Vạn Thiên Chi Tâm

Chương 16: an bài (2)




Chương 16: An Bài (2)
"Ông chủ, thẩm vấn vẫn chưa xong
Đang tiến hành so sánh tổng hợp
Đầu bên kia điện thoại, một giọng nữ có phần lạnh nhạt vang lên trong loa
Đây là chuyên gia thẩm vấn tâm lý Pella, được Vương Nhất Dương đặc biệt điều tới
Vị này t·h·i·ê·n sinh tính cách đã lạnh lùng, lại còn mắc chứng chậm cảm giác đau, từ nhỏ đã có hứng thú với đủ loại hình p·h·áp t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n
Nói đơn giản, Pella này là kẻ biến thái bẩm sinh
Người khác càng th·ố·n·g khổ, nàng ta càng vui vẻ
Cho nên trong ngành, mỗi khi gặp phải những ca x·ư·ơ·n·g xẩu khó g·ặ·m, mọi người đều chọn mời nàng ta ra mặt
"Có manh mối gì không
Ta muốn biết mục đích Đường Lang nhắm vào Nguyệt Không võ quán
Vương Nhất Dương trầm giọng nói
Điện thoại di động của hắn là loại x·ư·ơ·n·g truyền kỹ t·h·u·ậ·t tân tiến nhất hiện nay, chỉ cần bản thân có thể nghe được âm thanh, vậy thì thông qua chấn động, âm thanh có thể được khôi phục rõ ràng và truyền đến người đối diện
Cho nên Vương Nhất Dương không cần nói quá lớn tiếng mà vẫn có thể trò chuyện, trao đổi một cách nhẹ nhàng
Pella dừng một chút, đầu dây bên kia truyền đến tiếng lật giở tài liệu sột soạt
Ước chừng mười mấy giây sau
"Trong cuộc thẩm vấn vừa rồi, có hai người đã t·r·ả lời vấn đề này
Nghe nói, bên trong Nguyệt Không võ quán ẩn giấu bí t·h·u·ậ·t có thể đột p·h·á cực hạn của nhân thể
Quán chủ Vương Tâm Long của võ quán chính là một trường hợp thành c·ô·ng đột p·h·á cực hạn
Cho nên Đường Lang muốn đ·ộ·c chiếm phần bí t·h·u·ậ·t này, thế là bày ra hàng loạt kế hoạch nhắm vào Nguyệt Không võ quán
"Đột p·h·á nhân thể cực hạn
Bí t·h·u·ậ·t
Vương Nhất Dương nhíu chặt chân mày
"Dựa theo câu t·r·ả lời của bọn hắn, giá trị lớn nhất của phần bí t·h·u·ậ·t này nằm ở tính phổ cập
Chỉ cần tố chất thân thể đạt tiêu chuẩn, tất cả mọi người đều có thể luyện tập thành c·ô·ng
Pella lạnh nhạt t·r·ả lời
"Vậy còn Chung Tàm
Hắn đóng vai trò gì trong chuyện này
Vương Nhất Dương tiếp tục hỏi
"Kết quả cụ thể vẫn chưa hỏi ra được
Không có nhiều người biết Chung Tàm, bất quá hiện tại ta rất có hứng thú với phần bí t·h·u·ậ·t kia
Pella thản nhiên nói
"Ta hiểu sức hấp dẫn của bí t·h·u·ậ·t đối với người luyện võ
Thế nhưng..
