"Giao ra
Mộ Vân Đạo Quân đi tới trước người Tô Tử Mặc, không muốn nói nhảm dài dòng với Tô Tử Mặc, thậm chí còn chẳng muốn hỏi thăm danh tự cùng sư môn của Tô Tử Mặc
Hắn có tự tin và lực lượng này
Thứ nhất là những người trên Pháp Tướng bảng gần như bao gồm các thiên kiêu yêu nghiệt cường đại nhất trên đại lục Thiên Hoang, hắn thân là người đứng thứ mười một trên Pháp Tướng bảng, chưa từng gặp tu sĩ áo xanh này
Ngay cả Pháp Tướng bảng đều không thể lọt vào, tự nhiên không có tư cách so sáng với hắn
Thứ hai, hắn có chỗ dựa là Hỗn Nguyên Tông
Mà trên người tu sĩ áo xanh này lại không có bất kỳ tiêu chí của tông môn thế lực nào, một thân một mình, có khả năng chính là tán tu
Trên người tán tu lại có bảo vật có thể làm cho Thôn Kim Thử động tâm, vậy hắn còn cần kiêng kị gì
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày, hỏi: "Giao cái gì
"Trên người ngươi có bảo vật của Hỗn Nguyên Tông ta
Mộ Vân Đạo Quân lạnh lùng nói "Con yêu thú này của ta cảm ứng được rõ ràng, ta khuyên ngươi nên thành thành thật thật giao ra, có lẽ còn có thể giữ được một mạng
Không ít tu sĩ vây xem âm thầm cười lạnh
Đây rõ ràng chính là đang bịa chuyện, cho dù trên người tu sĩ áo xanh này có bảo vật của Hỗn Nguyên Tông, một súc sinh có thể phân biệt ra được sao
Tô Tử Mặc vốn còn hơi nghi hoặc trên người hắn có bảo vật gì bị con súc sinh này để mắt tới rồi
Trên người hắn thật sự được coi là trọng bảo, đơn giản chính là Tạo Hóa Thanh Liên, Huyền Từ Sơn, Minh Vương Niệm Châu
Nhưng ba kiện trọng bảo này cũng không phải bằng kim loại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Tử Mặc nghĩ lại, rất nhanh đã hiểu được
Là Thanh Liên chân thân
Thanh Liên chân thân của hắn lấy thân của Tạo Hóa Thanh Liên làm xương, lá sen làm da, dung hợp rất nhiều tiên thiên pháp khí, rèn đúc mà thành
Hỗn Nguyên Chung và Chiến Long Giản của Đế Dận
Thất Thải Lưu Ly Tháp của Lưu Ly Đạo Nhân
Trường đao của Thiên Cương Đạo Nhân
Phong Lôi chùy của Phong Lôi Đạo Nhân
Thôn Kim Thử cảm ứng được, có lẽ là khí tức của những tiên thiên pháp khí này
"Những năm gần đây, Hỗn Nguyên Tông làm việc vẫn bá đạo như thế à
Tô Tử Mặc nói một câu đầy ý vị
Nếu cẩn thận suy nghĩ một chút thì có thể nghe ra điểm khác thường
Chỉ là Mộ Vân Đạo Quân căn bản không đánh giá cao Tô Tử Mặc, đương nhiên sẽ không suy nghĩ tới lời nói của Tô Tử Mặc
Hắn ngạo nghễ nói: "Hỗn Nguyên Tông làm việc, xưa nay luôn như thế
"Ta vốn cho rằng, sau khi Hỗn Nguyên song kiêu ngã xuống, tông môn các ngươi sẽ thu liễm một chút, không nghĩ tới, vẫn không có chút tiến bộ nào như vậy
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh dần
"Ta thấy ngươi muốn chết rồi
Mộ Vân Đạo Quân nheo mắt lại, cả người đột nhiên trở nên đằng đằng sát khí
Mười mấy Đạo Quân khác của Hỗn Nguyên Tông cũng có sắc mặt khó coi
Đế Dận cùng Diệp Thiên Thành, lúc đó có thanh danh cực thịnh, vô địch cùng giai, không nghĩ tới lại liên tiếp bị Hoang Võ chém giết, đây chính là vết sẹo của Hỗn Nguyên Tông
Bây giờ, tên tu sĩ áo xanh này vậy mà lại dám hung hăng vạch ra vết sẹo này ngay trước mặt rất nhiều tu sĩ, đám Đạo Quân của Hỗn Nguyên Tông sao có thể không giận chứ
Tô Tử Mặc lạnh nhạt nói: "Các ngươi tốt nhất là chớ nên chọc ta, hôm nay ta tới nơi này là vì Thái Sơ miếu cổ, không muốn gây phiền phức
Đây đúng là suy nghĩ trong lòng Tô Tử Mặc
Tất cả mọi thứ trong Thái Sơ miếu cổ đều không biết
Hắn không muốn còn chưa tiến vào Thái Sơ miếu cổ, còn chưa lấy được vật gì mà, đã xảy ra tranh đấu chém giết với người khác ở bên ngoài
Đương nhiên, câu nói này cũng là cảnh cáo sau cùng của hắn
Chỉ là câu cảnh cáo này đã hoàn toàn gây nên lửa giận của đám người Mộ Vân Đạo Quân
"Ngươi tính là thứ gì, cũng dám uy hiếp ta
Mộ Vân Đạo Quân mắng to một tiếng, bàn tay đập xuống túi trữ vật, tế ra một thanh phi kiếm, đâm tới Tô Tử Mặc
