[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Dựa vào cái gì
Thanh âm này quá đột ngột
Thiền thái gia ngơ ngác một chút, hắn ngẩng đầu nhìn lên, bất ngờ thấy cái thiếu niên tóc trắng mặc áo giáp da hổ của quân phủ, không biết từ lúc nào, đã đến gần như vậy
Câu "dựa vào cái gì" này, chính là hắn nói
Hắn không chỉ nói, mà còn nói rất lớn tiếng, làm cho khung cảnh trò chuyện riêng biến thành cuộc trò chuyện công khai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nguyệt Ly Ái, Phong Bất Thanh, cũng tự nhiên nhìn thấy hắn
Mắt thấy Thiền thái gia sắp thỏa hiệp, sao cái đồ chơi này lại xuất hiện
Hắn có biết chữ "chết" viết như thế nào không vậy
Vẻ mặt cực kỳ khó chịu của Nguyệt Ly Ái, nháy mắt hiện lên trên mặt
"Lý Thiên Mệnh
Ngươi nói cái gì
Thiền thái gia có chút không chắc về lá gan của tiểu tử này
Nghe thấy câu hỏi này, Lý Thiên Mệnh ưỡn ngực, nói: "Ta muốn hỏi một chút, dựa vào cái gì
Ta là đệ tử Thần Huyền doanh chính thống, đại diện Thần Huyền doanh tham gia Thái Vũ Thần Tàng hội, vì Thần Huyền doanh và Hỗn Nguyên quân phủ đi tranh đoạt vinh quang, ta còn không có Tiểu Hỗn Nguyên Tứ Tượng Phù, dựa vào cái gì một đệ tử của Kháng Long Thần Cung, đối thủ cạnh tranh của Thần Huyền doanh, lại có thể dùng Tiểu Hỗn Nguyên Tứ Tượng Phù của chúng ta
Câu nói của Lý Thiên Mệnh, tương đương với việc công khai cuộc nói chuyện riêng của bọn họ, mọi người xung quanh còn đang nghi ngờ họ đang nói gì, giờ thì đã rõ, mà còn làm cho cảm xúc dâng trào
Xung quanh đây phần lớn là đệ tử Thần Huyền doanh, mặc kệ Lý Thiên Mệnh có phải người ngoài hay không, thân phận hiện giờ là hợp lẽ, đại diện Thần Huyền doanh nói chuyện, quả thực chính là sự tình như thế
Hơn nữa, sau khi nói xong, hắn còn quang minh chính đại liếc Phong Bất Thanh một cái, cười khẩy nói: "Huống hồ cũng không phải nhân vật gì, bại tướng dưới tay thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như câu nói trước như sấm nổ giữa trời quang, làm nổi lên sự bất mãn của những người chủ phủ xung quanh, thì câu này quả thực chói tai nhức óc, dù sao cái thái độ ghét bỏ, cười nhạo này, nhằm vào một đệ tử thượng vũ chủng của Kháng Long Thần Cung, thật sự rất đáng nổ tung
Gan này, quả thực còn lớn hơn cả Hỗn Nguyên Quân Tháp
Mấu chốt là, bên cạnh Phong Bất Thanh còn có hoàng sư Nguyệt Ly Ái, còn bên cạnh Lý Thiên Mệnh, chỉ có một Mặc Vũ Phiêu Hú đang sợ đến tái mét mặt mày..
Nàng nằm mơ cũng không nghĩ đến, tiểu tử này lại kích động đến vậy
Vốn dĩ đối với hành động của Nguyệt Ly Ái, các đệ tử, cường giả của chủ phủ vây xem xung quanh đều có chút bất mãn, tức mà không dám nói gì, vậy mà hay rồi, Lý Thiên Mệnh trực tiếp một câu, đem mâu thuẫn bất công, chuyển thành mâu thuẫn cá nhân giữa hắn và Phong Bất Thanh
Ý của những người ngoài cuộc là, ngươi nói câu đầu, coi như là ngông cuồng cũng rất dũng cảm, đáng nể, nhưng đến câu sau lại có chút ngu xuẩn..
Khi gặp chuyện thì trước tiên phải kéo bè kết phái, chứ không phải sau khi tiểu tử ngươi lên tiếng lại nói với mọi người, đừng ai nhúc nhích, một mình lão tử ta xử lý
Vấn đề là, ngươi một đứa trẻ người ngoài, đối diện lại là hoàng sư thượng vũ chủng Kháng Long Thần Cung và đệ tử, ngươi có biết sợ là gì không vậy
Rất nhiều cường giả, thiên tài vây xem, sau khi kinh ngạc thì lại nhìn Lý Thiên Mệnh với vẻ mặt cổ quái, hoàn toàn không biết chỉ số IQ của tiểu tử này rốt cuộc là bao nhiêu
"Xong rồi
Mặc Vũ Phiêu Hú não óc mơ màng, ngơ ngác ở phía sau, cũng không biết phải làm gì bây giờ
Dù sao người ta là nhân vật lớn đang nói chuyện riêng, ngươi đã tự mình công khai lại còn khiêu khích như vậy..