Chuyện này cũng không đến mức khiến Đường Lang phải hao tổn nhiều tâm sức đến thế để tổ chức á·m s·át chứ
Vương Nhất Dương hỏi lại
"Ta đây cũng không rõ
Nhưng có lẽ, sau khi thẩm vấn toàn bộ kết thúc, sẽ cho ngài một câu t·r·ả lời
"Vậy thì tốt, ta chờ hồi âm của cô
Vương Nhất Dương cúp điện thoại, đặt nó xuống
Hắn thở hắt ra, đang định đ·á·n·h xe rời đi
"Vương ca
Bỗng nhiên, phía bên phải có một giọng nói mang th·e·o vẻ kinh hỉ truyền tới
Vương Nhất Dương th·e·o thanh âm nhìn sang, vừa hay nhìn thấy An Vũ Tây, Hạ Dĩnh cùng hai gã nam t·ử trẻ tuổi đang quay lại từ con phố quán bar
Bọn hắn dường như cũng đang đi dạo
"Thật là trùng hợp, An Vũ Tây, Hạ Dĩnh
Vương Nhất Dương cười giơ tay lên chào hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không ngờ lại gặp anh ở đây
An Vũ Tây trong lòng có chút mừng thầm
Sau khi nàng ta và Hạ Dĩnh quen biết, thật vất vả mới chen chân được vào một trong những vòng quan hệ riêng của Hạ Dĩnh
Ban đầu hôm nay vốn là Hạ Dĩnh cùng bạn thanh mai trúc mã của mình ra ngoài đi dạo, u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, nhưng nàng ta ngoài ý muốn biết được, bèn nảy sinh chút tâm cơ, mượn cớ khách sáo với Hạ Dĩnh, cũng c·ứ·n·g rắn góp mặt cho bằng được
Lúc u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, một trong hai người bạn p·h·át tiểu của Hạ Dĩnh, tên Chu Thành Nghiêm có mái tóc nhuộm đỏ, dường như có ý với nàng ta, nhưng lời nói và động tác có hơi lỗ mãng, khác người
Khiến cho An Vũ Tây có chút x·ấ·u hổ
Thật vất vả rời khỏi quán bar, vừa hay lại thấy Vương Nhất Dương một mình đi ra dạo phố
Trong lòng nàng ta lập tức nghĩ ra cách đối phó với Chu Thành Nghiêm
"Vương ca, anh đi một mình hay là đang chờ ai
Nàng ta dùng một giọng điệu tương đối thân quen
Vương Nhất Dương có chút khó hiểu
Giữa bọn hắn hình như đâu có quen thân đến thế
Bất quá tốt x·ấ·u gì trước kia cũng là đồng nghiệp, đối phương cũng là một cô gái có cấp bậc nữ thần, hắn cũng thuận miệng t·r·ả lời:
"Một mình không có việc gì nên dạo chơi thôi
"Bọn em cũng là tùy t·i·ệ·n ra ngoài đi dạo một chút
Hay là chúng ta đi cùng nhau đi
Có được không Hạ Dĩnh tỷ
An Vũ Tây quay đầu nhìn về phía Hạ Dĩnh
Hạ Dĩnh trong lòng im lặng, từ lúc An Vũ Tây cứ khăng khăng đòi chen vào vòng quan hệ của nàng ta, nàng ta đã đoán ra được mục đích của đối phương
Chỉ là nể tình đồng nghiệp, nàng ta cũng không nói nhiều
Không ngờ người bạn Chu Thành Nghiêm lại để mắt tới đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ban đầu nàng ta còn thấy hơi khó chịu, nhưng hiện tại An Vũ Tây lại chủ động mời Vương Nhất Dương cùng tham gia, càng khiến nàng ta thêm khó chịu
Chỉ là không thoải mái thì không thoải mái, trước mặt nhiều người như vậy, vẫn là nên ăn nói đàng hoàng
"Cùng đi đi, Dương ca, trước đó anh mời bọn em ăn cơm, lần này vừa vặn t·r·ả lại anh một chầu
Hạ Dĩnh tính tình vốn sảng k·h·o·á·i, tuy có chút không hài lòng với An Vũ Tây, nhưng chuyện này không liên quan tới Vương Nhất Dương
Cho nên lời mời này xem như là xuất phát từ thật tâm
Vương Nhất Dương đang định từ chối, chợt thấy An Vũ Tây hơi khẩn cầu hướng hắn nháy mắt ra hiệu
"Được..
