Bạch Ca nguy hiểm nheo mắt lại, quét nhìn qua thi thể, khóe miệng khẽ cong, lạnh lùng cười: “Đàn bà con gái các ngươi ấy à, chính là vĩnh viễn không học được nghe lời đàn ông nói
Ta khuyên ngươi tốt nhất bây giờ đầu hàng, nể tình dung mạo ngươi cũng coi như được, ta sẽ giữ lại cho ngươi nửa cái mạng.” Hắn nói đoạn, liền đưa tay vào túi quần mà móc
Hạ Diêu khẽ nghiêng đầu, dáng tươi cười rạng rỡ nhìn xem động tác của hắn, chẳng ngăn cản cũng không né tránh
Không đúng..
Nàng trông quá đỗi bình thản
Bạch Ca đưa tay vào túi, bỗng dưng dừng lại
Chuyện gì xảy ra
Chỉ bằng một cái dị năng hệ Hỏa, mà đối mặt hai người bên phe hắn lại chẳng sợ hãi chút nào
Ánh mắt của hắn chợt chuyển, chú ý thấy bên trong tiệm ngũ kim chỉ có một mình Hạ Diêu, song vẫn cảm thấy rất không thỏa đáng – – cho dù bọn họ đã dùng kế “điệu hổ ly sơn”, và người tàn phế kia có khả năng cứu được con tin, vậy còn nơi này thì sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng cứ thế tự tin rằng một mình mình có thể chống đỡ đến khi đồng đội chạy tới cứu ư
Đúng lúc này, câu nói “Bạch Ca, mau trở lại, xảy ra chuyện rồi” của Lão Dương vô cùng rõ ràng truyền vào tai Bạch Ca
Lòng hắn run lên, không thể phủ nhận, tốc độ cứu viện bên kia thực sự nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng
Cứ tiếp tục như thế này thì không ổn
Bàn tay thăm dò trong túi rốt cuộc cũng lấy ra
Một nắm hạt đậu Hà Lan vừa phải, ngay tại khoảnh khắc được lấy ra khỏi túi liền toàn bộ bị hắn biến thành bom nổ
Mặc dù khi tách rời uy lực của nó chưa chắc lớn là bao, nhưng khi một nắm lớn này cùng lúc tung ra, nó sẽ tạo thành một tấm thiên la địa võng ngay bên người địch nhân, đến mức tránh cũng chẳng thoát
Hắn tin chắc, điều này còn lợi hại hơn vô số lần so với mưa đạn
Một khi chúng nổ tung, cô gái da trắng nõn đối diện nhất định lập tức sẽ biến thành một thi thể tan nát
“Thật là đáng tiếc làm sao...” Cuối cùng hắn nói một câu, giơ tay lên, giây sau liền muốn ném đậu Hà Lan ra
Nhưng mà, một tiếng “Bành” vang thật lớn chẳng hề có điềm báo trước truyền đến từ dưới chân
Trên mặt đất liên kết chín khối gạch đỏ cùng lúc nổ tung, vô số mảnh vụn cùng bụi đất cùng lúc văng lên, khói bụi dày đặc gần như che khuất toàn bộ không gian phía trước tiệm ngũ kim
Bạch Ca và người đàn ông đứng phía sau hắn, thậm chí còn chưa kịp cảm nhận được đau đớn, đã thấy hai chân của mình nổ tung thành những đóa hoa máu chói mắt giữa một làn bụi khói
Những hạt đậu chưa kịp tung ra lăn ùng ục xuống đất, màu xanh non tươi tắn kia cũng bị máu nhuộm thành màu vàng quỷ dị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ ngơ ngác ngã xuống, nằm trong hố sâu nhão nhoét, nhìn qua khói bụi và huyết vụ bay lả tả khắp trời, một hồi lâu mới ngơ ngẩn nghĩ: chuyện này là sao
Ngay sau đó, từ phía siêu thị không xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết kéo dài của Lão Dương
Cho đến khi Lý Khang kéo một thi thể toàn thân đầm đìa máu, cùng những người khác đi đến bên ngoài tiệm ngũ kim, thì nỗi đau nhức thấu xương dưới thân Bạch Ca mới từ từ kéo đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn và người kia như hai con cá khô sắp bị phơi khô nằm trong vũng máu, trợn tròn mắt hổn hển thở dốc
Rõ ràng dị năng còn chưa dùng hết, nhưng giờ phút này trong đầu hắn cũng chẳng còn nhớ nổi chuyện phản kháng
Lối vào tiệm ngũ kim gần như chẳng còn một chỗ nào nguyên vẹn, Hạ Diêu cẩn thận tránh những mảnh thịt nát văng vãi trên mặt đất, hướng về phía mấy người đang đi tới hỏi: “Tất cả đều ổn chứ?” Vương Đại Gia trong ngực ôm Giang Nghiêu đang khóc ngất đi, còn nắm tay Dương Tiểu Tuyết, có chút run rẩy
Ánh mắt của hắn đảo qua trung tâm vụ nổ, có chút không đành lòng nghiêng đầu, nói nhỏ: “Những người này thật là..