Phi kiếm hóa thành một tia sáng, bắn ra hao quang lộng lẫy chói mắt, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã áp sát
Tô Tử Mặc đứng nguyên tại chỗ, không thèm động, thậm chí ngay cả tế ra pháp khí, hoặc là động tác tránh né đều không có, chỉ đứng ím ở đó, đôi mắt sáng như đuốc, đột nhiên mở miệng nói ra bốn chữ
"Ta là Hoang Võ
Bốn chữ này, giống như là một tiếng sét, ầm ầm nổ vang trong đám người
Ngay sau đó, ngay khi phi kiếm sắp đâm trúngv Tô Tử Mặc, hắn vươn bàn tay trắng noãn ra, trực tiếp nắm phi kiếm đang đâm tới vào trong lòng bàn tay
Trên thân thanh phi kiếm này có sáu vòng pháp văn, chính là tiên thiên Đạo Quân pháp khí
Phong mang lăng lệ, chém sắt như chém bùn
Đừng nói là huyết nhục chi khu, cho dù là cực phẩm Đạo Quân pháp khí, đều có thể bị nó chặt đứt
Nhưng dưới vô số đạo ánh mắt nhìn chăm chú, chuôi tiên thiên Đạo Quân pháp khí này nà, bị bàn tay Tô Tử Mặc gắt gao nắm lấy, không thể động đậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đáng sợ nhất là, trong lòng bàn tay Tô Tử Mặc lại không có chút máu nào chảy ra
Nói cách khác, tiên thiên Đạo Quân pháp khí còn không thể đam rách da thịt của Tô Tử Mặc
Lấy huyết nhục chi khu đón đỡ tiên thiên Đạo Quân pháp khí, lại bình yên vô sự
Sao có thể
Quần tu xôn xao
Càng khiến rất nhiều tu sĩ khiếp sợ vẫn là bốn chữ kia—— ta là Hoang Võ
Không có gì có lực chấn nhiếp hơn so với bốn chữ này
Trên đại lục Thiên Hoang, có vô cùng vô tận đạo hào, nhưng dám dùng đạo hào 'Hoang Võ' này lại chỉ có một người
Hoang Võ Đạo Quân đã tới Trung Châu
Mộ Vân Đạo Quân cũng đờ ra ngay tại chỗ
Hắn tính tới tất cả mọi khả năng, thậm chí còn tưởng tượng ra Tô Tử Mặc sẽ ra chiêu ứng đối như thế nào, hắn còn rất nhiều chuẩn bị ở sau chưa dùng tới
Nhưng duy chỉ có khả năng này là không tính tới
Bốn chữ ta là Hoang Võ này, khiến trong đầu hắn ầm ầm một tiếng, xuất hiện thất thần trong nháy mắt
"Ta chẳng những dám uy hiếp ngươi, ta còn dám giết ngươi
Tô Tử Mặc thừa dịp Mộ Vân Đạo Quân đang thất thần, đột nhiên xuất thủ, trở tay ném phi kiếm trong tay ra ngoài, lấy tốc độ càng nhanh hơn đâm tới đầu của Mộ Vân Đạo Quân
Mộ Vân Đạo Quân dù sao cũng là thiên kiêu thứ mười một trên Pháp Tướng bảng, trong lúc cấp bách hắn cũng kịp phản ứng, lập tức ngưng tụ Nguyên Thần, thao túng phi kiếm đang đâm tới, khẽ lệch hướng sang bên cạnh
Thanh phi kiếm này chính là bản mệnh pháp khí của hắn
Dù là như thế, lực lượng ném kiếm của Tô Tử Mặc cũng suýt nữa đã vượt qua khống chế của hắn
Phi kiếm chỉ hơi chếch đi, vẫn xẹt qua gương mặt của Mộ Vân Đạo Quân, trong nháy mắt trên mặt hắn đã có một vết thương máu chảy dầm dề
Nếu hắn phản ứng hơi chậm một chút thì phi kiếm này đã đâm xuyên đầu của hắn
Chỉ trong nháy mắt, Mộ Vân Đạo Quân đã bị dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người
Oanh một tiếng
Một bóng mờ từ trong thân thể Mộ Vân Đạo Quân bắn ra, nhanh chóng cao lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiên Địa Pháp Tướng
Biết được thân phận của Tô Tử Mặc, Mộ Vân Đạo Quân nào còn dám chủ quan, chuẩn bị lập tức tế ra Thiên Địa Pháp Tướng, đi đầu tự vệ
Chỉ là khi Tô Tử Mặc ném ra phi kiếm, đầu ngón tay của hắn còn đồng thời bắn ra một đạo kiếm khí hừng hực chói mắt
Trắng xoá một mảnh
Sát ý kinh thiên
Thiên Sát Kiếm quyết
Phốc
Một đạo kiếm khí này trực tiếp chui vào trong mi tâm Mộ Vân Đạo Quân, khiến đầu của hắn bị đâm ra một lỗ máu, Nguyên Thần tịch diệt tại chỗ, chết không thể chết thêm
Thiên Địa Pháp Tướng của hắn còn chưa hoàn toàn ngưng tụ ra, đã bị Thiên Sát kiếm khí trấn sát
Thôn Kim Thử dưới thân hắn cũng bị Thiên Sát kiếm khí chém thành hai nửa, bỏ mình tại chỗ
Đôi mắt Mộ Vân Đạo Quân, dần dần ảm đạm xuống
Vẫn là chậm một bước
Nếu tế ra Thiên Địa Pháp Tướng, lấy lực chiến đấu của hắn cũng không đến mức bại nhanh như vậy
Chỉ tiếc, cao thủ tranh chấp chỉ trong một chớp mắt
Mộ Vân nghe được bốn chữ 'Ta là Hoang Võ ', thất thần trong nháy mắt thì hắn đã không sống nổi