Nguyệt Ly Ái không chỉ là người của Kháng Long Thần Cung
Ai là chủ, ai là khách
Người của chủ phủ Hỗn Nguyên quân phủ đều rất rõ
Trong lúc nhất thời, toàn trường im lặng, đều chăm chú nhìn Lý Thiên Mệnh, cùng Nguyệt Ly Ái, Phong Bất Thanh
Lúc này ở bên trong Hỗn Nguyên Quân Tháp, cũng vừa có mấy người trẻ tuổi đi ra, bọn họ cũng bị tiếng động hấp dẫn, đúng lúc nghe được hai câu nói này của Lý Thiên Mệnh
Mấy người trẻ tuổi này có đẳng cấp cao hơn hẳn những thiên tài Thần Huyền doanh khác, ai cũng xuất chúng hơn người, thậm chí có người còn không thua Phong Bất Thanh..
bọn họ cũng bị hấp dẫn, đều dừng bước lại, nhìn tình cảnh trước mắt với ánh mắt kỳ lạ
Là hạch tâm đệ tử của Thần Huyền doanh, bọn họ đương nhiên biết ý nghĩa của Tiểu Hỗn Nguyên Tứ Tượng Phù, nhưng vấn đề là, đối phương lại là Nguyệt Ly Ái
Cái tên lông trắng này, sao lại gan lớn như vậy
Ngay cả Thiền thái gia, cũng phải kinh ngạc vì hành động và khẩu khí của học sinh mà Nguyệt Ly Luyến từng dạy, người như Nguyệt Ly Ái, đến ông còn phải vì nhiều yếu tố mà thỏa hiệp, sao tiểu tử này dám gọi thẳng
Đây chẳng phải châu chấu đá xe sao..
Thiền thái gia hoàn hồn, vội nói: "Tiểu tử ngươi đừng có nói nhảm, đâu có chuyện Tiểu Hỗn Nguyên Tứ Tượng Phù, đừng có ăn nói lung tung, nếu không lão phu sẽ giam ngươi
Đừng thấy ông nói nghiêm túc, thực ra là đang bảo vệ Lý Thiên Mệnh, chuyện lớn hóa nhỏ
Chỉ là ông đã đánh giá thấp tính khí của Nguyệt Ly Ái
Dù nàng đã vượt xa Nguyệt Ly Luyến đến mức này, trong lòng nàng, sự so sánh này, cho dù kéo đến cả phương diện học sinh, đó cũng là điều tối kỵ nhất của nàng
Kết quả là, Thiền thái gia vừa dứt lời, hai mắt Nguyệt Ly Ái đã chuyển sang nhìn Lý Thiên Mệnh, áp lực ngập trời lập tức ập đến
"Không sai, ta chính là muốn Tiểu Hỗn Nguyên Tứ Tượng Phù, ngươi nói ngươi đại diện cho Thần Huyền doanh, vậy ngươi muốn giữ nó, đúng không
Giọng Nguyệt Ly Ái lạnh lùng nói
Nhìn ra được, nàng đang đấu khí rồi, thậm chí không tiếc thật sự đứng về phía đối lập của Thần Huyền doanh, tạo cho mình một hình ảnh "ăn cây táo, rào cây sung"
Nếu chỉ là Lý Thiên Mệnh, chắc chắn sẽ không làm nàng như vậy, qua câu nói này, Lý Thiên Mệnh biết nàng hận Nguyệt Ly Luyến đến mức nào..
Vấn đề là, có cần thiết không
Trong lòng ngươi đến tột cùng có bao nhiêu yếu đuối, từng bị tổn thương ở đâu, mà khi đã như mặt trời giữa trưa, khi giẫm Nguyệt Ly Luyến dưới chân, vẫn còn dễ dàng nổi nóng vì nàng đến vậy
Mắt thấy tâm tình đối phương "mất kiểm soát", lại lần nữa đặt mình ở thế đối đầu với Thần Huyền doanh, ở chỗ không có lý, Lý Thiên Mệnh đành phải tiến thêm một bước, nói lớn: "Nếu thật sự giao cho ta loại sứ mệnh này, làm một đệ tử Thần Huyền doanh, làm một hổ binh từng xông pha ở tuyến đầu chiến trường tại Thần Mộ, ta, Lý Thiên Mệnh, muôn lần chết cũng không từ
"Rất tốt
Nghe xong Nguyệt Ly Ái bật cười, tiểu tử này ngây thơ chẳng khác nào một món đồ chơi
Nàng chẳng buồn che đậy chính mình nữa, dù sao trong mắt nàng, đây là nhà của nàng, mọi người xung quanh đều quen nàng, từ nhỏ nàng đã bá đạo như vậy, hiện tại một con ruồi bay vào nhà còn muốn giành quyền làm chủ, nàng thực sự cần phải biện bạch với Lý Thiên Mệnh sao
Không cần, nàng chỉ cần đập chết con ruồi này
Còn người khác trong nhà nói về mình thế nào, có quan trọng không
Phần lớn ở đây đều là gia thần
Mình là chủ của bọn họ
Sau đó, Nguyệt Ly Ái vỗ vai Phong Bất Thanh, lạnh lùng nói: "Cho ngươi một cơ hội, ngay bây giờ, ở đây, bắt lấy hắn, đừng mang vết bẩn vào Thái Vũ Thần Tàng hội
Một câu "bại tướng dưới tay", ai nghe cũng tức giận, đừng nói chi là Phong Bất Thanh đám "Phượng Hoàng nam" kiêu ngạo này
"Vâng, hoàng sư
Phong Bất Thanh hít sâu một hơi, trực tiếp bước tới, đi về phía Lý Thiên Mệnh...