thôi
Vậy làm phiền mọi người
Hắn do dự t·r·ả lời
Vậy là từ một người biến thành năm người
Cả nhóm tiến vào phố ăn vặt, do Chu Thành Nghiêm và Hạ Dĩnh dẫn đường, mọi người thành thạo rẽ mấy khúc cua, rất nhanh đã tới một quán đồ nướng mở ban đêm
Bên ngoài cửa tiệm trông không có gì đặc biệt, không khác gì mấy so với những quán bình dân thông thường
Nhưng đi vào bên trong
Mỗi một bàn nướng đều được ngăn cách bởi những tấm ván gỗ
Chính giữa bàn nướng tròn màu đen là lưới nướng kim loại hình bầu dục màu nâu
Từng chiếc quạt hút hình vuông bằng kim loại, rủ xuống từ trần nhà, nhắm thẳng vào bàn nướng
Trong tiệm không có nhiều kh·á·c·h, nhưng trang phục của mỗi người đều khá chỉnh tề và đẹp mắt, nhìn qua có vẻ là nơi có mức tiêu phí không thấp
Trên các bức tường xung quanh cũng gần như không thể tìm thấy nguồn sáng rõ ràng
Tất cả các nguồn sáng đều được giấu trong những góc khuất mà t·r·ẻ c·o·n không với tới được, nhằm đề phòng việc bị c·h·ói mắt và bỏng tay
Năm người vừa vào cửa, liền có hai cô gái trẻ mặc đồng phục màu đen tới chào đón
"Hoan nghênh quý kh·á·c·h, xin hỏi quý khách có đặt trước không ạ
"Có đặt phòng trước
Chu Thành Nghiêm chủ động tiến lên, mỉm cười t·r·ả lời
Hắn ta mặc dù tóc nhuộm đỏ, nhưng chiếc áo thun màu bạc nhạt và quần dài màu xám trên người, ngay cả người không nhạy cảm với giá cả chất lượng như Vương Nhất Dương, cũng có thể liếc mắt nhận ra là hàng không rẻ
Lại thêm dung mạo Chu Thành Nghiêm khá anh tuấn, làn da trắng ngần, tinh tế, tỉ mỉ, rất có khí chất công tử
Lập tức, nụ cười trên mặt hai nhân viên phục vụ cũng trở nên niềm nở hơn
"Xin cho biết số điện thoại và tên của ngài
"Tôi họ Chu, bốn số cuối của điện thoại là 4432
"Được rồi, đã tìm thấy, mời đi th·e·o tôi
Nhân viên phục vụ dẫn năm người đi sâu vào bên trong, chẳng mấy chốc đã vào một phòng bao màu nâu
Một mặt tường của phòng bao, treo một chiếc mô hình xe máy màu đỏ với tỉ lệ tương đương xe thật
Bức tường đối diện là một bể cá giả lập cỡ lớn, bên trong đủ loại cá đầy màu sắc bơi lội qua lại, cảm giác ánh sáng rất chân thực
Trần nhà treo chiếc đèn màu bạc, hình dáng giống như con nhím biển
Chính đối phía dưới ánh đèn, là một chiếc bàn nướng hình tròn, diện tích rất lớn
Năm người tiến vào phòng bao, lần lượt ngồi xuống
Chu Thành Nghiêm cầm lấy thực đơn nhanh chóng gọi một loạt món, sau đó đưa cho những người khác
Vì mới ăn xong, nên mọi người cũng không muốn gọi thêm gì
Chỉ có Chu Thành Nghiêm gọi mấy món t·h·ị·t xiên, sau đó hắn ta và một người nam đi cùng gọi thêm một chút rau quả
"Như vậy có vẻ hơi ít, nào, ưu tiên phái đẹp
Chu Thành Nghiêm cười, đưa thực đơn cho An Vũ Tây
An Vũ Tây nh·ậ·n lấy, nhìn lướt qua bảng giá, món rẻ nhất cũng đã hơn một trăm
Món đắt hơn một chút thì lên tới ba, bốn trăm
Nàng ta tặc lưỡi trong lòng, cảm thán không hổ là cuộc s·ố·n·g của người có tiền, một bữa nướng đơn giản như thế này, ăn xong có khi cũng tốn đến mấy nghìn
Trước kia với thu nhập của nàng ta, e rằng căn bản không thể lui tới những cửa hàng như thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ở đây, chỉ cần sơ sẩy một chút, hơn nửa tháng lương có thể bay mất
Trong đầu nhanh chóng chuyển hướng, An Vũ Tây vốn có ý muốn t·r·ải nghiệm đồ ăn ở đây, nhưng xét đến địa vị của mình
Nàng ta vẫn nở một nụ cười dịu dàng
"Mọi người mới u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u xong, chi bằng ăn trước một chút gì đó ấm bụng, nghỉ ngơi một lát
"Cũng được
Chu Thành Nghiêm gật đầu
Mấy người gọi món xong, rất nhanh rượu được mang lên trước, sau đó là một vài món khai vị
