Cái kệ hàng nặng nề kia dường như chẳng hề phát huy được tác dụng gì, đối với bọn chúng mà nói, đơn giản như giẫm trên đất bằng
Hạ Diêu lùi lại hai bước, nghe tiếng súng không ngừng vang lên phía sau, chợt hét lớn một tiếng, lại một lần nữa sử dụng dị năng
Năng lượng đã khô cạn tới cực điểm, vào lúc này lại bị sinh sôi bốc lên một chút
Thế nhưng, ngọn lửa nàng gọi ra..
bất quá chỉ tạo thành một viên hỏa đoàn to bằng miệng chén trước mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ có vậy thôi, nàng đã toàn thân mềm nhũn, lập tức ngã xuống
Tại khoảnh khắc ngã xuống, Hạ Diêu dường như mơ hồ nghe thấy Quách An nói một câu: “Cửa mở rồi, chạy mau!” Nàng cố gắng chống đỡ ý nghĩ muốn đứng lên, lại trong nháy mắt mở mắt ra đã nhìn thấy một bàn chân quái vật xấu xí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bàn chân kia đứng cạnh bên nàng
Xong rồi — không còn bất kỳ một tia hy vọng sống sót nào nữa
“Mang theo Giang Nghiêu...” Hạ Diêu tuyệt vọng nhắm mắt lại, vô lực thốt ra câu nói cuối cùng
Thanh âm nhỏ như vậy, cũng không biết Quách An có nghe thấy không
Đúng vào lúc này, nàng lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc truyền đến từ thông đạo của khu công viên: “Con mẹ nó ngươi chạy đi đâu
Hạ Diêu đâu?!” Hạ Diêu chợt mở mắt, một cỗ sức mạnh không biết từ đâu đến lập tức tràn đầy trong cơ thể
Một con quái vật đã ngồi xổm xuống trước mặt nàng, đang đưa hai tay về phía trước, muốn bắt lấy nàng mà ăn thịt
Ý chí cầu sinh khiến con dao trong tay vung ra với tốc độ cực nhanh, theo tiếng “Phụt thử” vang lên, lưỡi dao chính xác không sai lầm cắm vào mắt quái vật
Chất lỏng ấm áp mà tanh hôi phun ra trên mặt Hạ Diêu, nàng đưa tay bắt lấy cánh tay con quái vật này, thừa dịp nó lùi về sau vì đau đớn kịch liệt mà mượn lực đứng lên
Sau một khắc, một đạo Hỏa Long từ phía sau nàng bay lượn mà đến
“Nhanh lên, ta sắp không chịu đựng nổi nữa!” Lý Khang hô to một tiếng, cũng nhanh chóng chạy về phía nàng
Hạ Diêu xoay người chạy, nhìn thấy hắn đưa tay ra, vội vàng nắm chặt lấy, mượn sức của hắn tăng tốc bước chân chạy về phía trước
Bọn quái vật bị ngọn lửa cản trở một lúc, lại đuổi theo sau
Lý Khang hô: “Bên ngoài có chiếc xe, chạy nhanh lên nữa!” Vốn là một đoạn thang lầu không dài, vào lúc này lại như không có điểm cuối
Hạ Diêu cố gắng đi theo sau Lý Khang, mỗi bước đều trực tiếp bước hai bậc
Mà đúng lúc ánh mắt nàng vừa thấy cửa ra vào phía trước, tiếng bước chân đuổi theo từ phía sau cũng đã gần đến bên tai
Nàng chỉ cảm thấy có một luồng gió lạnh thổi qua từ phía sau, ngay sau đó, bắt đầu từ vai truyền đến cơn đau nhức kịch liệt tận tâm
Thân thể nàng không khỏi ngã về phía trước, thống khổ rên khẽ một tiếng, bước chân cũng theo đó dừng lại một chút
Lý Khang phát giác dị thường vừa định quay đầu, liền nghe Hạ Diêu cắn răng khàn giọng nói: “Không sao, chạy mau!” Một bậc, rồi lại một bậc..
