, rằng cháu sẽ đi thuyền đến phủ Nam Mộng
"Người đóng thế sẽ cẩn thận trong suốt hành trình, cố gắng không lộ diện, chỉ trực tiếp ở trong xe ngựa
Võ Hùng trịnh trọng nói: "Đợi khi tàu thuyền của bọn họ xuất phát, thu hút sự chú ý của các phương, chúng ta sẽ cải trang ra khỏi thành, sau đó cưỡi ngựa chạy đến Bãi Thanh Long ở ngoài tám mươi dặm, nơi đó quận thủ đã chuẩn bị một chiếc thuyền khác cho chúng ta
Ngô Uyên khẽ gật đầu
Bản thân hắn không để ý lắm đến việc ám sát
Dù sao, với thiên phú hiện giờ mình đang thể hiện, khả năng thế lực đối địch của Hoành Vân tông điều động cao thủ nhị lưu đến ám sát là cực kỳ hiếm thấy
Điều động cao thủ nhất lưu
Khả năng còn nhỏ hơn
Tuy nhiên, quận thủ Giang Đông Khuyết có thể sắp xếp chu đáo như vậy, vẫn vượt quá dự kiến của Ngô Uyên, trong lòng không khỏi tán thưởng một tiếng, đúng là người có tâm
Làm người có thể làm đến vị trí quận thủ, ai lại ngu ngốc
Mọi người lại chờ thêm gần một canh giờ
"Ngô Uyên, chúng ta từng nhóm rời khỏi từ cửa sau, sau đó tiến vào Dương phủ cạnh bên, rồi cưỡi ngựa ra khỏi thành
Võ Hùng nói
Ngô Uyên không ý kiến
Trên thực tế, cả nhóm mười hai người bọn họ đã thay trang phục, đều giả làm hiệp khách giang hồ, trên mặt cũng đã có trang điểm để thay đổi
Thậm chí, Giang Đông Khuyết còn bố trí thêm sáu quân sĩ Thành Vệ quân bình thường, cùng đi theo hộ tống
Như vậy đó
Đã có nghi binh, nguyên một nhóm mười hai người biến thành mười tám người, giảm khả năng bại lộ đến mức cao nhất
..
Giống như dự đoán của Võ Hùng, đợi khi đội nghi binh đi thuyền rời đi, nhóm mười tám người của bọn họ rời Ly Thành, căn bản không hề gây ra bất kỳ sự chú ý nào
Đội ngũ hiệp khách như vậy, tại bất kỳ nơi đâu ở Trung Nguyên Thất Châu đều vô cùng phổ biến
"Không cần tiết kiệm sức ngựa, tăng tốc lên, cố gắng trong vòng một canh giờ phải đến được Bãi Thanh Long
Võ Hùng nói: "Đến lúc đó, chúng ta lên thuyền đi ngay, tốc độ chắc chắn sẽ nhanh hơn đội nghi binh, và như vậy thì an toàn hơn
"Được
"Đi
Nhóm mười tám người dọc theo quan đạo phóng ngựa chạy nhanh
Quan đạo này được xây dựng vào thời kỳ cường thịnh của Sở Giang đế quốc, mặt đất vô cùng chắc chắn, cứ cách hơn mười dặm lại thiết lập một trạm dịch
Tính cả ở các phủ, quận, huyện trong lãnh thổ
Đảm bảo tin tức có thể được truyền đi với tốc độ nhanh nhất
Từ khi Hoành Vân tông toàn diện thống lĩnh những khu vực này, về trình độ kiểm soát địa phương, ngược lại còn tốt hơn cả thời kỳ cuối của Sở Giang đế quốc
Trên đường đi, ngẫu nhiên lại gặp đội xe và người đi bộ
Nhưng hễ gặp được đội kỵ mã của Ngô Uyên, thì họ đều nhao nhao tránh đường
Chỉ cần không phải kẻ ngu ngốc
Khi nhìn thấy đội hiệp khách cưỡi toàn ngựa lớn Tây Sương, liền biết chắc chắn không dễ chọc, nên nhớ rằng, một con ngựa lớn Tây Sương thôi cũng đáng giá trên trăm lượng bạc rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đi nhanh thế này thì cho dù có người theo dõi, cũng sẽ bị bỏ xa thôi
Tiếng cười của Võ Hùng vang vọng trong gió: "Cơ mà, Ngô Uyên này, kỹ thuật cưỡi ngựa của cháu cũng không tệ đó
"So sao được với Võ thúc
Ngô Uyên cười nói
Hắn chưa từng có kinh nghiệm cưỡi ngựa, nhưng là một võ giả cường đại, độ kiểm soát cơ thể cực kỳ cao, chỉ cần làm quen một chút liền có thể so được với các kỵ sĩ giỏi
"Cơ mà
Vẻ mặt Ngô Uyên bên ngoài vẫn bình tĩnh, nhưng ánh mắt không ngừng liếc nhìn hai bên đường: "Rõ ràng không có dấu hiệu bị theo dõi, vậy tại sao ta cứ cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm vào ta vậy
Thần cảm ở Đan Điền Cung đã đạt đến mức độ nhạy bén cực độ
..
Cách mặt đất gần ba nghìn mét trên không
Một con đại điểu màu xanh nhạt có sải cánh dài chừng hai mét, đang không ngừng xoay vòng bay lượn
Hình dáng của nó tựa như một con đại ưng, toàn thân có màu sắc gần như hòa lẫn với màu trời, khiến người trên mặt đất không dễ gì phát hiện
Chỉ có đôi mắt lạnh băng phát ra ánh đen kia, vẫn luôn quan sát phía dưới, gắt gao nhìn chằm chằm vào đội kỵ mã đang trực tiếp di chuyển trên quan đạo, giống như những đốm nhỏ xíu
« Đông Châu Điểu Cầm Lục »: Đông Châu, trong dãy núi giao giữa Mân Châu có một loài kỳ điểu, lông vũ thay đổi theo bốn mùa, có màu sắc hòa lẫn với trời, hiểu được nhân tính, nói được tiếng người, thân hình thon dài giống như chim ưng, thường bay lượn trên không trung vạn mét, tốc độ cực nhanh có thể đi được mấy nghìn dặm một ngày, người đời gọi là Vô Hình Điểu
PS: Chương này bù cho tối hôm qua, tối nay vẫn có chương mới bình thường