cần gì phải vậy chứ.” Giang Trác ngồi trên xe lăn chầm chậm đến, ánh mắt từ đầu đến chân tinh tế đánh giá Hạ Diêu một lượt, thấy nàng hoàn toàn không sao, mới cuối cùng thở dài một hơi
Hạ Diêu cũng nhìn về phía hắn, ánh mắt hắn lập tức tránh đi, có chút mất tự nhiên cúi đầu
Hạ Diêu thầm cười, cái Giang Trác này, nếu như bị khác phái nhìn một cái mà đã thẹn thùng như vậy, thì trước đó lúc ở trường học hắn rốt cuộc đã làm thế nào mà từ đầu đến cuối không đỏ mặt qua
Suy nghĩ chợt lóe lên rồi biến mất, nàng chuyển ánh mắt sang thi thể dưới chân Lý Khang
Thi thể này chi chít vết thương, toàn thân từ trên xuống dưới đều là những vết thương sâu tới xương, mỗi một vết thương đều rất vuông vức, hiển nhiên người gây ra chúng khi động thủ vô cùng trấn định
Trên thi thể dường như không có vết thương chí mạng..
nói cách khác, người này là do mất máu mà chết dưới từng vết thương chồng chất
Hạ Diêu phát hiện điểm này, trong lòng vô cùng kinh ngạc: đây – là Giang Trác mà ngay cả nói chuyện với nàng cũng sẽ đỏ mặt làm sao
Nàng trong chốc lát không kiểm soát tốt biểu cảm, khi nhìn về phía Giang Trác, trên mặt viết đầy sự kinh ngạc
Giang Trác tự nhiên thấy rất rõ ràng
Hắn mím môi, hai tay sạch sẽ không một vết máu đan vào nhau trước người, ngượng ngùng cúi đầu nói: “Xin lỗi, hù dọa cô sao
Tôi đối với năng lực này còn chưa thuần thục..
không cách nào làm đến một kích lấy mạng.” Hạ Diêu ‘ồ’ một tiếng, từ từ lấy lại tinh thần, gật đầu nói: “Cũng phải, chờ sau này lại tìm đồ vật luyện tập một chút thì tốt.” Giang Trác khẽ nhếch khóe môi dưới, nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng – – đúng vậy, cũng là vì còn chưa thuần thục, cho nên mới cần luyện tập
“Hai kẻ này làm sao bây giờ
Giết?” Lý Khang đứng bên cạnh hố, vừa nói vừa nhổ nước bọt vào trong hố
Hạ Diêu quay đầu nhìn hai người đàn ông đang thoi thóp kia, thản nhiên nói: “Giết đi.” Một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, không lưu tai họa
Đối với loại người này bọn họ cũng chẳng cần mềm lòng, nếu không phải nàng và Giang Trác có năng lực phản công, thì ba ngày sau, đội của bọn họ cũng sẽ lần lượt chết trong tay đối phương
Hiện tại..
cái xã hội văn minh có trật tự kia đã không còn tồn tại – – kẻ mạnh được yếu thua mới là chân lý
Lý Khang cười hắc một tiếng, vén tay áo lên nói: “Vậy ta không khách khí, lão tử sớm đã muốn tự tay giết chết bọn chúng!” Hạ Diêu buồn cười: “Ngươi cẩn thận một chút đó, người còn có dị năng đấy.” Tuy nhiên thực sự là đáng tiếc
Dị năng như của Bạch Ca thực sự dùng quá tốt, chỉ cần là nhằm vào những kẻ địch không hiểu rõ lẫn nhau, thường thường có thể xuất kỳ bất ý, đánh bại thậm chí giết chết đối phương trước khi chúng kịp hiểu ra
Đáng tiếc nàng cũng chỉ có thể sử dụng hai mươi bốn giờ.