"Vụ án này chỉ là tạm thời khép lại, bản án vẫn còn rất nhiều điểm đáng ngờ, vì vậy nhóm chúng ta đến tiếp theo sẽ một mực theo dõi
Thẩm phán trung niên thủ vệ nói: "Tạm thời khép lại, là để người chết sớm được an táng nghỉ ngơi, sau này bản án có tiến triển mới, sẽ gửi thông báo cho các vị
"Mời mọi người về đi
"Hung thủ không tìm ra, sao có thể nghỉ ngơi
Có người kích động nói
"Đúng vậy, đúng vậy..
Thẩm phán trung niên thủ vệ mặt không biểu lộ cảm xúc, lặng lẽ nghe bọn họ lên án và giận dữ mắng mỏ, cảnh tượng này khi quyết định tính chất vụ án, hắn đã sớm dự liệu được, mà chuyện như vậy, hắn cũng đã quen
Không phải con đường nào cũng có điểm dừng, cũng không phải vụ án nào cũng có thể đạt được kết quả
"Vì hai vợ chồng họ không có con, nên di sản của họ thuộc về..
Thẩm phán trung niên thủ vệ tiếp tục tuyên bố kết quả, mà lúc này trong phòng tiếng nức nở và ồn ào lập tức im bặt
Tựa như tất cả âm thanh đột ngột bị tắt đi, biến mất một cách đột ngột, khiến người ta có cảm giác mất tự nhiên trong giây lát
..
..
Bên trong lăng mộ Khư Sĩ
Hàng hàng lớp lớp bia mộ kéo dài đến chân núi xa, hương hoa tế điện thoang thoảng
Hứa Thâm nhìn bia mộ trước mắt, ảnh chụp trên đó là ảnh của Chu Dã, nụ cười trên khóe môi, trông chính trực và phóng khoáng
Hứa Thâm có chút hoảng hốt, mơ hồ nhớ lần Hà Minh chết, Chu Dã đã dặn dò mình, sau này phải thường xuyên đến thăm những đồng đội đã khuất này
Vì phần lớn thân nhân của họ đã mất, đều chỉ còn một mình
Ai có thể ngờ người nói câu đó khi xưa, giờ đã yên nghỉ nơi này
Trong một thời gian ngắn, Hứa Thâm đã trải qua mấy lần sinh ly tử biệt, hắn cảm nhận được sự yếu ớt của sinh mệnh, giống như cảm giác khi hắn xóa đi những gia đình kia, tựa như hoa dễ tàn
Trước Khư mạnh mẽ, họ cũng nhỏ bé như vậy
"Điểm cuối cùng của tất cả mọi người đều là nơi này sao..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hứa Thâm khẽ nói, nhìn những tấm bia mộ trước mắt, cuối cùng, nơi họ phấn đấu, cố gắng cả một đời, cũng sẽ yên nghỉ tại nơi này sao
Mặc Tiểu Tiểu nghe thấy tiếng Hứa Thâm nỉ non, ngẩng đầu lên nói: "Cũng chẳng khác nhau bao nhiêu đâu, bất kể giàu có, quyền lực, xấu đẹp thế nào, rồi cũng mục ruỗng như thế..
Cho nên làm người ấy mà, đừng quá lo nghĩ nhiều, muốn gì làm nấy, muốn sống thế nào thì cứ sống như thế, đằng nào cũng chết thôi
Lời này đánh trúng nội tâm của Hứa Thâm, hắn cảm thấy lòng mình chấn động
Hắn vẫn luôn sống quá cẩn trọng
Đêm đó đi săn, xem như một lần hắn hành động bột phát táo bạo
Hắn luôn duy trì sự khiêm tốn của Vụ dân
Nhưng giờ đây sau khi mở mắt, hắn nhận ra cái thế đạo này không phải cứ khiêm tốn là sẽ được bình an
Có khiêm tốn đến mấy, cũng vẫn phải chém Khư, thực hiện nhiệm vụ
Có khiêm tốn đến mấy, cũng vẫn bị người nhục mạ, xem thường
Khiêm tốn và nhu nhược, thường chỉ cách nhau một đường
Và ranh giới mong manh đó, chính là mạnh yếu
Kẻ mạnh nhường nhịn là khiêm tốn, kẻ yếu nhường nhịn, chỉ là nhu nhược
"Ô ô..
Cha, cha sao không để ý tới con
Lúc này, tiếng khóc non nớt từ bên cạnh truyền đến
Tô Sương ôm con gái Chu Dã, sắc mặt ảm đạm, cô bé vùng khỏi tay cô, vuốt lên bia mộ, "Cha, cha..
Mặc Tiểu Tiểu thở dài, bế cô bé lên: "Ba của con không ở đây, con phải ngoan, ba của con cũng không thích nhìn thấy con khóc nhè đâu
Cô bé mở to đôi mắt ngấn lệ: "Vậy ba con ở đâu
"Ở trên con đường con lớn lên
..
..