Mọi người nếm qua một chút đồ ăn vặt, người nam đi cùng Chu Thành Nghiêm, vừa hay ngồi cạnh Vương Nhất Dương
"Làm một chén nhé
Người này ăn mặc đúng quy củ, trên mặt luôn nở một nụ cười khiêm tốn, tướng mạo có hơi mập mạp, cho người ta cảm giác hòa khí dễ gần
Hắn rót cho Vương Nhất Dương và mình mỗi người một chén rượu lạnh vừa mới mang lên, sau đó nâng lên, cụng ly với Vương Nhất Dương
Vương Nhất Dương vốn không muốn u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, lát nữa còn phải chờ kết quả thẩm vấn từ phía Pella, hiện tại u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u không phải hỏng việc sao
Nhưng người ta đã đưa chén tới tận nơi, hắn ta cũng không t·i·ệ·n từ chối, đành phải lịch sự nâng chén rượu lên, khẽ chạm môi
"Hả
Cậu em không nể mặt à
Đàn ông con trai mà chỉ nhấp môi thôi à
Nào nào, hôm nay khó khăn lắm mới vô tình gặp nhau, đây chẳng phải là duyên phận hay sao
Làm một chén nào
Người nam kia nâng chén rượu lên, ngửa cổ uống một hơi cạn sạch
Vương Nhất Dương hết cách, người ta đã sảng k·h·o·á·i như thế, hắn cũng đành làm ra vẻ, ngửa đầu uống một nửa chén
Kết quả vừa đặt chén xuống, người nam kia đã xoay người, lại rót đầy chén của mình, rồi hướng tới những người khác
"Triệu Uy, anh bớt chút đi
Hạ Dĩnh nhíu mày, kín đáo nhắc nhở đối phương
Có điều, cái người tên Triệu Uy này lại giống như là không nghe thấy
Hắn cúi đầu cười ha hả
"Dĩnh tỷ, chị biết em mà, hôm nay em rất vui, mọi người cùng nhau u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, có vấn đề gì sao
Hắn ta nâng chén rượu đi mời Chu Thành Nghiêm, hai người không nói hai lời, trực tiếp uống cạn
Sau đó là tới lượt An Vũ Tây
Thấy những người khác đều uống, An Vũ Tây cũng không t·i·ệ·n nói gì
Mặc dù trước đó nàng ta đã uống một chút, nhưng thêm một chén nữa chắc không thành vấn đề
Cuối cùng, ngay cả Hạ Dĩnh cũng bị hắn ta c·ư·ỡ·n·g ép uống hai chén
Mọi người vừa vui vẻ vừa hàn huyên, trò chuyện về tình hình gần đây của bản thân
Bầu không khí trong phòng bao cũng dần trở nên náo nhiệt
Triệu Uy dường như đang gặp vấn đề về tình cảm, Hạ Dĩnh và Chu Thành Nghiêm đều nhún nhường chiều theo hắn ta
Lại thêm t·ử·u lượng của hắn ta cũng khá, liên tiếp uống mấy vòng, mặt vẫn không đỏ, tim không đ·ậ·p
Nhưng An Vũ Tây thì có chút không chịu n·ổi, độ rượu hơi cao, đồ nướng cũng chưa ăn được bao nhiêu, chẳng mấy chốc mặt nàng ta đã đỏ bừng như quả táo chín, tựa vào ghế sô pha không nói lời nào
Triệu Uy sau khi uống thêm một vòng nữa, lại nhanh chóng tiến tới trước mặt An Vũ Tây
Nhưng lần này An Vũ Tây sợ u·ố·n·g· quá nhiều sẽ xảy ra chuyện, liền liên tục xua tay, ra hiệu mình thật sự không thể uống thêm được nữa
Triệu Uy lúc đầu còn hòa nhã mời rượu, nhưng sau khi nói một hồi mà đối phương vẫn không uống, sắc mặt hắn ta dần dần trở nên khó coi
"Lại một chén nữa đi, An Vũ Tây đúng không
Nể mặt thì uống thêm một chén nữa
Mọi người đều đang nhìn, nào, chén cuối cùng
An Vũ Tây c·h·ết s·ố·n·g không chịu uống, Triệu Uy cũng mặc kệ, lại rót đầy hai chén rượu rồi bưng tới
An Vũ Tây đã rõ ràng thấy c·h·óng mặt, choáng váng, liên tục khoát tay
"Em thật sự không thể uống thêm được nữa, Triệu ca, t·ử·u lượng của em kém lắm, không làm lỡ dở mọi người, anh cứ tự nhiên..
"Sao
Coi thường ta à
Mọi người ở đây đều đã uống, thế nào
Chỉ có cô là cao quý
Những người khác không đáng tiền
Triệu Uy dường như cũng đã nổi nóng, bưng chén rượu đứng ì ra đó, nheo mắt nhìn chằm chằm An Vũ Tây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.