Rốt cục, hai chân của bọn họ đặt đến mặt đất bằng phẳng phía trên
Cửa ra vào đậu một chiếc ô tô đang ở trạng thái khởi động, Quách An lúc này đang ngồi ở ghế lái, nhìn thấy bọn họ xuất hiện liền vội vàng hô lớn: “Mau lên xe
Nhanh lên nữa!” Đồng thời hắn cũng dùng dị năng, khiến con quái vật đang đuổi theo Hạ Diêu sát nhất kia tạm thời ngừng động tác
Khi thân thể Hạ Diêu ngã vào chiếc ghế mềm mại, nàng chưa kịp nói gì, liền trực tiếp hôn mê bất tỉnh
Quách An đạp ga hết mức, ô tô một trận gầm rú, nhanh chóng rời đi
Bọn quái vật đuổi một lúc, thấy không thể đuổi kịp mới nhao nhao dừng lại
Lý Khang lau mồ hôi trên trán, nhẹ nhàng lật người Hạ Diêu qua xem xét, lập tức hít sâu một hơi — Trên lưng nàng, có ba vết thương máu chảy dầm dề
Trong đó hai vết sâu đến nỗi thấy xương, lộ ra chút trắng từ một mảnh thịt đỏ máu
Gần như toàn bộ quần áo phía sau lưng nàng đều bị máu nhuộm thấu, thật sự nếu không cầm máu, e rằng..
Lý Khang liếc mắt nhìn Vương Đại Gia đang hôn mê bên trái, bất đắc dĩ thở dài, trong miệng lẩm bẩm “xin lỗi”, trong tay lại không chút lưu tình vỗ một cái
Dưới liên tục mấy tiếng vang giòn, Vương Đại Gia mơ màng tỉnh lại, một phát bắt lấy tay Lý Khang sắp giáng xuống, oán hận nói: “Đừng đánh nữa
Người sống cũng muốn bị ngươi đánh chết!”
“Mau mau, nhanh cứu người!” Lý Khang có chút cà lăm, kéo tay Vương Đại Gia liền ấn lên lưng Hạ Diêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Đại Gia nhìn thấy vết thương của Hạ Diêu, cũng không lo được mặt mình bị đánh cho nóng bỏng, vội vàng sử dụng năng lực bắt đầu trị liệu
Sau một lát, ba vết thương đáng sợ kia rốt cục không chảy máu nữa
Lý Khang thấy thế mới thoáng nhẹ nhõm thở ra, kịp phản ứng xong liền vội vã nói với Quách An đang lái xe phía trước: “Mở đường khác, quái vật không đuổi tới!” Quách An nhìn qua gương chiếu hậu về phía sau, nhíu mày nói: “Làm sao, ngươi còn muốn quay lại à?” Lý Khang nhíu mày: “Giang Trác và Tiểu Tuyết còn không biết thế nào, đương nhiên phải quay lại!”
“Nói đùa gì, cô gái kia thì thôi, nàng ở bên ngoài trung tâm thương mại, lại là dị năng giả tốc độ, có thể đã nhìn thấy quái vật xuất hiện liền trực tiếp chạy mất
Nhưng cái Giang Trác kia, hắn lại ở trong siêu thị, hơn nữa hắn còn..
Hay là trong tình huống đó, khẳng định sớm đã bị quái vật ăn đến ngay cả cặn cũng không còn
Các ngươi bây giờ trở về như thế, rốt cuộc muốn đi cứu người hay là đi chịu chết đây?” Lý Khang trầm mặc
Quách An nói điều trong lòng hắn đều rất rõ ràng, trong tình huống như vậy..
Giang Trác hẳn phải chết không nghi ngờ
Thế nhưng chỉ cần không thấy thi thể, hắn liền vẫn ôm lấy một tia hy vọng
Lần trước gặp được nhóm Bạch Ca, chính là Hạ Diêu và Giang Trác đã quay lại cứu bọn họ, bây giờ lẽ nào hắn lại cứ thế vứt bỏ Giang Trác sao
“Dừng xe đi.” Vương Đại Gia nói: “Thả chúng ta xuống rồi ngươi có thể tự mình lái xe rời đi, chúng ta cũng sẽ không chạy về đi chịu chết, chỉ lưu lại gần trung tâm thương mại quan sát một chút.” Quách An bĩu môi, từ từ đạp phanh
Lý Khang lập tức xuống xe mở cửa trước, muốn ôm Giang Nghiêu trên ghế lái phụ xuống, lại nghe Quách An nói: “Thôi, ta cũng không đi, cùng các ngươi ở lại.”
Lý Khang không khỏi kinh ngạc nhìn hắn một cái
Quách An nhướng mày: “Một người già, một bệnh nhân, một đứa bé, lại thêm một người bị thương..
Ta nếu cứ đi như thế về sau còn mặt mũi nào gặp người
Chỉ cần các ngươi không đi chịu chết, ta trước hết sẽ ở lại hỗ trợ.”