Đưa con gái Chu Dã trở về, Hứa Thâm và những người khác định đến Hắc Quang tông giáo, tìm hiểu về chuyện của Chu Dã, nghe nói Chu Dã đã sớm chuẩn bị đường lui cho con gái ở Hắc Quang tông giáo
Đợi sau khi hắn chết, tông giáo sẽ giúp nuôi dưỡng
Nhưng trước khi xuất phát, Tô Sương lại chặn hai người lại
"Ngươi định nhận nuôi con bé
Hứa Thâm ngạc nhiên nhìn Tô Sương, có chút bất ngờ
"Đúng vậy, nếu đưa con bé đến Hắc Quang tông giáo, nó rất có thể sẽ bị bồi dưỡng thành người Trảm Khư, ta không muốn để nó đi con đường này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Sương nói
Hứa Thâm và Mặc Tiểu Tiểu đều ngây ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nuôi một cô bé không hề dễ, nhất là đối với một người như Tô Sương, một người phụ nữ chưa chồng, nếu mang theo một đứa trẻ, khó tránh khỏi bị người khác dị nghị
"Nếu vậy, chúng ta cùng nhau nuôi
Hứa Thâm đột nhiên nói
"Vậy coi như cả ta nữa
Mặc Tiểu Tiểu nói
Tô Sương ngạc nhiên, "Các ngươi..
"Không sao, một mình ngươi nuôi sẽ quá vất vả, ba người chúng ta cùng nhau sẽ nhẹ nhàng hơn
Mặc Tiểu Tiểu nói
Hứa Thâm gật đầu, hắn biết Tô Sương kiếm tiền không dễ, trong tình cảnh này vẫn đồng ý gánh vác việc nuôi con bé, hắn cũng có phần kính phục người phụ nữ trước mắt
"Nếu Chu đội biết, chắc cũng có thể an tâm
Tô Sương nở một nụ cười nhạt, như ánh nắng ban mai sau cơn mưa
Hứa Thâm thấy có chút ngẩn ngơ, cũng không nhịn được mà mỉm cười
Mấy ngày sau
Hứa Thâm nhận được lệnh triệu tập từ cấp trên
Không chỉ Hứa Thâm, Mặc Tiểu Tiểu và Tô Sương cũng nhận được thông báo
Vì Chu Dã mất, hiện tại đội 17 rắn mất đầu, Mặc Tiểu Tiểu được bổ nhiệm làm đội trưởng đội 17, Tô Sương làm đội phó
Sắp có hai thành viên mới đến
Còn Hứa Thâm được chuyển từ đội 17 sang, ba ngày sau đến đội 2 báo danh, trở thành đội viên chính thức của đội 2
"Thôi đi, thế mà không đồng ý cho ta vào đội một
Mặc Tiểu Tiểu rõ ràng rất xem thường chức đội trưởng này, mắt nhìn Hứa Thâm, chủ yếu là không có người thú vị như Hứa Thâm, cô cảm thấy đợi ở đội này quá nhàm chán
Tô Sương có chút bất ngờ trước việc mình thăng chức, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, nghe thấy Mặc Tiểu Tiểu nói vậy, âm thầm cười khổ, cô thì lại chỉ ước gì được vào đội ba, rồi từ từ tích lũy tiền bạc ở một nơi khác, đợi đến khi tích đủ tiền về hưu
Đời này được bình an sống sót, đó chính là nguyện vọng lớn nhất của cô
Dù sao đó cũng là lời dặn dò cuối cùng của cha cô trước khi lâm chung..
"Thế mà được điều đến đội 2, xem ra cấp trên rất coi trọng ngươi
Tô Sương chúc mừng Hứa Thâm
Hứa Thâm nghi hoặc nhìn cô
Tô Sương mỉm cười nói: "Ngươi còn không biết à, 5 đội đầu tuy đều là đội một, nhưng mạnh yếu cũng có khác biệt, đội số 1 là mạnh nhất, chuyên xử lý sự kiện cấp C, dù là sự kiện cấp D quy mô lớn cũng không đủ tư cách để họ ra tay, là đội chủ lực của cục chúng ta
"Còn đội 2, gần như đội đầu, nhưng lại có một biệt danh, chính là đội Trường Thọ
"Nghe nói tỉ lệ thương vong của đội 2 là thấp nhất trong các đội đầu, lần gần nhất có người mất, là cách đây 3 năm rồi
Mắt Hứa Thâm sáng lên: "Thật sao
"Đương nhiên
Tô Sương cười nói: "Lần trước cục trưởng tới, chắc là rất coi trọng ngươi, cho nên mới sắp xếp ngươi vào đội Trường Thọ, để ngươi vừa được rèn luyện, nâng cao lý lịch và kinh nghiệm, vừa có thể sống bình an
Hứa Thâm khẽ gật đầu, cấp trên quả thực rất ưu ái hắn
"Chờ ta đi rồi, các ngươi cũng phải tự chăm sóc mình
Hứa Thâm nói với hai cô gái, trong lòng có chút không nỡ
"Ngươi mới phải đó, đội 2 dù sao cũng là đội đầu, làm việc ở đó áp lực rất lớn
Tô Sương cười nói
Ba ngày sau
Hứa Thâm nhận được tin nhắn hệ thống, bảo hắn đến đội 2 báo danh
Hứa Thâm nhìn tấm bản đồ sau bức thư, nhìn quanh căn phòng của mình một lượt, có chút bùi ngùi, thoáng cái đã phải rời khỏi nơi này
Hắn thở dài, thu dọn hết quần áo hành lý, trước khi đi lại nhìn lướt qua căn phòng lần nữa, dù ở đây không lâu, nhưng nó lại mang đến cho hắn cảm giác an toàn của một tổ ấm
Dưới lầu, Tô Sương và Mặc Tiểu Tiểu biết hôm nay Hứa Thâm chuyển đội, nên đã đến tiễn biệt.